Chương 173: Xin hạn chế


Nói đến con người Hứa Nặc Ngôn này, trong giấc mộng điềm báo trước đây cô còn nghĩ rằng hắn ta một lòng một dạ với vợ hắn 8ta, không là người tốt thì cũng coi như là người có tình nghĩa.

Nhưng kể từ lúc hắn ta mấy lần phủ nhận tình cảm 3với Mặc Tiêm Tiêm mà vẫn muốn thành thân với cô, người này đã biến thành một gã đàn ông cực kỳ tồi tệ trong lòng Chúc Dao9.
Khi tiên nguyên của ngươi hết, thần thức của ngươi cũng sẽ tiêu tan, ngươi không trốn được đâu.

Thế à?
Nhưng sao cô thấy lửa này lại trông đáng yêu thế nhỉ? Ngọn lửa trông có hơi kỳ lạ, ừ ừ ừ, hình như cháy lên giống hình trái tim đấy! Chúc Dao không kìm nổi, duỗi tay ra.

Hừ!
Mặc Tiêm Tiêm lạnh lùng nhìn cô:
Lửa này không tắt được, ngoan ngoãn chịu chết...

Tắt!
Cô vừa nói xong, chỉ nghe thấy xèo một tiếng, ngọn lửa còn đang cháy hừng hực bỗng tắt ngóm sau một cái khua tay của Chúc Dao.
Nhưng cô vẫn không thể phân biệt được, cô chỉ có thể nghe thấy hai chữ
tiểu muội
vang lên lặp lại hết lần này đến lần khác.
Chúc Dao yên lặng nghĩ, không biết đứa trẻ nhà nào chẳng may đi lạc mất rồi?
Cô ta nhất thời không phản ứng kịp, hình như cô ta không ngờ tia sét ấy lại có tác dụng như vậy, thế nên cô ta bị đập trúng, văng xa ra tận mười mấy mét.
Dám đánh úp ta, ta đánh chết bà nhà ngươi.
Bây giờ ngay cả phu quân ta ngươi cũng không bỏ qua, ngươi còn hỏi ta tại sao ta muốn giết ngươi ư.

Đợi đã! Sao cô lại cho rằng ta quyến rũ Hứa Nặc Ngôn?
Chúc Dao đau đầu:
Không phải ta đã từng nói với cô rằng trước đây ta không hề quen biết hắn ta à? Với cả ta cũng không muốn lấy hắn ta.
Sự phán đoán cơ bản nhất đối với cuộc sống của cô ở đâu rồi?
Hừ! Làm bộ làm tịch!

..
Logic của cô bị chó ăn mất rồi à.

Nếu như ngươi không chột dạ thì sao phải phái người đuổi giết ta.
Chúc Dao ngẩn người ra, có người đuổi giết cô ta thật sao? Chẳng lẽ là...
Nhưng chỉ cần hắn ta không còn cơ hội qua lại với Mặc Tiêm Tiêm nữa thì nguy cơ Hy Phong môn bị xoá sổ cũng sẽ 6được giải trừ.
Chúc Dao đã mơ một giấc mơ, kể từ khi tu tiên đến nay, ngoại trừ mấy giấc mơ báo trước tình tiết r5a thì có rất ít khi nằm mơ thấy gì.
Lúc bắt đầu âm thanh đó vẫn còn có chút non nớt, dần dần trở thành ngây ngô, sau một khoảng thời gian khàn khàn khó nghe, từ từ biển thành trầm ổn dịu dàng, mỗi một âm tiết tựa như gió thổi qua tóc mai, làm người ta nghe mà...
muốn ngủ.
Chúc Dao hốt hoảng, trước khi nhìn thấy người kia cô cứ cho rằng người muốn giết mình là một kẻ thuộc Ma tộc, nhưng nhìn kỹ lại mới thấy không phải.
Rõ ràng người trên kiểm là một cô gái, hơn nữa tu vi của cô ta chỉ là Huyền Tiên, cô ta bày trận pháp che giấu trên mặt nên cô không nhìn rõ dung mạo cô ta, nhưng cô có thể cảm nhận được đôi mắt tràn ngập sát khí của cô ta đang nhìn chằm chặp vào cô.
Vừa nhìn đã biết lửa này không đơn giản:
Đây là pháp thuật gì?
Mặc Tiêm Tiêm cười lạnh một tiếng:
Thế nào? Ngươi là thiếu môn chủ Hy Phong môn, không biết tuyệt học Tiên nguyên chân hóa của môn phái mình à?


