Chương 287: Anh ta là con tin của cô?
-
Dệt Ngân Hà Cho Em
- Tú Cẩm
- 1822 chữ
- 2022-02-04 04:08:05
Chào anh. Tôi đến cứu anh, anh còn sống không thể? Hả?
Trì Nguyệt đến gần, vừa thoải mái trêu đùa vừa tháo mũ trùm đầu xu8ống.
Anh Ngụy?
Đừng sợ.
Trì Nguyệt cong môi, lạnh lùng đến gần:
Tôi giết người rất chuyên nghiệp.
Anh Ngụy biết cô sẽ không làm thật, nhưng nhìn người phụ nữ này lạnh lùng giơ dao găm lên, anh ta vẫn vô cùng sợ hãi.
Thế nhưng vì lòng tự trọng của đàn ông nên anh ta vẫn đứng yêu, chỉ nhíu mày nhìn cô, nhìn cô cẩn thận cắt đứt dây thừng, cơ bắp cả người căng cứng cử như da thịt sắp bị cô cắt đứt... Dây thừng trải quá chặt khiến nhịp tim anh ta càng lúc càng nhanh hơn...
Được.
Anh Ngụy nhận ra vẻ thờ ơ của cô, khóe môi hơi giật giật, cũng không nói nhiều,
Về nguyên tắc, hai người bọn họ là người xa lạ, việc
giải cứu
này cũng hơi lúng túng.
Anh Ngụy đứng thẳng người, Trì Nguyệt còn bình tĩnh hơn cả anh ta. Cô kéo đèn pin trên mũ huấn luyện xuống, cẩn thận kiểm tra cách buộc dây thừng trên người anh Ngụy, càng nhìn càng sợ hãi.
Làm người tốt khó thật.
Anh ta thở dài, cúi đầu nhìn cơ thể bị trói chặt:
Cô tin hay không cũng không quan trọng, trước tiên phải cởi trói cho tôi đã chứ?
Trì Nguyệt nhìn anh ta:
Tôi không thấy đầu dây, chỉ có thể dùng dao thôi.
Cô còn chưa nói hết câu đã rút một con dao găm ra, giơ lên cao, mũi dao lạnh bằng chĩa thẳng vào anh Ngụy khiến anh ta giật mình.
Chẳng lẽ cô đúng là người tham tiền háo sắc, không bài xích những người đàn ông đẹp trai?
Hoặc là, Kiều Đông Dương đã chữa khỏi căn bệnh của cô?
Cảm ơn!
Anh Ngụy vừa tiếp đất đã thở phào nhẹ nhõm, tự nhiên ôm vai Trì Nguyệt cử như bạn bè, ngay lúc cơ thể Trì Nguyệt cứng đờ đang muốn mắng chửi, anh ta hơi cong tay, nghiêng đầu áp sát vào bên tại Trì Nguyệt, giọng nói rất nhỏ chỉ đủ để cô nghe thấy:
Cô đừng căng thẳng, thật ra tôi là fan não tàn của cô. Tôi đã chú ý cô từ tập Chiến binh đến từ bầu trời đầu tiên.
Không thân. Nhưng vào ngày diễn ra trận đấu ở Thành phố hàng không vũ trụ, số lần cô nhìn tôi không được một trăm cũng phải tám mươi, còn hôm nay...
Anh Ngụy cẩn thận phân tích:
Không cần biết cô có tin hay không thì vẫn có khả năng tôi là con tin của cô... Dù sao cô cũng phải đưa tôi xuống trước chứ.
Nói có lý lắm, Trì Nguyệt chỉ muốn đá bay anh ta xuống dưới. Nhưng cuối cùng cô vẫn lấy dây thừng bảo hiểm ra, buộc hai người vào, giúp đỡ anh ta từ từ bò xuống vách đá.
Ngoại trừ Kiều Đông Dương, đây là người đàn ông thứ hai tiếp xúc gần gũi với cô, nói đúng ra là người đàn ông thứ hai tiếp xúc mà cô không có cảm giác buồn nôn khó chịu. Sau khi Trì Nguyệt phát hiện vấn đề này, cô vẫn suy nghĩ lý do...
Trì Nguyệt đang muốn cà khịa anh ta, quay sang thấy trên khuôn mặt lạnh lùng kia đang nở một nụ cười chân thành và ngượng ngùng, cô ngơ ngác tưởng mình hoa mắt.
Trong ấn tượng của cô, tên này luôn giữ hình tượng cao ngạo lạnh lùng cơ mà, sao.. Hình tượng ngôi sao là giả à?
