Chương 385: Dự định của giới linh


Đó gọi là uống nước nhớ nguồn, dù một tiên nhân có mạnh mẽ đến đâu, thì bản chất hắn cũng chỉ là một con người.

С


Giới Linh, còn mộ8t chuyện nữa tôi không hiểu.
Chúc Dao nhìn Giới Linh, nói:
Ánh sáng thanh tẩy, nếu tôi đoán không lầm, chính là BUG cuối cùng? Tôi hiểu anh muốn 3để người thành thần đoạn tuyệt thất tình
nên nó cũng mang khi thể của thiên đạo. Tu giả trên cả thế giới này lại lấy thiên đạo để tu hành. Thế nên...


Con người cho rằng anh lập nên Lôi Thần tháp, chính là lối đi thăng cấp. Nên họ mới chui ngược vào trong đó?

Giới Linh gật đầu.
Giới Linh hít sâu một hơi, tiếp tục nói:
Vì không muốn lặp lại chuyện này, thế giới mới hóa linh, muốn ngăn cản hết những chuyện này. Nhưng tôi phát hiện ra, dù tôi có linh trí, cũng không thể thoát khỏi vòng
tuần hoàn này. Thần tộc là thế giới đầu tiên tôi trải qua sau khi tỉnh dậy. Nhưng vẫn như trước kia, thế giới lại diệt vong. Sau khi tái sinh, tôi mới chia thế giới thành tam giới, nhằm chia nhỏ, giảm bớt những tổn
thất. Tôi nghĩ rằng, dù thế giới có tan vỡ, tôi cũng có thể sửa chữa kịp thời. Đến khi oán khí càng ngày càng tích tụ nhiều, tôi đã tiên đoán được kết cục cuối cùng, nên mới cầu viện từ nơi khác.


Chính xác! Đặc biệt là sau khi sửa đổi thiên đạo, nếu sau này người thành tiên phải giữ vững bản tâm, thì người mất đi bản tâm, nhập ma cũng càng ngày càng nhiều. Cho nên cần một người trói buộc.

Trói buộc? Chúc Dao giật mình:
Anh đang nói Nguyệt Ảnh?


U

Chết tiệt, nói nửa ngày, hóa ra đều là do lũ tiên nhân kia tự chuốc lấy.

Những linh hồn bị rửa sạch ý thức, không thuộc về bất cứ đâu cả. Do bị ánh sáng thanh tẩy lọc sạch, nên cũng không thể theo Vong Xuyên trở lại Minh giới luân hồi. Cho nên tôi mới mở ra một không gian,
cũng chính là thần giới mà cô thấy. Chỉ cần họ khôi phục một chút ý thức, là có thể luân hồi.


Từ khi khai thiên lập địa đến nay, nơi này vẫn bị hủy diệt, rồi lại tái sinh.
Giới Linh nhíu mày một cái, như thể đang nhớ lại chuyện gì bị thương:
Mỗi lần đều có kết quả giống nhau, các sinh linh tranh đấu, sinh
ra oán khí, cuối cùng khiến thế giới tan vỡ, rồi lại tái sinh. Nơi này cũng từng có rất nhiều hình dạng khác nhau, nhiều chủng tộc từng tồn tại, nhưng kết cục cuối cùng luôn là diệt vong. Quay đi quay lại, không
ngừng tái sinh. Khi thế giới này không chịu nổi sự tái sinh ấy nữa, tôi mới xuất hiện.


Được rồi, chỉ có một điều.
Giới Linh đưa ra một ngón tay:
Về hậu quả.


Hậu quả?
Chúc Dao buông lỏng tay.

Dao Dao, theo lời cô nói, thiên đạo đã được sửa đổi. Con người không đánh mất bản tâm, thì mới có thể mở cửa phi thăng, nhưng mà...
Giới Linh xoa xoa quai hàm:
Những người ở tiên giới hiện nay thì làm

Không đúng.
Chúc Dao nhíu mày một cái:
Nếu như ma khí chỉ là thứ được thế giới trước sinh ra, thì nhập ma là thế nào? Nguyệt Ảnh thì không tính, nhưng Pháp Vũ thì sao? Hắn ta rõ ràng là người trong thể
giới này, sao vẫn có thể thành ma?


Dao Dao, oán khí sinh ra là do sinh linh khi chết đi không cam lòng và oán hận. Nhưng vẫn có những người chưa chết mà đã có sự oán hận này.

không phải cũng do thiên đạo khống chế sao? Ban đầu cô phá hủy cái pháp ấn ký hiệu vô hạn đó, thật ra cũng chính là quy luật của thiên đạo. Tất cả tiền nhân đều tôn sùng Lôi Thần tháp đến vậy, liều mạng
muốn bước vào làm thần, không tiếc cuộc sống bất tử. Nguyên nhân của việc đó, trừ sự ám thị của thiên đạo, cô thật sự không nghĩ ra được cái khác.
Giới Linh thở dài một tiếng:
Dao Dao, cô có nghĩ, thật ra trên thế giới này vốn không có thần giới không?



