Chương 1001: Liều mình vì em (7)


Có điều bà vẫn nhất quyết bắt anh phải xử lí xong chuyện hứa hôn với Diệp Minh Sa trước rồi mới có thể đến nhà họ Dương cầ8u hôn.

Các gia tộc lớn rất coi trong chuyện thể diện, không chỉ là vì thích hay không, mà còn vì vấn đề làm thế n3ào để sau này bản thân có thể đứng vững trong xã hội thượng lưu.

Hạ Trường Duyệt vừa mới trở về nhà họ Dương, lúc9 này, thân là người làm mẹ, bà tuyệt đối sẽ không cho phép bất cứ chuyện gì tổn hại đến danh dự cô.

Muộn rồi, tô6i không thể giữ cậu Trì qua đêm tại nhà họ Dương.
Dương Mộc Nhã bình tĩnh khoát tay, ra hiệu cho quản gia tiên khách.

Mẹ, giờ đã muộn thế này rồi, bên ngoài còn đổ tuyết, mẹ bảo anh ấy về thể nào đây?
Hạ Trường Duyệt lập tức không đồng ý.

Trai chưa vợ gái chưa chồng, cậu ta lại có hôn ước với Diệp Minh Sa, tuyệt đối không thể ở lại phòng con.
Giọng điệu Dương Mộc Nhã trầm hẳn.

Không thể ở phòng con, vậy ở lại phòng dành cho khách của nhà họ Dương thì được mà nhỉ? Con cũng không có ý muốn ngủ cùng anh ấy, chỉ muốn để anh ấy ở lại, chờ tuyết ngừng rơi rồi về thôi.
Hạ Trường Duyệt khoác cánh tay Nghiêm Thừa Trì, thầy sắc mặt anh tái nhợt mà lo lắng vô cùng.

Mẹ, Nghiêm Thừa Trì bệnh rối, con đỡ anh ấy đến phòng dành cho khách nghỉ ngơi trước nhé.
Quản gia, giúp cháu nấu một bát canh gừng trừ lạnh nhé, cảm ơn!
Hạ Trường Duyệt nói một hơi, rồi vội vàng đỡ Nghiêm Thừa Trì đi lên
lâu.
Hai người phối hợp cực kì ăn ý, hoàn toàn không để cho Dương Mộc Nhã có thời gian phản ứng.

Duyệt Duyệt.
Dương Mộc Nhã nhìn thấy hai người họ biến mất ở cầu thang mà giận đen cả mặt.

Bà chủ, có cần nấu canh gừng không ạ?
Quản gia dè dặt hỏi.
Cô biết Dương Mộc Nhã chỉ muốn tốt cho cô, nhưng cô với Nghiêm Thừa Trì đã có cả con với nhau rồi, hiện giờ mới tính đến chuyện thanh danh thì cũng đã quá muộn.

Giám đốc Dương nói rất đúng, anh thật sự không tiện qua đêm tại đây.
Anh về trước, ngày mai sẽ lại đến thăm em.
Thoáng thấy hai mẹ con xảy ra tranh chấp, lại nhìn thấy Hạ Trường Duyệt vì bảo vệ anh mà tỏ vẻ không vui với Dương Mộc Nhã, ánh mắt Nghiêm Thừa Trì hơi lóe lên rồi lạnh nhạt lên tiếng.
Dứt lời, anh lập tức đứng dậy, dáng người cao lớn lảo đảo một cái mới đứng vững được.

Nghiêm Thừa Trì.
Hạ Trường Duyệt hoảng hốt đưa tay đỡ anh,
Anh sao rồi? Sắc mặt anh rất tệ, người lại nóng như vậy, có phải sốt rồi không?
Hạ Trường Duyệt đứng trước mặt Nghiêm Thừa Trì, nháy mắt lia lịa với anh.

Anh...
Nghiêm Thừa Trì vừa định nói mình không sao thì ánh mắt thay đổi, đột nhiên dựa vào vai cô, mím chặt môi,
Anh hơi khó chịu, có điều không sao, anh về được.


...

Ông cũng muốn chọc giận tôi có phải không?
Dương Mộc Nhã lập tức quay sang trừng mắt với quản gia, sau đó đứng bật dậy, xoay người trở về phòng mình.


Bà chủ, rõ ràng là do bà mềm lòng không nỡ để cô chủ đau lòng mà, liên quan gì đến tôi chứ.
Quản gia lẩm bẩm một tiếng, rồi mới vội vàng đi vào nhà bếp nấu canh gừng.

Trên lầu, trong phòng dành cho khách.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.