Chương 429: Chuẩn bị sẵn sàng


Trong tiểu viện nhà họ Ngụy ở kinh thành, Ngụy Nguyên Kham kiểm tra thư từ gia tướng gửi tới, nhanh chóng đọc xong nội dung bên trong 8rồi viết thư trả lời, đoạn bảo Sơ Cửu gửi đi.

Hắn và Bùi tiên sinh đã kiểm tra một lượt các quan viên và tướng lĩnh mà Đàm Đị3nh Phương đã điều động trong mấy năm ông ta đứng đầu Bộ Binh, kể cả danh sách người được Đô Sát Viện đề cử đến hải đạo lần này. Hắn đ9ã xem qua lý lịch của tất cả quan viên, tướng lĩnh, như thể mới có thể nắm được sau khi chuyện của Đàm Định Phương bị vỡ lở, tình hìn6h sẽ trở nên hỗn loạn như thế nào.

Cũng tại ta.
Bùi Thượng Thanh nói:
Ta không phát hiện ra manh mối sớm. Đàm Định Phương che giấu quá kỹ, ta biết ông ta không phải người phe Quý phi, cũng không dính líu đến Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử nên nghĩ ông ta thật lòng trung thành với Hoàng thượng, không ngờ ông ta lại lòng lang dạ sói mưu tính cho người khác.

Ngụy Nguyên Kham nói:
Thân phận của Đàm Định Phương không dễ khiến người khác sinh nghi, gia thể xuất thân của ông ta đã được sắp xếp ổn thỏa từ lâu.


Tam gia, tiên sinh tới rồi ạ.

Nghe thấy Sơ Cứu bẩm báo, Ngụy Nguyên Kham vội vàn5g đứng lên, còn chưa đi ra tới cửa đã trông thấy Bùi Thượng Thanh vén rèm bước vào.
Ngụy Nguyên Kham khẽ gật đầu, bây giờ chỉ cần điều tra rõ nội tình trấn phủ Kim Châu Vệ kia là hắn có thể vào cung rồi.
Ngay đêm nay.
Ngụy Nguyên Kham nhìn về phía bộ quân phục đã treo sẵn trên giá. Trước khi trời sáng, hắn sẽ vào cung.

Tam gia.
Sơ Cứu bước vào bẩm báo:
Định Ninh hầu gửi thiệp đến phủ, muốn gặp mặt Tam gia ạ.
Bùi Thượng Thanh có thể đoán được tại sao Thôi Trinh lại đến, ông nhìn Ngụy Nguyên Kham:
Định Ninh hầu cũng coi như một cánh tay đắc lực. Hoàng thượng sẽ không dễ chấp nhận thân tín ông ta bồi dưỡng thực ra lại là gian tế người khác sắp đặt vào bên cạnh ông ta.

Có người thông minh trong lòng ôm đại nghĩa, không bao giờ làm những chuyện xấu xa giống đám bè lũ xu nịnh kia.
Có người cũng thông minh nhưng chỉ có thể nấp trong bóng tối, thủ đoạn đa phần không thể để người khác biết.

Đây còn là thuyền pháo hạm ba cột buồm tương đối nổi bật của Đại Chu, những loại thuyền khác thì càng không cần nhắc đến, bên trong đã giở bao nhiêu trò mờ ám, không cần nghĩ cũng biết.


Khi cha ngài còn ở Bộ Binh, bọn chúng còn không dám trắng trợn làm những việc này, chỉ có thể lén lút làm việc dưới cái vỏ ngụy trang cướp biển. Ta cũng tìm thấy bản tẩu sở mà cha ngài dâng lên xin triều đình chỉnh đốn xưởng đóng thuyền hồi ông ấy còn sống, lúc ấy bị Thừa tuyên bố Chính sử ti đè xuống. Có điều như vậy cũng chỉ có thể che giấu được thời gian ngắn, biện pháp tốt nhất vẫn là trừ khử cha ngài, đưa người của mình lên thay thế, kiểm soát Bộ Binh và Đô Sát Viện.

Bùi Thượng Thanh thở một hơi dài thườn thượt:
Cho dù bọn họ hoàn toàn nắm được Bộ Binh và Đô Sát Viện mới sáu năm, nhưng sau năm có thể sắp xếp quá nhiều tai mắt nằm vùng rồi. Chỉ nói riêng con
thuyền này thôi, lợi dụng thuyền cũ bỏ đi của xưởng đóng thuyền có thể tạo ra biết bao nhiêu thuyền mới. Quân tử của Bộ Binh cũng không biết bị Đàm Định Phương lên chuyển đi bao nhiêu. Bắt được Đàm Định Phương thì dễ, nhưng những thuyền chiến kia, binh mã bồi dưỡng bao nhiêu lại phải điều động đại quân đến trấn áp...

Bùi Thượng Thanh lấy sổ sách trong ngực áo ra, đưa cho Ngụy Nguyên Kham:
Ngài phải chuẩn bị sẵn sàng, sổ sách của xưởng đóng thuyền duyên hải có vấn đề lớn. Vật liệu gỗ triều đình mua vào hằng năm là dùng để sửa chữa thuyền chiến của Vệ sở. Về cơ bản số gỗ trên sổ sách công khai có thể kiểm tra đối chiếu với những thuyền chiến đã sửa chữa, nhưng chuyện bảo dưỡng thuyền bè năm nào cũng phải làm, Đô Sát Viện lại chẳng bao giờ kiểm tra, hoàn toàn không biết những ghi chép trong sổ sách công này có đúng sự thật hay không.

