Chương 384: Trở thành ceo


Một bóng người quen thuộc lướt qua cổ, Chúc Dao thấy lòng mình nặng trĩu, cố kéo người kia lại theo phản xạ:
Nam Cung Trừng.


Hắn ta8 xoay người lại, nhưng hai mắt trống rỗng. Hình như hắn ta đang nhìn cô, nhưng trong mắt hắn ta không hề có bất cứ hình ảnh gì. Còn Trung Cổ3 Lục thì không ở bên hắn ta.
Khóe miệng Chúc Dao giật một cái, hai mắt mở to nhìn Giới Linh từ đầu đến chân, rồi đưa tay sờ trán Giới Linh một cái:
Anh có lên cơn sốt không đấy!?
Dù cô là người lập kế hoạch tổng thể, cũng có thể coi là
giám đốc một bộ phận nhỏ đi, nhưng cô chưa từng làm CEO.
họa.


Còn ích Linh. Cô ta vốn tồn tại để khiến Lâm Kỳ có cảm tình. Chỉ cần bản thể của Lâm Kỳ yêu cô ta, thì có thể chế trụ được ma tính trong cơ thể.


..
Chết tiệt! Hóa ra cô tới đây không phải để cứu thế giới, mà là dọn bãi chiến trường cho Giới Linh.

Dao Dao, cô phải tin tưởng tôi, tôi thật sự không còn cách nào khác mới phải đưa cô tới đây.
Mặt Giới Linh như sắp bật khóc:
Tôi cũng đã tìm rất nhiều người, nhưng dù là người, thú, hay bất cứ một loài sinh
Giới Linh gật đầu một cái.
Chúc Dao lùi lại một bước, nhìn hình ảnh những người trước mắt, thảm nào... bọn họ cứ như những con rồi vậy.
máy, đi theo con đường đã được lập trình sẵn, không buồn không vui.
Đột nhiê5n, cô nhớ tới nụ cười khi hắn ta bước vào ánh sáng tiếp dẫn. Nụ cười ấy tràn đầy hy vọng và khát khao, như một học sinh mới vậy. Thế mà giờ đây...

Giới Linh, thật ra tất cả sinh linh trên thế gian này đều giống nhau. Họ sinh ra đều giống nhau, không có gì khác cả. Chỉ là hoàn cảnh sẽ tạo ra sự lựa chọn của họ. Nếu thế gian nói cho họ biết, không cần giữ
lấy bản tâm, thì họ sẽ vứt bỏ nó không chút do dự. Nếu thế gian nói với họ, đây là thứ quan trọng nhất, thì họ sẽ luôn lưu giữ nó.
Chúc Dao cười một tiếng:
Anh nói, chỉ mình tôi mới có thể cứu lấy thế giới này,

Ách...
Chắp vá kiểu này, đúng là bực mình thật.

Còn Mộc Mị Nhan.
Giới Linh tiếp tục nói:
Cô ta sống lại, thật ra là để áp chế sự hồi sinh của Ma tộc. Chỉ cần hồn phách cô ta không chết, thì Ma tộc không thể hồi sinh hoàn toàn thế gian sẽ bớt đi một thảm

Cô có thể làm được.
Giới Linh cười rạng rỡ:
Thật ra, từ khi cô tới đây, thế giới này đã thay đổi theo hướng tích cực. Cô đã đi qua cả tam giới, đã đủ để hiểu được thế giới này rồi, chỉ cần cô nói ý tưởng ra là
được.

Tôi biết cô sẽ không tin, nhưng sự thật đúng là như vậy.
Giới Linh vung tay lên, hai khung hình được chiếu lên không trung, bên trong là những BUG mà cô từng sửa. Bên trên hai hình ảnh đều có một cái tên,
bên trái viết: tình tiết được dự đoán, phải viết: tình tiết thực tế.

Hắn ta sao thế?
Chúc Dao bỗng quay đầu lại.

Hắn đã không còn ý thức của mình nữa.
Giới Linh hóa thân thành dáng vẻ giống cô như đúc, tiến lên một bước đứng cạnh cô:
Ánh sáng trên Lôi Thần tháp là thứ đã tồn tại từ thuở khai thiên lập địa, ánh sáng
bao giờ yêu cầu việc bảo vệ chính bản tâm của mình?


