Chương 314: Chỗ này chắc là có tâm ma
-
Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi
- Vưu Tiền
- 2231 chữ
- 2022-02-04 04:37:31
Tảng đá kia tỏa sáng lấp lóe, một hàng chữ hiện ra trên nó - Vì chủ nhân phục vụ!
Mấy kẻ này nhất định sẽ chết trong tâm ma, coi8 như là họ tự chuốc vào mình. Chỉ tiếc mấy con rối của ta... Dù sao thì từ đó đến nay, cũng chẳng biết chủ nhân của... để g
Sắc mặt cô 3ta thay đổi vô cùng lớn. Cô ta
Cô gái không thể phản kháng, cô ta nhếch khóe môi nở nụ cười u ám:
Đúng thế, là ta, thì sao nào?
Tại sao ngươi muốn làm vậy? Mục đích của ngươi là gì?
Chúc Dao tiếp tục hỏi.
D. Thể loại nhiều người (Che mắt, người dưới 18 tuổi cẩn thận khi chọn lựa)
Khóe miệng Chúc Dao giật giật, cái thể loại mất hết mặt mũi này là cái quái gì? Không phải giống với lựa chọn thể loại của mấy phim không đứng đắn gì đó à?
Chúc Dao giật mình, lôi Đậu Đậu ra:
Sư phụ?
Đậu Đậu lóe sáng, bóng hình sư phụ xuất hiện ngay cạnh cô:
Thứ tinh thể trôi nổi này rất giống với Đá ghi âm (tivi) ở thế giới của nàng!
Huynh nhìn thấy được à!?
Chúc Dao sợ ngây người, sao cứ cảm thấy sau chuyến đi tới thế giới của cô, kỹ năng sống của sư phụ lại thăng cấp thế nhỉ!
Ừ!
Hắn gật đầu, tiến lên một bước, lại còn tự động hiểu ra, biết ẩn nút mở.
Hơn nữa, thời gian càng kéo dài, sắc mặt của hai người lại càng thêm tệ, tựa như họ đã gặp phải thứ gì đánh đố khó thoát nổi.
Cô gái ban nãy nói họ đã rơi vào tâm ma, tâm ma đến từ chấp niệm sâu kín nhất trong lòng người, cô đâu có biết chấp niệm của họ là gì đâu! Muốn thoát ra được, ngoại trừ dựa vào bản thân thì chẳng còn cách nào
Sư phụ?
Tới giải thích cho ta một chút.
Cô gái kia chắc chỉ là thần thức của bản thể nào đó thôi.
Ngọc Ngôn hạ giọng nói.
Tam giới? Mục đích của kẻ này là thống nhất tam giới? Đây không phải là chuyện Ma tộc thường làm hả? U hồn nhà ngươi có cần nhanh chân chạy trước thể không?
Ta khuyên cô chớ có ngăn cản ta, bằng không thì nhìn đám người rơi vào tâm ma xung quanh cổ đi? Bọn họ đã được định sẵn là sẽ chết cả ở chỗ này!
Mời lựa chọn:
A. Thể loại một người (có hơi cô đơn đấy)
Cô gái kia lại chỉ dừng chân gần tảng đá, năm ngón tay cong cong, đánh xuống tảng đá, đầu ngón tay lại xuyên thấu qua tảng đá nọ.
Hừ, vô dụng!
Cô gái kia lại không trả lời ngay, ánh mắt cô ta tràn ngập sự khinh rẻ miệt thị:
Ha ha, chỉ dựa vào mình người mà muốn biết được kế hoạch lớn của ta?
Chúc Dao khẽ động tay, tia chớp lần nữa lại phân bố khắp người cô ta:
Chỉ có mình ta thôi, cô cũng hoàn toàn không có sức đánh trả.
Chúc Dao giảng một tia sét xuống, tiếng ầm ầm vang lên, tách một quỷ một đá dạt sang hai bên.
