Chương 2: Nhiệm Vụ Bất Khả Thi


Như thường lệ học xong Hạo Thiên lại quay về căn phòng ký túc xá của mình. Phòng có bốn giường, giường Hạo Thiên nằm gần cửa sổ, cũng coi như sạch sẽ vì thường xuyên lao dọn. Vừa về đến phòng ngã lưng dựa vào giường thì điện thoại Hạo Thiên reo lên.
- Wey. Ai đấy?

- Lão Hạo là ta Minh Hữu đây.

Vừa nghe là Minh Hữu trong lòng Hạo Thiên lại thấy kỳ quái
Điện được thị Ủy tặng mình còn chưa đưa số cho ai làm sao lão Minh này biết được nhể?


- Lão Hạo thắc mắc sao ta có số à? Lão quên phụ thân ta là ai sao? Hắc hắc!
Giải tỏa được thắc mắc trong lòng Hạo Thiên thở dài
khốn! làm ta giật cả mình
:

- Sao? Làm giật mình tưởng bị người theo dõi, định bắt cóc vì quá đẹp trai rồi chứ. Có chuyện gì nói đi xong lão tử còn phải đi tự xử đây.

Vừa mới nói xong Hạo Thiên phải giật mình kéo điện thoại ra khỏi tai vì giọng nói ngạc nhiên thốt ra từ đầu dây bên kia như hét lên.
- Thiên a! chắc ngươi đẹp trai hơn ta.

Minh Hữu ngạo nghễ chế giễu, sau đó lại nghiêm túc hỏi:
- Ngươi thấy Á Lâm thế nào?

- Đương nhiên! Da dẻ mịm màn, thân hình đẩy đà. Chậc chậc! Thiên sinh mị cốt a.
Đang tán thưởng Á Lâm vì nghĩ rằng Minh Hữu định giở trò xấu nhưng chưa nói hết, thanh âm vô cùng bình tĩnh, mà lại mang sát khí phát ra từ bên kia của Minh Hữu đến tai Hạo Thiên.

- Tao giết mày!

- Lúc sáng ngươi cũng nói thế mà.. sao giờ nóng thế?
Tâm trạng khó hiểu
lão Minh này sao tự nhiên nói năng sát khí nặng thế nhỉ?
rùn mình một cái Hạo Thiên tò mò hỏi.

- Á Lâm họ trần, ta cũng họ trần. Ta là anh họ Á Lâm đương nhiên ta nói được.
Không đợi Hạo Thiên kịp suy nghĩ Minh Hữu đã giải thích rõ ràng thì ra phụ thân Á Lâm là thành viên Trần gia, lập nghiệp ở Nam Kinh vốn là người quản lý tất cả hoạt động kinh doanh của tập đoàn Quốc Tế Mới trần thị, nhưng sau đó lại giao tập đoàn cho em út về Nam Kinh kinh doanh bất động sản, Công ty Thịnh Thế cũng không phải vẻn vẹn quy mô 2 vạn vạn NDT mà bao gồm luôn tài sản nước ngoài ước tính 1,6 tỷ NDT. Cũng chính là lý do nhiều ong ve vãn một cành hoa Á Lâm. Nghe nói lần này là Phương Quốc Trọng nhìn thấy dung mạo Á Lâm muốn kết giao để cùng đối phó Kiều thị kiều gia Bắc Kinh.

- Lão Minh, ngươi muốn nói với ta chuyện này à? À ta biết rồi vậy ta đi ngủ đây!
Hạo Thiên không biêt nên nói gì
lão Minh nói với mình chuyện này cũng như không, muốn ta cưa em họ ngươi à? Mơ đi ta có lòng cũng không có sức
ném điện thoại qua một bên, chống tay lên chiếc gối đã kê sẵn, tựa đầu qua cửa sổ nhìn mọi người đang chơi bóng rổ, Hạo Thiên tập trung tinh thần vào quả bóng đang bay
phinh
như bị một búa hai trăm cân đập xuống, quả bóng như một chiếc bánh bị cán dẹp.
- Chuyện gì vậy?
- Chuyện này là như thế nào?
- Kỳ quái sao lại xảy ra chuyện thế này được chứ?
- ......
Tiếng bàn tán xôn xao dưới sân vì chuyện kỳ lạ xảy ra, một lúc sau khi hết hiếu kỳ mọi người nhanh chóng trở về phòng của mình, Hạo Thiên như không biết xảy ra chuyện gì từ chìm vào giấc ngủ.

Dị năng là một năng lực tìm ẩn trong con người, đa dạng, đa phương thức, hình thức. Mỗi người đều có thể là dị năng giả, nhưng không thể kích hoạt, sử dụng một cách thành thạo. Hay nói cách khác là tự động bộc phát, đa số người trên thế giới có dị năng đặc biệt là dị năng nhìn thấy tương lai. Nhưng chỉ là bộc phát đến thời điểm trải qua mới cảm giác được là mình từng đi qua nơi đây, từng thấy cái này. Còn những dị năng dễ nhận biết thủy, hỏa, thổ… khó điều khiển được nếu có dị năng như thế lại điều động không được dễ dẫn đến tử vong
tự bốc cháy
là điển hình nhất.

Hạo Thiên thực sự không biết mình sở hữu dị năng, cũng là người tin vào khoa học nên không quan tâm đến những bàn tán xôn xao đang diễn ra trong trường.
Sáng sớm vừa vào đến trước phòng học thì gặp ngay Minh Hữu đang đứng đợi cửa, bị kéo đến căn tin còn đang ngáy ngủ ngồi xuống thì nghe Minh Hữu nói:

- Chuyện hôm qua tao nói với mày…

- Stop! Tao biết mày muốn nói gì. Vào đề luôn đi!
Chưa đợi Minh Hữu nói xong Hạo Thiên ngắt lời, uể oải
để coi thực sự lão Minh này muốn gì cái đã
.

- 1m75-76, coi cũng đẹp trai, ngon!
Khuôn mặt Minh Hữu trở nên vô sỉ, ánh mắt dâm tà nhìn Hạo Thiên vừa cười gian vừa nói như đang nói chuyện với ‘gái bán hoa
vậy.

- Lão tử không thích con trai!
Nhìn gương mặt gian trá của Minh Hữu, Hạo Thiên môi khẽ giật, thản nhiên phác tay.

- Bộ tao thích chắc! thôi được rồi, chuyện hôm qua tao nói với mày là muốn mày cưa em họ Á Lâm của tao. Mày nghĩ sao?
Trêu không được còn ăn gậy ông, Minh Hữu khuôn mặt nghiêm túc từng câu, từng chữ nói rõ.

Nghe được câu nói của Minh Hữu, Hạo Thiên đã nắm chắc suy đoán của mình là đúng, lại thở dài hỏi:

- Lão tử lấy gì để cưa em họ ngươi đây? Mà lỡ như Á Lâm thích ta thật rồi phải làm sao?

- Yên tâm đi. Chuyện lấy gì để cưa thì ta giúp, còn chuyện thích thật thì gái chưa chồng, trai chưa vợ sợ gì? Với lại mày cũng không gia thế, gia tộc chó má gì, nên tao nghĩ lấy nhau có khi tốt đấy chứ! không cần phải nhìn mặt người khác, sống vui là được!

Hạo Thiên nghe Minh Hữu giải thích xong lại dùng ánh mắt quái nhìn lão huynh đệ trước mặt, tựa như nhìn sinh vật lạ xuất hiện trên trái đất. Sau đó đứng lên hai tay phía trước trịnh trọng hành lễ:
- Ngoại công người về con đón tiếp không chu đáo!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cuộc Sống Mới.