...
Giới Linh ngạc nhiên.
Rõ ràng hắn ta quan tâm đến bạn bè như vậy, nhưng giờ đây lại không ở cạnh y.
Tay Chúc Dao run 9lên, không tự chủ được mà buông lỏng ra. Nam Cung Trừng chỉ đổi hướng rồi tiếp tục đi về phía trước. Không trả lời, không tức giận, không th6ể hiện bất cứ cảm xúc gì. Hắn ta cứ như một cái
đoan. Vậy thì ngay từ lúc bắt đầu, phải làm sao cho tất cả đều không đánh mất bản tâm ấy chứ?
Cô vỗ vai Giới Linh:
Thật ra, đối với tôi, điều khó hiểu nhất trong thế giới này việc kẻ mạnh ăn hiếp kẻ yếu quá
đáng. Vì nói từ mặt khác, giết chóc sẽ phóng đại những ham muốn và dục vọng trong con người. Thật ra ai cũng như vậy, ta luôn nói khi sinh ra, ai cũng là người lương thiện, ai cũng có lòng tốt. Nhưng khi họ

Dừng!
Chúc Dao làm động tác dụng, buồn bực gãi đầu một cái:
Nói cách khác, những BUG kia, thật ra đều là do anh sắp xếp?


Ừ.
Giới Linh gật đầu, mặt đầy vẻ vô tội.
có linh trí thì đều bị thất tình lục dục quấy nhiễu. Chỉ cần họ có dục vọng, thì mãi mãi cũng không thỏa mãn, thành tiền rồi lại muốn tu thành thần, mà khi đã thành thần, thì chắc hẳn sẽ muốn điều khác nữa.

Anh ta thở dài một hơi:
Dù tôi là linh hồn của tam giới, nhưng những điều tôi làm được lại rất hạn chế. Số mệnh, linh khí, thậm chí là thiên đạo, tôi đều có thể sửa đổi. Tôi luôn muốn thay đổi, muốn cứu lấy thế
Giới Linh quay đầu, nghiêm túc nhìn cô, nhẹ giọng nói:
Oán hận, chấp niệm, tình yêu, niềm vui, đau thương, dục vọng, sợ hãi, và tất cả..

Cô chợt mở to hai mắt:
Bọn họ... bị tẩy hết thất tình lục dục!?

tất cả các giới. Không phải anh cũng đồng tình với điều tôi nói sao? Những kẻ luôn giết hại người khác, căn bản không xứng làm tiên.


Giới Linh, anh nói anh từng phải rất nhiều người đi sửa BUG, nhưng cuối cùng, họ đều biến thành một lỗ hổng mới. Đó là bởi trên con đường ấy, họ bị lạc mất chính mình, cho nên mới đi vào con đường cực
Thế này là... muốn cô nộp báo cáo du lịch à?
Chúc Dao im lặng hồi lâu rồi mới chậm rãi nói:
Thật ra, điều nên nói, tôi cũng đã nói. Vấn đề của thế giới này, anh cũng sớm biết rồi, không phải sao?
Cô ngẩng đầu nhìn Giới Linh:
Anh hãy đóng thiên môn ở

Không cần nhắc đến Linh Thiên nữa, sự tồn tại của cô ấy chính là để sửa chữa thế gian.


Con ...


Tôi tin tưởng cô!


Bản thân tôi còn không có lòng tin, anh lấy cái gì tin tưởng chứ?


Vì sao phải tạo ra nơi thần giới thể này?
Ngực Chúc Dao nặng trĩu như có thứ gì đè nén, cô không thở nổi:
Liệu có cần phải như vậy không? Chẳng lẽ đây là kết quả của việc tu hành? Đây chính là chân nghĩa
của thiên đạo?

Giới Linh dừng lại một chút, siết chặt tay bên người, nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt cô rồi mới trịnh trọng nói:
Tôi muốn cô lập lại trật tự cho tam giới, viết lại thiên đạo, thay đổi tất cả. Lần này, tam giới do cô
quản lý.

mất đi chính bản thân mình, thì cũng đánh mất luôn sự thiện lương ấy. Mà thiên đạo trước giờ lại không hề quan tâm đến điểm này, nên muốn phi thăng là phi thăng, muốn thành tiên thì sẽ thành tiên.

