Chương 397: Mang thai


Một tia nắng sớm chiến thắng vào phủ Hoài Viễn hầu.

Cố Minh Châu đợi thêm một ngày, cuối cùng Liễu Tô cũng có tin tức, gửi kèm vào t8iểu viện còn có túi mứt hoa quả.

Cố Minh Châu lấy một viên nếm thử trước, mùi vị vẫn giống như lúc trước. Có điều sau khi cắn một m3iếng, cô lại nhận ra bên trong có cả nhân hạch đào, ăn vào rất hợp khẩu vị, tâm trạng cũng khá lên nhiều.
Người này tên Khưu Hải, vào nhà họ Thân học từ năm mười ba tuổi, năm nay ba mươi. Đọc đến đây, Cố Minh Châu không khỏi giật mình. Mười bảy năm trước Khưu Hải đã đến nhà họ Thân, nếu như lúc đó Khưu Hải là người được cố ý cài vào nhà họ Thân thì người kia đã sắp xếp mọi chuyện suốt mười bảy năm trời.
Nếu thân phận của Khưu Hải được chứng thực, Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử càng không thể là kẻ đứng sau tất cả. Cố Minh Châu gác lại suy nghĩ, cúi đầu đọc tiếp.
Khưu Hải đến từ phủ Ứng Thiên, tổ tiên là thợ thủ công chế tác bánh lái, Khưu Hải từng học chữ với tiên sinh trong thôn, về sau cha mẹ qua đời, y mới đến nhà họ Thân làm tạp dịch. Quản sự nhà họ Thân thấy y thông minh nên cho y đi học trong tộc. Sau đó Khưu Hải được làm quản sự, giúp nhà họ Thân xử lý chuyên mua bán. Tám năm trước Khưu Hải ở phủ Ứng Thiên, sau khi Trường thị xuất giá mới theo Trương thị đến nhà họ Trương ở Quảng Châu,
Cố Minh Châu mặc quần áo tử tế rồi dẫn Bảo Đồng đến phòng khách. Từ khi giúp mẹ quản lý việc nhà, rất nhiều chuyện cô làm cũng thuận tiện hơn nhiều, ví dụ như hôm nay mở tiệc mời họ hàng thông gia, cô cố ý cho người thông báo với Trương phu nhân, mời Trương phu nhân đưa người nhà mẹ cùng đến tham dự tiệc rượu.
Nhà họ Trương lâu rồi không vào kinh, gửi thiệp mời cho bọn họ cũng coi như đã hết mực lễ nghi, chỉ là không biết Khưu Hải đó có đến cùng Thân thị hay không.
Đây là cơ hội tốt để đến nhà họ Cố thám thính tin tức cơ mà.
Như cô chẳng hạn, để thân phận của mình không bị người khác nhận ra, cô không thể quá phô trương trước mặt để tránh thu hút sự chú ý, thế nên cô mới đóng giả làm Tưởng sư muội và y bà rất bình thường.
Liệu Khưu Hải có như vậy không? Phải biết là
quản thuyền
trong miệng nhà họ Tu đã lợi dụng nhà họ Tu để chiếm đoạt tất cả hải tặc ở duyên hải Sơn Đông, còn có thể điều khiển chiến thuyền hơn hai mươi trường. Người có bản lĩnh như thế mà chỉ là con cháu một thợ chế tác bánh lái, một quản sự nho nhỏ của nhà họ Thân ư?
Cô thích nhất là vén màn những bí mật này, nghĩ đến mấy chuyện này, cảm giác lười biếng mệt mỏi khắp người do vừa mới ngủ dậy đã tan biến sạch sẽ. Cố Minh Châu đứng dậy khỏi chiếc giường ấm áp:
Giờ Thìn rồi, hôm nay trong phủ còn mở tiệc rượu, chúng ta phải đi chuẩn bị sớm.