Không biết.


Ngươi, gọi ta là nữ vương, à nhầm...
Nói nhầm rồi:
Ngươi là ai? Tại sao muốn giết ta?
Người áo đen không hé răng, vẫn nhìn cô chằm chằm, hận ý trên người cô ta tràn ra ào ạt.
Chúc Dao không nghĩ ra nổi mình đã rước lấy thù hận lớn như vậy từ khi nào, cô xua tay hóa giải thuật ngụy trang trên mặt cô ta, một khuôn mặt thanh tú bất ngờ xuất hiện.

...
Cô không ngại thừa nhận luôn.

Tiên nguyên chân hỏa
có thể đốt hết tiên nguyên, là ngọn lửa mạnh nhất trên thế gian.
Chúc Dao đứng dậy, đang định tiến lên túm cô ta dậy, bỗng cô phát hiện mặt đất phát sáng đỏ rực, cả một vùng lửa đỏ đột nhiên sáng bừng lên.
Cô phản xạ chậm một chút, nhận ra xung quanh bốn phía đều bị lửa bao bọc tầng tầng lớp lớp.
Trước mắt cô, khi thì là ngũ sắc lộng lẫy, lúc lại là một vùng xanh bóng.
Ý thức của cô có chút mơ màng, dường như không thể tập trung lại được.
Cô gần như đã quên cảm xúc thật sự của việc nằm mơ là như thế nào rồi.
Bây giờ, cô cảm thấy cả người mình như đang chìm trong nước ấm, tuy nhiên cô không có cảm giác ngạt thở khi chạm vào nước, cô chỉ cảm thấy xung quanh mình yên lặng tĩnh mịch, cảm giác này khiến cô vô cùng an tâm.
Trong nháy mắt trên mặt có xuất hiện một rãnh sâu hình vòng cung.
Đó là một lưỡi dao gió, nếu vừa nãy động tác của cô chậm một chút thì giờ này cô đã bị chia thành hai nửa rồi.
Âm thanh bên tai đột nhiên rõ ràng hơn, trong giọng nói có bảy phần dịu dàng, hai phần sốt ruột, và một phần không biết phải làm sao.

Tiểu muội, tại sao muội vẫn không ra ngoài?
Cái gì?

Không thể nào!
Đó là tiện nguyên chân hỏa, là tiên nguyên chân hỏa gặp nước cũng không tắt! Chúc Dao ngơ ngác nhìn tay mình, hình như cô đã học được kỹ năng vượt trội nào đó, cô đột nhiên có thể khống chế lửa này.

