Chương 549: Nhầm nước
-
Bỉ Ngạn Đơm Hương
- Vân Nghê
- 1902 chữ
- 2022-02-06 09:25:29
Lão Khánh vương tặng quà chúc mừng xong lại trò chuyện một lát với Lý thải phu nhân, sau đó bèn ngồi gian chính nhà họ Ngụy, không hề có ý định r8a về.
Lý thái phu nhân đứng dậy:
Khánh vương gia, ngài xem trời cũng chẳng còn sớm nữa, sáng sớm mai Kham ca nhi còn phải đi đón dâu, n3gài...
Lão Khánh vương lập tức hiểu ra:
Đúng rồi, trong phủ còn nhiều chuyện cần giúp đỡ lắm phải không?
Lý thải phu nhân không hề ti9ếp lời, Viện phu nhân đứng bên cạnh thành thật nói:
Khánh vương gia nói rất phải, vẫn còn một số đồ cần chuẩn bị.
Lý thải phu nhân không kìm đ6ược mà thở dài, cô con dâu này của bà dễ bị lừa quá, lão Khánh vương chỉ đợi mỗi câu này thôi.
chủ nhà chuẩn bị một gian phối
Các tông thân trợn tròn mắt, gương mặt cũng nóng theo, Khánh vương gia trơ mắt nói dối, bọn họ đều đỏ mặt thay cho Khánh vương gia.
Chưa nói đến chuyện Khánh vương gia có phủ đệ bên trong kinh thành, lý do Khánh vương từ Quảng Tây đến kinh thành cũng chẳng phải vì đến dự lễ của nhà họ Ngụy. Nói một cách thê thảm nhất, cho dù Khánh vương không có chỗ ở, trong kinh thành vẫn còn không ít tông thân hoàng thất, đáng lẽ phải ở trong nhà của tổng thân mới đúng.
Một trong số các tông thân lên tiếng:
Chẳng phải sinh thần của Ngụy tam gia là ngày hai mươi mốt tháng mười à? Ngày hai mươi hai ngài đến Hưởng điện của tiên hoàng để làm gì? Lẽ nào...
Khánh vương gia thở dài một hơi.
Tất cả mọi người đưa mắt nhìn nhau, thế này tức là Khánh vương gia đã thừa nhận rồi ư?
Người nhà họ Ngụy phản ứng thế này thì các tông thân lại càng thêm chắc chắn về đáp án của mình. Sau khi nghe được tin đồn, không phải là bọn họ chưa đến tìm Khánh vương đối chứng cứ, song ngặt nỗi Khánh vương luôn im lặng không nói, bọn họ cũng hết cách. Bây giờ Ngụy Nguyên Kham sắp thành thân rồi, cuối cùng Khánh vương không thể ngồi yên được nữa nên mới chọn ra một số ma ma quản sự từ trong các tông thân để cùng dẫn sang đây.
Những ma ma quân sự này đều đã từng tham gia chuẩn bị lúc các tông thân thành thần, nếu mới đầu các tông thân còn chưa biết ý đồ của Khánh vương thì bây giờ bọn họ đã hiểu rõ hết cả rồi.
Trong chốc lát, căn phòng im lặng như tờ, cuối cùng Lý thái phu nhân là người lên tiếng trước:
Ý tốt của vương gia chúng ta xin nhận lấy.
Viên phu nhân cũng gật đầu phụ họa.
() Lễ tiểu tự lễ tế nhỏ.
Ai mà tin nổi lời này chứ? Lý thải phu nhân nhìn lão Khánh vương, lão Khánh vương đầy một bụng những nước đi bẫy, nói đến cùng là muốn lừa Kham ca nhi đến Thái miếu. Cho dù Kham ca nhi chỉ đến điện thời phụ thôi nhưng người khác nhìn vào cũng cực kì khác biệt, chưa kể người chủ trì lễ tế lại là Khánh vương, chẳng phải sau này Khánh vương muốn nói thế nào thì nói à?
Sau này Khánh vương bảo là vì Kham ca nhi nên ông ấy mới đưa các tông thân đến Thái miếu, lẽ nào bọn họ có thể phản bác được à?