Nếu như dạ dày cô lớn hơn chút nữa thì chắc chắn nồi thịt gà kia sẽ không còn chút gì, nhưng thực tế cô vẫn phần lại nửa con gà cho bọn Nhiếp Thầm.
Thế nhưng ngày hôm sau cô đã hối hận, hễ nhớ lại mùi vị của con gà kia, cô lại cảm thấy đồ ăn trong nhà chẳng ngon bằng. Mẹ thấy vậy còn mời cả làng trung, cô đành thoái thác rằng tại mình đã ăn nhiều đồ ăn vặt.
Nếu như Ngụy đại nhân không làm quan mà cũng học Ngụy nhị lão gia mở mấy tửu lầu, chắc chắn việc làm ăn sẽ rất phát đạt. Đáng tiếc... Thân phận của Ngụy đại nhân... dường như làm đầu bếp thì hơi lãng phí tài năng. Nếu bọn Nhiếp Thầm biết Ngụy đại nhân là đương kim đích tử, chỉ sợ bọn họ không dám ăn thịt gà trong chiếc nồi kia đầu.
Khưu Hải giống như Đàm Định Phương, nhìn bề ngoài đều không có bất cứ vấn đề gì, nếu không phải bọn cô tra được những vụ án này thì rất khó nảy sinh nghi ngờ với bọn họ.
Ngụy đại nhân cho người điều tra xuất thân của Đàm Định Phương, nhất thời vẫn chưa phát hiện ra manh mối. Đàm Định Phương nhập sĩ đã lâu, có năng lực che giấu kín kẽ quá khứ của bản thân.
Ông nội và cha Đàm Định Phương đều là người có học, ông nội cả đời chỉ dừng bước ở bậc tú tài, cha thì trúng cử nhân nhưng vì gia đình nghèo khó, cha Đàm Định Phương không thể đả thông quan hệ từ cử nhân mà ra làm quan được, chỉ có thể làm tiên sinh dạy học ở nông thôn. Có điều ông ấy biết dạy con, Đàm Định Phương đã thi đỗ tiến sĩ. Sau khi Đàm Định Phương ra làm quan thì đến nhậm chức ở Dung thành, sau đó có công dẹp yên loạn lạc, được Triệu lão tướng quân chọn đưa vào trong quân.
Thân thể và quá khứ này có vẻ vô cùng đơn giản, chắc hẳn Long Cẩm Ly trong tay Hoàng thượng cũng đã tra đi xét lại rất nhiều lần, nếu không với bản tính đa nghi trời sinh, Hoàng thượng đã không tin tưởng Đàm Định Phương đến vậy.
Nghĩ đến đây, Cố Minh Châu ném lá thư trong tay vào trong lò sưởi, ngọn lửa bùng lên ảnh vào cặp mắt trong veo ngời sáng của cô. Đàm Định Phương có thể nắm trọng quyền trong tay, đứng trên vị trí nổi bật như vậy, chắc hẳn đã sớm ngờ được triều đình sẽ tiến hành kiểm tra mình, thế nên xuất thân của ông ta mới không dễ bị người khác nhìn ra điểm kỳ lạ.
Nhưng không phải tất cả mọi người đều giống như Đàm Định Phương.
Cố Minh Châu ngồi trên giường ẩm, mở lá thư Liễu Tổ gửi tới ra. Trước đó Nhiếp Thầm đã cho người đi dò la tình hình nhà họ Thân, bây giờ Thân nhị lão gia lại cho một phần danh sách, thu hẹp phạm vi cho bọn họ, giúp người trong phường tìm kiếm manh mối dễ dàng hơn.
Năm đó lúc Nghiệm Sâm có được phần danh sách này, Thân thị vẫn chưa gả đến nhà họ Trương. Nếu nhà họ Trương đã có tác dụng rất quan trọng trong vụ án này thì những người có qua lại với nhà họ Trương sẽ có hiềm nghi rất lớn. Cô đã bảo Nhiếp Thầm cho người tìm những người có điều kiện phù hợp trong danh sách trước.
Lúc Trương thị xuất giả có dẫn theo mấy thị tì từ nhà mẹ đẻ họ Thân, một trong số đó là người họ ngoại từng học hành ở nhà họ Thân.
Từ xuất thân và hành tung của Khưu Hải có thể thấy y rất giống quản thuyền mà nhà họ Tu đã nói.
Phủ Ứng Thiên có xưởng đóng thuyền của triều đình, tổ tiên Khưu Hải là thợ chế tác bánh lái, xuất thân từ phủ Ứng Thiên trông có vẻ hợp tình hợp lý nhưng con cháu của một thợ chế tác bánh lái lại có thể tốn công đưa vào nhà họ Thân như vậy sao?
Khưu Hải này có bí mật gì khác không?
Kể ra thì mứt hoa quả mà 9đầu bếp Phẩm Hương lâu làm trước đó vài hôm còn lâu mới sánh kịp.
Trong đầu Cố Minh Châu hiện ra hình ảnh Ngụy đại nhân nhanh nhẹn 6nấu cơm, gương mặt vô thức nóng dần lên. Cô cũng không nhớ mình đã ăn bao nhiêu thịt dê, uống mấy bát canh gà, ý định ban đầu của cô là mở 5tiệc đón gió tẩy trần cho Ngụy đại nhân, kết quả hình như là cô còn ăn nhiều hơn cả đại nhân.
Sợ Ngụy đại nhân quá đỗi kinh ngạc, cô bèn giải thích một câu:
Bình thường ta không ăn nhiều như vậy đâu.

Trượng phu nhân và Thân thị cùng ngồi xe ngựa đến phủ Hoài Viễn hầu.

Trên mặt Thân thị đắp một lớp son phấn rất dày mới miễn cưỡng che được vẻ tiều tụy, thế nhưng trong đôi mắt nàng vẫn lộ ra mấy phần mỏi mệt.

Trương phu nhân thấp giọng an ủi Thân thị:
Tẩu tẩu đừng quá đau buồn, đại ca vẫn đang nghĩ cách mà, chưa chắc đã không còn cơ hội xoay chuyển tình thế.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bỉ Ngạn Đơm Hương.