Chương 676: Còn vị thành niên đã bắt được mũi dao



Nếu mày còn bước… Bước đến nữa, tao sẽ giết mày, giết mày!
Đoàn Thạch sợ tới mức toàn thân run lên, từng bước lùi về phía s8au, cho đến khi không còn chỗ để lùi nữa, gã ta mới dừng chân, chĩa mũi dao về phía Vân Tiên.


Không phải là ông muố3n lấy cái này sao?
Vân Tiên nhè nhẹ áng chừng chiếc máy ghi âm trong tay, bỗng nhiên nụ cười của cô biến mất, lạnh lùng nhì9n về phía Đoàn Thạch.
Đó là dao phay đấy! Mũi dao vô cùng sắc bén. Bình thường dùng nó thái thức ăn, nếu không cẩn thật sượt ngón tay qua mũi dao cũng sẽ bị thương.
Nếu bình thường thái thức ăn không cẩn thận mà ấn quá mạnh, người thái còn có thể bị đứt sâu chỗ ngón tay, không thể cầm được máu.

Cẩn thận!
Cảnh sát Ngô lại một lần nữa không nhịn được hô lên.
Tuy rằng những người ở đây đều sợ phải nhìn thấy cảnh tượng máu me, nhưng dù gì đám người cảnh sát Ngô cũng là đàn ông, lá gan lớn, cho nên không nhắm mắt lại.
Nếu như con dao phay này chém thẳng vào người, hậu quả tuyệt đối không phải là điều mà những người ở đây có thể tưởng tượng được.
Mặc dù Vân Tiên từng giết chết sát thủ của tổ chức Liệt Hỏa ở trường Tiểu học Ngô Ninh nhưng chuyện này cảnh sát Ngô chưa từng nhìn thấy.

Chị!


Chị ơi!

Đám người cảnh sát Ngô cùng lắm là lấy lời khai của tất cả mọi người có mặt lúc ấy, sau đó ghi chép hồ sơ.
Về phần Vân Tiên giết chết tên sát thủ của tổ chức Liệt Hỏa kia như thế nào, bọn họ mới chỉ được nghe một vài phụ huynh cùng với giáo viên trường Tiểu học Số 1 Ngô Ninh nói qua.

Đưa cho tao!
Đoàn Thạch dữ tợn nói. Nhìn khuôn mặt hung ác của gã ta, hầu hết mọi người có mặt ở đây đều không tự chủ được mà hít sâu vào một hơi.
Điên rồi! Tên Đoàn Thạch này thật sự điên rồi.
Vân Trúc và Đoàn Lị gần như đồng thời hét lên, hai đứa trẻ đều bị dọa sợ, lập tức thét to.
Con dao phay trong tay Đoàn Thạch bổ về phía đỉnh đầu của Vân Tiên, mà Vân Tiên lại đưa tay lên đỡ.
Ngay khi đám người cảnh sát Ngô muốn nhắm mắt lại không dám nhìn cảnh tượng tiếp theo, Vân Tiên bỗng nhiên đưa tay ra.
Đúng lúc này, con dao phay của Đoàn Thạch cũng bổ tới.

Tao…
Con ngươi Đoàn Thạch đảo một vòng, nhìn chằm chằm chiếc máy ghi âm trên tay Vân Tiên. <6br>
Một giây sau, trong mắt Đoàn Thạch lóe lên một tia tàn nhẫn, gã cầm dao, dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía Vân Tiên.5
Một tay Đoàn Thạch nắm lấy con dao bổ về phía Vân Tiên, tay còn lại muốn cướp lấy máy ghi âm trong tay cô.
Dao của Đoàn Thạch đã ở ngay trên đỉnh đầu Vân Tiên, mà giờ khắc này Vân Tiên cũng đã vươn tay ra.
Khi hầu hết mọi người ở đây đều cho rằng chắc chắn Vân Tiên sẽ bị Đoàn Thạch chém bị thương, ngay cả Đoàn Thạch cũng đã lộ ra nụ cười nham hiểm. Khi gã ta cho rằng mình có thể cướp được máy ghi âm thì một giây sau, bàn tay trắng trẻo mềm mịn của Vân Tiên đã nhanh như chớp, dùng ngón cái và ngón trỏ bắt được mũi dao phay một cách chuẩn xác.
Mà con dao trên tay Đoàn Thạch chỉ cách da thịt của Vân Tiên đúng hai xen-ti-mét, nếu xuống chút nữa là có thể chém đứt ngón cái của Vân Tiên rồi.

Tuy nhiên, cho dù Đoàn Thạch dùng bao nhiêu sức thì ngón cái và ngón trỏ của Vân Tiên vẫn giữ chặt lấy mũi dao, khiến tay cầm dao của Đoàn Thạch không thể xê dịch một mảy may.


Mày, mày!
Đoàn Thạch thấy vậy, sợ tới mức lớn tiếng kêu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.