Chương 2695: Động lòng (23)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 618 chữ
- 2022-02-19 10:41:17
Dương Thư Trần bất ngờ nhìn bóng lưng cô rồi lại nhìn bàn tay cô đang nắm chặt lấy tay cậu...
Cô muốn về sớm là vì c8ậu à? Dương Thư Trần tươi cười rạng rỡ.
Mất hình tượng cũng chẳng sao, bây giờ bị cô kéo đi cũng chẳng sao...
<3br>Chỉ cần Tiểu Niệm Niệm quan tâm cậu, muốn cậu làm gì cũng được.
Ý của anh là chúng ta có thể kết hôn trước, sau đó nhận nuôi Tiểu Tư theo kiểu gia đình, dễ hơn một mình em nhiều.
...
Kết hôn.
Quan Vũ Niệm hơi chấn động.
Với lại trẻ con không thể chỉ có mình mẹ, không có ba được.
Dương Thư Trần lặng lẽ nắm chặt tay cô.
Quan Vũ Niệm hoàn hồn, cau mày lại bảo:
Tiểu Tư là em trai tôi.
Vậy thì tốt quá, thằng bé vẫn còn thiếu một anh rể!
Dương Thư Trần rất nghe lời.
Quan Vũ Niệm:
...
Anh rể, anh không có da mặt đó, bản thân anh có biết không? Quan Vũ Niệm không thèm để ý đến Dương Thư Trần nói bậy nói bạ nữa.
Cô quay người hôn khẽ vào mặt Tiểu Tư:
Tiểu Tư ngoan, chị hứa với em cuối tuần rảnh nhất định sẽ sang đây thăm em, em phải tự chăm sóc cho bản thân đầy biết chưa?
Chị Quan, chị mới tới mà đã phải về à?
Hai ngư9ời vừa đi tới cửa đã thấy Tiểu Tư chờ sẵn ở đó, trên gương mặt không cảm xúc của bé hiện lên vẻ không nỡ, đôi mắt đen như m6ực hơi ẩm ẩm.
Tiểu Tư ngoan nào, khi nào chị rảnh sẽ đến thăm em nhé.
Quan Vũ Niệm ôm cậu bé, yêu chiều vuốt tóc 5bé.
Từ trước đến nay Tiểu Tư không thích thân thiết với người khác, chỉ khi gặp cô mới mỉm cười, chuyện này làm Quan Vũ Niệm không nỡ.
Nếu đã thích thằng bé như vậy thì sao không làm thủ tục nhận nuôi, dẫn thằng bé rời khỏi nơi này.
Dương Thư Trần bình thản lên tiếng.
Nghe vậy, không chỉ Quan Vũ Niệm ngẩn người mà ngay cả Tiểu Tư vừa tràn đầy địch ý với cậu cũng ngẩn người.
Chẳng mấy chốc, Quan Vũ Niệm lấy lại tinh thần, nở một nụ cười đắng chát.
Tôi không phù hợp với tư cách nhận nuôi.
Quan Vũ Niệm bất đắc dĩ lên tiếng trước ánh mắt khát vọng của Tiểu Tư.
Cũng không phải là không được, chẳng hạn như anh.
Dương Thư Trần ôm eo Quan Vũ Niệm, môi mỏng tiến lại gần cô, nhả từng chữ một như con sói xám đang dụ dỗ bé thỏ trắng.
Anh? Anh đang nói đùa sao? Anh với tôi khác nhau chỗ nào, dựa theo quy định...
Quan Vũ Niệm đang định nói gì đó, Dương Thư Trần đã vươn tay chặn môi cô lại.
Tiểu Niệm Niệm, anh cảm thấy đề nghị của anh lúc nãy tốt cực kỳ...
Dương Thư Trần còn đang định nói gì nữa thì Quan Vũ Niệm đã lấy tay che miệng cậu lại, lôi cậu rời khỏi trại trẻ mồ côi.
Hai người ngồi vào trong xe, Quan Vũ Niệm lo lắng quay đầu lại nhìn.
Sau khi nhìn thấy Tiểu Tư được trợ lý khác dẫn vào, cô mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Cô vừa quay lại thì phát hiện Dương Thư Trần đang gọi điện thoại.
Ừ, trại trẻ mồ côi Đồng Nhạc, tình trạng của mấy đứa trẻ ở đây khác đặc biệt, chuẩn bị thêm một số thiết bị chữa bệnh để quyên tặng, tốt nhất là bố trí thêm nhân viên y tế.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.