Chương 131: Duyên phận


Bây giờ không còn đường khác để đi, nàng ta chỉ đành ngóng trông rằng sau khi kết hôn, Lâm Đại lang sẽ tốt với nàng ta hơn một chút.
8
Thời gian qua đi, Lâm Phương tựa như con tôm bị vớt khỏi nước, ban đầu giãy giữ dữ dội rồi từ từ ỉu xìu.

Bảng vàng được đăng3 lên, thí sinh vốn đầu cống sĩ lần trước khóc lóc kêu oan vì bị đánh rớt ở lần này, thí sinh lần trước khi không đậu kỳ này lại đậu thì 9kích động quỳ lạy bên đường hô to: Ngô hoàng vạn tuế, vạn vạn tuế.


Kỳ thi lần này chẩm rất công bằng.
Trần Doãn Viễn vừa uống 6trà vừa cảm khái:
Chỉ là hơi khắc nghiệt với thằng bé Tề gia.
Chỉ mới qua mấy ngày mà thời tiết đột ngột chuyển từ nóng sang lạnh, cuộc thi Đình kết thúc bằng một dấu chấm tròn viên mãn, đánh dấu sự tham gia của một nhóm động nhân tài trụ cột quốc gia mới vào triều.
Lâm Chính Thanh là Trạng Nguyên, Tể Trọng Hiên xếp hạng ba - Thám Hoa.
Tin tức truyền đến Trần gia, Trần Đại thái thái Đông thì nghe xong liền ngất xỉu, Lâm Uyển vốn nên là Trạng Nguyên phu nhân đấy, trời ơi là trời, đúng là miếng thịt đã đến miệng còn bị người khác cướp mất mà.
Kẻ này là ai? Đại thái thái Đổng thị bệnh nằm trên giường? Lão thái thái nhánh cả chau mày,
E rằng lão Đại không chịu để người đàn bà kia đi đâu, bằng không ban đầu đã chẳng khiến cả nhà xào xáo đến vậy.
Đàn ông hễ bị đàn bà mê hoặc rồi thì sẽ không còn biết đến hai chữ
chừng mực
.
Bạch ma ma gật đầu xác nhận,
Đại lão gia quả thật không chịu, cho nên Đại thái thái càng bệnh nặng hơn, Tam tiểu thư ngày đêm túc trực chăm nom, không buồn nghỉ ngơi.
Nói tới đây, Bạch ma ma thoáng ngập ngừng,
Không biết có phải là vì chuyện trong Kinh lan truyền quá nhanh hay không mà bên nhà mẹ đẻ của Đại thái thái đã viết thư chất vấn rồi.
Lão thái thái nhánh cả nâng chén trà lên uống một hớp, liếc nhìn Lâm Di đang ngồi thêu khăn tay.
Ầm ĩ như thế, cho dù Nhị lão thái thái Đổng thị thiên vị con trai út thì bây giờ cũng phải kiềm hăm, chăm lo cho nhà con cả nhiều hơn.
Nhà cửa hòa thuận vạn sự mới hưng thịnh, làm sao Nhị lão thái thái lại không hiểu được đạo lý này chứ?
Cho nên chuyện của Củng thị...
tám trên mười phần là có bàn tay của Lâm Uyển dính vào.
Linh Lung ngồi cạnh bình phong ăn vụn bánh hoa sen, mải nghe bên ngoài nói chuyện mà quên cả giấu giếm, bị Quất Hồng lặng lẽ đi tới đập vai một cái, cô nàng mới giật bắn mình, suýt kêu thành tiếng.
Hai nha đầu che miệng cười rúc rích với nhau.
Từ khi biết sẽ được Lâm Di dẫn theo tới Chu gia, Linh Lung và Quất Hồng luôn trong tâm trạng phấn khởi.
Không chỉ bị đả kích bởi tin này, Đại phòng nhánh thứ hai Trần gia càng buồn đau hơn vì thiếu gia do di nương Củng thị của Trần đại lão gia sinh ra chưa được đầy tháng đã chết non.
Bạch ma ma nhẹ giọng kể lại cho lão thái thái nhảnh cả nghe:
Củng thị nói thiếu gia vừa sinh ra đã tím tái, run bần bật, nhất định là trúng độc trong thời gian hoài thai, đòi Nhị lão thái thải Đổng thị và Đại lão gia phân xử cho mình.
Đại lão gia thấy con trai vừa chào đời đã yểu mạng thì cũng nghi ngờ Đại thái thái, khiến Đại thái thái bệnh liệt giường không dây nổi.
Bị ma ma dạy lễ nghi kèm cặp suốt mấy tháng, Lâm Di rốt cuộc cũng được nghỉ một ngày, bèn mời Trịnh Thất tiểu thư, Châu Lang Huyên và Tề Ngũ tiểu thư đến chơi.
Tề Ngũ tiểu thư bận việc nhà không thể đến, còn Chậu Lang Huyên và Trịnh Thất tiểu thư thì có mặt đúng giờ hẹn.
Ba người ngồi trong đình thưởng trà Lâm Di pha.
Những yêu cầu của mỗi người mỗi khác, Ngữ vương phi trong mắt Lâm Phương chính là đồ quý đấy, chí ít là ở mặt địa vị.
Lâm Di bắt đầu lĩnh hội được sự gian nan trong thời gian chờ gả, nữ công làm không xuể, ban ngày còn phải học lễ nghi, cho nên lúc nhận được thư của Trịnh Thất tiểu thư và Châu Lang Huyên là thời gian khiến nàng vui vẻ nhất.
Chỉ là không ngờ, lần này nàng lại nhận được tin về Tể Nhị lang trong thư của Châu Lang Huyên.
Dẫu bình thường Nhị lão thái thái không thích Đại thái thái lắm, nhưng lần này cũng không dung nổi hành động của Đại lão gia, gọi Đại lão gia tới mắng mỏ một trận, cũng mắng Củng thị không tuân thủ bổn phận, cố tình hãm hại chủ mẫu, muốn trục xuất cô ta khỏi gia môn.

