Chương 116: Cầu hôn
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 2241 chữ
- 2022-02-04 04:43:43
Khoảng nửa canh giờ sau lão thái thái nhánh cả mới bình tĩnh lại.
Đúng là khinh người quá đáng.
Lão thái thái nhánh8 cả nhớ tới khi nãy, lửa giận lại bùng lên,
Thì ra bọn chúng ngắm nghía thôn trang kia của ta, mà nếu chỉ có vậy cũng thôi 3đi...
Bà nhìn Lâm Di,
Chúng còn dám há mồm yêu cầu cưới Lục nha đầu.
Lâm Di nghĩ tới không ít khả năng, nhưng chưa bao gi9ờ ngờ sẽ là kết quả này.
con thật sự đồng ý.
Tam thái thái chi trưởng không còn biết nói gì hơn, mặt ướt đẫm nước mắt.
Lúc mới gặp Tề Nhị lang, Lâm Di đã cảm thấy y là một người trầm tĩnh đáng tin, sau sự kiện Tề Nhị thái thái muốn phương thuốc từ chỗ nàng, nàng càng hiểu rõ tính cách của y hơn.
Thấy Lâm Di không nói lời nào, lão thái thái nhánh cả gật đầu,
Theo tính tình của thằng bé Tề gia kia, sau khi cưới cháu về, nó chắc chắn sẽ dốc toàn lực bảo hộ cháu, bằng không ta đã không qua lại với Tề gia thân thiết đến vậy.
Tế Nhị thái thái không tới Trấn gia nhận lỗi, Tề Nhị lang sẽ không dùng thuốc, chỉ dựa vào mỗi điểm này, lão thái thái nhánh cả đã vô cùng hài lòng với Tề Nhị lang.
Tiểu Tiêu thị mời lang trung đến kê đơn thuốc điều dưỡng khí tức cho lão thái thái nhánh cả.
Sau khi hầu hạ bà uống thuốc xong, Lâm Di để Bạch ma ma mang lư hương trong phòng ra ngoài,
Mấy ngày tới tổ mẫu đừng dùng xông hương nữa, tránh để bị ho nhiều hơn.
Lão thái thái nhánh cả nhẹ gật đầu,
Dùng hương quen rồi, nhất thời thôi sẽ hơi không quen.
Lâm Di cười nói:
Lúc trước tổ mẫu thích ăn rau dưa muối, bây giờ đã mấy tháng không động vào đấy thôi.
Bạch ma ma bên cạnh cũng nói góp vào:
Lão thái thái cứ nghe Lục tiểu thư đi ạ, nhất định không sai đâu.
Sau khi Bạch ma ma và hạ nhân trong phòng lui ra hết, lão thái thái nhánh cả mới thở dài,
Cháu nói xem, chuyện này nên giải quyết thế nào bây giờ?
Nếu sớm biết sẽ liên lụy lão thái thái và muội muội, ta và mẫu thân tuyệt đối đã không tìm tới đây.
Lâm Di lắc đầu,
Đối phương đã tính toán kỹ từ trước rồi, mẹ con tỷ không tới, tổ mẫu nghe được tin cũng sẽ ra mặt hỗ trợ thôi, người ngoài đến cầu còn không thể bỏ mặc thì huống chi là người nhà.
Bọn chúng ngắm trúng thôn trang của lão thái thái nhánh cả, ngoài ra cũng có kẻ đang tính toán tới việc hôn nhân của nàng...
Tất cả mọi chuyện rõ ràng là nhắm vào tổ mẫu và nàng.
Cho dù không có chuyện này thì cũng có chuyện khác, e sẽ không dễ dàng như vậy.
Ta cứ nghĩ tới nghĩ lui, tôn thất mà chúng ta từng đắc tội...
Lão thái thái chưa nói hết, Lâm Di đã tiếp phần còn lại,
Có khi nào là thẩm nương của Khang Quận vương không ạ? Trước đó cháu gái chống đối Chu phu nhân, bây giờ Nhị bá mẫu lại sắp gả Tứ tỷ cho Khang Quận vương.
Nếu đã sắp thành thông gia, đương nhiên họ sẽ đứng cùng một phe.
Hiện giờ quan đồ của cha cháu đang thuận lợi, nếu nhà chúng ta có thể bình an, có Viên gia và Trịnh gia giúp đỡ, không nói đến những thứ khác, cha cháu ít nhất cũng có thể làm tới đường quan
.
() Đường quan là cách gọi của các viên quan chủ chốt của một bộ như thượng thư, thị lang...
Có bản lĩnh thì nhắm vào bà già này này, sao lại đi tính toán với một đứa trẻ như cháu.
Lâm Di an ủi lão thái thái nhánh cả:
Không phải đâu ạ, Đại bá và Nhị bá sợ tổ mẫu tìm cho cháu một mối tốt thôi.
Hạ thấp Lâm Uyển và Lâm Phương là chuyện nhỏ, nhưng ngộ nhỡ nàng dựa vào được cây đại thụ, mưu đồ của Đại bá và Nhị bá không thất bại thì cũng sẽ vô cùng gian nan.
