Chương 123: Tính toán chặt chẽ


Lâm Sương đi rồi, Lâm Di mất tinh thần hẳn, ngủ gà gật trong phòng lão thái thái nhánh cả.

Lão thái thái nhánh cả buồn8 cười nhìn cháu gái, thẳng thừng bảo Linh Lung đỡ nàng vào buồng trong ngủ.
Lâm Di bỗng nhớ tới chuyện Chu Thập Cửu không muốn cha hỏi đến vụ án này, bất giác khẽ mím môi.
Lão thái thái nhánh cả thở dài,
Xem ra chừng nào Tề Nhị gia còn chưa được thả ra, hiểu lầm này vẫn sẽ còn đó.
Chẳng những vẫn còn đó mà e rằng tương lai cũng rất khó xua tan.
Mỗi lần gặp con, sắc mặt của Tề Nhị lão gia đều rất lạ.

Trong phòng yên tĩnh một lúc lâu.
Huệ Hòa Quận chúa đang mong biển con gái từ gà thành phượng đây mà, Lâm Di thấy vô cùng may mắn vì lão thái thái nhánh cả và tiểu Tiêu thị không có yêu cầu quá cao đối với nàng.
Tính ra thì thời gian nàng cầm kim thêu mỗi ngày cũng chẳng nhiều lãm.
Nhị thái thái Điền thị tươi cười cho người lấy ít bạc thưởng cho ma ma kia.
Lâm Phương dựng lỗ tai lắng nghe, nữa chứ cũng không muốn bỏ lỡ.
Nếu con gái có thể được bằng một nửa dịu dàng lễ độ của Châu Lang Huyên, bà đã mãn nguyện rồi.
Trịnh Thất tiểu thư phàn nàn hết lời, than bị ma ma tịch thu hết roi và con quay, còn bị bắt học thêu thùa, bây giờ tay cô bé đầy vết kim đâm, khổ không thể tả.
Ban đầu ông còn cảm thấy chức quan này đến không đúng lúc, kinh nghiệm của ông ở Lại bộ còn rất ít, đúng ra nên chờ sau một hai năm nữa...
Thế nhưng sang hôm sau, ông thật sự thấy may mắn vì mình được thăng làm đường quan sớm hơn một năm.
Trần Doãn Viễn thở dài,
Trước giờ án gian lận khoa cử vốn rất ít, cũng may chuyện này đều do Thượng thư đại nhân toàn quyền xử lý, nếu là người khác thì số bị hoạch tội đã đếm không xuể rồi.
Nhưng bên ngoài lại không nghĩ vậy, đặc biệt là Tề gia...
Nếu không vì bị Hu6ệ Hòa Quận chúa mời ma ma đến dạy lễ nghi, hán Trịnh Thất tiểu thư đã chạy sang Trần gia rồi.
Gần đây trong Kinh dườn5g như thịnh hành chuyện mới ma ma dạy lễ nghi, Lâm Di đọc thư của Trịnh Thất tiểu thư mới biết, thì ra cơn sốt học lễ nghi vốn bắt nguồn từ Châu Nhị tiểu thư Châu Lang Huyên.
Con cũng được thăng làm lạng trung, ít ngày nữa ý chỉ chính thức sẽ được ban xuống.
() Thiếu bảo là chức quan tòng nhất phẩm thuộc hàng tam cô thời xưa bao gồm: thiếu sư, thiếu phó; thiếu bảo.
Mới đó mà lại được thăng chức rồi.
Nhị thái thái Điền thị vội vàng bảo Thẩm ma ma mời người đó vào phòng.
Ma ma tới tặng trứng gà đứng bên ngoài rèm cười nói:
Phu nhân chúng tôi vốn định đích thân tới, nhưng lại vừa được tin Thái hậu nương nương không khỏe, cho nên đã cùng vài vị phu nhân khác tiến cung thỉnh an.

Lâm Phương gần như nhảy dựng khỏi ghế ngồi,
Vậy...
còn cha? Con có khả năng làm tiểu thư hầu phủ không?
Nghĩ đến cảnh tượng được người người vây quanh của Ngũ tiểu thư Ninh Bình hầu, tim Lâm Phương suýt nhảy vọt tới cổ họng.
Châu Lang Huyên khéo léo về khoản cấp bậc lễ nghi như vậy là nhờ học từ ma ma trong cung.
Huệ Hòa Quận chúa không cưới được Châu Lang Huyên làm con dâu, nên chuyển mong mỏi về phía Trịnh Thất tiểu thư.
Lão thái thái nhánh cả thở dài,
Xem ra không giữ được tước vị của nhà chúng ta rồi, có cơ hội được phục tước cũng sẽ bị Đổng gia giành mất thôi.
Lão gia dưới suối vàng có biết hắn cũng sẽ không trách bà, một lão thái bà như bà đã làm hết những gì có thể làm rồi.
Đây chính là trọng điểm trong chuyện này, lúc biết tin, điều canh cánh trong lòng Trần Doãn Viễn cũng chính là tước vị của Trần gia.
Sau khi ma ma kia ra về, Nhị thái thái Điền thị mới cười cười liếc nhìn con gái,
Nghe rồi chứ? Còn không mau lui ra tiếp tục học lễ nghi với ma ma đi? Cả ngày dính bên người mẹ làm cái gì?

