Chương 433: Đả kích
-
Bỉ Ngạn Đơm Hương
- Vân Nghê
- 1873 chữ
- 2022-02-06 09:21:14
Thôi Trinh được nội thị dẫn vào điện Dưỡng Tâm, bên ngoại điện đã có Long Cẩm Ủy đứng chờ sẵn ở đó. Định Ninh hầu không đổi sắc mặt, bước qua cử8a điện, đi tới trước ngự án hành lễ với Hoàng đế.
Sắc mặt Hoàng đế âm trầm:
Những chứng cứ này là do người sai người đi điều tra?
Thôi Trinh đáp:
Lúc vị thần ở phủ Thái Nguyên đã bắt đầu nghi ngờ Thôi Vị, nhưng trong tay không có bằng chứng xác thực, bèn lên cho ngườ9i đi dò la tin tức. Gần đây Thôi Vị mua chuộc tướng lĩnh biên cương, mượn cơ hội thưởng công tướng sĩ để âm thầm khống chế Vệ sở Đại Đồng. Nếu 6Thôi Vị là đồng đảng của Lâm Tự Chân thì hậu quả thật không dám tưởng tượng.
Thôi Trinh tiếp tục:
Vị thần canh giữ biên cương ở Đại Đ5ồng đã nhiều năm, gần đây cũng mới biết được đám người đó vì muốn lôi kéo vị thần đã dùng bao nhiều thủ đoạn. Thôi Vị chính là một mắt xích bên trong ấy.
Vị Thường Thắng tướng quân Định Ninh hầu này trước giờ đều là nhận được quân lệnh rồi mới lập tức đi tới biên cương, chưa từng tỏ ra khẩn thiết như thế này bao giờ.
Trái tim Hoàng để lại chìm xuống sâu hơn, ông ta còn chưa kịp lên tiếng đã nhìn thấy Hoàng Xương bước tới.
Hoàng Xương thấp giọng nói:
Thiên gia, phủ doãn Thuận Thiên Tô Phủ đại nhân và Thông chính tả Ngụy Nguyên Kham đại nhân gửi mật tấu tới.
Thôi Trinh đáp không nhanh không chậm:
Chưa hề bàn bạc, những vị thần từng hỏi Ngụy đại nhân về tình hình vụ án.
Vẻ mặt Hoàng đế vẫn bình thản như cũ, nhưng lại không đè nén nổi sóng cuộn trong lòng. Cho dù là lần trước điều tra đến Hoài vương, Tô Phủ và Ngụy Nguyên Kham cũng chưa từng gấp gáp dâng mật tấu như vậy.
Ngụy Nguyên Kham và Tô Phủ bước vào đại điện, nhìn thấy Thôi Trinh cũng đang có mặt. Tô Phủ và Ngụy Nguyên Kham quay sang nhìn nhau, hai người dường như không ngờ sẽ gặp Định Ninh hầu ở đây.
Tâm tư Hoàng đế đều đặt cả vào vụ án, không nghe ra hàm ý thật sự trong lời nói của Ngụy Nguyên Kham:
Người này đang ở đâu?
Giọng nói của Ngụy Nguyên Kham hơi trầm xuống:
Sáu năm trước Nghiệm Sâm đã bị Bộ Hình xử trảm rồi.
Lông mày Hoàng đế co rúm lại.
Lúc vị thần vẫn còn ở Đại Đồng, Trương thị cố ý tiếp cận phủ Hoài vương. Hoài vương sai người cầu xin thay vị thần ở trên triều là muốn để Hoàng thượng nghi ngờ vị thần âm thầm cấu kết với phủ Hoài vương, chính là vì muốn đợi sau khi vụ án phủ Hoài vương xuất hiện, sẽ khiến vị thần không thể nào quay lại Đại Đồng nữa, như vậy thì Đại Đồng sẽ có thể đổi tướng lĩnh canh giữ biên cương.
Đám người này lôi kéo vị thần không thành, liên muốn nhân cơ hội này đổi thành người của mình lên nắm quyền ở Đại Đồng.