Tảng đá: Đã nói là chuyện trò tâm sự cơ mà?
Ting!
Cô đang mải nghĩ ngợi, một âm thanh quen thuộc bỗng nhiên vang lên. Âm thanh gợi ý im lặng cả phiên bản này cuối cùng đã chịu cất tiếng, Chúc Dao giật nảy mình.
Vừa nói dứt lời, một luồng lực cực lớn đánh ập tới. Chúc Dao bật người lui về bên cạnh tiểu bá vương và Dạ Kình Thương, khởi động kết giới.
Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, cả người cô gái kia nổ tung, tan tác tứ phương, trước mắt đều là một màu đỏ, nhìn quanh quất toàn là khói bụi dày đặc.
Chúc Dao vừa định ra tay ngăn cản, quanh người cô chợt nổi lên một trận cuồng phong, thoáng chốc cản trở mọi tầm nhìn. Một giọng nói ấm trầm mang theo chút đắc ý truyền tới.
Thế gian này sớm muộn gì cũng là của ta, cả tam giới cũng vậy!
Sao lại có cảm giác phải làm paparazzi thế nhỉ.
Ting!
Không phải đã nói là thống trị tam giới cơ mà?
Nói vậy thôi là xong hả?
Ừ, đi thôi!
Hai canh giờ đã trôi qua, tiểu bá vương và Dạ Kình Thương vẫn chưa tỉnh. Chúc Dao đã thử rất nhiều phương pháp, cơ mà chẳng có cách gì có thể đánh thức hai người tỉnh lại từ cơn mê. Thậm chí cô còn thử tiến vào
Sao cảm giác phó bản bây giờ ngày càng khó vậy ta?
Cô gái: Đồng ý y như trên!
Chúc Dao biển ra một dây xích khóa hồn, trói chặt linh hồn của cô gái kia, ánh chớp lóe lên, cơ thể cô gái kia giật giật, bóng người chập chờn, cô ta giãy giụa vặn vẹo mấy lần, mãi đến khi cả người biến thành màu trắng
Nói, rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Chủ nhân của ngươi là ai?
Sắc mặt cô gái kia tức thì trở nên gượng gạo mất tự nhiên, rồi cô ta nhanh chóng khôi phục lại vẻ bình thường như cũ, không thèm trả lời. Tảng đá bị Chúc Dao ngồi lên không nhịn được, nó tỏa ánh sáng vàng rực, lại
chiếu tâm ma đáp ứng đầy đủ yêu cầu của bạn. Bóc trần mọi tâm tư không có chỗ che đậy, để lời nói dối đi gặp quỷ đi! Kính chiếu tâm ma, bạn xứng đáng có nó. Sản phẩm ủy quyền thuộc về người sử dụng, nếu gây ra
chuyện trái pháp luật, đều do người sử dụng làm!
Không thể nào... Tất cả mọi người đều có chấp niệm, có ham muốn sẽ rơi vào cảnh trong mơ.
Cô ta thì thào nói:
Ai cũng có tâm ma cả, sao người lại không có?
Trách ta chắc?
Khóe miệng Chúc Dao giật giật:
Thôi chuyện này không nghĩ ra thì khó quá bỏ qua, chúng ta tâm sự chuyện trò chút nào, rốt cuộc người đang có chủ ý xấu xa gì, nói về chuyện này nhé.
Chúc Dao sửng sốt mất một chập, bỗng nhiên cô nảy ra một ý:
Ta lại muốn xem xem chủ nhân của ngươi sao lại không bỏ qua cho ta đấy?
Hừ, chủ nhân của ta rất lợi hại, vạn vật trên thế gian đều phải nghe lệnh của Người.
thần thức của hai người, nhưng dù cô có triệu hồi hộ gọi ra sao, họ cũng không hề có tí phản ứng nào cả.
Hệt như hai người đó đã sa vào một đợt thôi miên, căn bản không thể tỉnh lại.