Cháy!
Chúc Dao lại vung tay lên, ngọn lửa đỏ xanh đan xen lập tức bùng lên cả một vùng rộng lớn trên đỉnh núi, cháy lan thẳng đến chỗ Mặc Tiêm Tiêm.
Tiếng hít thở nhẹ nhàng láng máng bay vào trong tai cô, âm thanh này hơi quen thuộc, nhưng cô không phân biệt được là ai.
Cả người cô như trôi nổi trong hư không, nhưng cô lại thấy lòng mình vô cùng yên tâm.
Lại trải qua một khoảng thời gian rất dài nữa, cuối cùng lại có tiếng động.
Âm thanh đó rất êm dịu, lúc đầu cô chỉ có thể nghe thấy một vài âm tiết, sau đó cô mới từ từ rõ ràng hơn.
Ấy...
mà hình như cô đang ngủ thật mà? Được rồi, cô đang muốn ngủ say đây.
Cô không biết trạng thái này duy trì trong bao lâu, tầm mắt cô dần dần xuất hiện một hình bóng không rõ ràng, hình như là một quả cầu màu xanh, có ánh sáng phát ra từ trong khe hở màu xanh chiếu rọi lên người
cô.
Chúc Dao phi thân đuổi theo, roi
sét
trong tay kêu lẹt xẹt.
Ngay cả chính Chúc Dao cũng không biết tại sao tia chớp cô tiện tay gọi ra lại có tác dụng lớn đến vậy.
Chúc Dao đột ngột mở mắt, cô nhìn thấy một tia chớp sáng chói mang theo sát khí đâm thẳng về phía cô.
Mę ơi! Chúc Dao lập tức tỉnh táo, lãn một cái tránh khỏi tia chớp kia.
Người này là ai?
Ngươi là ai?
Cô chưa thấy ai như cô ta, vừa mới gặp mặt đã đánh rồi sao? Người mặc đồ đen không đáp lại, cô ta thấy cô tránh được linh kiếm, bèn trực tiếp gọi tiên kiểm tra đánh về phía cô, ánh sáng trắng lóe lên trên kiếm mang theo tầng tầng kiếm ý.
Chúc Dao kết ấn gọi năm tia sét ra bổ thẳng về phía cô ta, thân hình của cô ta cực kỳ nhanh, vèo vèo mấy cái đã tránh được hết công kích của cô.
Một lúc sau ánh sáng kia yếu đi rất nhiều, biến thành một chấm nhỏ li ti, sắc xanh của quả cầu càng ngày càng tối, sau đó biến thành màu đen tuyền.
Hai màu sắc không ngừng hoán đổi với nhau.

Là cô à!
Mặc Tiêm Tiêm! Chúc Dao trợn tròn mắt, không ngờ lại là cô ta? Cô ta cũng không tỏ ra chút yếu thế, mặt mày dữ tợn như muốn lao đến cắn cô một cái:
Tiện nhân nhà ngươi!

Cảm ơn, con bitchy này!
Cô ta ngẩn người, hình như không hiểu bitchy là thứ gì.
Chúc Dao hít sâu một hơi, bước lên trước một bước, ngồi xổm xuống bên cạnh cô ta:
Đầu óc cô có vấn đề à, nửa đêm canh ba không ngủ, chạy đến Hy Phong môn chọc ta làm gì?
Mặc Tiêm Tiêm hừ lạnh một cái, quay đầu đi chỗ khác, tựa như chỉ cần nhìn thấy cô thôi đã thấy chán ghét:
Biết rõ còn hỏi.

Ta không biết nên mới hỏi, cô cho rằng ai cũng rảnh giống cô chắc.
Chúc Dao liếc xéo cô ta:
Tóm lại là tại sao cô muốn giết ta?
Mặc Tiêm Tiêm nổi cơn tam bành:
Đồ khốn nạn, người quyến rũ phu quân ta trước, sau đó truy sát ta.
Chúc Dao lạnh cả người, cô còn chưa kịp phản ứng thì đợt công kích tiếp theo đã đến, hơn một trăm thanh linh kiểm thẳng tắp tiến đánh về phía cô.
Cô vung tay kết ẩn, lập một kết giới phòng hộ quanh người mình.
Ngọn lửa đó hết sức kỳ lạ, trong đó có xanh, tản ra sức nóng đáng sợ.
Ngay cả hoa cỏ xung quanh cũng héo rũ chỉ trong chớp mắt.
Sắc mặt Mặc Tiêm Tiêm trắng bệch, cô ta lập tức ngự kiếm chạy trốn, vừa mới bay lên, cô ta bất chợt cảm nhận được một luồng uy thế ào đến ép cô ta xuống, cô ta không kịp phản ứng lại, rơi từ trên kiểm xuống đám lửa.

