Chương 444: Chân tình


Đức phi là mẹ đẻ của Ngũ hoàng tử Túc vương yếu ớt lắm bệnh. Trước khi Ngũ hoàng tử được phong là lúc vương, bà chỉ là một phi tần nhỏ. <8br>
Sau khi Hoàng đế đăng cơ mới nạp Đức phi vào cung. Đức phi khi ấy mười tám tuổi, cũng được coi là quá tuổi rồi. Vốn không thích h3ợp để tham gia tuyển phi nhưng vì cha bà là đại Nho có tiếng của Hàn Lâm Viên, khi còn ở nhà Đức phi có danh hiền lương nên mới có thể đ9ược liệt vào danh sách.

Tướng mạo Đức phi nhu mì, đầy tài hoa, tính tình cũng mềm mỏng, rất ít xảy ra xung đột với người khác. L6úc mới vào cung không được Hoàng thượng triệu kiển, nếu không phải lúc Hoàng thượng và cha Đức phi cùng bàn luận đạo nghĩa, một lần nữa 5cảm phục bởi tài học của cha Đức phi thì ông ta cũng không nhớ con gái của vị đại Nho này còn đang ở trong hậu cung mình.

Hoàng đế bàn luận đại nghĩa với đại Nho còn chưa tận hứng, vì thế mới triệu kiến Đức phi, Đức phi cũng từ đó mà được thừa ân.
Sơ Cửu đang núp trên nóc nhà nhìn thấy chiếc xe từ từ đi xa. Tam gia bảo họ theo sát bảo vệ Cổ đại tiểu thư, Cổ đại tiểu thư lại dặn bọ họ trông chừng trạch viên nhà họ Cổ cho tốt. Xem ra trong lòng Tam gia và Cổ đại tiểu thư, hắn ta rất quan trọng.
Có điều...
Đến khi xe ngựa biến mất trước mắt hắn ta, Sơ Cứu mới nhận ra một vấn đề, liệu chuyển này Cổ đại tiểu thư đi sẽ không gặp nguy hiểm chứ?
Có điều tuy Đức phi tài mạo song toàn nhưng sự yêu thích của Hoàng đế dành cho bà không thể sánh với Quý phi. Sau đó dù Đức phi có sinh Ngũ hoàng tử thì bà vẫn chỉ nhận được tận vị nho nhỏ.
Trong hậu cung ồn ào này, sự tồn tại của Đức phi nhỏ như hạt cát. Ngũ hoàng tử bà sinh ra cũng yếu ớt, nhiều bệnh, sớm đã xuất cung lập phủ từ lâu, rất hiếm khi ra ngoài đi lại. Dù trong cung có gia yến, Ngữ hoàng thử cũng nhiều lần không đến tham dự vì lý do sức khỏe. Hoàng thượng coi trọng Thái tử, khen Tam hoàng tử, rất ít khi nhắc đến Ngũ hoàng tử, vì thế tuy giờ Đức phi được phong tần nhưng vẫn thiếu đi uy nghiêm khiến người ta phải kiêng nể.
Đại khái tính cách của mẹ con Đức phi giống như bùn nhão không thể trát lên tường. Ngũ hoàng tử thân thể yếu ớt, vị trí Trữ quân gần như không thể đến lượt hắn, chủ đề bàn tán của người trong cung về mẹ con Đức phi cũng rất ít.
Cùng với người nhà họ Trương bị bắt, Hoài vương về kinh, tình thể trong kinh dần dần ổn định trở lại.
Cổ Minh Châu thấy mẹ và đệ đệ ngủ ngon lành mới yên tâm. Mạc Dương Minh và Thái hậu đã định xong ngày vào cung.

Con đi cùng với sự phụ.
Cổ Minh Châu thay y phục xong, đi đến bên cạnh Mạc chân nhân. Thái hậu triệu kiến Mạc chân nhân ắt là muốn hỏi bà tình hình bên ngoài cung.
Nhưng tất cả chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi, Hoàng Xương biết tâm tư của Hoàng đế với mẹ con Đức phi. Sủng hạnh bề ngoài chưa chắc đã thực sự yêu thích, lạnh nhạt cố ý đâu phải là không bảo vệ. Tất cả mũi dùi đều hướng về phía Quý phi thì mẹ con Đức phi mới có thể sống yên ổn. Hoàng để nghe thấy Đức phi xảy ra chuyện, quả nhiên sắc mặt thay đổi. Ông ta đứng phắt dậy, muốn bước ra ngoài đại điện nhưng vì quá vội vàng nên trước mắt lại quay cuồng.
Hoàng thượng.
Hoàng Xương vội vàng tiến lên đỡ lấy nhưng lại cảm nhận được một luồng sức mạnh ập đến, ông ta lập tức bị đẩy ngã lảo đảo.
Sắc mặt Hoàng đế tái xanh, loạng choạng hai bước mới đứng vững, sau đó đi ra ngoài.

Lệnh thái y đến...
Trong sắc mặt sốt ruột của Hoàng để lộ ra mấy phần hung ác:
Nếu không chữa khỏi cho Đức phi, trẫm cho họ bồi táng.

