Chương 2538: Tất cả đều là mưu mẹo! (17)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 623 chữ
- 2022-02-19 08:51:42
Cậu rất cao, trông tưởng là gầy nhưng khi cởi quần áo ra lại để lộ thân hình vạm vỡ cường tráng khiến người khác có cảm giác vô cùng khôn8g an toàn.
Chỉ cần nhìn vào đường cong cơ bụng gọn gàng là có thể đoán ra cậu rất chăm chỉ tập luyện.
Ừ, nhưng mà chỉ lưu manh với mỗi cô thôi.
Mặt dày!
Mặt dày thì phải rồi.
Cả người tôi từ trên xuống dưới chỉ có mỗi cái mặt này là có thể lọt vào mắt của cô, tôi phải trân trọng mới được.
.
Dù sao anh ta cũng biết mình dốt nát kém cỏi, chỉ được cái hình thức thôi.
Tiếng nước tí tách3 vẫn không ngừng vang lên.
Trong đầu Quan Vũ Niệm lúc này đã bắt đầu phác họa ra hình ảnh lúc cậu không mảnh vải che thân sẽ hấp9 dẫn như thế nào.
Khuôn mặt yêu nghiệt kết hợp với cơ thể hoàn mỹ thực sự khiến người ra phát rồ.
Bốp!
Quan Vũ Niệm gi6ơ tay đánh vào đầu mình rồi thẩm nguyền rủa một tiếng.
Cô dừng chân, bàn tay đang cầm ly nước hơi căng thẳng.
Cô đang định chạy vội ra ghế sofa giả vờ ngủ, không cho Dương Thư Trần trêu chọc mình nhưng vừa bước được một bước thì đã thấy phòng tắm trước mặt mình mở ra.
Mình vừa nghĩ bậy nghĩ bạ gì vậy? Từ bao giờ lại bắt đầu giống Dương Thư 5Trần rồi? Quan Vũ Niệm ngồi bật dậy từ ghế sofa.
Nhìn cánh cửa phòng tắm vẫn đang đóng chặt, cô vội vàng chạy tới bình nước rót một ly nước thật đầy rồi uống ừng ực ừng ực.
Quan Vũ Niệm thừ người ra mất mấy giây mới kịp phản ứng xem những lời cậu vừa nói là có ý gì, cô đỏ bừng hai má nhưng nghẹn họng không biết phản bác thế nào.
Lưu manh!
Dương Thư Trần với mái tóc ướt, thắt lưng chỉ quẩn một chiếc khăn tắm từ bên trong bước ra.
Tôi khát!
Thấy ánh mắt cậu lại lộ rõ vẻ cợt nhả, cô cố ý giơ ly nước lên, ý là giải thích mình chỉ đi rót nước chứ không cố ý nhìn lén cậu tắm.
Tiếng nước chảy vẫn chưa ngớt, cô không kìm nén được, lại uống thêm một ly nước nữa, khó khăn lắm mới hạ được luồng nhiệt đang hừng hực khắp cơ thể.
Cô đi về phía ghế sofa nhưng vừa đi tới trước phòng tắm thì chợt thấy tiếng nước chảy đã ngừng lại.
Nhưng mà đã không mở miệng thì thôi, cô vừa lên tiếng, Dương Thư Trần bèn lập tức ngừng lau tóc lại, vứt khăn lau xuống đất rồi giữ bả vai cô lại, ép cô tới sát cạnh tường đồng thời cúi đầu khẽ đáp một nụ hôn lên đôi môi đào của cô.
Đừng nói là khát, kể cả cô đói thì tôi cũng có thể đút cho cô ăn được.
Nhưng mà sao mình cứ cảm thấy có gì đó không đúng nhỉ? Anh ta đang cười nhạo mình chỉ biết trông mặt mà bắt hình dong thôi à? Quan Vũ Niệm nghiến răng kèn kẹt, chỉ hận không thể nhào tới mà cắn xé cậu.
Tiểu Niệm Niệm, muộn rồi, uống nhiều nước không tốt đâu.
Tôi có một biện pháp có thể giải khát được, để tôi dạy cô.
Dương Thư Trần lấy ly nước trong tay cô rồi đặt qua một bên, sau đó giữ mặt cô rồi cúi đầu hôn cô một cái.
Á!
Quan Vũ Niệm cứng đờ người, hai mắt trợn trừng nhìn người đàn ông đang bá đạo hôn mình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.