Bùi Thượng Thanh lại lấy một lá thư trong ngực ra, mở ra trải lên mặt bàn:
Đây là kết quả Tần Tam gia xuất kinh cho người điều tra. Mấy thuyền chiến được bảo dưỡng năm nay, trong sổ sách chắc đều ghi đã thay ván thuyền, nhưng thực ra tình hình trong thuyền không có gì khác năm năm trước. Nói cách khác, những khoản tiền liên quan đến việc bảo dưỡng tàu thuyền nộp lên trên đều là giả.

Bùi Thượng Thanh sửng sốt:
Là sao cơ?

Ngụy Nguyên Kham kể lại tin tức Châu Châu điều tra được cho Bùi Thượng Thanh nghe.
Nghe xong, một hồi lâu sau Bùi Thượng Thanh mới lên tiếng:
Nhị gia mà mấy người đó nói hình như là Khưu Hải, vậy Đại gia...

Ngụy Nguyên Kham nói:
Sau khi cha của Đàm Định Phương thi đỗ cử nhân, để có được cơ hội nhập sĩ làm quan, ông ta đã đưa thể tử và Đàm Định Phương mới được hai tuổi ra ngoài đã thông quan hệ, đến lúc quay về quê hương đã là chín năm sau, Đàm Định Phương mười một tuổi.

Ngụy Nguyên Kham nhìn Bùi Thượng Thanh:
Tiên sinh nói lúc cha ta còn sống đã tố cáo xưởng đóng thuyền, người đề chuyện này xuống là vị đại nhân Thừa tuyên bố chính sử ti kia sao?

Bùi Thượng Thanh ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
Là Tham chính đã về hưu của Bố chính ti, Khương Hồng.
Nói đến đây, Bùi Thượng Thanh chợt hiểu ra tại sao Ngụy Nguyên Kham lại hỏi như vậy. Trương Tòng Cử sắp đến Quảng Châu tiếp quản Thị bách ti, làm việc ở ngay Bố chính ti. Nhà họ Trương quen thuộc công việc trên biển, xưởng đóng thuyền duyên hải, việc điều động thuyền chiến càng không cần nói đến.
Bùi Thượng Thanh rất ít khi ra khỏi nhà họ Bùi, có điều chuyện lần này vô cùng khẩn cấp, ông bèn cầm sổ sách, tránh tai mắt người khác, đến tiểu viện tìm Ngụy Nguyên Kham.
Ngụy Nguyên Kham nói:
Tiên sinh cứ dặn dò một tiếng, ta đến nhà là được mà.

Còn chưa dứt lời, Bùi Thượng Thanh đã ho sù sự một trận.
Ngụy Nguyên Kham đưa tay vỗ nhẹ lưng ông, trấn an:
Tiên sinh đừng nóng vội, bây giờ phát hiện vẫn chưa tính là muộn.

Bùi Thượng Thanh cởi chiếc áo choàng trên người xuống:
Ta biết lúc này Tam gia không thoát thân được, phải chuẩn bị quá nhiều chuyện. Ta đợi ở nhà sốt ruột nên mới đích thân tới.

Sức khỏe Bùi Thượng Thanh không được tốt, nhất là mùa đông, ông rất sợ lạnh, Mộ Thu vội bưng tới một chiếc lò sưởi đặt xuống bên chân Bùi Thượng Thanh.
Bùi Thượng Thanh nói:
Tướng mạo một đứa trẻ hai tuổi và đứa trẻ mười mấy tuổi quả khác nhau, cho dù có đổi người nửa chừng cũng sẽ không ai phát hiện ra.
Ngụy Nguyên Kham gật đầu:
Có lẽ 'cha của Đàm Định Phương không phải không tìm được cơ hội nhập sĩ, nhưng những người ông ta nương tựa lại không thể cho ông ta chức vị.
Bùi Thượng Thanh nắm chặt lò sưởi tay:
Như vậy thì đúng rồi, Đàm Định Phương thông minh từ nhỏ đã được người khác sắp xếp xuất thân và nơi chốn từ lâu. Ông ta có thể ngồi lên vị trí Thượng thư Bộ Binh cũng là có người âm thầm ủng hộ, bao gồm cả Triệu lão tướng quân, đều là để lót đường làm quan cho Đàm Định Phương.

Ánh mắt Bùi Thượng Thanh trở nên xa xăm, kể ra thì hành động của đám người kia cũng phần giống với nhà họ Ngụy. Chỉ có điều đám người ấy tính toán tư lợi, còn Hoàng hậu nương nương chỉ muốn tìm một con đường sống cho con mình. Nhở tới Ngụy Hoàng hậu, lồng ngực Bùi Thượng Thanh phút chốc nóng ran. Hình ảnh bà mặc quần áo nam giới, phi ngựa rong ruổi hiện lên trong đầu ông, khiến ông không kìm được một cơn ho sặc sụa.

Gần được rồi.
Bùi Thượng Thanh nói:
Có những chứng cứ này, lại suy đoán thân thế của Đàm Định Phương, đủ để Hoàng thượng sinh lòng nghi ngờ.

Chỉ cần phối hợp tốt thì có thể bắt những người này lại. Đây không phải một quân cờ nhỏ như Lâm Tự Chân mà là sẽ ảnh hưởng đến thế cục của kẻ đứng sau suốt mười mấy năm.
Hơn nữa người vạch trần những chuyện này là nhà họ Nguy. Chèn ép nhà họ Ngụy nhiều năm, đến thời khắc then chốt vẫn cần người nhà họ Nguy cứu xã tắc của ông ta, như thể chẳng khác nào một cái bạt tại giảng thẳng xuống mặt Hoàng đế. Tất nhiên ông ta không muốn tin. Nếu có người lấy được bằng chứng ngay bên cạnh, Hoàng đế sẽ không còn bất kỳ đường lui nào, không thể không đối mặt với hiện thực.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bỉ Ngạn Đơm Hương.