Nói xong những lời này, biểu cảm của Thôi Trinh càng thêm nghiêm túc:
Hoàng thượng, vụ việc binh biến của Lâm Tự Chân đã giáng một đòn lên Vệ sở Bắc Cương. Nhà họ Lương xảy ra chuyện dẫn tới phủ Vĩnh Bình cũng loạn lạc theo. Nếu Thôi Vị vẫn còn dụng ý khác, thật sự cho người động binh ở Bắc Cương lúc này thì hậu quả thật không dám tưởng tượng. Hoàng thượng... chi bằng cử người tới Bắc Cương trước, bắt giữ Thôi Vị và những tướng lĩnh kia vào kinh, nếu chúng không làm gì khuất tất thì tự nhiên sẽ không phản kháng, nhưng nếu đem lòng phản trắc thì cũng có thể sớm ngày xử lý.
Điều bọn chúng muốn không phải là tham lam chút bạc vụn, cũng không phải là âm thầm muốn đưa vị Vương gia nào lên vị trí trữ quân, bọn chúng chỉ muốn mượn cơ hội nội chính Đại Chu hỗn loạn cho các đảng phải tranh đấu, cài cắm tai mắt và tay chân của mình, khiến binh mã Đại Chu chịu sự điều khiển của chúng, khiển quan viên Đại Chu bán mạng cho chúng.
Ngụy Nguyên Kham nói xong thẳng thắn nghênh đón ánh mắt của Hoàng đế:
Hoàng thượng có còn nhớ trấn phủ Kim Châu Vệ - Trịnh Như Tông không?
Hoàng để đương nhiên còn nhỏ, Trịnh Như Tồng là một viên hổ tướng, chỉ đáng tiếc khi nhậm chức ở Đại Ninh lại từng có qua lại với Lương vương. Cũng may Trịnh Như Tông đã rơi xuống nước bỏ mạng trong một trận can qua, bằng không lúc ông ta thân chinh chinh phạt Lương Vương, Trịnh Như Tông ắt hẳn là một trở ngại lớn.
Không phải,
Ngụy Nguyên Kham nói:
Đây cũng là lí do vị thần mời Tổ đại nhân cùng tới. Từ bảy năm trước đã có người phát hiện ra manh mối trong quá trình điều tra án hải tặc, người đó vẫn luôn bền bỉ theo đuổi vụ án, trước hết điều tra đến nhà họ Thân, sau lần tới tận Bắc Cương, cuối cùng phát hiện ra Trịnh Như Tông.
Hoàng đế hỏi:
Người đó là ai?
Ngụy Nguyên Kham nhìn sang Tô Phủ, Tô Phủ đáp:
Người đó là đồ đệ của thuốc hạ Tiết Kiệm dưới trướng vị thần, tên là Nghiêm Sâm, năm ấy đảm nhiệm chức thông phản phủ Ứng Thiên, sau được bổ nhiệm vào Đại Lý Tự
Hoàng để nhìn ra bên ngoài điện, trời vẫn còn chưa sáng, Tô Phủ và Ngụy Nguyên Kham lại vội vã gửi mật tấu vào cung.
Dẫn bọn họ vào đi.
Hoàng để nói xong quay sang nhìn Thôi Trinh:
Ngươi đã bàn bạc trước với Tô Phủ và Ngụy Nguyên Kham, cùng nhau tiến cung bẩm báo chuyện này với trẫm đấy à?
Hoàng thượng,
Tô Phủ lên tiếng trước:
Trong vụ án binh biển Lâm Tự Chân và vụ án của phủ Hoài vương còn có nội tình khác.
Tô Phủ nói xong quay sang nhìn Ngụy Nguyên Kham.
Ngụy Nguyên Kham tiếp lời:
Vụ án này không chỉ có liên quan tới vụ án Triệu lão tướng quân bị hàm oan, kéo dọc theo Đại Ninh cùng với toàn thể Vệ sở ở Bắc Cương, mà còn lan đến tận xưởng thuyền và Vệ sở vùng duyên hải. Người liên đới rất nhiều, từ thái tử, Hoài vương cho đến quan viên, tướng lĩnh, dân chúng các vùng, mưu kế nung nấu từ mười mấy năm.
Hoàng để nhíu mày:
Có phải Thôi Vị có quan hệ với phủ Hoài vương không?
Thôi Trinh lắc đầu:
Sau khi vị thần nghĩ thông suốt điểm này mới vội vã vào kinh bẩm báo Hoàng thượng, vị thần cảm thấy Thôi Vị không chỉ không hề có móc nổi gì với phủ Hoài vương, mà ngược lại bọn chúng còn muốn cố ý vu cáo cho phủ Hoài vương. Lúc trước khi triều đình còn chưa điều tra đến phủ Hoài vương, thì bọn chúng đã có chuẩn bị rồi.
