Chương 430: Gần đến ngày cưới
-
Dệt Ngân Hà Cho Em
- Tú Cẩm
- 1488 chữ
- 2022-02-06 08:00:17
Cô Trì, hãy đồng ý làm vợ anh Kiều của chúng tôi đi!
Cô Trì, hãy đồng ý làm vợ anh Kiều của chúng tôi đi!
Vương Tuyết Nha ngồi xuống bên cạnh Trì Nguyệt:
Cậu nhìn đi, mình vui đến mức ăn hai bát cơm to, đúng là quá vui.
Trì Nguyệt nhìn cô:
Là cậu tự muốn ăn mà.
Hả? Làm sao?
Mình lại quay về thành phố Trời Sao. Không ngờ mình còn có thể quay về.
Vương Tuyết Nha mấp máy môi:
Tuy đã đổi một cách khác, nhưng mình vẫn quay về. Không phải thí sinh mà là nhân viên công tác, ừ... Có vẻ đã cao cấp hơn rồi, đúng không?
Kiều Đông Dương suy nghĩ:
Anh tìm rồi, ở đây không có cây xương rồng. Hoa có đẹp hơn cũng không xứng với khí chất của vợ anh. Hơn nữa, anh đã cầu hôn, em cũng đồng ý rồi. Nếu anh cầu hôn thêm một lần nữa, chẳng phải càng nguy hiểm hơn sao? Anh không ngu, sao có thể để bọn họ tính kế? Đang là trai có vợ lại biến thành chó độc thân chứ, không được!
Trì Nguyệt nhìn khuôn mặt vô cùng nghiêm túc của anh, cô bật cười.
Hôm trước!
Vương Tuyết Nha đắc ý nhìn quảng trường trong nhà này:
Sao thế? Chỗ này do mình thiết kế đấy, đẹp không?
Trì Nguyệt:
...
Trì Nguyệt nghiến răng:
Vậy vừa rồi em gọi anh, sao anh không trả l6ời em?
Kiều Đông Dương:
Bọn họ nói đây là bất ngờ dành cho em.
Trì Nguyệt cười:
Chỉ sợ học trò giỏi nhất mà giáo sư Nghiêm nói và học trò giỏi nhất mà cậu hiểu... là hai khái niệm khác nhau.
Cái gì?
Cậu cho rằng đó là hài lòng, có lẽ ý của giáo sư Nghiêm là... kiêu ngạo thì sao?
Hay lắm Nguyệt Quang Quang, mồm miệng trở nên xấu xa hơn rồi.
Vương Tuyết Nha nói xong liền đánh cô.
Kiều Đông Dương nhìn mọi người, vừa bực mình vừa buồn cười:
Nể mặt mọi người cũng có ý tốt, lần này không tính. Nếu còn có lần sau, sẽ phạt mọi người đứng đây hát bài
Làm vợ anh, em nhé cả một buổi tôi được không...
Được! Được! Được! Chúng tôi đều làm vợ anh, anh Kiều, anh nuôi chúng tôi đi!
không vũ trụ, tiến hành mấy dự án trọng điểm...
Hơn nữa, đây cũng là lúc Thành phố hàng không vũ trụ vừa trải qua
sóng gió đổi chủ
và Khoa học kỹ thuật Đông Dương đi vào quỹ đạo. Đối với rất nhiều người, điều này có nghĩa là khủng hoảng đã được giải quyết, anh Kiều hô mưa gọi gió của bọn họ đã quay về, tất cả sự cố gắng của mọi người trong Thành phố hàng không vũ trụ đều không uổng phí!
Cô cầm tay anh nhìn nhóm người đang vây quanh bọn họ, đây đều là những người quen thuộc, điều khiến cô thấy bất ngờ là Vương Tuyết Nha cũng ở trong số đó.
Tiểu Ô Nha?
Trì Nguyệt ngạc nhiên gọi:
Cậu đến đây lúc nào thế?
Rồi! Đã tìm được kẻ bày trò.
Kể từ khi biết Trì Nguyệt bị người nào đó cầm một chậu cây xương rồng đến cầu hôn lại còn thành công, Vương Tuyết Nha như bị thất tình vậy. Cảm thấy dễ dàng gả
bạn gái
đi như vậy sẽ rất thiệt thòi, cả ngày chỉ nghĩ phải làm thế nào để thắng lại một ván cho Trì Nguyệt, muốn tổ chức một buổi cầu hôn thật hoành tráng, thật lãng mạn, để cả thế giới thấy Kiều Đông Dương quỳ một chân xuống.
Trì Nguyệt thấy bọn họ vui như vậy thì bật cười.
Được rồi, mọi người đừng ồn ào nữa. Hát khó nghe như vậy, tôi đồng ý được chưa?
Ha ha ha, có! Có! Có! Đồng ý thì có!
Mọi người đến căng tin đi, bữa tối đã được chuẩn bị xong rồi, chỉ chờ hai người thôi.
Bất ngờ?
Sắp bị dọa chết rồi có được không?
5
Trái tim Trì Nguyệt quay về chỗ cũ, cô lạnh lùng lườm anh:
Bây giờ anh định làm như thế nào?
Vương Tuyết Nha nháy mắt:
Đúng là hơi nhớ đồ ăn ở Thành phố hàng không vũ trụ.
Cuối cùng, không đợi Trì Nguyệt nói chuyện, cô nhìn căng tin Thành phố hàng không vũ trụ một vòng:
Nguyệt Quang Quang...
