Chương 121: Gian lận
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 2014 chữ
- 2022-02-04 04:43:36
Lâm Sương và khăn tay, cúi gằm mặt, khóe môi nở nụ cười ngượng ngùng.
Cát thái thái và Tam thái thái chi trưởng đều8 cười.
Lão thái thái nói rất phải.
Cát thái thái nhìn Tam thái thái chi trưởng,
Không có sự cố này, chuyện giữa3 hai đứa nhỏ đã xong từ lâu rồi.
Thái phu nhân và Thái tiểu thư tới Trần gia, tặng cho sinh ra một cặp ngọc kỳ lân, một cặp vòng cổ bằng vàng khảm ngọc, một đôi giày đầu hổ, ngoài ra còn một túi hạt dưa vàng, có thể nói là vô cùng đầy đủ chu đáo.
Thăm em bé xong, Thái phu nhân nhanh chóng dời sự chú ý đến trên người Trần Lâm Bân, tiểu thư Thái gia cũng vụng trộm ngắm nghía Trần Lâm Bân.
Thấy tướng mạo Trần Lâm Bân anh tuấn, Thái phu nhân cảm thấy hài lòng, Thái tiểu thư cũng vui vẻ ra mặt, liên tục phe phẩy quạt làm duyên.
Nhị lão thái thái Đổng thị cười nói:
Chờ Bân ca thành thân xong, tôi sẽ thu dọn tiểu viện bên cạnh viện Nhị Tiến cho nó chuyển sang.
Mẹ con nhà họ Thái nghe vậy mới vừa lòng thỏa ý.
Lâm Phương ngồi gần đó lén lút bĩu môi, chờ mọi người đều sang phòng khách hết, Lâm Phương mới nhỏ giọng rầm rì với Lâm Di:
Về sau bọn họ mới biết là nhà họ trèo cao.
Đi tới chỗ không có người, Lâm Sương không nhịn được hỏi Lâm Di:
Vị Thái Tham lĩnh kia là quan gì vậy?
Lâm Di đáp:
Là quan võ tam phẩm.
Lâm Sương kinh ngạc há hốc mồm,
Vậy mà Lâm Phương còn nói là người ta với cao à?
Bởi vì...
Lâm Di bắt đầu tính toán thời gian Nhị thái thái Điền thị ở cữ, hẳn sau khi ra tháng bên đó sẽ bắt đầu hoạt động ngay.
Lâm Sương cũng đứng dậy khỏi giường,
Sau bận này vị Nhị bá mẫu kia của muội sẽ lớn lối hơn nữa cho mà xem.
Lão thái thái nhánh cả hay tin, hôm sau dẫn tiểu Tiêu thị, Tam thái thái chi trưởng, Hoành ca, Lâm Di và Lâm Sương đến nhánh thứ hai thăm em bé mới chào đời, cậu bé nằm trong tã lót bằng gấm đỏ ngủ say sưa.
Nhị lão thái thái Đổng thị đã lâu không có thêm đứa cháu trai nào, cho nên vô cùng vui vẻ, hăm hở dẫn lão thái thái nhánh cả tới nhìn,
Có phải giống lão Nhị không, Bân ca giống mẹ, nếu Binh ca giống lão Nhị thì viên mãn rồi.
Trẻ con vừa ra đời thôi, làm gì nhìn ra được là giống ai chứ
12 Buổi tiệc diễn ra trong bầu không khí hài hòa, ngoại trừ Đại thái thái Đổng thị hơi thờ ơ thì tất cả mọi thứ đều như bình thường.
Nhị lão thái uống ít rượu hoa quế nên ngà ngà say, để Lâm Uyển dìu mình về phòng.
Muốn nói Nhị lão thái thái Đổng thị còn hảo cảm gì với gia đình của Trần Doãn Ninh thì chắc là Lâm Uyển.
Nhị thái thái Điền thị không những bôi đen cháu trai mà còn giải quyết xong mầm họa trong nhà, đúng là một hòn đá ném hai con chim.
Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến, người gác cổng vào báo:
Có Thái Tham lĩnh cùng phu nhân và tiểu thư đến ạ.
Trần Doãn Viễn vội vàng dẫn Trần Lâm Bân ra cửa, chỉ chốc lát sau Lâm Phương cũng bước ra, hôm nay nàng ta ăn mặc rất chăm chút.
Nhìn thấy Lâm Di, Lâm Phương dừng bước, phe phẩy khăn tay cười nói:
Lục muội muội gầy đi nhiều đấy.
Hôm nay Lâm Phương mặc váy lụa màu hồng nhạt và áo ngắn cùng màu, thoáng nhìn trông như một nhành hoa hạnh e ấp trong gió.
