Chương 117: Ngoài ý muốn
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 1366 chữ
- 2022-02-04 04:43:41
Thí sinh lần lượt ra khỏi trường thi, có người tinh thần phơi phới, có người khóc ròng, có người buồn vô cớ, có người thấy mất 8mát.
Tề Trọng Hiên thuộc về dạng cuối cùng, trong trường thi vụng bút viết thoăn thoắt, lúc bài thi được thu thì sức l3ực toàn thân y như cũng bị mang đi mất, cả thể xác và tinh thần đều trống rỗng.
Tề Trọng Hiên về đến nhà, lập tức đâm 9đầu lên giường, mệt đến mức không muốn nói chuyện với bất kỳ ai.
Trên dưới Tề gia đều không dám quấy nhiễu, đến tận kh6uya Tề Trọng Hiên mới mơ màng ngủ thiếp đi.
Cha ta hết cách, đành để mẹ ta sang nhà người quen trò chuyện làm quen, mất công nhịn mãi thành bệnh mất.
Tề Ngũ tiểu thư nói xong liền nhìn Lâm Di cười xòa.
Con cái phấn đấu cho tương lai, căng thẳng nhất đương nhiên là cha mẹ.
Tề Ngũ tiểu thư nói tiếp:
Tam tỷ cũng muốn theo ta tới đây chơi, nhưng mẹ bắt tỷ ấy phải ở nhà cho tới khi gả đi.
Tiểu thư đã đính hôn không thể tùy tiện ra ngoài, phải ở trong phòng cả ngày thêu thùa.
Nói vậy muốn gặp Tam tỷ tỷ thì phải chờ đến sau đám cưới của tỷ ấy?
Lâm Di nhoẻn miệng cười,
Cũng may là gả cho người trong Kinh, bằng không chẳng biết tới bao giờ mới có thể lại tụ họp với nhau.
Tề Ngũ tiểu thư gật đầu,
Thì đấy.
Lâm Di kéo Lâm Sương qua giới thiệu làm quen với Tề Ngũ tiểu thư, ban đầu Lâm Sương còn nặng nề tâm sự, về sau cũng dần bắt đầu nở nụ cười.
Sự đời đâu phải lúc nào cũng được như ý.
Tề Ngũ tiểu thư an ủi Lâm Sương:
Đôi khi không còn cách nào khác, nên tập nghĩ thoáng một chút.
Lâm Sương cụp mắt nhìn xuống, vô cùng cảm kích Tề Ngũ tiểu thư.
Sau khi đưa tiễn Tể Nhị thái thái và Tề Ngũ tiểu thư ra về, Lâm Sương tươi cười lôi kéo Lâm Di,
Tề Nhị lang sao rồi nhỉ? Lần này nhất định có thể leo lên bảng vàng chứ?
Chuyên khoa cử đâu ai nói rõ được, kiếp trước nàng chưa từng chú ý tới Tể Nhị lang, chỉ nhớ mang máng lày chỉ được cộng sĩ Hội Nguyên là Lâm Chính Thanh, đến kỳ thi Đình vừa đủ điểm đầu tiến sĩ.
() Tên gọi thí sinh đỗ cao nhất trong khoa thi Hội.
Qua tháng nữa xong kỳ thi Đình, Tề Nhị lang thành tiến sĩ, triều Đại Chu ta lại có thêm một ứng viên cho vị trí thừa tướng rồi.
Lão thái thái nhánh cả như cười như không liếc nhìn Lâm Di,
Nhìn đi, may mà còn biết cái gì gọi là ứng viên vị trí thừa tướng đấy.
Chỉ cần nghĩ tới chuyện sắp đính ước với Tề gia, tim Lâm Di liền đập thình thịch
.
Chốc lát sau người báo tin vui của Tề gia đã tới gõ cửa Trần gia, lão thái thái nhánh cả theo thường lệ chọn nghiên mực Đoan Khê làm quà mừng.
Lão thái thái nhánh cả đoán rằng Tề Nhị lang có khả năng đậu tiến sĩ, không ngờ lại giật luôn vị trí Hội Nguyên,
Gần đây hết sự kiện này đến sự kiện khác khiến Lâm Di bất ngờ, đến bây giờ tất cả diễn biến ở kiếp trước đều thay đổi, Lâm Chính Thanh không trúng Tam Nguyên như đời trước, Tề Nhị lang Lại bộc lộ tài năng, tỏa sáng giữa đông đảo thí sinh.
Một lát sau Tề Nhị thái thái bước vào, nhìn thấy hai chậu than cháy hừng hực liền nói:
Trời lạnh cũng phải cẩn thận, đừng để bị khí than làm ngộp.
Trong phòng dùng than bạc, cửa sổ lại được để ngỏ cho thông khí, sẽ không đến mức bị ngộp.