Chỉ nháy mắt mà Củng thị đã mất đứa con, bị đuổi khỏi Trần gia.
Nghĩ thế nào cũng thấy giống như có kẻ ngấm ngầm động tay động chân.
Con nghe nói bảng vàng đãng hơi muộn là vì có hai bài thi không t5hể phân biệt hơn thua, cuối cùng phải qua châm hội đồng, cẩn thận xem xét mới phát hiện một bài dùng từ ngữ với câu cá khéo léo hơn, cũng chính là bài của Đại gia nhà họ Lâm.
Lão thái thái nhánh cả gật đầu, tất nhiên hiểu Trần Doãn Viễn đang giải thích vì sao Tề Nhị lang lại thua Lâm Chính Thanh
Kết quả như vậy cũng coi như đính chính được danh tiếng cho thằng bé rồi.
Trần Doãn Viễn thở dài,
Cũng nhờ chủ khảo đại nhân một lòng lấy nước làm đầu, đối xử bình đẳng với tất cả các thí sinh.
Chẳng qua mọi người đều thấy ấm ức cho thằng bé Tể gia, nếu không vì bị nhốt trong đại lao Hình bộ thời gian dài, Hội Nguyên kỳ này vẫn là nó cho mà xem.
Lâm Di ở buồng trong hơi ngẩng đầu lên, chủ khảo và hội đồng chấm thi công bằng...
đó chính là kết quả mà trên dưới Tề gia dốc lòng nhắm tới.
Giống như lần trước Lâm Chính Thanh nói ra nhũ danh của nàng...
qua lần đó nàng đoán Lâm Chính Thanh không giống nàng, hắn chỉ nhớ được vài chuyện rời rạc ở kiếp trước thôi.
Lâm Chính Thanh thành rể hiền của Trần Nhị lão gia, như vậy về sau trên yến tiệc của Trần gia đều sẽ nhìn thấy hắn.
Chẳng rõ có phải do ảnh hưởng của thời tiết tốt hay không, Lâm Di cũng thấy lòng thư thái hơn hẳn.
Bên ngoài Trần Doãn Viễn vẫn chưa kể hết tin tốt,
Hoàng thượng ban thưởng ngân bài và tổ chức An Vinh Yến cho cả Lâm Chính Thanh và Tề Trọng Hiên.
Theo lý thì chỉ có Trạng Nguyên mới được thưởng ngân bài và dự Ân Vinh Yến.
Lần này Hoàng thượng phá lệ, hẳn bởi vì muốn khích lệ Tề Trọng Hiên bị ảnh hưởng bởi án gian lận khoa cử lần trước.
Chưa được mấy ngày, Châu Lang Huyên và Trịnh Thất tiểu thư lại viết thư cho Lâm Di, mà thư của Lâm Di cũng vừa được gửi cho các nang.
Lão thái thái nhánh cả nhìn cũng khen Lâm Di:
Cháu có mắt nhìn người đấy.
Bất kể là Châu Lang Huyên, Trịnh Thất tiểu thư hay hai tiểu thư Tề gia, đều là những đứa trẻ ngoan.
Lâm Phương bên kia mặc dù cũng có Ngũ vương phi và Tam tiểu thư Xương Tín bá là bạn thân, có điều, tạm thời không nói tới Tam tiểu thư Xương Tín bá, Ngũ vương phi tính tình thế nào thì mọi người đều biết.
Nhìn vụn trà bay múa tựa gió luồn qua sơn thủy trong chén, Châu Lạng Huyện cười nói:
Có phong phạm của cổ nhân, bây giờ người biết pha trà theo cách này càng ngày càng ít, muội muội là cao thủ đấy.
Dứt lời nàng vén tay áo lên,
Ta cũng pha thử một bình cho muội xem.

