Chương 335: Mọi đường đều dẫn tới nữ chính
-
Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi
- Vưu Tiền
- 2112 chữ
- 2022-02-04 04:37:52
Đó là Trình Ngự Phong.
Pháp Vũ lạnh lùng nói rõ:
Tu vi Kim Đan đại viên mãn, linh căn biến dị hệ Phong, được xưng tụng là thiên tài đệ nhất 8giới tu tiên.
Chúc Dao không khỏi nhìn lại hắn ta một lượt, rõ ràng là lời tán dương, sao đến miệng hắn ta lại nghe có vẻ rất đáng ăn3 đòn!
Đúng vậy!
Tào Tề cũng khuyên nhủ:
Muội thiện lương quá đỗi. Đây vốn là chuyện không liên quan tới muội, hơn nữa cũng là do bọn ta tự nguyện đi cùng muội tới nơi nguy hiểm này, sao có thể trách muội được?
Bách Lý tiếp tục gật đầu, tay ôm lấy hông cô ta, dịu dàng an ủi:
Chỉ San, muội không cần lo lắng, nơi đây là một mảnh đất chết. Cho dù là cấp mười, cũng không ai dám tùy ý tới gần, chỉ cần chúng ta trốn ở đây một
Này này này, bạn trúc mã nhà người ta ơi.
Chúc Dao đẩy Pháp Vũ một cái, tỏ ra thần bí, nói:
Mượn đồ của ngươi chút.
Bên phía
hiện trường trực tiếp chiếu suốt cả đêm, Chúc Dao cảm thấy gu thẩm mỹ của mình bị tàn phá nghiêm trọng. Sau khi xem được nửa đoạn thì chẳng còn cảnh nào hứng thú nữa, nhàn rỗi đúng là nhàn rỗi,
Đây là hiện trường trực tiếp đấy, ngươi không xem thật à?
Không phải đàn ông đều thích kiểu này hả?
...
Mặt hắn ta đen như than.
Ấy...
Hình như cô từng kéo người ta sa đọa một lần.
Thôi quên đi, mình cô xem thôi.
Bên tại vẫn như cũ vang lên tiếng nữ chính kêu hệt giết lợn, giọng này nếu ở thế giới hiện đại sẽ hot lắm đấy,lúc đó ngay cả cô giáo Aoi (diễn viên JAV) cũng yếu thế, bị đè bẹp luôn đó. Bảo đảm mấy tên trạch nam đều
giữ một bản, cẩn thận cất kỹ...
Ấy chà chà, 4P rồi kìa.
...
Hắn ta phát ói.
Chúc Dao cẩn thận cất đá Văn Lăng, cô xoay lưng định yên lặng rời đi, lại chợt nghe thấy tiếng bước chân truyền đến từ phía trước.
Có người!
Pháp Vũ đưa tay định kéo cô qua.
cả ngọn núi đều dò ra được hết.
Hắn ta đột nhiên nghĩ ra gì đó, bèn quay lại nhìn cô soi mói:
Chắc ngươi cũng không định lên núi tìm đâu nhỉ?
...
Đóng cặn bã Chúc Dao, trúng đạn!
đi tiếp.
Yêu thú Bách Lý cấp mười kia nhíu nhíu mày. Hắn ta ngó quanh tứ phía, nhẹ giọng an ủi:
Đừng sợ, có ta đây rồi còn gì? Cùng lắm thì trả lại đồ thôi.
Chúc Dao muốn rủa thầm, oan gia ngõ hẹp thật, cô với nữ chính có nghiệt duyên gì thể, đi đâu cũng đụng phải.
Bách Lý ca ca, làm thế nào đây?
Mấy người Phàn Chỉ San dừng lại cách phía họ không xa, vẻ mặt ai nấy đều vô cùng bức bách hoảng loạn, dường như họ cũng phát hiện ra phía trước là bến Vô Hối, nên không tiếp tục
Đấy chính là bến Vô Hối.
Pháp Vũ nói:
Một khi tiến vào trong, không ai có thể sống sót.
Chúc Dao ngẩng đầu lên nhìn cái hố mấy lần, không hiểu sao cô cảm thấy hơi khó chịu.
Ồ... Vậy còn ngươi?
Cô thuận miệng hỏi:
Ngươi Kết Anh bao giờ?
Pháp Vũ cứng họng, ánh 5mắt hơi lóe lên, hắn ta quay sang chỗ khác, nói:
Chúng ta vẫn nên bàn bạc xem làm thế nào để tìm được đá Văn Lăng đi!
Chúc Dao không kìm được muốn thay đổi tam quan của nhóm cô ta, quay đầu sang đã thấy vẻ mặt táo bón của Pháp Vũ.
Chuyện này làm sao giờ?
Chúc Dao truyền âm qua, hắn ta lại không trả lời, Chúc Dao lại đành phải nhìn theo ánh mắt hắn ta.
Ta không... Ta gọi em gái Linh Thiện ra nhé?
Hai người cùng coi đi.