Cô qua đó chỉ có lợi chứ không có hại, hơn nữa cô lo cho Hoàng hậu nương nương đang bị giam trong cung Khôn Ninh. Giờ nhà họ Ngụy không tiện ra mặt, nếu cô có thể giúp đỡ được nương nương tất nhiên là tốt nhất.
Mạc Dương Minh hơi lo lắng nhìn Cổ Minh Châu:
Con mệt cả buổi tối rồi, ở nhà nghỉ ngơi đi.
Bây giờ khác với ngày thường. Không biết sẽ có nguy hiểm gì không nữa.
Vì thế nên đồ đệ mới phải đi với sự phụ, cũng coi như là có người chăm sóc.
Cố Minh Châu kéo tay Mạc Dương Minh, tránh cho Mạc Dương Minh lại từ chối.
Mạc Dương Minh không nhịn được mà thở dài, Đồ đệ này của bà... Ài, ban đầu cảm thấy đồ đệ không ngốc nghếch, sau đó phát hiện ra điểm thông minh của đồ đệ, bây giờ không ngờ trong lòng bà lại sinh ra mấy phần mong chờ và dựa dẫm vào đồ đệ. Như lần sóng gió này chẳng hạn, Hoài Viễn hầu không có trong phủ nhưng đồ đệ bà có thể sắp xếp nhà họ Cổ đầu ra đó, lại còn bắt được mấy kẻ nửa đêm đột nhập vào phủ Hoài Viễn hầu. Nếu không có tâm tư tỉ mỉ thì sẽ không thể làm được như vậy.
Uy nghi của Hoàng để khiến tất cả mọi người sợ run rẩy.
Hoàng đế ngồi lên bộ liễn, Hoàng Xương dặn dò nội thị đi bước nhỏ, bộ liền nhanh chóng đi xuyên hoàng cung. Hoàng Xương hết hơi chạy theo, cái mão trên đầu cũng xô lệch.
Chưa từng căng thẳng và hoảng loạn như vậy, Hoàng Xương không dám nghĩ nếu Đức phi nương nương thực ra xảy ra chuyện thì sẽ thế nào nữa.
Sau khi Đức phi nương nương ăn một miếng điểm tâm ở cung Vĩnh Xuân xong thì cảm thấy đau bụng kịch liệt, cung nhân và nội thị bên cạnh sợ đến mất mật. Cung nhân vội vàng chạy đi bẩm báo Hoàng
thượng, lại có người đi mời thái y đến. Lúc thải y vào đến cung Vĩnh Xuân, Đức phi nương nương đã sùi bọt mép, thần chí không thanh tỉnh. Trước đó, Đức phi nương nương chỉ ăn mỗi một miếng điểm tâm. Điểm tâm này là Ngự thiện phòng làm cho cung Vĩnh Xuân. Vì hôm nay vốn là Túc vương vào cung thăm Đức phi, Hoàng đế đặc biệt cho phép cung Đức phi bày tiệc, cho hoàng tử, công chúa trong cung đến góp vui.
Trừ tịch và tết Trung Nguyên, Hoàng thượng đều đến cung của Quý phi, cho phép Quý phi mở tiệc nhỏ, cuối cùng giờ cũng đến lượt cung Vĩnh Xuân. Từ trên xuống dưới cung Vĩnh Xuân đều vô cùng vui mừng, từ mấy ngày trước Đức phi nương nương đã bắt đầu bận rộn. Nhưng không ngờ đồ đã chuẩn bị xong rồi, ngoài cùng lại xảy ra chuyện, những lúc như thế này không thể mở tiệc.

Được thôi!
Mạc Dương Minh nói:
Có điều sau khi vào cung, con phải cẩn thận hơn trước đây.

Cổ Minh Châu gật đầu:
Sư phụ yên tâm.

Cố Minh Châu theo Mạc chân nhân lên xe ngựa, đi thẳng về phía hoàng cung.
Hoàng tử và công chúa đến cảm tạ Đức phi nương nương, Đức phi nương nương bèn cho người mang điểm tâm Ngự thư phòng làm ra chia cho mọi người cùng ăn.

Người đầu tiên nhận được là Cửu hoàng tử của Quý phi nương nương. Cửu hoàng tử thích ăn bánh hạt dẻ, Đức phi nương nương đưa bánh nhưng Cửu hoàng tử nhất quyết không ăn.

Lường trước rằng Quý phi nương nương đã dặn dò, sợ Cửu hoàng tử xảy ra chuyện gì đó, Đức phi nương nương cầm một miếng lên ăn, cũng để cho người trong cung Quý phi an tâm.

Nếu như là ngày thường thì có khi Cửu hoàng tử cũng sẽ nể mặt mà nếm thử nhưng quả thật hôm nay cậu ta không có hứng, ngồi trong cung Đức phi nương nương một lát liền cáo từ.

Cửu hoàng tử không ăn, những hoàng tử và công chúa khác cũng không dám động đũa. Đến khi tất cả mọi người đi khỏi, Đức phi nương nương vốn chuẩn bị ra vườn đi lại cho khuây khỏa thì cảm thấy đau bụng kịch liệt.

Sau khi ngự liễn của Hoàng thượng đến nơi, cả cung Vĩnh Xuân bị bao vây lại. Người trong cung không ai là không sợ hãi, nếu không tìm được kẻ hạ độc thì e rằng hạ nhân trong cung đều không thể sống nổi. Hoàng để bước nhanh vào cung Vĩnh Xuân.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bỉ Ngạn Đơm Hương.