Lão Khánh vương và các tông thất bước vào phòng dành cho khách của nhà họ Ngụy, các tông thất vừa định hỏi xem khi nãy lão Khánh vương có ý gì, vành mắt lão Khánh vương đã đỏ ửng. Vừa ngồi xuống ghế, ông lẩm bẩm nói:
Cuối cùng ta cũng không thẹn với tổ tông.
Những người khác vội vàng hỏi dồn:
Rốt cuộc là có chuyện gì thế, lẽ nào thật sự là...
Lão Khánh vương nhìn mọi người:
Bây giờ có một chuyện quan trọng ta muốn nói cho mọi người biết. Hai mươi hai năm trước, vào ngày hai mươi hai tháng mười, ta đã để lại một chiếc hộp trong Hướng điện của tiên hoàng, chiếc hộp được bịt kín bằng con ấn riêng của ta. Bên trong có một bức thư tay liên quan đến tổng thân Triệu thị, nếu ta có gặp chuyện gì bất trắc, mọi người cứ mở chiếc hộp đó ra.
Đó là chuyện của Bộ Lễ, thái phu nhân không cần lo lắng
Lão Khánh vương cười nói:
Kham ca nhi bắt giữ Lương Vương, lại đánh thắng trận ở Liêu Đông, đoạt Ngũ thành về cho Đại Chu, công lao như vậy còn chưa đủ để lễ bái tổ tiên ư?
Lão Khánh vương nói dứt lời này, sợ Lý thái phu nhân lại nghĩ ra cái cớ khác để từ chối nên tiếp lời ngay:
Ta cũng bàn bạc ổn thỏa với Bộ Lễ rồi, bình định được loạn Lương vương ngày mai có thể tổ chức lễ trung tự
, do ta đứng ra chủ trì lễ tế. Không tính là lập nên tiền lệ, thái phu nhân đừng bận tâm đến những chuyện này, chẳng phải mỗi năm các lễ tiểu tự đều do quan viên thực hiện đấy à? Thật sự chẳng có gì to tát đâu.
() Lễ trung tự. Lễ tế vừa, lớn nhất là đại điển do hoàng đế chủ trì.
Trước khi chưa tìm hiểu rõ ngọn nguồn chân tướng câu chuyện, tốt nhất bọn họ không nên dính vào. Các tông thân lần lượt nhắm mắt, giả vờ không nhìn cũng chẳng nghe thấy gì. Nếu như tông thân không có khả năng ấy thì chẳng thể nào sống sót đến giờ phút này, phải biết lúc Hoàng đế còn tại vị đã giết chết không biết bao nhiêu tổng thân để tỏ rõ uy nghiêm rồi.
Lão Khánh vương muốn ở lại, bọn họ có thể cầm chổi quét đuổi người ta đi được sao? Một khi người ta đã không tiếc mặt mũi rồi, người khác cũng hết cách chẳng thể làm gì được.
Lý thái phu nhân nhìn Viên phu nhân:
Dọn dẹp một gian phòng của khách cho Khánh vương gia đi!
Không cho Lý thái phu nhân cơ hội phản bác, lão Khánh vương tỏ vẻ mệt mỏi:
Phòng của khách ở đâu thế? Vì chuyện lớn ngày mai, bản vương cũng nên đi nghỉ ngơi thôi.
Đúng là lão Khánh vương đã nhọc lòng không ít, chẳng trách lại mệt, Lý thái phu nhân nhìn Viên phu nhân:
Cho người đưa Khánh vương gia đi nghỉ ngơi đi.
Cả đám tổng thất Đại Chu theo chân Khánh vương đến phòng của khách, nhìn bóng lưng họ, Lý thải phu nhân thở một hơi dài thườn thượt. Chuyện gì đến cũng sẽ phải đến thôi, trong lòng bà đã có tính toán từ lâu.
đường dài từ phú Binh Kạn thi hàn làm phiền h
Nhà họ Ngụy từ chổi rồi, lão Khánh vương lại không hề chịu thua:
Ta thấy trong phủ có không ít khách quý, toàn là bạn bè thân thích từ xa tới đúng không? Ta và lão thái gia là bạn tốt, lần này cũng vượt đoạn đường xa xôi từ phủ Bình Lạc tới, xin làm phiền người trong nhà chuẩn bị một gian phòng dành cho khách giúp ta. Ta cùng góp vui với mọi người.