Trịnh Thất tiểu thư không có hứng thú với nghệ thuật này mà ưa số điểm tâm vừa được mang lên hơn.
Chắc là do đều bị ma ma dạy lễ nghi tra tấn, cho nên lần này tụ hợp cả ba càng có nhiều chuyện để nói hơn.
Nghe Châu Lang Huyên phàn nàn về sự khắc nghiệt khủng khiếp của ma ma dạy dỗ mình, Trịnh Thất tiểu thư vui vẻ khỏi phải nói.
Nhưng với Lâm Di, ma ma dạy lễ nghi cũng có thời điểm thoải mái, nhất là Lục ma ma dạy Châu Lang Huyên đã lớn tuổi xế chiều là hay gà gật, nàng thường nhân dịp đó chây lười một lúc.
Châu Lang Huyên hâm mộ khi nghe Lâm Di kể:
Cứ vào thời điểm đó là ta lại dặn nhà bếp làm sữa hạnh nhân, Lục ma ma uống xong luôn sẽ cho ta nghỉ nhiều hơn một lúc.
Trịnh Thất tiểu thư ảo não cảm thán:
Sao ta không nghĩ tới chiêu này nhỉ.
Nói chuyện ăn ý nên thời gian qua nhanh, lúc phải chia tay ai cũng thấy lưu luyến.
Lão thái thái nhánh cả gật đầu,
Thằng bé Tề gia cũng coi như là được phúc trong họa, về sau nhất định sẽ được Hoàng thượng trọng dụng.
Thu lợi trong chuyện này còn có Lâm Chính Thanh, lần trước nhìn thấy nụ cười đắc ý của Lâm Chính Thanh, Lâm Di bèn suy đoán, chuyện của Tể Nhị lang nói không chừng có liên quan tới hắn.
Có khi nào Lâm Chính Thanh cũng nhớ chuyện kiếp trước giống nàng không?
Nếu là vậy, hắn nhất định biết trước đề thi lần này, vừa hay dùng đề thi để hãm hại Tề Trọng Hiên, chờ đến kỳ thi lại sẽ dễ giành lấy vị trí Hội Nguyên hơn...
Nghe Lâm Di nhắc tới Lâm Uyển, lão thái thái nhánh cả bèn nói:
Tương lai xuất giá rồi thì ai ở nhà nấy, không có mấy dịp ở cùng nhau đâu.
Mà mấy người này vẫn là dạng dễ xử, ta lo là lo đảm phu nhân thái thái ở Chu gia kìa, không ai là đèn đã cạn dầu cả.
Lâm Di cười an ủi lão thái thái nhánh cả:
Không sao đâu tổ mẫu, chân cháu nhanh lắm, nhìn thấy họ thì sẽ chạy khuất mắt trước.