Trong mắt của hai bá phụ, tốt nhất là nàng không lấy chồng được, có lấy cũng phải để trải đường cho Lâm Uyển và Lâm Phương.
Con gả đi, kết quả xấu nhất cũng chỉ là bị đuổi về nhà mẹ thôi, chẳng lẽ huynh đệ trong tộc không thể nuôi con suốt quãng đời còn lại hay sao? Con...
không tùy tiện nói suông...
Lúc trước bên cạnh thôn trang kia của ta cũng là đất đai của tôn thất nhàn tản, bọn chúng thường sang bên ta mượn đứa ở mượn tá điền, đến cuối năm, chỉ cần bên ta thu hoạch khá một chút, hạ nhân của bọn chúng nhất định sẽ chạy sang hết ăn chực lại xin xỏ lượm lặt suốt mấy ngày Tết, trang trưởng sợ nhất là đám người đó.
Những chuyện này ta đều nhịn, ai bảo nhà chúng ta trước kia tham đất tốt, không ngờ giờ bọn chúng lại được đằng chân lân đằng đầu...
Lát sau Trần Doãn Viễn xong việc trở về từ nha môn, ngồi bên cạnh lão thái thái nhánh cả,
May mà Cát gia và Trần gia đều đã đút lót trước, vụ án này tạm thời vẫn do Thông Châu xử lý, nhưng nếu bị xác định có tội, đưa lên Thuận Thiên sẽ phiền toái to.
Có bị định tội hay không thì phải xem tôn thất bên kia có khăng khăng cắn chết chẳng buông hay không.
Lâm Sương nói:
Lão thái thái, thừa dịp vẫn còn thời gian, lão thái thái hãy tới đó lần nữa...
Lâm Di không để Lâm Sương nói hết câu đã đi tới đỡ Lâm Sương đứng dậy,
Tổ mẫu còn cách khác, tỷ tạm thời đừng cuống.
Tam thái thái chi trưởng nhìn Lâm Di đầy cảm kích.
cháu đồng ý gả cho họ...
Tam thái thái chi trưởng nghe vậy cũng đứng phắt dậy,
Con bé ngốc này, nói bậy cái gì đó.
Lâm Sương ngẩng đầu lên, vẻ mặt vô cùng kiên định,
Con không nói bậy, chuyện này vốn là vì nhà chúng ta mà ra, nếu như thể có thể giải quyết vấn đề thì không những thiếu gia Cát gia được thả ra, mà Trần thị chúng ta ở huyện Tam Hà cũng có thể ngẩng đầu mà sống.
Dứt lời nàng buồn bã cười khẽ,
Bằng không chúng ta luôn phải trốn tránh, tương lai sẽ chẳng nhà nào dám qua lại với nhà chúng ta.
Nhưng bây giờ lại dính líu tới thân tộc, nếu xử lý không khéo, thứ mất chính là mạng của thiếu gia Cát gia và Lâm Sương, cho nên tổ mẫu mới không thể mất điếc tai ngơ.
Lão thái thái nhánh cả thở hắt ra một hơi thật dài,
Hồ đồ vẫn tốt hơn, cháu cũng hiểu, đương nhiên cũng không dễ chịu giống ta.
Lão thái thái nhánh cả kéo tay Lâm Di,
Đổi lại là người khác thì hẳn đã sớm rầu rĩ chết đi được, cháu vẫn bình thản, trong lòng còn hiểu rõ như vậy.
Bà thở dài lần nữa,
Cha cháu vừa mới nói, đợt khen thưởng công thần lần này, Hoàng thượng muốn tuyển con gái nhà công thần vào cung, coi như là một dạng ban ân.
Lão thái thái nhánh cả nói cực kỳ chậm:
Lúc trước cũng từng có chuyện này.
Lâm Di mở to hai mắt, nói cách khác, rất có thể nàng sẽ bị tuyển vào cung.
Tiến cung rồi thì chính là cốt nhục chia lìa, cha cháu mới vừa nói, muốn xác định hôn nhân của cháu trước khi ý chỉ được ban xuống, tránh để về sau trở tay không kịp.
Lão thái thái nhánh cả nói:
Ta vốn định nhân lúc cháu còn nhỏ tuổi, từ từ chọn cho cháu một mối tốt, nhưng giờ không còn thời gian nữa, ta chỉ hỏi cháu một câu, cháu thấy thằng bé nhà họ Tề thế nào?
Lâm Di nói:
Giờ mọi chuyện càng lúc càng rõ ràng, đây chính là cạm bẫy đã được đào sẵn từ trước rồi, chỉ chờ nhà chúng ta nhảy xuống thôi, nhẹ chính là bị mất thôn trang của tổ mẫu, nặng không biết sẽ liên lụy tới cái gì nữa.
Nếu là bình thường, tổ mẫu chắc chắn sẽ thận trọng lời nói, còn muốn cha tránh thật xa để tự vệ.
Trước đó Lâm gia muốn lợi dụng cho nên mới làm vậy, có chăng chỉ Tiêu gia hoặc họ hàng xa với Trần gia mới biết về nàng thôi, mà khả năng họ tới cầu hôn cũng vô cùng thấp.
