Chương 1467: Về nhất? - đánh hội đồng
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 586 chữ
- 2022-02-09 03:13:46
Binh sĩ nữ đi cùng Nghiên Tịch vào trong trước đứng sững sờ tại chỗ, dường như không thể ngờ được nhìn về phía người ngồi ở kia.
Đó là...
là...
Nhiếp Nhiên? Không phải tôi hoa mắt chứ?
Hình như đúng là vậy...
Binh sĩ nữ phía sau cũng kinh ngạc, lắp bắp nói.
Không thể nào, sao cậu ta có thể về sớm hơn chúng ta được! Không phải nói là buổi trưa có một tốp đều là người của lớp 1, lớp 2 và lớp 3 sao?
Đúng lúc mọi người đang không thể tin được đứng ở cửa vào, Trương Nhất Ngải vốn bị chặn ở cửa không vào được đang sốt ruột, vừa nghe thấy lời của bọn họ, lại thấy Nhiếp Nhiên ngồi ở đó với bộ quần áo sạch sẽ thì khẽ cười giễu cợt một tiếng, trong giọng điệu tràn ngập sự khinh thường,
Chắc là được cứu về đúng không?
Mọi người vừa nghe chợt thấy rất có lý,
Có khả năng! Thấy quần áo cậu ta sạch sẽ như vậy, vừa nhìn đã biết là trở về sớm.
Nghiên Tịch vẫn luôn im lặng không nói gì, đáy mắt hờ hững quét qua một tia miệt thị khi nhìn Nhiếp Nhiên.
Các cậu đứng ở cửa làm cái gì vậy! Tránh ra, tránh ra!
Lúc này, bọn Hà Giai Ngọc bị chặn ở ngoài cũng chen từ đám người vào trong.
Vừa đi vào trong, nhìn thấy Nhiếp Nhiên, mắt cô ta đã sáng lên, mặc kệ đầu tóc mặt mũi lấm lem, cả người đều là mồ hôi, hôi rình chạy lại,
Chị Nhiên, chị về lúc nào vậy? Có bị thương không?
Nhiếp Nhiên ngẩng đầu nhìn thấy cô ta toàn thân lấm lem, trên tay áo có dấu vết bị rách, rõ ràng còn thảm hại hơn mình, thể mà còn lo lắng cho mình, biểu cảm vừa chân thành vừa buồn cười đó khiến cô cười lắc đầu,
Không sao, các cậu thì sao, đều ổn chứ?
Hà Giai Ngọc thấy cô nhìn chằm chằm vào chỗ rách trên tay áo mình, vẫy tay rối rít,
Em không sao, chỉ có Thi Sảnh không cẩn thận bị ngã bị thương, được Kiều Duy đưa tới phòng y tế rồi.
Lúc cứu Thi Sảnh, tay áo cô ta không cẩn thận bị cành cây quạc phải.
Thật ra, nếu không phải vì lúc sắp tới đích, Thi Sảnh xảy ra chút trục trặc thì sao cô ta có thể muộn hơn vài tân binh kia, làm mất mặt lão binh được? Có điều, giúp chiến hữu cũng là điều nên làm, hơn thể còn là bạn tốt nhất nữa, mất mặt thì mất mặt.
Nhiếp Nhiên gật đầu tỏ ý đã hiểu rồi nói với cô ta:
Vậy ăn cơm sớm đi rồi về nghỉ ngơi.
Ơ mà...
Chị Kiêu đâu rồi?
Hà Giai Ngọc nhìn xung quanh cô một lượt, thấy mấy người Lý Kiêu, Mã Tường, Nghiêm Hoài Vũ đều không có mặt, không nhịn được mà hỏi một câu.
Không biết nữa, chắc vẫn chưa về.
Nhiếp Nhiên cúi đầu tiếp tục ăn.
Hà Giai Ngọc kinh ngạc nói:
Bọn họ còn chưa về sao? Không thể nào, chị Kiêu giỏi như vậy, không lý nào lại về muộn hơn em.
Chắc là mưa lớn khiến bọn họ bị muộn, dù sao cũng chưa hết thời gian, với cái gì, cô mau đi gọi cơm đi.
Hà Giai Ngọc gật đầu nói:
Vậy được, em đi gọi cơm, sắp đói chết rồi.