Không phải cậu đang ở Thân thành sao?
Phòng thí nghiệm của mình mang sản phẩm đến đây.
Vương Tuyết Nha cười:
Cũng không thể ở trong phòng thí nghiệm Thân thành mãi chứ. Thành phố hàng không vũ trụ là xuất phát điểm và là nơi nòng cốt của kế hoạch
Người Đi Dưới Trời Sao' đó...
Cô nói gì, chúng tôi không nghe thấy, làm phiền cô nói to hơn!
Đồng ý! Đồng ý!
Trì Nguyệt cười nói rồi lại hỏi:
Không biết đồng ý cưới thì có cơm ăn không? Tôi đã đổi chóng mặt rồi...
Cười đùa một trận, Tiểu Ô Nha đột nhiên yên tĩnh, thở dài.
Ôi! Cậu sắp lập gia đình rồi, chỉ còn lại mình thôi.
Cô Vương, mình đi lấy chồng chứ đâu có ngồi tù, vẻ mặt này của cậu là sao?
Lấy chồng khác gì ngồi tù?
Vương Tuyết Nha hừ lạnh:
Con gái lấy chồng như bát nước hắt đi! Dù sao cậu cũng không thuộc về mình nữa.
Thật.
Trì Nguyệt mím môi cười, gật đầu.
Người nào đó ngồi bên cạnh run tay, vẻ mặt tối tăm.
Trì Nguyệt bị8 mọi người bao vây vào giữa, đầu óc choáng váng:
Mọi người đang làm gì đấy? Kiều Đông Dương? Anh...
Một bàn tay đột nhiên khoác 3lên vai cô, Trì Nguyệt ngạc nhiên giật mình. Kiều Đông Dương vô tội nói:
... Đừng nhìn anh như vậy. Anh cũng không biết trước chuyện này.9 Anh đâu biết mấy đứa khỉ gió này lại làm ra chuyện như thế.
Vậy là công việc đã có tiến triển.
Trì Nguyệt cái hiểu cái không gật đầu:
Giáo sư Nghiêm cũng để cậu làm loạn à?
Vương Tuyết Nha lè lưỡi:
Cậu đừng tưởng nhà khoa học rất cổ hủ, lão Nghiêm cũng rất vui đấy, những hoa văn đèn màu bên ngoài Thành phố hàng không vũ trụ là do thầy ấy tự thiết kế. Không ngờ hả? Thầy mình có rất nhiều tài.
Đương nhiên rồi! Thí sinh trên toàn thế giới đều biết rất khó được đến đây làm việc.
Đúng vậy...
Vương Tuyết Nha như đã hoàn toàn thoát khỏi sự lo lắng:
Giáo sư Nghiêm đã nói, mình là học trò giỏi nhất của thầy ấy.
Thể là Tiểu Ô Nha đã thúc đẩy chuyện này.
Vừa hay đã sắp đến Trung thu, Thành phố hàng không vũ trụ đã yên lặng lâu như vậy, tất cả mọi người đều muốn vui vẻ hơn, tất cả mọi người đều thích loại hoạt động có thể làm khó lãnh đạo còn không cần tốn sức suy nghĩ này, thế là hợp tác với nhau.
Tên tình địch Vương Tuyết Nha này luôn làm anh bỏ tay hết cách.
Sau ngày hôm đó, Kiều Đông Dương và Trì Nguyệt lại bắt đầu làm việc ở cả hai nơi. Ba ngày ở Thành phố hàng không vũ trụ, bốn ngày ở Nguyệt Lượng , bốn ngày ở Thành phố hàng không vũ trụ, ba ngày ở Nguyệt Lượng 0, hai người vừa đi vừa về cả tuần, tuy hơi vất vả nhưng công việc khiến họ yên tâm hơn.
Không không không, mình chỉ thuộc về cậu thôi.
Trì Nguyệt ôm cô, cười hì hì:
Tối nay mình ở với cậu, chúng ta trò chuyện thật thoải mái.
Thật à?
Vương Tuyết Nha hơi dịch ra, đôi mắt tỏa sáng.
Kiều Đông Dương:
...
Hôm nay là ngày tháng tốt. Sản phẩm trọng điểm của phòng thí nghiệm được đưa đến Thành phố hàng không vũ trụ, có nghĩa là
kế hoạch Trời Sao
không thể thực hiện được trong thời gian ngắn đã có thêm một bước tiến mới. Dù tiến bộ rất nhỏ cũng là tiến bộ, tiến bộ có nghĩa là hy vọng. Trong những ngày tiếp theo, giáo sư Nghiêm dẫn các học trò của ông đến nghiên cứu khoa học với nhân viên Thành phố hàng
Một tuần sau, Đồng San mang theo quà cáp đến trấn Vạn Lý, đưa lễ hỏi đến nhà Trì Nguyệt.
Đổng Van cảm thấy rất hạnh phúc khi có thể lo liệu đám cưới cho Kiều Đông Dương, vì điều này, bà đành phải đồng ý để Kiều Chính sùng đóng vai người cha hiền
ở bên cạnh bà vào những lúc cần thiết, ví dụ như đưa quà đến nhà Trì Nguyệt, đưa ra ý kiến với danh sách quà và lịch trình đám cưới...
Hai người thường xuyên qua lại, Kiều Chính Sùng vui vẻ, nhiệt huyết với công việc càng tăng cao.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.