Chương 2521: Vạch mặt bạch liên hoa (18)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 617 chữ
- 2022-02-19 08:51:42
Khuôn mặt tuấn tú cho dù nhìn từ góc độ nào cũng hoàn mỹ đến mức không giống con người.
Thần thái nghiêm túc này của cậu đúng là khi8ến người khác thấy lạ mắt, như thể người ngồi trước mặt cô lúc này đây không phải là tên cậu ấm chỉ biết ăn chơi mà như một người hoàn toàn3 khác, là một thành phần tài năng xuất chúng trong xã hội.
Hơn nữa cậu còn đang gõ phím bằng một tay với tốc độ chóng mặt...
Quan Vũ Niệm nhìn cậu đến ngẩn người...
Người cô thích phải là người như Three, có năng lực nhưng lại khiêm tốn, cho dù cô có mù cũng không thích Dương Thư Trần.
Nụ cười trên khóe miệng Dương Thư Trần cứng đờ lại nhưng cậu cũng nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh, đứng lên đi theo cô vào phòng nghỉ.
Bón cho tôi.
Dương Thư Trần ngồi vào bàn, nhìn ba món mặn một món canh trước mặt, cảm thấy có chút gì đó thật ấm áp.
Mà thật ra chính là hương vị của tình yêu.
Anh cũng có tay mà, sao lại bắt tôi phải bón?
Quan Vũ Niệm phùng mang trợn mắt nhìn cậu hỏi.
Bây giờ tâm trạng tôi không tốt, xem ra thư ký Quan không muốn đến...
.
Mãi một lúc lâu sau, cô vẫn đứng yên không nhúc nhích, thậm chí còn không dám thở lớn, sợ6 ảnh quấy rầy đến cậu.
Đây là Dương Thư Trần mà cô biết sao?
Tôi đẹp trai không? Có phải cô vừa phát hiện ra dáng vẻ lúc tôi nghiê5m túc đẹp đến mức ông trời cũng phải cất lời khen không? Thấy yêu tôi rồi hả?
Dương Thư Trần bỗng quay lại phía cô mà nói.
Khóe miệng cậu khẽ nhếch lên, giọng nói đầy bỡn cợt.
Tôi bón!
Quan Vũ Niệm giật mình, vội chạy đến, cầm muỗng lên, xúc một muỗng cơm đút vào miệng cậu.
Cậu Trần, anh ăn từ từ kẻo nghẹn.
Tốt nhất là cứ nghẹn đi, nghẹn chết coi như là trừ hại cho dân! Trong lòng Quan Vũ Niệm thầm oán trách, thức ăn cũng không gắp mà chỉ xúc từng muỗng cơm lớn đút vào miệng cậu.
Dương Thư Trần nhìn cô, nắm bắt được chút tâm tư nhỏ của cổ nhưng không nói gì mà chỉ để mặc cho cô làm.
Trong đầu cậu hiện lên hình ảnh hồi nhỏ mặc kệ ba phản đối, mẹ vẫn len lén nấu cơm cho ba ăn.
Lúc ấy cậu có hỏi mẹ thì mẹ chỉ tươi cười nói, cho dù đầu bếp nấu ăn có ngon đến đâu cũng không có hương vị của nhà, ba con vẫn thích ăn món mẹ nấu nhất.
Hương vị của gia đình...
Cậu vừa mở miệng, thần thái nghiêm túc khi nãy đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại bóng dáng của tên công tử cà lơ phất phơ.
..
Khi nãy chắc não cô bị úng nước rồi, nếu không thì tại sao lại cảm thấy dáng vẻ lúc cậu nghiêm túc đẹp đến lạ thường như vậy chứ.
Nếu không phải có câu nói vừa nãy của cậu, có lẽ cô đã quên mất, từ trong xương tủy, cậu vốn là một ác ma!
Tôi không thèm yêu anh.
Quan Vũ Niệm bình tĩnh nói rồi lại quay người đi vào phòng nghỉ.
Chỉ cần là cô bón cho là cậu bằng lòng ăn hết.
Nuốt xuống vài miếng cơm, cậu nói:
Thư ký Quan, tôi mà không được ăn thịt thì tâm trạng sẽ không vui.
Quan Vũ Niệm ngừng tay, vội đổi muỗng cơm trước mặt thành thịt kho.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.