Đôi môi cô hơi run rẩy:
Công anh? Tôi và anh thân lắm à?
Cẩn thận! Lưỡi dao không có mắt!
Anh ta kêu lên, điên cuồng ngửa đầu ra sau:
Đầu dây ở phía dưới.
Phía dưới sao?
Trì Nguyệt nhìn xuống dưới.
Anh Ngụy nói rất thoải mái, Trì Nguyệt lại thấy ngạc nhiên.
Nếu cô không nhầm thì Trương Tương Quân cũng nói giống hệt vậy?
Ha! Sao ai cũng tranh giành làm đồng đội của cô thế? Rất hiển nhiên, trong hai người bọn họ có một người là giả. Anh Ngụy hay là Trương Tương Quân?
Cơ thể Trì Nguyệt cứng đờ.
Cái gì?
Ngôi sao nổi tiếng này nói mình là fan não tàn của cô?
Phía dưới.
Anh ta ám chỉ.
Trì Nguyệt chậm rãi nhìn xuống dưới, cuối cùng đã thấy một vị trí hơi hở ra.
Dưới hàng?
Thả lỏng đi.
Trì Nguyệt lườm anh ta:
Tinh thần chuyên nghiệp đầu rồi?
Anh Ngụy:
... Tôi là con tin, thế này còn không chuyên nghiệp sao?
Trì Nguyệt hừ lạnh:
Đúng là sợ rất chuyên nghiệp.
Tôi chỉ tin bản thân tôi.
Trì Nguyệt thở dài, cuối cùng đã cắt đứt sợi dây trên tay.
Cô kéo sợi dây thừng bị cắt đứt ra để anh Ngụy tự cởi trói, cô hoạt động chân tay một lúc, sau đó dẫn anh ta đi đến vách đá:
Anh có thể tự xuống dưới không?
Cô nói xong nắm lấy cánh tay anh ta, định bắt đầu từ hai tay bị bắt chéo sau lưng. Cơ bắp trên người anh Ngụy căng cứng:
Cô phải cầm dao thật chặt đấy.
Biết rồi.
Nhìn rõ không? Đèn pin của cô không sáng lắm.
Trì Nguyệt ngẩng đầu nhìn anh ta, đột nhiên lạnh lùng hỏi:
Anh là con tin của tôi thật sao?
Cô hỏi rất nghiêm túc, không hề có vẻ tục tĩu hay đùa giỡn. Anh Ngụy ngơ ra ít nhất là mười giây mới tự thuyết phục được bản thân, đây là một người phụ nữ không bị thu hút bởi vẻ ngoài của anh ta, càng không sợ hãi vầng sáng ngôi sao trên người anh ta...
Thậm chí... Ừ, có lẽ cô còn hơi ghét anh ta.
Nhận thức này khiến trái tim anh Ngụy nặng trĩu, thấy hơi khó chịu,
Đúng vậy, tôi đúng là con tin của cô.
Trương Tương Quân cũng nói như thế. Anh bảo tôi nên tin ai đây?
Trì Nguyệt vừa cắt dây thừng vừa chuyển hướng sự chú ý của anh ta. Cơ thể anh ta cứng đờ, cô cũng sợ làm anh ta bị thương... Dù chỉ làm xước mất một miếng da, chẳng phải cô sẽ bị fan của anh ta bóp thành bã sao?
Cô đợi anh Ngụy trả lời, không ngờ anh ta chỉ nhìn chằm chằm đỉnh đầu của cô một lúc, mỉm cười hỏi lại:
Cô cảm thấy tôi và cô ấy, ai đáng tin hơn?
Trì Nguyệt nhìn thẳng vào anh ta, vô thức nhìn quanh tìm kiếm camera.
Tìm mãi không thấy đâu, cô mỉm cười quay sang, khẽ hỏi:
Anh muốn dụ dỗ tôi, sau đó báo tin cho đồng đội của anh hả?
Anh Nguy:
...
Cô buột miệng khẽ gọi tên người này. Không ngờ anh Ngụy nghe vậy lại cười nói:
Cô biết tôi à?
<3br>
Trì Nguyệt:
...
Cô biết anh ta thì kỳ lạ lắm à? Anh trai à, anh là ngôi sao nổi tiếng đấy, còn nổi tiếng hơn cả T9rương Tương Quân cơ, anh thiếu tự tin đến thế sao?