Bà có thể vì cứu người chẳng ngại bỏ ra nhiều tiền bạc, nhưng tuyệt đối không thể lấy chung thân đại sự của Lục nha đầu ra đùa bỡn.
Lão thái thái nhánh cả nói:
Ta đã từ chối, khiến bọn chúng bỏ hẳn suy nghĩ này rồi.
Đây là lần đầu tiên bà giận đến mức này.
Nhà chúng ta tốt xấu gì cũng là công thần có công kiến quốc, ấy thế mà bị đám tôn nhất nhàn tản ức kia hiếp như vậy, thế mới biết dân chúng thấp cổ bé họng đụng phải bọn chúng sẽ như thế nào.
Cuối cùng Lâm Di cũng biết vì sao hễ nghe tới hai chữ tôn thất là lão thái thái nhánh cả lại chau mày.
Nhưng bây giờ không phải tôn thất đánh chết người, mà là thiếu gia Cát gia đánh chết hạ nhân của tôn thất.
Ban đêm lão thái thái nhánh cả uyển chuyển thuật lại kết quả của chuyển đàm phán cho Tam thái thái chi trưởng và Lâm Sương biết.
Lâm Sương nghe xong mặt liền trắng bệch, đứng bật dậy đi tới quỳ xuống trước mặt lão thái thái nhánh cả, cắn môi nói:
Cầu lão thái thái lại tới đó nói cho bọn họ biết, chỉ cần bọn họ có thể thả thiếu gia Cát gia, cháu...
Lâm Sương gần như đã cắn nát môi, ngước lên nhìn Lâm Di bằng ánh mắt van lơn, Lâm Dinhẹ lắc đầu, kéo Lâm Sương sang một bên ngồi xuống.
Trần Doãn Viễn cũng nói:
Ta đã cho người tới nói với nha môn ở Thông Châu một tiếng, chuyện khác không dám hứa, nhưng tin tức về vụ án này nhà chúng ta sẽ luôn biết trước tiên.
Tam thái thái chi trưởng nói:
Vậy đành phiền thúc nghe ngóng hộ.
Người lớn có chuyện muốn thương lượng, Lâm Di kéo Lâm Sương vào buồng trong, Lâm Sương nhìn Lâm Di,
Ta không gạt muội muội, cho dù gả đi ta cũng sẽ không hối hận, chỉ sợ người ta không thèm cưới ta thôi.
Bạch ma ma bên cạnh cũng sững người,
Yêu cầu cưới Lục tiểu thư? Gả cho gã con cháu tôn thấ6t kia?
Lão thái thái nhánh cả cười mỉa,
Đúng là không biết tự lượng sức mình, không nói tới chuyện gã chỉ là một kẻ ăn chơ5i đàng đúm, cho dù là một đứa đứng đắn đàng hoàng, từng cưới chính thất mà muốn Lục nha đầu chúng ta làm kế thất...
thật sự là vọng tưởng.
Cái gì mà không đánh nhau không quen biết rồi tới kết thân, ta thấy bọn chúng đã sớm âm mưu từ trước rồi.
Theo lý nhà nàng mới từ Phúc Kiến trở về Kinh, nàng lại chẳng có thanh dang vang dội gì, làm gì có chuyện người khác tùy tiện tới cầu hôn.
Lão thái thái nhánh cả vỗ mạnh mặt bàn,
Ấu tả, Trần gia chúng ta dễ bị người ta chèn ép như vậy sao? Giao nộp ruộng nương không nói, nhưng đến mức bán con cái thì...
Nói tới đây bà bỗng ho khan.
Lâm Di vội vàng chạy tới vuốt lưng cho bà.
Cha cháu cũng có cùng suy nghĩ với ta, không muốn dùng hôn nhân của cháu làm bàn đạp.
Sau khi bảng vàng được công bố, nếu không có gì bất ngờ, Tề gia sẽ tới nhà cầu hôn.
Nghe vậy, Lâm Di bỗng cảm thấy mặt nóng bừng.
Lão thái thái nhánh cả nói tiếp:
Chờ cháu xuất giá xong, ta sẽ lại tìm cách giải quyết chuyện tước vị cho cha cháu.
Lâm Di nghe hỏi thì cúi thấp đầu,
Tổ mẫu đang thấy khó xử, cháu cũng vậy ạ.
Lão thái thái nhánh cả khép hờ mắt,
Con bé này, cháu đúng là con giun trong bụng ta.
Ta nghĩ gì cháu đều biết cả.
Dứt lời bà đưa tay ra vén gọn tóc mai lại cho Lâm Di.
Đến lúc đó hai nhà chúng ta sẽ trao đổi canh thiếp luôn, như thế trong cung có tuyển người cháu cũng không nằm trong danh sách.
Tề Nhị thái thái đối với Lâm Di chính là càng nhìn càng thích, gần đây liên tục đánh tiếng về chuyện này với lão thái thái nhánh cả, lo sợ trải qua chuyện lần trước lão thái thái nhánh cả sẽ không đồng ý gả Lâm Di cho nhà họ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.