Nhưng giọng của Tề Nhị thái thái đong đầy sự quan tâm, đến Lâm Sương cũng hơi giật mình.
Bảng vàng đang nóng, triều đình liên tục phát ra tin mừng, bầu không khí ở Trần gia nặng nề thời gian dài, rốt cuộc cũng có chút cảm giác mây tan trăng tỏ.
Bạch ma ma tươi cười báo tin cho lão thái thái nhánh cả:
Thiếu gia Tể gia lấy giải Hội Nguyên ạ.
Thật sự là tin vui ngoài sức tưởng tượng.
Tiểu Tiêu thị mím môi nén cười nhìn Trần Doàn Viễn,
Xem lão gia vui vẻ chưa kìa, chuyện giữa hai đứa nó còn chưa chính thức định ra đấy.
Theo ta thấy thì đã chắc tám chín phần rồi.
Trần Doãn Viễn cười nói:
Mấy ngày trước ta gặp Tề lão gia, Tề lão gia còn mời ta tới nhà uống vài chén, thuận tiện bàn chuyện giữa hai đứa trẻ luôn...
? Tiểu Tiêu thị đặt kim khâu trong tay xuống, oán trách liếc Trần Doãn Viễn,
Lão gia thật là, sao không nói cho ta biết về chuyện này.
Trần Doãn Viện nghiêm mặt lại,
Loại chuyện này làm sao có thể nói lung tung.
Ông cũng là được lão thái thái cho phép mới nhắc tới thôi.
() Một loại nghiên mực nổi tiếng sản xuất ở vùng Đoan Khê, huyện Cao Yếu, tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc.
Trần Doãn Viễn về đến nhà, nghe nói lại cũng vuốt râu, không ngừng cười, hoàn toàn là dáng vẻ của cha vợ nhìn con rể, luôn miệng khen ngợi:
Thằng bé Tể gia quả thực không tệ, ta nghe nói bài văn của nó không thí sinh nào có thể sánh bằng, hoàn toàn xứng đáng được giải Hội Nguyên.
Ngủ một giấc này chính là suốt hai ngày.
Tề Ngũ tiểu thư tới Trần 5gia chơi, mấy ngày nay nàng đã quen giữ im lặng, bỗng nhiên ra ngoài nên vẫn chưa quen, chỉ ngồi yên uống trà, không nói tiếng nào như vẫn còn ở nhà, thật lâu sau mới cười bảo:
Muội không biết mẹ ta căng thẳng tới mức nào đâu, chén bát trong nhà bị đánh vỡ đếm không xuể, ban đêm rửa chân cho cha ta xong lại mang vớ đi ngoài đường vào chân ông ấy.
Theo lệ thường, cứ ba năm tổ chức một khoa thi Hội (áp sát ngay sau năm của khoa thi Hương), chỉ có những người đã đỗ thi Hương (tức công sĩ) mới được quyền tham dự.
Thể thức giống với thi Hương, cũng gồm 4 kỳ như vậy, song ở cấp độ cao và khó hơn.
Ngay trước khi kỳ thi mùa Xuân diễn ra, ta nghe nói để bỗng bị thay đổi, trong lòng còn đang lo, ai ngờ lại tác thành cho nó.
Không có kiến thức uyên bác và đầu óc phân tích tỉ mỉ thì tuyệt đối không có được kết quả này đâu.
Bạch ma ma chúc mừng lão thái thái nhánh cả:
Vẫn là lão thái thái tinh mắt.
Lão thái thái nhánh cả trách cứ liếc Bạch ma ma,
Nhị lang nhà người ta trúng Hội Nguyên, người vui vẻ cái gì?
.
Bạch ma ma vội vàng cười xin lỗi,
Là nô tỳ lắm mồm.
Sau thi Hội là thi Đình, giải nhất thi Đình là Trạng Nguyên.
Cậu ấm Cát gia vẫn còn trong đại lao, Lâm Di cũng không tiện nói nhiều về Tề Nhị lang, chỉ góp lời vài câu rồi chuyển sang đề tài khác, sau đó dẫn Lâm Sương đi chọn vải may vài bộ váy.
Tiểu Tiêu thị nghe xong, hai mắt liền sáng lên,
Lâm Di đúng phúc lớn, tốt nhất là có thể làm Trạng Nguyên phu nhân luôn.
Đàn bà đúng là tham lam, bà có biết đầu tiến sĩ khó thể nào không, ở đó mà đòi phải là Trạng Nguyên.
Miệng thì nói vậy nhưng trong mắt ông lại không giấu được ý cười.
Tiểu Tiêu thị nghĩ đến tương lai con cái trưởng thành đều phải thành gia lập thất, con trai không cần phải nói, đương nhiên là sẽ ở cạnh mình, nhưng Lục tỷ thì...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.