Chương 496: Mộng đẹp


Trong mơ hồ, Đức phi không phân biệt được đầu là mơ đầu là thực.

Lúc thì bà ta nhìn thấy mình và Châu Thừa Trạch đang hòa 8âm tấu đàn, lúc lại mơ thấy Lương vương tặng quà cho bà ta, cuối cùng là nhìn thấy mình mặc địch y đầu đội mũ miện cửu long tử ph3ượng, nhận sắc phong Hoàng hậu.

Đức phi mỉm cười hoan hỉ, triều thần hành lễ với bà ta, phóng mắt nhìn đi chỉ thấy người 9người quỳ bên dưới một mảng đen sì.
Kết quả đương nhiên là giống như mong muốn của bọn họ, Khương quý phi đem món nợ này tính hết cho Ngụy hoàng hậu.
Bà ta cũng nghe thấy những lời oán hận Ngụy hoàng hậu ở chỗ Hoàng thượng, Hoàng thượng nói:
Ngụy thị giảo hoạt, nói mình đang mang thai không tiện tùy giá, thực ra là âm thầm cài cắm người đến ám sát Đại hoàng tử, lỡ như bại lộ, Ngụy thị còn có thể lấy lý do mình không có mặt ở hành cùng để đùn đẩy thoát tội.


Trẫm ghét nhất là ả ta thường tự cho mình là phải, ỷ vào bản thân thông minh mà muốn giở trò qua mặt trẫm. Chẳng phải ả ta muốn giết chết đứa con khác của trẫm để cho con trai mình dễ dàng kế thừa hoàng vị ư? Trẫm sẽ khiến cho con cái của ả vĩnh viễn không đến được thế gian này, xem ả còn có thể mưu đồ gì nữa.

Con trai bà ta mặc quân phục của Hoàng thái tử đứng ở bên cạnh, quán phục đẹp đẽ vô c6ùng, đứng bên cạnh bà ta càng khiến bà ta thêm phần tôn quý. Đây mới là thứ bà ta mong muốn nhất.
Đức phi đang định đi đế5n bên cạnh Hoàng thượng thì chợt nhớ ra một chuyện, đó là không nhìn thấy bóng dáng của Ngụy thị trong đám người. Bà ta nhìn một vòng xung quanh, đang lúc cảm thấy lo lắng thì dường như bản thân cũng tỉnh táo lại đối phần, nếu bà ta là Hoàng hậu thì chắc hẳn Ngụy thị đã bị phế từ lâu rồi, sao còn có thể xuất hiện trong buổi lễ sắc phong của bà ta?
Đức phi khoan khoái thở phào một hơi, bà ta muốn tiếp tục tiến về phía trước, đúng lúc này chợt nhìn thấy một bóng người ngồi trên long kỷ.
Cuối cùng cũng chật vật đi tới được ngày hôm nay, vào lúc mọi thứ đã sắp thành sự thật, thì Ngụy thị lại chễm chệ ngồi trên ngai cao. Trong lúc kinh hãi, Đức phi mở trừng đôi mắt.

Nương nương, người không sao chứ?
Nữ quan bước lên hỏi thăm.
Tim Đức phi đập dồn như trống trận, trên cổ ướt đẫm mồ hôi, đến tận bây giờ hồn vía vẫn còn chưa quay về.
Trong cung không có chuyện gì chứ?
Đức phi không kìm được hỏi:
Bên phía Hoàng thượng có tin gì truyền đến không?