Pháp Vũ quay ngoắt sang lườm cô - Ngươi dám làm Thiên Thiên nhà ta sa đọa thử xem, ta bóp chết ngươi.
Mới bắt đầu đã là hai người cùng nhau, khẩu vị mặn thật.
...
Pháp Vũ bịt kín hai tai.
Phàn Chỉ San nhất thời đỏ bừng cả mặt, vẻ mặt trở nên e thẹn:
Bách Lý ca ca, Tào ca ca, Ngự Phong ca ca...
Muội muội ngốc...
Không được!
Phan Chỉ San lập tức phản bác, nhác thấy ánh mắt của ba người kia, nét mặt cô ta hơi thay đổi, bèn vội vã giải thích:
Ý ta là... Bách Lý ca ca đã tốn nhiều công sức như thế, mãi mới lấy được cho ta vật ấy,
nếu cứ thế quay về, thì không khỏi phụ lòng huynh ấy. Hơn nữa...
Cô ta quay đầu nhìn về phía hai người kia, hai mắt tức thì ngân ngấn nước:
Ngự Phong ca ca còn vì thế mà bị thương... Ta sao có thể... Đều là do ta cả!
Là ta hại các huynh!
Chỉ San!
Gã tu sĩ Kim Đan kia dịu dàng nói:
Vết thương của ta cũng không phải do muội gây ra, chỉ trách tài nghệ của ta không bằng người ta. Muội cần gì phải tự trách mình thế?
khí, cũng sẽ không bị phát hiện.
Chúc Dao gật đầu, chờ nhóm bốn người của nữ chính đi xa một chút, họ mới đi ra phía sau, hướng về phía rừng cây rậm rạp gần đó mà đi. Cô không kìm được quay đầu lại nhìn nhóm bốn người kia một chút, sao nữ
Ý ý ý, sao lại biến lại thành thú rồi?
>>
Chúc Dao giơ tay đón lấy,một viên đá trắng như tuyết nằm gọn trong lòng bàn tay cô, chính là đá Văn Lăng. Má nó, nhanh thể đã tìm được à, không phải đã nói đá này một vạn năm mới có một hòn hả?
Nhìn gì nữa? Tìm được đồ rồi thì đi thôi.
Pháp Vũ tỏ ra mất kiên nhẫn:
Ta là Kim linh căn đấy, người nghĩ ta phải giống như đám cặn bã khác, tìm một món đồ còn phải chạy khắp cả núi hả! Khuếch tán linh lực ra,
ngày, họ không tìm được người, tự nhiên sẽ bỏ cuộc thôi.
Thật vậy ư?
Nữ chính ngây thơ hỏi.
chính lại tới đây làm gì nhỉ? Những ngẫm lại cũng chẳng phải chuyện tốt lành gì, cô vẫn chưa muốn đụng mặt nữ chính đâu.
Bọn họ vòng mất một đoạn dài, vất vả lắm mới tránh được phiên chợ của đám yêu thú cấp cao kia, tổn mất một canh giờ mới tới đích đến. Cơ mà lúc nhìn thấy tình cảnh ở hiện trường, Chúc Dao lại sợ ngây người luôn.
.
Cua gắt thể chứ lại!
Chỗ này có quá nhiều yêu thú, ta vừa xem xét một chút, chợ phiên chỉ có một cửa ra vào.
Pháp Vũ chỉ sang phía bên phải: Chúng ta chỉ cần đi vòng qua từ phía bên trái, không cần ngự kiếm, không phát động linh
Chúc Dao nghe được mà sa sầm cả mặt mày, cô xem xét đánh giá tình hình hiện tại. Bốn người này chắc đã lấy đi thứ gì đó của người khác, cho nên mới bị đuổi tới chỗ này trốn. Hơn nữa, đoán chừng vật kia vô cùng
đặc biệt, nữ chính căn bản không muốn giao nó ra. Trộm đồ còn trộm đầy lý lẽ như thế, đúng là thần kỳ quá.
Trước lạ sau quen ấy mà.
Cái loại phim người người hành động này, ta còn ngồi quan sát tham khảo với cô vợ nhỏ nhà người nữa là?
Dù sao cũng không hợp gu của ta.
Là của em gái Linh Thiên ấy.
...
Mặt hắn ta tức thì hiện lên vẻ khinh bỉ.
Cái gì, có có có cả người thú cơ à, má nó!
Hạt Vừng cũng nôn mửa.
Bách Lý gật gật đầu.
Chuyện này muội cứ yên tâm đi!
Tào Tề chạm lên đầu mũi cô ta:
Đã nói muội không cần phải lo lắng mà.
Sau đó cô sợ đến mức ngây người!
Má nó chứ, bốn người này... Sao mới nói chuyện có một lúc mà đã chuyển sang cảnh tượng hạn chế trẻ con thế này? Mới có mấy giây thôi mà sao quần áo đã cởi mất một nửa thế kia!