Sư phụ.
Chúc Dao vẫy tay với bóng hình màu trắng đột nhiên xuất hiện trong không trung, sư phụ đến thật là đúng lúc.
Một kiếm chém đến, mặc dù Chúc Dao đã né được, nhưng cô có thể cảm nhận được kiểm khí mạnh mẽ khiến cô đau đớn.
Thân kiếm lại một lần nữa hóa thành muôn vàn linh kiếm, lao thẳng vào Chúc Dao từ bốn phương tám hướng.
Má nhà nó, cô ta đang bắt nạt cô không có vũ khí đây mà.
Chúc Dao nhíu mày, gọi ra một một tia sét màu tím, nhưng lần này tia sét ấy không lao về phía đối phương, cô đưa tay lên cao túm lấy tia sét ấy sau đó coi tia sét như thế một cái roi mà vung tay quất mạnh, không chỉ đám linh kiếm kia bị quất bay, mà còn phóng thẳng về phía cô gái nọ.
tên đàn ông khốn kiếp kia.
Thấy cô im lặng, trong mắt Mặc Tiêm Tiêm thoáng hiện lên thứ gì đó:
Nếu ngươi thật sự không có tình ý gì với Hứa lang, vậy ngươi có dám đối mặt với hắn không?

Đối mặt thì đối mặt.
Cô gái mắt mù này, không để cô ta nhìn thấy tận mắt thì cô ta còn không biết cái gì gọi là khốn kiếp.
Chúc Dao lập tức bắt quyết trói cô ta lại như cái bánh chưng, giờ thì cô cảm thấy cực kỳ tự tin.
Điều dân nhà ngươi thật to gan! Tự dâng mình lên tận cửa tìm chết, bây giờ đã biết ta lợi hại thế nào chưa?
Người áo đen ban nãy còn vô cùng khí phách, giờ bị cô đánh đến độ không thể trở tay.
Không nói đến việc cô ta không ngừng bị đánh lui về phía sau, kết giới phòng ngự của cô ta cũng không ngăn nổi một đòn tấn công, sau khi bị cô đánh trúng ngực, cô ta hừ một tiếng phun ra một ngụm máu.
Lúc này cô mới có thời gian nhìn về phía người đánh lén mình.
Ở một nơi phía trên cách cố không xa, có một bóng người đang đứng trên kiếm, kẻ đó mặc trang phục màu đen quen mắt, cả người kẻ đó tựa như hòa vào trong đêm đen.

Ha ha ha ha...
Mặc Tiêm Tiêm cười đắc ý, thoáng chốc đã thoát khỏi sự trói buộc, phi thân nhảy cách xa vài mét, gương mặt cô ta hiện rõ vẻ đắc thắng vì mưu kế đã thành công:
Để ta xem lần này người chạy thoát kiểu gì.
Má nó, con bitchy này đã đặt trận pháp ở đây để hãm hại cô từ trước rồi.
Chúc Dao há hốc mồm nhìn ngọn lửa đã bao vây cô, cô lập tức cảm thấy hơi hối hận, nhàn rỗi làm gì để đến ngọn núi hoang vu hẻo lánh thối tha này, đã vậy còn vô tình ngủ quên mất, nếu như ở đỉnh Lạc Hà thì tốt rồi, ít nhất cũng có sự phụ ở bên.

Có chuyện gì xảy ra vậy?
Ngọc Ngôn nhíu mày, đi về phía đồ đệ ngốc của mình.


Không có gì ạ, có một con bitch ỷ IQ thấp cứ muốn tìm ta thách thức.


Chúc Dao vung tay dập tắt lửa trước mặt, bây giờ mới thấy trước mặt trống không, bitchy kia đâu?
Người đâu rồi?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.