Ấy chà, khoác lác gì thế không biết? Chủ nhân của ngươi đâu? Gọi ra đây ta xem chút nào?
Tảng đá kia có vẻ xoắn xuýt nóng ruột lắm rồi, ánh sáng màu vàng lại càng chói lóa thêm, một hàng chữ sắp sửa lộ ra.
Nội dung cảnh tượng này có hơi giống giấc mộng báo trước lúc đầu cô mơ thấy, tình tiết cũng vô cùng loạn xạ. Bối cảnh bắt đầu từ lúc tiểu bá vương còn nhỏ, giống như những gì Chúc Dao biết, cậu nhóc là đệ tử kiệt
xuất nhất trong môn phái, thế nhưng về sau lại thất bại khi Trúc Cơ, ngũ linh căn tự nổ, cậu nhóc bị đuổi khỏi môn phái. Thứ khác với hiện thực chính là, cô còn chưa xuất hiện, tiểu bá vương trở thành tán tu, nhưng bởi tu vi rớt xuống tận cùng, cho nên đi đến đâu cũng bị người người bắt nạt, cuộc sống vô cùng cực khổ.
dường như sợ Chúc Dao không nhìn thấy, ánh sáng còn hơi chếch về phía bên cạnh một chút, để lộ ra một hàng chữ.
Chủ nhân sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!
Ngươi... Sao ngươ6i lại không rơi vào trạng thái ngủ say, bị nhốt trong tâm ma.
Cô gái kia mở to mắt, vẻ mặt hoàn toàn chẳng thể tin được.
Sao m5à ta biết?
Chúc Dao liếc cổ ta:
Hay là hệ thống tâm ma của ngươi chập mạch rồi?
Chúc Dao lại làm phép thuật hệ Phong, đám khói bụi kia mới dần dần tản ra. Nơi cô gái kia đứng đã biến thành một cái hố sâu.
Ngỏm rồi hả?
Có thể tách rời thần thức, chắc chắn cô gái kia đã đạt tu vi Hóa Thần. Kẻ có tu vi Hóa Thần chỉ đếm trên đầu ngón tay, trước giờ cô chưa từng thấy người nào giống như cô gái nọ.
Hơn nữa, chủ nhân mà tảng đá nói rốt cuộc là ai nhỉ?
mới ngã vật ra trên đất.
Tảng đá nọ thấy vậy bèn lóe sáng, vọt về phía Chúc Dao.
Cô còn không thèm nhìn, giơ tay đập bộp xuống, tảng đá đập cốp xuống đất. Uy thế Hóa Thần vừa đè xuống, tảng đá kia nhất thời chẳng thể phản kháng, trên người nó hiện lên hai chữ.
Á, đau...
Cái cảm giác như paparazzi soi mói đời tư người khác này phải làm sao giờ?
Đá ghi âm?
Chất giọng vừa trong vừa lạnh của sư phụ đột nhiên vang lên bên tai.
Khung thoại chớp mắt xuất hiện trước mặt cô, phía trên vẫn là hàng chữ gợi đòn.
Dụng cụ kính chiểu tâm ma, bầu bạn cùng linh hồn. Muốn biết được chuyện không thể nói của người khác ư? Muốn nhìn thấy tâm tư của người ấy, muốn len lén nhìn trộm một bộ mặt khác của người ấy ư? Kính
Cách đó xa nghìn dặm.
Một bóng người mặc đồ trắng bỗng nhiên cứng đờ, kẻ đó hộc máu nôn ra ngoài. Bàn tay kẻ đó siết chặt, cố gắng đè ép xuống thứ gì đó đang dâng lên.
Đột nhiên u hồn bị trói nằm lăn lóc bên kia chợt phát ra ánh sáng đỏ, phép thuật khống chế của cô chớp mắt bị phá vỡ, cô ta bay vọt về phía cô.