à
Không chuẩn bị phòng, Khánh vương gia sẽ ngồi bên bệ cửa ăn vạ mất.
Lý thái phu nhân đang định đi, Khánh vương lại tiếp lời:
Bản vương đã dâng tấu chương, ngày mai trước khi đón dâu đi bái lạy tông miếu, Kham ca nhi nên đến Thái miếu.
Những người còn lại trong phòng đều cứng đờ.
Lý thái phu nhân cau mày nhìn Khánh vương gia:
Vương gia nói đùa rồi, Kham ca nhi phải bái lạy tổ tông nhà họ Ngụy.
Lão Khánh vương cười đáp:
Đúng là phải bái lạy tổ tông nhà họ Ngụy, sau khi Thái tổ gia băng hà thì linh vị của các vị công thần đều được đưa vào Thái miếu thờ phụng, chẳng phải trong số đó có tổ tông nhà họ Ngụy sao? Hồi Tòng Thịnh còn sống đã từng đến Thái miếu lễ bái tổ tông, người quên rồi sao?
Lý phu nhân đáp:
Hai việc đó sao giống nhau được? Tòng Thịnh được ban ân điển nên mới có thể tới đó, ngày mai Kham ca nhi thành thân, không hề có quy củ như vậy.
Lão Khánh vương bật cười:
Ta có đưa vài 5ma ma quản sự tới, trong phủ còn chuyện gì cứ dặn dò bảo bọn họ đi làm. Bây giờ Hoàng thượng bệnh nặng, Hoàng hậu nương nương còn phải gánh vác chính vụ không có thời gian rỗi rãi phân thân, những chuyện đó bọn ta chẳng giúp được. Nếu như có thể làm giúp một số việc nhỏ thì cũng xem như làm tròn bổn phận.
Lão Khánh vương nói dứt lời, các vị tổng thân Hoàng thất ngồi bên cạnh đều ngơ ngác nhìn nhau. Khánh vương muốn lấy lòng nhà họ Ngụy đến mức chẳng cần mặt mũi nữa rồi à? Dù gì bọn họ cũng là tông thất Đại Chu, tới đây giúp đỡ công việc thì sao có thể bảo là làm tròn bổn phận được? Chẳng lẽ tin tức truyền ra lúc trước là thật ư? Ngụy Nguyên Kham là đích tử của Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương sao?
Nghe thấy lời này của Khánh vương, Viện phu nhân nhận ra điều gì đó, gương mặt liền biển sắc.
Khánh vương gia, ngài...
Đôi mắt Khánh vương gia đã mờ lại công thêm nước mắt kèm nhèm nên chẳng nhìn rõ người đứng bên cạnh mình là con cháu nhà nào, cử kéo áo ngoài của người ta rồi lau nước mắt và nước mũi:
Lương vương hãm hại nhà họ Ngụy, ly gián Để Hậu, mọi người cũng đã thấy rõ cảnh ngộ ở trong cung của Ngụy hoàng hậu rồi đấy. Dù sao đó cũng là máu mủ Triệu thị, ta không thể trơ mắt đứng nhìn nó bị bọn phản bội hãm hại được.
Bây giờ nghĩ tới cũng là nhờ tổ tông phù hộ, nếu khi đó ta không lựa chọn như vậy thì giờ đây chẳng biết Đại Chu sẽ ra làm sao. Lương vương cầu kết với người Thát Đát cõng rắn cắn gà nhà, chắc chắn sẽ là mối họa cho giang sơn Đại Chu, là nhờ Đại Chu ta có vận mệnh tốt nên mới vượt qua được ải khó. Chuyện này mọi người tin hay không tin cũng được, việc ta làm không thẹn với tổ tông Triệu thị, ta không hối hận, tương lai có đi gặp tổ tông ta cũng không sợ.
Trước mắt Hoàng thượng đang tuổi phong độ, hoàng vị phía sau được truyền thừa thể nào e là ta chẳng thể nhìn được, cũng chỉ có thể giao lại cho các vị, sau này xử lý như thế nào thì phải trồng ở các vị rồi. Các vị cũng có thể xem như chưa bao giờ nghe tới chuyện này.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.