Chương 208: Gọi điện thoại cho ba! (15)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 660 chữ
- 2022-02-06 12:47:42
An Thần Húc không bảo vệ được cô, nên cô nghĩ đến anh sao?
Dựa vào đâu mà cô cảm thấy dẫn theo con trai của An Thần Húc đến tìm anh là anh nh8ất định sẽ giúp cô vậy?
Không có ai khác ạ, chỉ có một mình cậu bé.
Vâng.
Thư ký hơi sững sờ, rồi mau chóng cung kính cúi người lui ra ngoài.
Trong văn phòng rộng lớn lập tức trống không.
Anh nhất định sẽ dạy cậu bé trở thành một nam tử hán, bảo vệ mẹ như ba...
Nhưng anh chưa từng nghĩ tới, có một ngày có thật sự có con, nhưng anh lại không phải là ba của đứa bé.
con của hai người bọn họ.
Tiểu Tiểu Duyệt, Tiểu Tiểu Trì.
Nhưng cậu bé nói là tới một mình, gặp Tổng Giám đốc xong còn phải về nhà trẻ.
Thư ký chần chờ mấy giây mới cung kính hỏi.
Tổng Giám đốc, anh có muốn cho cậu bé lên không ạ?
Nghiêm Thừa Trì hơi giật mình, đôi mắt đen sâu thẳm lóe lên ánh sáng phức tạp.
Cậu bé nói là mình chủ định tới tìm anh.
Nhưng vì tuổi còn quá 3nhỏ, nên quầy lễ tân cho cậu bé chờ ở đại sảnh ạ.
Thư ký thấp thỏm trả lời.
Nghiêm Thừa Trì, anh thích con trai hay con gái?
Vô số lần cô đã từng nằm vùi trong lòng anh, níu lấy cúc áo sơ mi của anh, tò mò hỏi.
Con...
Không chỉ ở đại sảnh, mà còn được cung phụng ở đại sảnh.
Mặc dù khẩu trang che kín mặt cậu nhóc, nhưng cái miệng nhỏ ngọt như mía lùi vậy, nịnh mấy cô thư ký trực ban ở quầy lễ tân vui quên lối về.
<6br>Nếu không, ai sẽ đi báo tin cho một cậu nhóc ba tuổi chứ? Nhưng xem ra, Tổng Giám đốc thật sự quen đứa bé này, chẳng lẽ là con riêng...
5Một mình...
Nghiêm Thừa Trì hơi sững người, nhìn thư ký,
Cô nói cậu nhóc tới một mình, nói là muốn gặp tôi à?
Vâng ạ, quầy lễ tân thấy cậu bé quá nhỏ, còn định đi tìm ba mẹ ở gần đó cho cậu bé.
Nghiêm Thừa Trì khẽ giật mình, nơi mềm mại nhất trong tim như bị một bàn tay chạm tới, ánh mắt trở nên dịu dàng,
Miễn là em sinh, anh đều thích.
Vậy chúng ta ngoéo tay, sau này dù em sinh con trai hay con gái, anh đều phải thích!
Được.
Anh đã từng vô số lần tưởng tượng ra cảnh tượng bọn họ có con.
Con gái của bọn họ phải giống cô, ngây thơ, lãng mạn.
Là con trai của An Thần Húc.
Một đứa con trai ba tuổi, như chứng cứ tố cáo cô phản bội anh bốn năm trước, lại lần nữa xé toạc vết thương máu me đầm đìa của anh.
Cậu nhóc đến nhờ anh bảo vệ mẹ cho nó.
Một đứa bé nhỏ như vậy mà đã biết phải bảo vệ mẹ như một nam tử hán rồi.
Bàn tay đang để trên bàn của Nghiêm Thừa Trì hơi nắm lại, lặng lẽ siết thành quyền.
Ánh mắt anh trở nên hơi ngẩn ngơ.
Một đứa bé ba tuổi lại có thể tự mình đến tìm anh.
Nhớ lại tin nhắn WeChat trước đó, anh gần như có thể đoán ra được lát nữa cậu bé này sẽ nói chuyện gì.
Anh sẽ dâng cả thế giới cho cục cưng trong lòng anh, để cô bé lớn lên vô lo vô nghĩ.
Nếu là con trai, thì phải giống anh.
Chỉ cần nghĩ tới đây, anh đã vô cùng căm ghét đứa bé ấy.
Bảo quầy lễ tân nói với nó là tôi đang họp, không có thời gian gặp nó.
Nghiêm Thừa Trì cụp mắt, hé môi, nói rõ từng chữ.
Nhìn bóng lưng thư ký rời đi, trái tim của Nghiêm Thừa Trì như bị ghì chặt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.