Đúng là dã tràng xe cát biển đông, hóa ra thần giới còn chẳng tồn tại. Nơi mà thần đi về cuối cùng, cũng chỉ là một lần luân hồi.

Chuyện gì đã xảy ra với thần giới trước kia?
Cô chợt nhớ tới thần tộc, chủng tộc đầy bi kịch đó.
Giới Linh trầm mặc hồi lâu rồi mới nặng nề nói:
Họ là người của thế giới kiếp trước.

chế trụ ma tính của Nguyệt Ánh. Trước mặt cô, trừ lần muốn

Chết tiệt, sao lại lằng nhằng đến tôi? Tôi chỉ hy vọng cậu ta làm một bé ngoan thôi mà.
Ấy, nghĩ kỹ lại một chút, hình như chỉ mình cô mới có
giết nhóc con kia thì cậu ta không giống những Ma tộc khác, đánh mất lý trí, trở thành một cỗ máy chỉ biết giết chóc.
Giới Linh cười một tiếng, nghiêm nghị nhìn cô nói:
Không phải cậu ta đã nghe lời thiên đạo rồi sao?

Chúc Dao sửng sốt một lúc rồi mới kịp phản ứng:
Tôi?

Giới Linh cười bỉ ổi.

Ánh sáng thanh tẩy!
Chúc Dao tiếp lời.
Giới Linh gật đầu:
Ánh sáng thanh tẩy là ánh sáng đầu tiên của mặt trời từ khi khai thiên lập địa. Đó là thứ thuần khiết nhất thế gian, có thể thanh lọc cả thế gian, và cả những dục vọng của con người. Vì thế,
tôi xây dựng Lôi Thần tháp, dẫn sống Vong Xuyên vào trong, để lọc sạch những oán khí trong đó, phòng ngừa việc nó đi vào tam giới. Nhưng tôi vốn là hiện thân của thế giới này, Lôi Thần điện là do tôi lập nên,
Chúc Dao ngẩn người, tiên giới, nhân gian, minh giới. Theo lời Giới Linh nói, đúng là chỉ có tam giới, nếu cộng thêm thần giới...

Rốt cuộc anh có ý gì, nói thẳng ra đi.
Sao cô càng lúc càng thấy mơ hồ thể này.

Dao Dao, cô thấy trong tam giới, thứ trực tiếp hủy diệt thế gian là cái gì?
Giới Linh nghiêm túc nói.

Thế giới kiếp trước?


Dao Dao, nơi này đã bị hủy diệt, không chỉ một lần.


Cái gì?
Không chỉ một lần là thế nào, chẳng phải chỉ có một lần đại chiến thần ma sao? Cho nên nhân gian mới chia thành tam giới.

Gái ơi.
Giới Linh khóc lóc:
Sao cô có thể nói là âm mưu chứ? Không phải chỉ là bạn bè hỗ trợ nhau thôi sao? Tôi chỉ suy đoán kết cục trước thời hạn một chút thôi mà.

Chúc Dao bóp mặt Giới Linh, kéo mạnh sang hai bên:
Cầm lái sang chuyện khác, nói mau!


Đau quá, đau quá, đau... Gái à, đây là mặt cô đó, sao cô ra tay được.


Ý anh là, sau khi chết là oán khí, lúc còn sống thì sẽ nhập ma?

Giới Linh gật đầu:
Chỉ là nhập mà thì tốt hơn là hóa thành oán khí, vì khi hắn chết đi, ma khí cũng tiêu tan mà không sinh ra oán khí.


Nhưng một Ma tộc có thể khiến nhiều người chết oan hơn, sinh ra nhiều oán khí hơn.


Hừ, dù sao tôi cũng không đau.


..
Thật hợp tình hợp lý, Giới Linh không cãi lại được.

Nói mau!

Chúc Dao nghĩ một chút, chợt mở to hai mắt:
Là oán khí!


Ừ.
Giới Linh gật đầu một cái:
Oán khí được sinh ra cùng với sinh linh, nhưng không thể mất đi theo sinh linh, nó bất tử bất diệt, lại cực kỳ tàn ác. Chỉ cần nó đi vào một thế giới bất kỳ, đều có thể khiến thế giới
đó vỡ tan. Lúc cô giúp tôi tìm cách hủy diệt oán khí, ngay cả Vong Xuyên cũng chỉ có thể áp chế nó dưới đáy sông. Khi đó, muốn tiêu diệt oán khí, chỉ có một phương pháp...