Đang có tâm trạng tốt nên Lâm Phương thoải mái đối đáp vài ba câu với Lâm Di, sau đó nhìn sang Lâm Sương,
Cũng không biết bên nhà tổ nghĩ thế nào, Trần gia chúng ta muốn tìm một viên quan để kết thân cũng đầu khó, thật tội cho tỷ tỷ.
Ý nói Cát gia bị bắt nạt là bởi vì trong nhà không có người làm quan trên triều.
Lâm Sương sượng mặt, Lâm Phương nói xong liền phe phẩy khăn bỏ đi.
Xem nàng ta đắc ý kia, không sợ cười liệt cơ mặt luôn à.
Dứt lời Lâm Sương quay đầu lại nhìn Lâm Di,
Trên mặt trát nhiều phần như vậy, y hệt cái bánh gạo nếp mà muội làm ấy.
Lâm Di che miệng cười, thảo nào nàng thấy quen quen, nhờ Lâm Sương nhắc mới nghĩ ra.
Dùng tiệc xong, nhà Lâm Di cùng nhau trở về phủ nhánh cả.
Mọi người vừa xuống xe ngựa thì gặp quản sự đi ra, quản sự tới khom lưng báo:
Trong nhà có khách, lão gia sai tiểu nhân đến Đắc Nguyệt lầu mua ít đồ ăn.
Bây giờ lão gia và khách đang ở sảnh chính nói chuyện ạ.
Lâm Di ghép tiểu thư nhà họ Thái và Trần Lâm Bân lại gần nhau so sánh, nói xứng thì hơi khập khiễng...
Trần Lâm Bân cao gầy trong khi Thái tiểu thư hơi thấp và đậm người.
Trần Lâm Bân hào hoa phong nhã, còn Thái tiểu thư lại cục mịch thẳng tính quá mức.
Nghe Cát thái thái nói vậy, Lâm Sương liền che mặt đi vào buồng trong, Lâm Di cũ9ng đi theo nói chuyện.
Đến trưa Lâm Di và Lâm Sương chợp mắt nghỉ một lát rồi dậy, Lâm Di đang rửa mặt thì Linh Lu6ng bước vào nói:
Nhị thái thái sinh rồi ạ.
Điền thị sinh rồi?
Linh Lung nói tiếp:
Là một tiểu thiếu gia ạ.
Nhị5 thái thái Điền thị cũng được coi là nhiều con nhiều phúc, lại sinh thêm con trai cho Trần gia, nhất là khi Nhị lão thái thái Đồng ý vô cùng để ý chuyện sinh con trai hay con gái.
Người gầy đi là Lâm Phương mới đúng.
Trải qua một mùa Đông, Lâm Phương đã đánh tan nọng cằm, y phục mùa Xuân mỏng manh càng làm lộ dáng người thướt tha uyển chuyển, gần như có thể so được với Lâm Uyển, có thể thấy được khoảng thời gian qua nàng ta bỏ ra không ít công sức.
Lâm Di nói:
Tứ tỷ tỷ mặc ít vậy coi chừng bị lạnh đấy.
Lâm Di không nói, Linh Lung bên cạnh đã giải thích hộ:
Nhị thái thái muốn gả Tứ tiểu thư cho Khang Quận vương.
Nói cách khác, mặt bánh gạo kia chính là Quận vương phi tương lai.
Lâm Sương cảm giác như vừa uống phải dầu, chẳng rõ Khang Quận vương biết được có thấy buồn nôn hay không.
Lão thái thái nhánh cả trước giờ không quen vuốt đuôi người khác, cho nên đổi đề tài:
Đã lấy tên rồi à?
Nhị thái thái Đổng thị cười khoe:
Là Thái Tham lĩnh đặt cho đấy.
Đổng ma ma bên cạnh cũng cười thêm vào:
Nhị lão gia từng nói, nhà binh như tay chân của quốc gia...
Tuy nô tỳ không hiểu lắm nhưng cũng biết là một chữ hay, chưa kể Tứ thiếu gia có bát tự tốt, mạng phú quý, về sau nhất định là thần tử giỏi văn giỏi võ bên cạnh quân vương.
Nhị lão thái thái Đổng thị không thể làm gì khác hơn, liếc nhìn Đổng ma ma,
Nhà binh như tay chân của quốc gia là cái gì...
Không hiểu mà còn bày đặt nói chữ.
Nhưng trước mắt bao người, mối này cứ thể được xác định.
Sau đó Tiểu thư Thái gia xem Trần gia như nhà mình, lôi kéo Thái phu nhân tranh thủ thời gian dạo quanh.
Trước khi nhập tiệc, Thái phu nhân còn uyển chuyển ướm lời với Nhị lão thái thái Đổng thị rằng viện của Trần Lâm Bân hơi nhỏ.