Cô tiến lên một bước, nghiêm túc nhìn vào mắt Giới Linh:
Giới Linh, anh có từng nghĩ đến không? Thực chất, ngay từ đầu, không phải do họ dọc đường đánh mất bản tâm. Mà do thiên đạo anh thiết lập, chưa

Lấy Tiêu Dật làm ví dụ.
Giới Linh chỉ lên trên, màn hình xuất hiện BUG đầu tiên mà cô sửa:
Hắn xuất thân bần hàn, lớn lên ở tầng đáy của xã hội. Thứ hắn hiểu rõ nhất là sự thống khổ của tu sĩ tầng dưới. Vì
vậy, tôi cho hắn một số mệnh tốt, vốn hy vọng với sự thấu hiểu ấy, hắn có thể ngăn cản sự giết chóc, tiêu trừ oán khí, giảm bớt sự ảnh hưởng cho Minh giới. Nhưng thật không ngờ... Hình ảnh hai bên hoàn toàn

Dao Dao...
Giới Linh kéo tay cô xuống với vẻ nghiêm túc chưa từng có:
Chỉ cô mới có thể ngăn chặn sự diệt vong của tam giới.


Đừng nói khẳng định như vậy.
Chúc Dao hơi hoảng:
Tôi chỉ biết làm trò chơi, chuyện này tôi chưa từng làm.
Lỡ có sai sót thì sao?
duy nhất chiếu rọi tam giới. Đó cũng là thứ ánh sáng tinh khiết nhất thế gian này - ánh sáng thanh tẩy.


Thanh tẩy!
Chúc Dao giật mình:
Thanh tẩy cái gì?

thật ra không đúng. Thực chất, tôi cũng chỉ như những người khác, điểm khác biệt duy nhất là tôi đã trải qua cuộc sống ở một thế giới khác. Thế giới ấy nói cho tôi biết, giết chóc, cướp đoạt, hãm hại người
khác, những thứ ấy là không đúng. Nếu làm sẽ bị trừng phạt. Lương tâm nói cho tôi biết đó là mười tội ác không thể tha thứ. Vậy nên, dù có chết, tôi cũng tuyệt đối không làm những chuyện đó.


Đương nhiên là không muốn!
Giới Linh quay đầu nhìn cô, nhoẻn miệng cười một cái:
Cho nên... tôi mới tìm được cô bạn của tôi.


Dao Dao... Tôi là linh hồn của tam giới, đương nhiên tôi cũng yêu thế giới này nhất.
Anh ta nhíu mày:
Những sinh linh trên thế gian này là như vậy, dù là con người, loài thủ, hay là yêu tinh từ cỏ cây. Chỉ cần họ
trái ngược. Bên trái, Tiêu Dật là một người cực kỳ lương thiện, đi khắp nơi cứu sống người bị thương, bảo vệ chính nghĩa, đi theo con đường Tom Sue. Còn bên
tình tiết thực tế
, cũng chính là nội dung mà cô
nhận được ban đầu, hẳn gom đủ ngũ linh, rồi lên thượng giới, thế gian vỡ tan.
Hắn phá vỡ một giới, oán khí cao gấp triệu lần so với dự tính.


Thật ra, ban đầu họ không phải là lỗ hổng để hủy diệt thế gian, mà là những mảnh và tôi định dùng để cứu thế gian.


Cái gì!?
Mẹ nó, anh trêu tôi hả? Mấy Marry Sue Tom Sue kia là mảnh vá ấy hả!?

Nhưng người hỗ trợ con đường này không phải là anh sao?
Chúc Dao nặng nề nói:
Giới Linh, anh chính là linh hồn của tam giới. Chẳng phải tất cả sinh linh trong tam giới đều là con anh sao? Anh muốn đích
đến cuối cùng của họ sẽ là một vùng đất cằn cỗi như thần giới sao?

gian này, nhưng rốt cuộc tôi phải làm gì? Luôn có những trở ngại mới xuất hiện.


Những trở ngại mới?

linh có trí tuệ nào, cuối cùng cũng sẽ biến thành BUG của thế giới kia. Họ càng có nhiều năng lực, thì càng tạo ra hậu quả nghiêm trọng. Trước giờ chưa từng có người kiên cường như cô.


Được rồi, không cần nịnh bợ tôi, nói thẳng mục đích của cùng của anh đi.
Chúc Dao phất tay.
Anh ta thở dài một tiếng:
Còn nhớ những BUG kia không?

Chúc Dao hơi ngạc nhiên, gật đầu khó hiểu, hỏi cái này làm gì?

Dao Dao...
Anh ta thở dài một tiếng, khung cảnh trước mắt chuyển đi, chớp mắt đã đưa cô đến một nơi đầy hương hoa, tiên cảnh mỹ miều:
Đây là sự lựa chọn của chính họ. Thành tiền hay thành thần cũng
vậy, những con đường đó đều là do họ tự lựa chọn.


Giới Linh, điều mà thế gian này còn thiếu, không phải là duy trì bản tâm của con người, mà là dẫn dắt họ giữ lấy bản tâm của mình.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.