Ù.


Chết tiệt!
Chúc Dao nhức đầu, lòng vòng nửa ngày, hóa ra ma khí và oán khí đều giống nhau sao? Chỉ khác ở một chỗ, một thứ là do thế giới trước sinh ra, thử kia là do thế giới này sinh ra.

Ma khí cũng là nguyên nhân chính khiến thế giới trước tan vỡ.


Chờ một chút
Chúc Dao hơi mông lung:
Anh nói oán khí dẫn đến việc thế giới tan vỡ, nhưng nơi Thần tộc ở lúc trước, làm gì có oán khí?


Oán khi chỉ là cách nói của thế giới này thôi.
Giới Linh nói:
Thế giới đầu tiên không nhất định phải gọi bằng cách này.

Chúc Dao ngẩn người, lòng chợt nặng trĩu:
Ma khí!

có lẽ họ sẽ biến thành oán khí. Cho nên chỉ có thể lấy ma chế ma, Nguyệt Ảnh là Ma Thần duy nhất còn tồn tại trên thế gian này. Chỉ mình cậu ta mới có thể khống chế Ma tộc.


Nhưng Ma Thần cũng là ma.
Chúc Dao liếc nhìn Giới Linh:
Hơn nữa, theo anh nói, Ma tộc rất coi thường thiên đạo, đi theo hướng cực đoan, thì có nghĩa Ma Thần cũng như vậy. Sao anh khẳng định được Ma
Thần sẽ nghe lời thiên đạo chứ?

lục dục.
Nếu như thần thật sự có khả năng chống lại thiên đạo, thì
thần
đúng là quá nguy hiểm. 9Hơn nữa, dựa theo nguyên tắc cậy mạnh hiếp yếu, những kẻ leo đến đỉnh này, chắc chắn phải là loại người
không chứa thủ đoạn. Dù chỉ một kẻ 6có ác niệm, thì tam giới muôn kiếp cũng không khôi phục được.

Nhưng mà... nếu ngay từ đầu anh không muốn họ thành thần, thì tại sao lại xâ5y dựng Lôi Thần tháp? Để các tiên có một cơ hội thành thần, dẫn dắt mọi người tu thần?
Sư phụ lúc trước có vẻ khác thường,

Cái gì? Không có!?
Chúc Dao giật mình:
Nhưng mà tôi vừa mới thấy...
Cái nơi hoang vu kia, cô không có mù đầu nhé!

Đây chỉ là nơi đặt những người bị ánh sáng thanh tẩy xóa hết ham muốn. Nó chỉ là một không gian tạm thời thôi.
Giới Linh nghiêm túc nói:
Dao Dao, tôi đã nói trước rồi, tôi là linh hồn của tam giới, là tam giới,
không phải tự giới.

Chúc Dao nhìn Giới Linh từ đầu đến chân một cách chăm chú:
Không phải anh từ đầu đã có ý định này, nên mới đưa tôi tới Thần tộc đó chứ?

Giới Linh đời người, ngây ngô cười hai tiếng:
Ôi, gái à, đừng như vậy, người ta chỉ muốn cho cô đi tiếp xúc một chút thôi, không ngờ cô thật sự làm được. Đáng khen đáng khen!


Cút đi!
Chúc Dao đạp một cước:
Nói mau, anh còn âm mưu chuyện gì nữa?


Sao lại là cậu ấy? Cậu ấy vẫn chỉ là một đứa trẻ, hơn nữa, cậu ấy thà làm Ma tộc còn hơn...
Cô nói đến một nửa thì dừng lại, mở to hai mắt:
Cậu ấy là Thần tộc.

Giới Linh gật đầu một cái:
Sự tồn tại của cậu ta là cần thiết. Cậu ta không phải thần, cũng không phải ma, mà là Ma Thần.


Ma tộc vốn khinh nhờn thiên đạo, đi theo chiều hướng cực đoan. Họ là những sinh linh âm hiểm nhất, vứt bỏ nhân tính vốn có của chủng tộc.
Giới Linh thở dài một cái, nói:
Nếu không có thiên đạo ràng buộc,
sao đây?



..
Đúng vậy, giờ tiên giới đều là những tiện nhân đi lên nhờ việc giết chóc.


Hôm nay, Lôi Thần tháp đã bị hủy, ánh sáng thanh tẩy đã được thu lại. Những tiên nhân này không thể tu thần nữa, sẽ yên ổn ở trong tiên giới?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.