Là nhà binh như móng vuốt của quốc gia
.
Đứa nhỏ này chỉ mới lọt lòng mà đã cho thầy tướng đoán mệnh rồi, có thể thấy Nhị lão thái thái Đổng thị thích đứa cháu trai này đến cỡ nào.
Trần Doãn Chu lấy tên này cho con trai là vì muốn lấy lòng Thái Tham lĩnh đây mà.
Sau khi ra khỏi phòng Nhi thái thái Điện thị, Linh Lung liền kể lại chuyện mình vừa hóng hớt được cho Lâm Di và Lâm Sương nghe.
Lâm Di nghe xong cũng không nói gì, Lâm Sương lại không nhịn được nói:
E rằng không phải bị cảm lạnh đâu.
Đại nha hoàn bên người, mười đứa thì hết chín đứa được thăng lên thành thông phòng sau khi chủ nhân thành thân, nói không chừng tiểu cô nương Hạnh Nhi kia không an phận, cho nên Nhị thái thái Điền thị mới nghĩ ra cách như vậy...
Lâm Sương ngước nhìn Lâm Di, ánh mắt hai người không hẹn mà gặp nhau.
Thứ tử Đôn ca của Trần Doãn Ninh tám trên mười phần là kẻ thể mạng rồi.
Trần Doãn Ninh vì con riêng và ngoại thất của mình đã làm ầm ĩ với Đại thái thái Đổng thị, Lâm Uyển đi can ngăn thì bị xô ngã, nhưng nàng ta vẫn không quan tâm tới mình mà đưa tay ôm lấy Đổng thị, khổ sở cầu khấn:
Xin cha và mẹ hãy nghĩ đến lợi ích chung của cả nhà.
Nhị lão thái thái Đổng thị nghe vậy, cảm thấy đứa cháu gái này của mình cực kỳ hiểu chuyện.
Nhờ Lâm Uyển mà quan hệ giữa phu thê Trần Doãn Ninh và Nhị lão thái thái Đổng thị mới không đến mức căng thẳng, đứt gãy.
Con trai riêng của Trần Doãn Ninh được nuôi ở bên ngoài nên không ra gì, làm ná cao su bắn chim mà lại bắn trúng đại nha hoàn Hạnh Nhi bên người Đại gia Trần Lâm Bân.
Tiểu cô nương như hoa như ngọc bỗng nhiên bị mù một mặt, không thể tiếp tục hầu hạ Trần Lâm Bân nữa, bị đuổi ra khỏi Trần gia ngay trong đêm.
Hạnh Nhi không còn, bên cạnh Trần Lâm Bân thiếu người chăm nom, ban đêm ngồi đọc sách rồi bị cảm lạnh, đến bây giờ vẫn chưa khỏi.
Trần Doãn Viễn nói có việc bận nên mới không cùng đến nhánh thứ hai mà, sao lại trở về sớm như vậy? Tiểu Tiêu thị vội vàng đi lo tiếp đãi khách, lão thái thái nhánh cả cũng sai Bạch ma ma:
Mau đi theo giúp, bụng thái thái khá lớn rồi, cẩn thận một chút.
Lâm Di cùng Lâm Sương tới phòng lão thái thái nhánh cả ngồi, chỉ lát sau Bạch ma ma tới nói:
Là Khang Quận vương tới ạ, nghe nói là vì chuyện của Tể thiếu gia.
Lòng Lâm Di chùng xuống, nghiêng đầu nhìn lão thái thái nhánh cả.
Lão thái thái nhánh cả chau mày,
Thằng bé Tề gia làm sao?
Bạch ma ma đáp:
Nô tỳ cũng chỉ nghe được loáng thoáng, đến cùng là chuyện gì thì không rõ lắm.
Lão thái thái nhánh cả sai Bạch ma ma trở về đó,
Nghe cho rõ rồi quay lại nói cho ta biết.
Bạch ma ma lui ra, Lâm Di và Lâm Sương cùng lão thái thái nhánh cả chơi vài trò chơi giết thời gian, rất nhanh đã thấy Bạch ma ma vòng trở lại.
Bạch ma ma vào nhà, chỉ nhìn quanh bốn phía chứ không nói câu nào.
Lão thái thái nhánh cả liếc nhìn Lâm Di,
Nếu thật sự xảy ra vấn đề thì không giấu được lâu đâu, để Lục nha đầu nghe cũng không sao.
Nghe vậy Bạch ma ma mới kể:
Triều đình nghi ngờ quan chủ khảo tiết lộ đề thi, cho rằng Tề thiếu gia lấy được giải Hội Nguyên là nhờ gian lận.
Bây giờ quan chủ khảo đã bị bắt rồi, chỉ e Tề thiếu gia cũng sẽ...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.