Chương 751: Ba cô tên gì? (3)


Dù Lâm Lệ có làm khó cổ đến đâu, cô vẫn chịu đựng được.

Cô tranh thủ dồn hết thời gian cố gắng hoàn thành tất cả công việc trước khi hế8t giờ làm việc.

Không đợi Lâm Lệ đáp lại, cô vội vàng xách túi xách rời khỏi Tập đoàn Nghiêm thị, đón taxi báo địa chỉ khách sạn.
3
Khi đến khách sạn, cô đi thẳng về phía phòng của Dương Mộc Nhã.
Quầng thâm dưới mặt bà rất rõ, như thể cả đêm bà không ngủ.
Có phải vì câu chuyện của cô ngày hôm qua không? Hạ Trường Duyệt nghiêng đầu nghiêm túc suy nghĩ.
Hôm qua Dương Mộc Nhã hỏi người đã kể cho cô câu chuyện đó là ai.
Lúc ấy cô không nhớ ra, chỉ loáng thoáng nhớ rằng đó là chuyện rất lâu rất lâu trước đây...
Lâu đến nỗi chắc lúc đó cô vẫn chỉ là một bé gái.
Cô nhớ mình có một cuốn sách truyện yêu thích đặt trên đầu giường.
Cô gõ cửa phòng trước, phát hiện không có ai bên trong, lập tức qu9ay lại đi về phía quán cà phê bà thích nán lại.
Ngay khi bước vào quán cà phê, cô liền phát hiện Dương Mộc Nhã đang ngồi bên cửa sổ. <6br>
Đôi mắt đẹp của bà nhìn về phía xa một cách thờ ơ.
Giống như thất thần...
Trước cái nhìn tức giận của Dương Mộc Nhã, cô vội vàng nói thêm,
Cháu đảm bảo, miễn là cô không muốn nghe, cháu sẽ không bao giờ nói bất cứ điều gì về Tập đoàn Nghiêm thị.


...
Dương Mộc Nhã nhìn cô im lặng, không nói gì, chỉ im lặng uống trà, coi Hạ Trường Duyệt trước mặt mình như không tồn tại.
Hạ Trường Duyệt bị phớt lờ cũng không sốt ruột, lặng lẽ ngồi bên cạnh, len lén quan sát Dương Mộc Nhã.

Tôi nhớ hôm qua cô đã thua rồi, hứa với tôi cô sẽ không xuất hiện trước mặt tôi nữa cơ mà.
Cô bé, làm người không có cả chữ tín cơ bản sao?
Dương Mộc Nhã cau mày khi thấy Hạ Trường Duyệt lại xuất hiện trước mặt.

Hôm qua cháu chỉ hứa sẽ không xuất hiện trước cửa phòng của cô nữa, chứ không hứa sẽ không đợi cô ở bên ngoài, vì vậy không tính là nói không giữ lời.
Hạ Trường Duyệt đã nghĩ sẵn trong đầu từ trước, không do dự giải thích.
Hạ Trường Duyệt hơi bất ngờ, sau đó cô bước v5ề phía bà, kéo ghế ra ngồi xuống đối diện.

Cô Dương, thật là trùng hợp, chúng ta lại gặp nhau rồi.
Hạ Trường Duyệt mặt dày mày dạn cười híp mắt chào hỏi.
Người ta thường nói, không ai đánh kẻ mang khuôn mặt tươi cười, cô cười ngọt ngào như vậy, chắc Dương Mộc Nhã sẽ không đuổi cô đi chứ?
Liếc nhìn khuôn mặt tái nhợt, cô muốn hỏi có phải là khó chịu không, nhưng cô sợ làm bà bực mình, chỉ có thể nín nhịn không mở miệng.
Nhớ lại dáng vẻ tức giận của bà ngày hôm qua, Hạ Trường Duyệt vẫn còn chút sợ hãi.
Cô đưa tay ra xoa xoa cổ tay bị năm đến đen một vòng, rối ngước lên nhìn Dương Mộc Nhã.
Mỗi tối trước khi đi ngủ, ba hoặc mẹ sẽ ngồi bên giường kể những câu chuyện đó cho cô.

Lần đầu tiên cô nghe câu chuyện này, rốt cuộc là ai nói với cô? Hạ Trường Duyệt cau mày, cô càng nghĩ thì càng không thể nhớ được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.