Lâm Phương đỏ bừng mặt, oán trách nhìn Điền thị,
Mẹ có Tứ đệ liền không thương con gái nữa.
Dứt lời nàng ta nhấc váy vội vàng chạy ra ngoài.
Mấy năm qua không ít huân quý từng theo Thái Tổ tranh đấu giành thiên hạ bị thu hồi tước vị, ngược lại số con cháu công thần ít công không ai để ý lại dần dần lớn mạnh.
Đổng gia mấy đời thủ thành cũng đến lúc được triều đình tín nhiệm rồi, nói không chừng ngày nào đó sẽ một bước lên trời.
Cuối cùng bà bỏ bài xuống bàn,
Người già rồi không còn dùng được nữa, có tính thì cũng thua những người trẻ như cháu.
Tổ mẫu không ám chỉ chuyện chơi bài mà ám chỉ việc bị người ta mưu hại.
Lâm Di nhỏ giọng nói:
Do tổ mẫu bốc phải con bài xấu thôi ạ.
Lão thái thái nhánh cả khẽ cười, xoa đầu Lâm Di,
Bốc được bài quá tốt mới bị người ta ghim trong lòng đấy.
Dứt lời bà đưa tay để Bạch ma ma dịu đi nghỉ ngơi, trước đó còn dặn dò Lâm Di:
Mấy ngày qua cháu bận lo cho nhà đầu Lâm Sương nên cũng không có thời gian nghỉ ngơi, hôm nay đi ngủ sớm đi!
Lâm Di gật đầu
vâng
một tiếng.
Thượng thư Lại bộ ra mặt, cha càng không thể nhúng tay vào vụ án này, đi sai một bước thì không những hại bản thân mà còn hại luôn cả Tể gia.
Nếu ngay từ đầu cha đã chọn giữ im lặng, vậy sau khi thăng chức càng phải im lặng đến cùng, không còn lựa chọn nào khác.
Lão thái thái nhánh cả từng nghĩ tới chuyện này, nhưng vẫn không tránh khỏi kinh ngạc khi hay tin.
Bà nhìn Trần Doãn Viễn,
Con chọn đi đường quan văn là đúng rồi.
Bằng không tình hình của bọn họ bây giờ chính là dê nằm trong miệng cọp, bởi vì đô thống là chức quan võ cao nhất, ai cũng không đắc tội nổi.
Lâm Di viết thư hồi âm cho Trịnh Thất tiểu thư xong cũng là lúc Trần Doãn Viễn về nhà, đến thỉnh an lão thái thái nhánh cả.
Uống hết chén trà, Trần Doãn Viễn vẫn không biết nên báo tin vui hay tin dữ trước,
Mẫu thân, Thượng thư đại nhân cấp trên của con vừa được thăng thành đại học sĩ, kiếm thêm thiếu bảo
, chủ trì kỳ thi Hội năm nay.
Làm người không nên tự làm khó mình quá.
Hôm sau Lâm Phương nghe được tin từ miệng Điền thị,
Nhà chúng ta có một vị quan nhất phẩm?
Nhị thái thái Điển thị gật đầu.
Lâm Di lên giường nằm, nhắm mắt ngủ một m3ạch hai canh giờ, khi tỉnh lại thì vừa vặn lúc Trịnh gia gửi thư đến.
Trịnh lão phu nhân mời Trần lão thái thái và Lâ9m Di đến Trịnh gia chơi, trong thư còn nói rằng Trịnh Thất tiểu thư cứ luôn miệng nhắc tới Lâm Di.
Cữu lão gia nhậm chức ở Nhiệt Hà, cách Kinh không xa lắm, nên theo lý gia quyến sẽ ở lại Kinh thành, như vậy về sau hai nhà có thể thường xuyên qua lại.
Lâm Phương hớn hở vỗ tay,
Vậy tốt quá, tới lúc đó con xin xung phong dẫn cữu thái thái và muội muội tham quan Kinh thành.
Đổng ma ma nói thêm mấy câu rồi lui ra ngoài, gần như ngay sau đó Thẩm ma ma cũng chạy vào đưa tin,
Chu phu nhân cho người đưa tặng trứng gà đỏ ạ.
() Ăn trứng gà nhuộm đỏ là tục lệ mừng em bé đầy tháng.
Trần Doãn Viễn cau mày,
Thì ra do có người mật báo về gian lận khoa cử năm nay, nên Hoàng thượng lệnh cho Thượng thư đại nhân Lại bộ chúng con đi phê duyệt lại bài thi.
Nhờ vậy cấp trên mới lập được công, được Hoàng thượng tín nhiệm hơn, mấy người bọn ông cũng được hưởng ké.
Lão thái thái nhánh cả hiểu ý của con trai,
Bên ngoài người ta đều cho rằng là các cậu tra ra chuyện gian lận này.
Bà ngước lên nhìn ông,
Lần này liên lụy chẳng ít người đúng không?

