Chương 209: Gọi điện thoại cho ba! (16)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 660 chữ
- 2022-02-06 12:47:39
Cho người đưa đứa bé kia về nhà trẻ, bảo đảm nó đã an toàn mới được về.
Nghiêm Thừa Trì gầm nhẹ một tiếng, rồi cúp điện tho8ại.
Anh ngồi lại bàn làm việc, mở tài liệu ra, nhưng lại không đọc được chữ nào.
Anh đi đến bên cửa sổ, châm3 một điếu thuốc, hít một hơi thật sâu.
Nếu không thì có đợi đến lúc tan làm, tôi cũng không gặp nó.
Vâng.
Thư ký nhanh chóng rời đi.
Chưa đầy mười phút sau, điện thoại của Nghiêm Thừa Trì đột nhiên vang lên.
Là một tin nhắn thoại trên WeChat.
Đại vương Hãn Hãn sẽ không bị đánh bại đâu, cháu nhất định sẽ thắng!
Giọng nói non nớt đầy khí phách.
Một đứa bé rất thông minh, nhanh vậy đã biết đây là thư khiêu chiến của anh, còn vô cùng phấn khích ứng chiến.
Bây giờ đang là giữa trưa, còn mấy tiếng nữa tập đoàn mới tan làm.
Cuộc họp đã diễn ra gần ba tiếng, nhưng Nghiêm Thừa Trì chẳng nghe lọt chữ nào.
Trong đầu anh cứ nghĩ đến cậu nhóc đang chờ ở đại sảnh bây giờ đang làm gì? Anh như có thể trông thấy bóng dáng nhỏ nhắn và mềm mại, vô cùng đáng thương ngồi xổm dưới đất ở trước mắt...
Ting...
Điện thoại di động của anh đột nhiên rung lên.
Tính bướng bỉnh này là bắt chước cô sao? Nếu muốn anh bảo vệ mẹ giúp cu cậu, vậy để anh nhìn xem, cu cậu có bao nhiêu thành ý.
Vâng.
Thư ký thở phào nhẹ nhõm, vừa định quay đi thì nghe thấy Nghiêm Thừa Trì nói một cách sâu xa.
Bảo quầy lễ tân nói với nó, nếu muốn chờ tôi thì không được ăn đồ vặt, cũng không được ngủ.
Không biết cậu nhóc tự xưng là đại vương này có kiên trì trụ được đến lúc đó hay không.
Tổng Giám đốc, phòng ban xin hỏi ý kiến xem bây giờ đã có thể bắt đầu cuộc họp được chưa?
Thư ký cung kính hỏi.
Thông báo với các phòng ban mười phút sau sẽ chính thức bắt đầu.
Nghiêm Thừa Trì dời mắt, cầm điện thoại di động lên, ra khỏi văn phòng.
Làn khói trắng lượn lờ che mờ gương mặt gợi cảm của anh, đôi mắt đen sâu thẳm9 bình tĩnh quan sát phía dưới cao ốc.
Tầng lầu quá cao, người phía dưới đều trở nên bé nhỏ như kiến.
Nhưng a6nh vẫn không kìm được mà tìm kiếm bóng dáng nhỏ bé có thể đi ra từ đại sảnh.
Thư ký ở quầy lễ tân đã nói với cậu bé là Tổng Giám đốc đang họp, nhưng cậu bé bảo không sao, cậu bé có thể chờ anh họp xong, nếu không thì chờ anh tan làm cũng được.
Nữ thư ký trẻ nhìn thoáng gương mặt âm trầm của Nghiêm Thừa Tì, sống lưng lạnh toát.
Vậy cứ để nó chờ, để tôi xem nó có thể chờ được bao lâu.
Trong mắt Nghiêm Thừa Tì lóe lên ánh sáng âm u, hờ hững lên tiếng.
Thằng nhóc kia đang tuyên chiến với anh.
Nhưng nhìn hồi lâu vẫn chẳng thấy gì cả5.
Cốc cốc...
Cửa phòng làm việc lại vang lên.
Tổng Giám đốc.
Thư ký quay lại, vẻ mặt thấp thỏm, cung kính đi tới.
Đã đưa thằng bé về rồi à?
Ánh mắt của Nghiêm Thừa Trì hơi lóe lên, quay người rảo bước đi về bàn làm việc, ngồi xuống, lia đôi mắt quyến rũ về phía thư ký.
Tổng Giám đốc, cậu bé kia không chịu đi, nói là hôm nay nhất định phải gặp được anh.
Nghiêm Thừa Trì sửng sốt.
Nghiêm Thừa Trì ấn mở WeChat.
Lần này, cậu nhóc gửi đến một tấm ảnh.
Một cái tay nhỏ đang giữ dấu chiến thắng ở trước logo Tập đoàn Nghiêm thị.
Hành động của cậu rất sáng tạo, cũng rất khiêu khích anh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.