Chúc Dao lách người tránh đi, tiếp tục lui về sau mấy trượng.
Chúc Dao:
.
Màn hình lóe lên, một khung cảnh từ từ xuất hiện. Chúc Dao liếc mắt đã thấy tiểu bá vương đứng chính giữa, đây là tâm ma của cậu nhóc à?
Sau đó thì nó tắt ngúm,im lim xụi lơ không một tiếng động, biến thành một viên đá vụn thông thường.
Má nó chớ, chuyện gì đây,lục đục nội bộ hả?
Khung thoại lóe lên, tức khắc biến mất ngay trước mắt cô. Thay vào đó, trên đỉnh đầu của tiểu bá vương và Dạ Kình Thương chợt hiện ra một cửa sổ quan sát như chiếu tivi, còn là hình ảnh HD sắc nét chân thực sống
động rộng 51 inch.
Nói cách khác, bản thể của cô ta không ở đây.
Ừm. Cô ta tự biết mình là thần thức, không địch nổi nàng, vì vậy cho thần thức tự phát nổ luôn.
Phía trước có một chàng trai mặt mũi hiền lành bước tới, vái chào một cái:
Tôn giả, chúng ta tới chậm một bước, phái Quan Nguyên đã... À, mà cũng không phát hiện thấy tàn dư của tà đạo. Bây giờ nên làm sao cho
phải? Còn muốn tới phái Húc Nghiêu, tiếp tục so tài không?
Thần thức?
Chúc Dao sửng sốt:
Ta còn tưởng cô ta là ma nữ ấy?
Rõ ràng trên người có âm khí cơ mà.
Đó là ngụy trang.
kinh ngạc ra mặt khi nhìn thấy Chúc Dao đang lồm cồm bò dậy:
Ngươi người ngươi... Tại sao người 9lại không việc gì?
A?
Chúc Dao phủi phủi đất cát bụi bẩn bám trên người:
Ta phải có chuyện gì à?
khác. Chúc Dao chợt cảm thấy mình thật bất lực.
Làm sao bây giờ? Thấy được tấm ma của hai người kia đến cùng là gì cũng được mà!
Tảng đá ban nãy mới lóe sáng, chớp nháy hai cái, hiện ra một hàng chữ cuối cùng.
Ngươi, không phải là sứ giả của chủ nhân...
Chúc Dao ngẩn người, cô chợt nhớ ra phải tiếp tục khống chế nữ u hồn, vậy mà quầng sáng đỏ quanh người đối phương ngày một sáng hơn, dáng vẻ thế này quả giống như- tự phát nổ!
Má nó, sao lại tự phát nổ vậy?
Hình ảnh cuối cùng là tiểu bá vương co quắp núp dưới chân tường, chịu lạnh co ro run rẩy. Sau đó một giọng nói âm trầm vang lên: Không ai thèm ngó ngàng tới người, không ai quan âm ngươi, giả, tất cả đều là giả dối...
Ngay cả sắc mặt của tiểu bá vương cũng bắt đầu chuyển sang màu xanh mét, vẻ chết chóc hiện lên trên mặt của cậu nhóc.
B. Thể loại hai người (Nam nữ phối hợp, làm việc không mệt mỏi)
C. Thể loại ba người (Cưng à, khẩu vị nặng quá)
Tuy đã sớm biết liêm sỉ của Giới Linh là số âm, nhưng chẳng ngờ lại âm vô cùng tới vậy.
Mặt cô đen như than, chọn B.
Chúc Dao lúc này lại chẳng mềm lòng, cô đặt mông ngồi phịch lên tảng đá. Ánh mắt cô đảo về phía u hồn màu trắng nằm trên đất.
Nói, đánh lén phái Húc Nghiêu, còn làm ra mấy con rối Nguyên Anh, có phải là do người làm hay không?
Tiểu bá vương!
Chúc Dao không nhịn được gào lên một tiếng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.