Lão thái thái nhánh cả phì cười, kéo tay Lâm Di,
Cháu đó...
Nụ cười trên mặt bà nhạt dần,
Vẫn nên chăm chỉ theo ma ma học lễ nghi thì hơn, về sau cũng đỡ bị người ta bắt bẻ.
Trong mắt Lâm Di, ma ma dạy lễ nghi chính là dạng bói xương trong trứng gà, nếu có thể qua ải họ, nàng sẽ không phải sợ thất lễ với người nào nữa.
Đây cũng là oan gia ngõ hẹp, Lâm Chính Thanh và Chu Thập Cửu đều là kẻ nàng muốn tránh mà chẳng thành.
Lâm Di chậm rãi hít vào thở ra, cố xua đi cảm giác ngột ngạt trong lòng, gọi Linh Lung và Quất Hồng cùng đi làm điểm tâm.
Sau khi nàng xuất giá, dược thiện của tổ mẫu sẽ phải giao lại cho nữ đầu bếp đảm nhiệm, nàng không còn bao nhiêu cơ hội tự tay hiếu kính tổ mẫu nữa...
Lâm Di đặt kim khâu vào trong khay đan, quỳ nhóm lên bóp vai cho lão thái thái nhánh cả.
Lão thái thái nhánh cả hỏi ý kiến Lâm Di đã thành thói quen,
Lục nha đầu, cháu nói nghe xem, Đại phòng nhánh thứ hai bên kia lại muốn làm gì nữa đây?
Lâm Di nhớ tới dáng vẻ nhu thuận khiêm tốn của Lâm Uyển,
Tam tỷ tỷ lớn tuổi nhất, theo lý nên xuất giá trước cháu và Tứ tỷ.
Lâm Uyển vừa mất một mối tốt, cho nên tìm cho Lâm Uyển một mối khác chính là cách đền bù tốt nhất.
Đại thái thái Đổng thị nhẹ lòng sẽ khỏi bệnh nhanh hơn, mà nhà mẹ Đại thái thái có hỏi, Nhị lão thái thái cũng dễ trả lời.
Lâm Di đọc xong thì bỏ thư vào bao lại, hôm sau ở trong phòng lão thái thái nhánh cả cũng nghe được chuyện giống

vậy.

Tiểu Tiêu thị nói:
Nghe nói Tề gia muốn kết thân với nhà quốc cữu, hôm qua đã mời bà mai tới đánh tiếng rồi, Châu gia không gật đầu ngay nhưng cũng chẳng từ chối.
Lão thái thái nhánh cả liếc nhìn cháu gái, Lâm Di cầm chén trà lên, khoan thai uống từng hớp nhỏ.

Nhà gái không công khai từ chối, tức là tám trên mười phần đã đáp ứng lời cầu thân này.

Chỉ cần nhà trai lại mời bà mai tới lần nữa, bước kế tiếp sẽ chính là xem bát tự có hợp hay không.

Đọc thư của Châu Lang Huyện xong, ban đầu Lâm Di hơi kinh ngạc, về sau cũng dần cảm thấy là chuyện hợp với lẽ thường.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.