Lâm Di ngồi một bên ngước lên nhìn cha mình, từ tòng ngũ phẩm lên chính ngũ phẩm vốn cực kỳ khó, cha nàng nhậm chức viên ngoại lang chưa đến một năm đã được đề bạt lên làm lang trung.
Lúc trước cha được thăng chức ở lại trong Kinh, mọi người còn chưa đến mức kinh ngạc, nhưng bây giờ không khiến người ta chú ý cũng khó, chưa kể còn ngay vào thời điểm này...
Đệ đệ của Trần Nhị lão thái thái Đổng thị là Đổng Trường Mậu, nhờ công lao trong vụ phản loạn ở Phúc Kiển mà được tiến cử làm đô thống Nhiệt Hà.
Lão thái thái nhánh cả được tin liên dựng thẳng sống lưng, mấy đời võ tướng Đổng gia nhẫn nhịn ở Thiểm Xuyên chừng đó năm, rốt cuộc cũng được triều đình trọng dụng.
Lão thái thái nhánh cả không ngủ được, bảo Lâm Di cùng chơi vài ván bài lá.
Lâm Di cố tình nương tay mà bà vẫn thua liên tiếp ba ván.
Con nên chú tâm vào công việc thôi, chuyện gì cần giải quyết thì nhân cơ hội làm sớm một chút, đừng mặc kệ rồi sau này bị người ta làm khó.

Trần Doãn Viễn ngoan ngoãn lắng nghe lão thái thái nhánh cả chỉ dạy.
Nhị thái thái Điện thị như cười như không liếc nhìn con gái,
Lại nói bậy, để tổ mẫu con nghe được thì lại bị mắng nữa cho mà xem.
Lâm Phương đắc ý cười nói:
Con vừa mới đi thỉnh an tổ mẫu xong, tổ mẫu khen con càng ngày càng có phong thái đấy.
Chỉ mỗi bước hành lễ với trưởng bối thôi mà nàng ta đã tập luyện không biết bao nhiêu lần.
Nhị thái thái Điền thị mỉm cười,
Vẫn phải học chăm chỉ vào.
Lâm Phương chạy tới ngồi sát bên người tiền thị,
Quan trọng gì đâu mẹ, chỉ cần Chu phu nhân thích con, con có thế nào cũng không thành vấn đề.

Con bé này.
Nhị thái thái Điền chọc ngón tay vào trán Lâm Phương,
Khiến mẹ bận tâm nhất chính là con đó, không chịu nghe lời mẹ đi, về sau chịu khổ thì đừng khóc lóc chạy về tìm mẹ đấy.
Lâm Phương ôm vai Điền thị,
Chịu khổ không tìm mẹ thì còn tìm ai nữa.
Hai mẹ con còn đang cười cười nói nói, Đồng ma ma dẫn nha hoàn bưng thuốc tiến vào, Lâm Phương nhăn mũi khi ngửi thấy mùi thuốc,
Mẹ còn phải uống mấy thứ thuốc này tới bao giờ nữa?
Đổng ma ma tươi cười nói:
Cũng sắp thôi rồi ạ.
Bà ta dùng một chút,
Nhà lão thái thái gửi thư, báo rằng cữu thái thái đã lên đường rời Thiểm Xuyên vào Kinh thăm lão thái thái rồi.
Khi cữu thái thái vào đến Kinh hẳn cũng là lúc văn thư bổ nhiệm cữu lão gia được gửi tới Thiểm Xuyên.
Thái hậu đã lớn tuổi, thường xuyên không được khỏe nên nhóm mệnh phụ thay phiên nhau tiến cung hầu bệnh.
Nhưng bây giờ nhắc tới chuyện này lại có ý tứ khác.
Lão thái thái nhánh cả tựa khuỷu tay vào tay vịn,
Triều đình định bao giờ cho con nhậm chức mới?
Bây giờ chỉ có thể tiến thêm được bước nào hay bước nấy.

Lễ bộ đang chuẩn bị, ba ngày sau sẽ diện thánh ạ.
Không còn sớm nữa, hai mẹ con nói thêm vài câu rồi Trần Doãn Viễn trở về phòng nghỉ ngơi.
Cha được làm đường quan là chuyện vui lớn của cả nhà, nhưng kéo theo đó cũng có không ít phiền não.
Lão thái thái nhánh cả bình tĩnh nói:
Vào triều làm quan chính là như vậy, không có khả năng quản hết mọi chuyện, tổ phụ và phụ thân con ở quan trường cũng từng đắc tội không biết bao nhiêu người, đang êm đẹp thì chẳng nói, lúc sa sút không bị giẫm một cước đã cảm tạ rồi, không nên đòi hỏi quá nhiều.
Nhị thái thái Điển thị nhìn sang Thẩm ma ma cạnh đó,
Xem kìa, thảo nào người ta đều nói, con gái lớn liền không giữ được.


Thẩm nương của Khang Quận vương, Chu phu nhân Đoàn thị ngồi ngay ngắn trên ghế nệm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.