Đáng tiếc vào lúc bà ta cho người giết Châu Trạch Thừa thì lại bị Hoàng Xương nhìn thấy, may sao bà ta đã lôi kéo được Hoàng Xương làm việc cho mình, Hoàng Xương không chỉ không tiết lộ ra ngoài mà còn nghĩ ra một cách khác, cho nội thị giá vờ ám sát Thái tử, thực tế là muốn giết chết Châu Trạch Thừa, đến lúc đó triều đình điều tra cũng sẽ đi điều tra xem là kẻ nào muốn hại Thái tử, mà hoàn toàn không nghĩ đến việc đi điều tra bí mật trên người Châu Trạch Thừa.
Hơn nữa nội thị này còn từng hầu hạ Ngụy hoàng hậu, như vậy thì có thể khơi dậy tranh đấu giữa Ngụy hoàng hậu và Khương quý phi, Hoàng thượng lại càng thêm chán ghét Ngụy thị, Khương quý phi cũng sẽ âm thầm nghĩ cách đối phó với Ngụy thị.
Có thể xem như một mũi tên trúng nhiều con chim.
Đây là cục diện bà ta phải hao tổn tinh thần, trăm ngàn vất vả mới đổi lại được, sao có thể để cho Châu Thạch Thừa cứ thế phá hoại được chứ? Bà ta xuống nước khuyên nhủ, hi vọng Châu Trạch Thừa có thể đứng về phía bà ta, bà ta tưởng rằng Châu Trạch Thừa sẽ niệm tình xưa nghĩa cũ, đồng ý giúp bà ta.
Có ai ngờ Chầu Trạch Thừa lại ỷ vào việc mình là thầy dạy của Đại hoàng tử, tự coi bản thân cùng phe với Đại hoàng tử, cử nhất quyết phải điều tra rõ ngọn ngành chuyện này, bà ta chỉ đành cho người ra tay đối phó với Châu Trạch Thừa.
Có nhân ắt có quá, chuyện này thật sự không thể trách bà ta.

Không ạ
Nữ quan đáp:
Đều yên ổn cả, xin nương nương cứ yên tâm. Còn hơn một canh giờ nữa trời mới sáng, người ngủ thêm một lát nữa đi.

Đức phi gật đầu năm trở lại giường nhưng vẫn cảm thấy không thoải mái, lại bảo nữ quan thay bộ y sam đã ướt đẫm mồ hôi ra. Cho đến khi nữ quan đem đèn lui xuống, Đức phi lại mở mắt ra. Bà ta cứ cảm thấy dường như lúc nào cũng có thể xảy ra chuyện, chỉ có triệt để xử lý gọn ghẽ chuyện nhà họ Châu thì trong lòng bà ta mới có thể thư thái được.
Sáu năm trước nghe nói con gái của Châu Thừa Trạch cũng chết trong đại lao, bà ta vừa thương tiếc lại vừa có cảm giác yên tâm, cuối cùng cũng không còn ai biết về mối quan hệ giữa bà ta và Tân tiên sinh đó nữa.
Đức phi hoảng loạn, chuyện mà bà ta sợ nhất đã xảy ra.
Trước khi bà ta nhập cung đã ngày đêm lo sợ, sợ sau khi Ngụy thị biết được sự thật sẽ cầm kiếm lên xông thẳng tới nhà họ Tào giết chết bà ta, cũng may Ngụy thị vẫn không hề hay biết gì.
Sau khi bà ta tiến cung, tuy có thể quang minh chính đại ở bên cạnh hoàng đế nhưng vẫn phải dè chừng Ngụy thị và phương thị âm thầm hãm hại mình. Cũng may Hoàng thượng nghĩ ra một cách, giả bộ sủng hạnh Khương thị, lợi dụng phương thị đối phó với Ngụy thị, bà ta mới có thể yên ổn sống qua ngày.
Những thiện tâm của bà ta lại để lại hậu hoạn cho mình. Châu Trạch Thừa gặp được Tân tiên sinh, có thể đã biết Tần tiên sinh là do Lương vương gửi gắm cho bà ta, thể là lấy lý do này tới uy hiếp bà ta.
Vậy thì cũng thôi đi, đằng này Châu Trạch Thừa lại tra ra được bà ta lén lút nuôi các cô gái làm tai mắt cho mình, bên cạnh Đại hoàng tử đều là người do bà ta cài cằm.
Khi ấy Đại hoàng tử tuổi còn nhỏ mà đã si mê nghe ca múa, dẫn tới việc Hoàng thượng vô cùng bất mãn, chỉ khi khiến Hoàng thượng luôn ghét bỏ Đại hoàng tử thì tương lai con trai bà ta mới có cơ hội kế thừa đại thống.
Giờ đây mọi thứ lại đội mồ sống dậy, có người cứ nhất quyết muốn tra hỏi lại vụ án năm đó, Lương vương vậy mà lại còn sống, nếu Hoàng thượng biết được thuở con gái bà ta từng có qua lại với Lương Vương thì không biết sẽ thế nào.
Hoàng thượng căm hận Lương vương, nói không chừng cũng sẽ vì vậy mà ghét bỏ bà ta, dù sao thì lúc đó bà ta cũng đã ở bên Hoàng thượng.
Đức phi không sao ngủ tiếp được nữa, quả nhiên khi đó bà ta vẫn quá mềm lòng, nếu như giết chết Tân tiên sinh thì cũng sẽ không có sóng gió sau này. Bà ta niệm tình Tân tiên sinh đối đãi tốt với mình, dạy bà ta biết nhiều điều, ở bên cạnh bà ta bày mưu tính kế, giúp bà ta tóm chặt được trái tim của Lỗ vương nên bà ta mới cho Tân tiên sinh tiền, bảo Tân tiên sinh tìm nơi dưỡng lão.
Đó không phải là Hoàng thượng, mà là một người phụ nữ.
Người đó mặc giáp toàn thân, mày mắt tỏa ra anh khí bức người, đang ngồi ngay ngắn ở đó, khóe miệng nở một nụ cười, dường như đã nhìn thấy bà ta, nhưng cũng dường như không để bà ta vào mắt.
Đó là Ngụy thị.

