Chương 949: Tìm tới biệt thự nhà họ hạ (3)


Thứ anh cần vốn chỉ là chăn ấm mà thôi.

Eo của cô bị anh giày vò sắp gãy luôn rồi, cô không muốn về ổ sói với anh đâu.

Nghiêm Thừa Trì, không phải anh phải đi rồi sao?
Nghiêm Thừa Trì:
...
Cô còn dám đuổi anh! Nghiêm Thừa Trì khẽ cắn môi, nhìn lướt qua chiếc đồng hồ xa hoa trên tay, tiến lên một bước, giữ lấy gãy cô, rồi cúi đầu hôn lên môi cô.
Hôn nhau triền miên hồi lâu, anh mới thỏa mãn buông cô ra, mơn trớn đôi môi sưng đỏ của cô, lẩm bẩm.

Bất kể nghe thấy gì cũng không được suy nghĩ lung tung, mỗi ngày phải gọi điện cho anh ba bữa, thiếu bữa nào là anh sẽ lập tức bay tới xách em đi đấy!
Thấy Hạ Trường Duyệt gật đầu, anh mới hài lòng đứng dậy, mấp máy đôi môi mỏng.

Hạ Trường Duyệt, chồng em sắp đi xa nhà, em không thay quần áo cho chồng sao?

Bọn họ vẫn chưa kết hôn, ai muốn phục vụ anh chứ? Hạ Trường Duyệt oán thẩm trong bụng, nhưng cơ thể lại rất thành thật bò dậy, mặc áo khoác và đeo cà vạt cho anh...
Nhìn bóng dáng cao lớn của anh biến mất ngay trước mắt, tim cô đột nhiên thắt lại, cố nén sự không nỡ, không cất tiếng gọi anh.

Nghiêm Thừa8 Trì, em không ở đó, Diệp Minh Sa sẽ không chó cùng rứt giậu.
Bác Cả của anh biết chúng ta xa nhau, có lẽ sẽ không gấp gáp ép anh kết hôn.3
Anh sẽ có thời gian sắp xếp nhiều việc hơn, chúng ta...
Hạ Trường Duyệt vẫn chưa nói xong, Nghiêm Thừa Trì đã đưa tay giữ lấy gáy cô, ké9o cô vào lòng mình.

Làm người phụ nữ của anh, anh muốn cho em hạnh phúc, không phải để em uất ức suy nghĩ thay anh.

Hết pin, điện thoại tự động tắt máy.

...
Anh vội vã bay tới đây là vì cô mãi không nghe máy, kết quả thế mà chỉ là điện thoại hết pin?!
Cái này oan cho em quá, em không cố ý tắt máy...
Trước ánh mắt lạnh lẽo của Nghiêm Thừa Trì, Hạ Trường Duyệt rụt cổ, vội vàng bò lại lên giường, đắp chăn kín mít.
Mấy giây sau mới nhớ ra cái gì đó, cô lại ló đầu ra khỏi chăn.
Anh có thể bả6o vệ em.
Nghiêm Thừa Trì xoa đầu cô, hồi lâu sau mới khẽ thở dài.

Em ở lại đây cũng được, nhưng không được trốn tránh anh, càng không đư5ợc cố ý tắt máy!

Em không có...
Hạ Trường Duyệt vừa định phản bác, bỗng nhớ tới gì đó, bèn lấy điện thoại im ắng cả ngày từ trong túi xách ra, ấn vào.
Cô quay về phòng, nằm dài trên giường.
Mùi hương của anh lưu lại trong chăn đã đủ khiến cô cảm thấy trân quý, ôm lấy chăn không chịu buông.
Cô đã từng là thiên kim tiểu thư, xưa nay không hề biết bốn chữ môn đăng hộ đối lại có thể biến thành trở ngại giữa hai người yêu nhau.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.