Chương 752: Ba cô tên gì? (4)


Nhiều lần cô gần như không nhịn được muốn hỏi, nhưng đều phải nhéo đùi mình nhìn lại.

Ngồi ngoan ngoãn và yên lặng với bà đến khi 8bà trở về phòng thì Hạ Trường Duyệt mới dừng ở khu vực nghỉ ngơi cách cửa phòng bà năm mét.

Đưa mắt nhìn theo bà bước vào phòng, 3cô ngồi xuống ghế tiếp tục canh chừng rồi ngủ thiếp đi.

Cháu không phải đến để làm phiền cô, Cháu chỉ lo lắng có phải cô bị bệnh hay không.
Nếu có nghe thấy thì trả lời cháu, cháu sẽ rời đi ngay lập tức.
Hạ Trường Duyệt đợi một lúc, đến khi chân tê cứng mà cô vẫn không nghe thấy bất kỳ động tĩnh nào trong phòng.
Chẳng lẽ là cô nghĩ nhiều rồi? Dương Mộc Nhã vốn không có trong phòng mà đã đi ra ngoài rồi.
Hoặc là nhân lúc cô không có mặt, bà đã bí mật trả phòng và rời khỏi khách sạn.
Ngay khi ý tưởng này nảy ra trong đầu, Hạ Trường Duyệt lo lắng, định đến quầy lễ tân hỏi thăm.
Nhưng cô vừa quay người đi thì đột nhiên nghe được tiếng vang trầm đục từ trong phòng.
Cô dừng bước quay đầu nhìn lại cánh cửa đóng kín.
Tiếng động vừa rồi...
giống như có gì đó rơi xuống đất.
Cô tìm khắp quán cũng không thấy Dương Mộc Nhã đâu.
Cô giật mình, ngay lập tức tìm kiếm tất cả những nơi Dương Mộc Nh5ã thích đến thăm những ngày này, nhưng vẫn không tìm thấy người.

Chẳng lẽ bà ấy lại ở trong phòng?
Hạ Trường Duyệt cau mày.
Bên trong có người!
Cô Dương, cô ở bên trong đúng không? Cô có nghe cháu nói không? Mở cửa cho cháu...
Hạ Trường Duyệt đợi một lúc, rồi quyết đoán chạy về phía thang máy, tìm đến bàn lễ tân khách sạn, giải thích tình huống để họ xem camera giám sát hành lang.
Đúng là Dương Mộc Nhã đã vào phòng, nhưng người trong phòng không trả lời mới đáng lo ngại.
Sau khi liên tục gõ cửa và thấy bên trong không có động tĩnh, cô mới gọi quản lý khách sạn đến mở cửa ra.
Cô bấm chuông cửa nhưng không có người trả lời, cô lại đập mạnh vào cánh cửa.

Cô Dương, nếu cô ở trong thì trả lời cháu được không?
Đáp lại cô chỉ có sự yên tĩnh khác thường, yên tĩnh đến mức cái gì cũng không nghe thấy.

Rầm rầm rầm!
Hạ Trường Duyệt không yên tâm, lại gõ cửa hét vào phía trong.
Nhưng vào giờ này Dương Mộc Nhã không bao giờ ở trong phòng.
Hạ Trường Duyệt nhớ lại sắc mặt nhợt nhạt của bà chiều hôm qua, đột nhiên có linh cảm xấu.
Sau khi ra khỏi thang máy, cô chạy thẳng về phòng của Dương Mộc Nhã.
Trời vừa sáng Hạ Trường Duyệt lại vội vàng xách túi của mình lên, vội vã 9đi về Tập đoàn Nghiêm thị.
Sau khi tan làm, cô lại trở về khách sạn.
Lần này thay vì đến phòng trọ cô đến thắng quán cà p6hê.

Cô Dương...


Hạ Trường Duyệt là người đầu tiên chạy vào phòng.

Nhìn thấy Dương Mộc Nhã đang nằm trên giường đã rơi vào trạng thái hôn mê, cô sững sờ, thì người trong ba giây mới bừng tỉnh:
Nhanh lên, mau gọi xe cấp cứu!
Người quản lý khách sạn nhìn thấy khách ngất xỉu trong phòng, thì đột nhiên biến sắc mặt, vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.