Trì Nguyệt suy nghĩ rất nhiều nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh như mọi khi, d6ù người trước mặt có khuôn mặt vạn người mê, là người tình trong mộng của vô số thiếu nữ, cô vẫn chỉ thản nhiên nhìn anh ta:
Tôi 5cởi trói cho anh, anh phối hợp đi.
Anh Ngụy nhìn cô:
Không thể.
Vậy anh đi lên kiểu gì?
Bọn họ kéo tôi lên.
Trì Nguyệt suy nghĩ chữ
kéo
này của anh ta:
Thế thì tôi đẩy anh xuống nhé?
Anh Ngụy mấp máy môi:
Hay là cô cõng tôi xuống đi.
Đây đúng là bắt cóc tống tiền thật mà, cách buộc dây thừng rất chắc chắn, hằn sâu vào bắp thịt rắn chắc của anh ta, quan trọng nhất là không biết đầu dây ở đầu... Nói thật, một người đàn ông đẹp trai bị trói lại mang tới cảm giác sexy lạ kỳ, Trì Nguyệt không biết nên làm thế nào...
Anh có thù với tổ đạo diễn à?
Trì Nguyệt đi đến bên cạnh anh ta. Anh Ngụy thản nhiên nhìn cô:
Vì hiệu quả chương trình, đương nhiên còn vì thử thách cô nữa.
Thử thách tối?
Trì Nguyệt thấy hơi kỳ quái với cách nói của anh ta:
Chẳng lẽ đang làm khó tôi?
Không! Ý tôi là, tôi rút thăm trúng cô, tôi là đồng đội mà cô cần giải cứu.
Tổ đạo diễn đang biên soạn vở kịch gì thế, đều đang lén giở trò à? Trì Nguyệt hỏi:
Nếu không phải tôi đến cứu anh, anh cũng nói vậy sao?
Không. Tôi không phải người nói dối, đặc biệt là trước mặt người phụ nữ xinh đẹp.
Anh Ngụy nhìn cô chằm chằm, mái tóc ngắn gọn gàng khiến dáng vẻ kiên cường hơn. Trong ánh sáng mờ tối, nụ cười nhẹ nhàng bên môi anh ta như từng vòng gợn sóng.
Anh ta không giống đám tiểu thịt tươi mềm mại đẹp trai đang thịnh hành trên thị trường giải trí mà là kiểu đàn ông có khuôn mặt đẹp trai, dáng người rất đẹp, hình tượng nam tính, tạo ra rất nhiều vai diễn có hình tượng kiên cường được công chúng chú ý, doanh thu phòng bán vé rất cao... Đây cũng là lý do tại sao Trì Nguyệt lại biết anh ta.
Tên quỷ thất đức nào trói vậy?
Rốt cuộc kẻ đó muốn làm khó thí sinh hay đang ảo tưởng tới anh Ngụy?
Trì Nguyệt giơ dao lên:
Được rồi, cách này vẫn đơn giản hơn.
... Thật ra tôi không ngại việc cô cởi giúp tôi đâu.
Anh Ngụy thấy cô muốn dùng dao thì vội nói:
Dây thừng trói rất chặt, không an toàn.
Trì Nguyệt nhìn thẳng vào đôi mắt sáng ngời kia.
Tôi là người dễ bị lừa thể sao?
... Tôi đã nói tôi không lừa phụ nữ. Càng không lừa idol của mình.
Idol? Trì Nguyệt hít thật sâu, lớn tiếng nói:
Anh Ngụy, anh.
Suyt!
Anh Ngụy nháy mắt, cắt ngang lời cô:
Đây là bí mật.
Anh ta không muốn người ta biết, vì vậy mới áp sát nói nhỏ bên tai cô, sợ bị tổ quay phim ghi lại được. Trì Nguyệt hiểu rõ điều này, giới giải trí quả hỗn loạn, có quá nhiều tin đồn.
Tin tôi đi.
Anh Ngụy mấp máy môi:
Tôi sẽ giúp cô.
Dù cô tin anh Ngụy đúng là fan hâm mộ của mình, nhưng cô không thể tỏ vẻ yếu đuối lấy lòng.
Anh đúng thật là con tin của tôi?
Anh Ngụy cong môi, chỉ đáp:
Tôi đúng là con tin của cô...
Dưới ánh trăng, mặt nước gợn sóng sáng ngời, trai xinh gái đẹp đứng trên bờ như tranh vẽ, trên màn hình của tổ quay phim, hình ảnh này quá nổi bật khiến người ta phải ghen ghét...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.