Đây cũng xem như một mạng đổi một mạng, là do ả tự gieo nhân ác gặt quả ác, không oán trách ai được.


Không lâu sau, Ngụy hoàng hậu quả nhiên sinh non, người người đều cho rằng hành động này của Hoàng thượng là vì muốn giúp phương quý phi và Đại hoàng tử xả giận, nhưng lại không hay biết đều là do một tay bà ta mưu tính.

Đức phi nghĩ đến đây thở ra một hơi dài, sau khi Châu Trạch Thừa chết, Đại phu nhân nhà họ Châu còn muốn điều tra án, Hoàng Xương đưa ra kiến nghị diệt có phải diệt tận gốc, bà ta liền bảo người trong nhà đi xử lý ổn thỏa, cũng xem như cho phu thê bọn họ đoàn tụ. Từ đó về sau có Hoàng Xương đánh động báo tin, cuộc sống của bà ta lại càng thêm xuôi buồm thuận gió.

Sau này Đại hoàng tử ngồi lên vị trí Trữ quân, Nhị hoàng tử nhận được sự ủng hộ của Trưởng công chúa Vĩnh Khang, có vây cánh của riêng mình thì bà ta lại bắt đầu thấy lo lắng.

Hoàng Xương đưa ra kiến nghị bảo bà ta nghĩ cách ra tay diệt trừ Thái tử và Nhị hoàng tử, cho dù không thể trừ khử được Thái tử thì cũng có thể đẩy Nhị hoàng tử vào chỗ chết.

Bà ta bảo nghệ nhân biểu diễn ca múa nhạc của Giáo phường ti giả bộ đầu quân cho Trưởng công chúa, khơi dậy mâu thuẫn giữa Nhị hoàng tử, Trưởng công chúa và Thái tử, lén lút mật báo với Thái tử chuyện Trưởng công chúa và Nhị hoàng tử âm thầm đối phó với Thái tử.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bỉ Ngạn Đơm Hương.