Phía dưới cái hố đen là một ngọn núi, Pháp Vũ nói đá Văn Lăng có ở quanh đó. Chúc Dao xắn tay áo định lật tung cả núi lên một lượt.
Tìm được rồi!
Pháp Vũ đột nhiên cúi xuống nhặt lên một thứ, ném về phía cô.
thừa dịp mấy người kia tập trung phát trực tiếp, cô bày ra mấy trận pháp giấu linh khí, phát động Hỏa linh khí trong cơ thể, cô bắt đầu luyện đạo cụ luôn.
Nguyên liệu đá Văn Lăng hiếm có khó tìm, nhưng phẩm cấp cũng không cao, điểm tốt duy nhất là dễ nhào nặn, từ pháp khí thấp cấp ba tới pháp khí cao cấp tám, đều dùng nguyên liệu này để luyện chế. Về chuyện rất
cuộc luyện thành đồ cấp bao nhiêu, chỉ trông vào kỹ thuật của người chế tạo. Hơn nữa dù sao pháp khí mà Chúc Dao muốn luyện cũng không căn cứ vào cấp độ, dựa vào tác dụng thực dụng là chủ yếu, cũng không
phải dùng để đối chiến. Cho nên mới cần đá Văn Lăng, cô nhìn trúng nó trong tất cả mọi nguyên liệu, là vì nó có tính phản quang tốt nhất.
A, gượm đã!
Chúc Dao cúi đầu nhìn đá Văn Lăng trong tay, bỗng nhiên cô nảy ra ý nghĩ gian tà.
Đó là gì thế?
Chúc Dao chỉ một khoảng trống cực lớn trong không trung. Trên khoảng trời màu xanh, hệt như có người đã đào ra một cái hố, tạo thành một cái lỗ màu đen như mực. Tựa như phá vỡ hư không, bốn
phía không có linh khí, trái lại xung quanh cái hố là một luồng tử khí.
Đồi phong bại tục!
Pháp Vũ lạnh lùng hừ một tiếng, hắn ta quay đi, ngồi xuống điều tức.
Người ta là nữ chính trong truyện người lớn đó, cái chuyện abc xyz này đương nhiên là tuyến truyện chính rồi, có thể hiểu được mà:
Ừm... Gu hơi mặn tí thôi.
Yo, lột sạch rồi.
...
Pháp Vũ nhắm mắt lại.
Đây là 4P đấy, phim JAV nhà người ta còn thiếu mấy loại khẩu vị mặn mòi này chắc? Huống chi là hiện trường này, ừm... Ngẫm lại cũng hơi kích thích nhỉ?
Ngươi không sợ mù mắt à?
Pháp Vũ trừng mắt liếc cô.
Nhìn gì mà nhìn?
Pháp Vũ lườm cô:
Đám môn phái cặn bã này từ trước đến nay đều ưa mèo khen mèo dài đuôi, thiên tài cái gì chứ9, chẳng phải mất hai trăm năm rồi mà vẫn chưa lên được Nguyên Anh à, ngay cả
đám rác rưởi bên cạnh gã cũng lên đến Nguyên Anh rồi, đến6 cả cặn bã gã cũng chẳng sánh nổi.
Thánh nhân.
Linh Thiên đã lâu không mở miệng chợt cất tiếng:
Chỗ đó... Rất kỳ quái.
Nhìn ra rồi.
Chúc Dao trả lời:
Tránh ra xa một chút vẫn hay hơn.
Chúc Dao nhanh chóng nhảy bật ra xa một đoạn, quay người trốn phía sau một tảng đá, lại để người kéo vào bùn nữa, thì ta chính là cháu ngươi!
Hai người vừa mới nấp đi chưa được bao lâu, giương tay bày ra mấy trận pháp ẩn núp, đã thấy bên kia có bốn người xuất hiện.
Chúc Dao mới đầu còn ngồi xem với thái độ ôn lại nội dung chi tiết, mãi đến khi bên kia truyền hình trực tiếp suốt ba tiếng đồng hồ, ngay cả sắc trời cũng dần tối... Bốn người, không, là ba người một thú vẫn còn hăng
hái bừng bừng, nỗ lực tận dụng thời gian cày cấy. Chúc Dao bày tỏ ý kiến rằng cô cũng cảm thấy hơi ngấy rồi.
Chúc Dao căn cứ theo vị trí và phương thức tổ hợp của mấy phiến đá trong đại điện, dùng đá Văn Lăng trong tay dung luyện. Cuối cùng chế ra được một thứ hình trụ... Kính viễn vọng!
Bản thân Chúc Dao cũng hoàn toàn không ngờ tới, pháp khí ấy sẽ có hình dạng như thế này, hơn nữa còn là loại ống trụ có thể kéo ra gấp vào.
Được rồi, điển cổ thắng rồi. Điểm khác biệt duy nhất chính là, kính viễn vọng chỉ có hai tầng thấu kính, mà trong kính của cô đã có mười mấy loại đá Văn Lăng với góc độ và hướng nhìn đều không giống nhau.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.