Chương 2694: Động lòng (22)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 623 chữ
- 2022-02-19 10:41:17
Tiếp đó, cậu chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía cửa sổ đằng xa.
Quả nhiên nhóc con ngồi ở chỗ đó đã đen mặt rồi!
Ha ha...
Mu8ốn đấu với cậu à? Thằng nhóc thổi, đợi hai mươi năm nữa đi!
Thân thể của Tiểu Tư không tốt, sao anh có thể để cậu bé một mình? Lỡ có chuyện gì 3ngoài ý muốn...
Quan Vũ Niệm lo lắng lên tiếng.
Nơi này rất gần phòng đọc sách,5 là do cô lo lắng quá thôi.
Từ trước tới giờ Tiểu Tư rất nghe lời, nếu thấy không thoải mái nhất định sẽ gọi cô.
Dương Thư Trần thế này làm cô không thể nào chống cự được.
Thậm chí cô còn có ảo giác bọn họ là người của cùng một thế giới...
Chẳng phải bây giờ nó đang khỏe mạnh ngồi ở đó sao? Không sao đâu, gần như vậy, nó kêu 9một tiếng là chúng ta có thể nghe thấy, cô sợ cái gì?
Dương Thư Trần vẫn ôm Quan Vũ Niệm không buông tay.
Toàn bộ tinh thần của Quan Vũ6 Niệm đều đặt trên người Tiểu Tư trong phòng đọc sách nên không chú ý đến tư thế thân mật của hai người.
Dương Thư Trần...
Quan Vũ Niệm thấy cậu hoàn toàn không để ý đến mình thì gọi một tiếng, cau mày đứng vững tại chỗ.
Một cô gái vừa phải xới đất vừa phải trồng rau trên diện tích đất vườn trống còn lại là một chuyện rất vất vả.
Dương Thư Trần cởi nút áo trên ống tay ra, cầm lấy xẻng rồi bắt đầu xới đất.
Đang nghĩ gì thế?
Dương Thư Trần đứng trước mặt cô không biết từ bao giờ, gương mặt góc cạnh hơi cúi xuống nhìn cô đang thất thần.
Anh đổ nhiều mồ hôi quá, tôi có khăn tay này...
Quan Vũ Niệm luống cuống lấy khăn tay trong túi xách của mình ra đưa cho cậu.
Dương Thư Trần, nơi này không cần anh giúp, anh về phòng nghỉ đợi tôi trước đi.
Quan Vũ Niệm lấy lại tinh thần rồi đẩy Dương Thư Trần ra, đánh giá cậu từ trên xuống dưới một lượt.
Hôm nay cậu mặc lại bộ đổ hôm qua, mặc dù áo sơ mi hơi nhăn một chút nhưng âu phục cao cấp được đặt may hoàn toàn không phù hợp với mảnh đất này.
Dương Thư Trần có xuất thân cao quý, cô không cần hỏi cũng biết chắc chắn cậu chưa từng làm những chuyện nặng nhọc này.
Nhưng khi thấy cậu xới đất, Quan Vũ Niệm cũng không thấy khó chịu lắm.
Cậu vung cuốc, không hề để tâm đến hình tượng của bản thân.
Mồ hôi chảy trên gương mặt đẹp trai của cậu rồi nhỏ xuống cằm...
Giày và ống quần của cậu đều dính đất nhưng lại không hề ảnh hưởng đến động tác của cậu.
Quan Vũ Niệm đứng bên cạnh, thấy Dương Thư Trần đổ đầy mồ hôi, chẳng hiểu sao cô lại thấy rung động.
Quan Vũ Niệm không thể tưởng tượng nổi cảnh cậu ngồi xổm dưới đất trồng rau...
Một mình cô phải trồng hết cả vườn rau này à?
Dương Thư Trần không thèm để ý đến lời cô nói, cậu bước qua Quan Vũ Niệm rồi cầm cái xẻng dưới đất lên.
Dương Thư Trần không chịu nhận lấy mà lại ghé mặt của mình qua:
Cô lau cho tôi đi.
...
Quan Vũ Niệm chần chờ vài giây rồi ngẩng đầu, nhẹ nhàng lau mồ hôi trên mặt cho cậu.
Anh nghỉ một lát đi, tôi trồng mầm cây xuống nữa là xong rồi.
Quan Vũ Niệm kéo cậu vào chỗ mát rồi lấy mầm cây ra trồng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.