Hoàng đế nhìn chằm chằm vào Thôi Trinh, ra hiệu cho hắn nói tiếp.
Vệ sở Đại Châu, nha môn các nơi, Đô Sát Viện, Bộ Binh, Bộ Công và rất nhiều nha môn đều nằm dưới quyền kiểm soát của bọn chúng, có lẽ bao gồm cả trận chiến Hoàng thượng thân chinh tới Đại Ninh cũng là kết quả bọn chúng tỉ mỉ an bài.
Tuy chúng thần đã điều tra ra án ngựa chiến, án khai thác lậu, và vụ án quan viên Đô Sát Viện cấu kết với hải tặc vận chuyển lậu hàng hóa, nhưng đằng sau những vụ án này vẫn còn có người đang thêm dầu vào lửa, mưu đồ che đậy chân tướng.
Ngụy Nguyên Kham đưa danh mục chi tiêu của xưởng thuyền cho nội thị, để nội thị trình lên Hoàng đế
Ngụy Nguyên Kham nói:
Người này đổi sang họ Hùng, được người ta gọi là Hùng quân sự, mấy năm nay vẫn luôn qua lại giữa Đại Ninh và Bắc Cương, hàng buôn lậu vận chuyển trên biển sau khi đi về phía Bắc cũng đều do một tay ông ta tiếp quản an bài.
Hoàng đế nghe đến đây, huyết dịch trong người dường như trong chốc lát xộc thẳng lên trước trận, như thể muốn bắn từ hai con ngươi ra ngoài:
Ngươi nói cái gì? Trịnh Như Tông vẫn còn sống?
Ngụy Nguyên Kham đáp:
Trịnh Như Tông không chỉ còn sống, ông ta còn đưa hai đứa con trai của mình, một đưa vào trong triều làm quan, một nương nhờ nhà họ Thân, dùng danh nghĩa nhà họ Thân đi khắp
nơi hành sự. Người này cấu kết với Bố chính ti Trương Tòng cử, động tay động chân vào xưởng thuyền, dùng gỗ triều đình cung cấp để chế tạo thuyền chiến, thu phục hết đám hải tặc vùng duyên hải, chỉ e giờ đây đã tạo thành thế lực một phương ở trên biển.
Hoàng đế đứng bật dậy:
Tự ý chế tạo thuyền chiến.
Ngụy Nguyên Kham nói:
Danh mục trong tay Hoàng thượng chính là bằng chứng.
Hoàng đế như nghe thấy sét đánh ngang tai,
âm ầm ầm
định tại nhức óc, ánh mắt sắc bén của ông ta hướng về Ngụy Nguyên Kham:
Đây là do người điều tra được?
Ngụy Nguyên Kham nói:
Nghiêm Sâm điều tra ra manh mối, bị người ta dè chừng, vì thế mới rơi vào cạm bẫy, bị mất hai cánh tay, cũng mất đi chức quan thông phán. Sau khi vết thương khởi Nghiệm Sâm vẫn tiếp tục dẫn người trong phường ngược lên phương Bắc tìm kiếm manh mối. Trịnh Như Tông sợ bị Nghiêm Sâm vạch trần bí mật liên liên thủ với tướng lĩnh Vệ sở địa phương hãm hại Nghiêm Sâm, để Nghiêm Sâm gánh vác tội danh đồ sát cả thôn làng rồi bị triều đình xử trảm.
Giờ nghĩ lại khi ấy Trịnh Như Tông sợ lúc Nghiệm Sâm nghe ngóng tin tức sẽ tiết lộ tình tiết vụ án với thôn dân. Thôn trong đó vốn là nơi dừng chân của Trịnh Như Tông, giờ bị bại lộ, chỉ đành một là không làm, hai là đã làm thì phải làm đến cùng, quyết ý diệt trừ hậu hoạn.
Sắc mặt Hoàng đế tái xanh, ông ta nghĩ tới Trịnh Như Tông, Trịnh Như Tông giả chết trước vụ án của Lương Vương, nếu nói có người cố ý sắp xếp thì người đó ắt hẳn là Lương vương.
Lúc ông ta thân chinh thảo phạt Lương vương đã nhằm chuẩn thời cơ. Lúc đó Lương vương vì dùng toàn lực chiến đấu với Ngột Lương Cáp Bộ mà lưỡng bại câu thương, ông ta mới dẫn binh đến trừ diệt Lương vương, đồng thời triệt để thu phục Ngột Lương Cáp Bộ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.