Chương 132: Ước nguyện thành
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 2055 chữ
- 2022-02-04 04:43:46
Trên bàn tiệc ở Châu gia, huynh đệ của nàng ấy cũng chẳng bắt chuyện được mấy câu với Tề Nhị lang, nhưng Tề Nhị thái thái thì rất thẳng thắn vui vẻ8, không biết tương lai gả qua rồi có dễ ở chung không.
Lâm Di đưa hầu bao mình làm tặng Châu Lang Huyên cho Linh Lung bỏ vào cùng thư hồi 3âm rồi gửi cả hai đi, trong thư hổi âm nàng cũng chỉ nói về tâm sự của con gái chờ gả.
Chuyện cưới hỏi của Lâm Uyển, Lâm Phương và Lâm Di đều được chuẩn bị đầu ra đó.
Tháng Mười Hai, Lâm Uyển xuất giá trước, trên dưới Trần gia bày biện cực kỳ long trọng, đúng dịp Đổng Trường Mậu cùng vợ con vừa vào Kinh, cho nên khách khứa tới nhánh thứ hai Trần gia chúc mừng xếp thành hàng dài đếm không xuể.
Hỉ sự bên Tể gia vô cùng náo nhiệt.
Trần Nhị lão thái thái Đổng thị cũng có một tin vui cho vợ chồng con trai lớn.
Lâm Uyển trở lại nhánh thứ hai Trần gia, chạy tới phòng Đại thái thái Đổng thị trước tiên, vừa gặp mặt hai mẹ con lập tức ôm nhau khóc ròng.
Đổng thị cầm khăn lau nước mắt cho Lâm Uyển,
Kỳ này phải cho thằng cha kia của con chống mắt lên xem, nếu không có nhà ngoại của mẹ, cái nhà này đã sụp đổ rồi, cho ông ta ở đó mà che chở con đÝ kia.
Tề Tam tiểu thư ăn một miếng, cười vô cùng thỏa mãn.
Châu Nhị tiểu thư cũng đưa quà tới, là một bộ trâm kim phượng tân nương thường dùng, Tề Nhị thái thái khen ngợi luôn miệng:
Rốt cuộc vẫn là tiểu thư nhà quốc cữu, vừa hào sảng vừa chu đáo, hai đứa con phải học tập người ta đấy.
Sau khi thừa tước, trưởng tử Trấn Quốc công sẽ chính là Phú Quốc công.
Lâm Uyên vẫn hoài nghi nhìn Phương ma ma,
Ma ma có nghe nhầm không, sao có thể như vậy chứ.
Phương ma ma vừa khóc lại bật cười,
Tiểu thư, lần này là thật đấy, đều nhờ thái thái lấy bệnh tật ra cầu xin lão thái thái...
Mấy ngày nay Đại thái thái Đổng thị bệnh liệt giường, Đại lão gia lại bị Củng thì dùng lời ngon tiếng ngọt mê hoặc, khiến trong nhà u ám tột cùng.
Nghe nói tới chuyện này, vành mắt Chân thị liền đỏ lên,
Phu nhân nhà cháu đang âu sầu về chuyện này đấy...
Thẩm cũng biết vụ Vĩnh Xương mà...
Nếu mọi chuyện đều có thể được như ý muốn thì quá tốt rồi.
Tề Ngũ tiểu thư lấy lại tinh thần trước, cười nói:
Muội đi hỏi thăm đằng trước thế nào rồi nhé? Xem ca ca có làm khó Tạm tỷ phu hay không.
Hai tỷ muội đang ngồi uống trà, nghe thấy nha hoàn báo có Trần tiểu thư tới tặng quà, Tề Tam tiểu thư lập tức lên tinh thần, bảo nha hoàn mở hộp quà ra.
Khuyên tai được chế tác vô cùng khéo léo, không kỹ lưỡng đến từng chi tiết như tác phẩm do thợ thủ công lành nghề làm nhưng lại hết sức đặc biệt, viên bảo thạch đỏ au cỡ hạt gạo làm bụng bươm bướm, tua rua cùng màu được thắt thành cánh và đẩu, thả đuôi dài đến tận bả vai.
Rạng sáng hôm sau, TP Tam tiểu thư đã bị lỗi dậy tắm rửa, mặc quần áo xong xuôi mới rốt cuộc có cơ hội nói chuyện với muội muội mình,
Ta lo nhất chính là ca ca, muội ở nhà nhớ khuyên bảo huynh ấy, Châu Nhị tiểu thư hiền lành nhã nhặn, tương lai nhất định là một tẩu tẩu tốt.
Nàng thoáng ngừng lại,
Mặc dù ta vẫn thích Trần Lục tiểu thư hơn.
Tính tình của ca ca khá giống Trần Tam lão gia, cha vợ con rể như vậy về sau mới dễ chung đụng.
Nói tới đây, hai tỷ muội đều trầm lặng hẳn đi.
cả nhà đều bị giáng chức đuổi ra khỏi Kinh, nhánh cả Trần gia khẳng định không thoát khỏi liên quan, e rằng chẳng mới được bao nhiêu tổn thất dự cưới đầu.
Vị Quận vương phi kia của nhà cháu ấy à...
Tề Tam tiểu thư đưa lên tại ướm thử, không khỏi bật cười,
Giỏi thật, có thể nghĩ ra kiểu đặc biệt như vậy, đây đúng là đôi khuyên tai đẹp nhất mà ta từng thấy.
Nàng mở đến hộp điểm tâm, bên trong là bánh sữa nhân mứt, được cắt thành từng miếng nhỏ, ngâm trong miệng cũng sẽ không bị phát hiện, có thể mang theo trong người để khi đói bụng lấy ra ăn.
Nha hoàn cười nói:
Nha hoàn tới đưa lễ vật còn nói, gần đây Trần Lục tiểu thư toàn ăn bánh sữa ạ.
Đồ ngọt có thể khiến người ta thoải mái tinh thần hơn, thì ra ai chờ gả cũng sẽ có tâm trạng giống nhau...
Mặc dù có quan hệ rất tốt với hai tiểu thư Tề gia, 9Lâm Di cảm thấy mình không cần phải nói về Tề gia với Châu Lạng Huyên.
Giống như nàng, Châu Lang Huyên chỉ muốn tìm một người thổ lộ tâm s6ự mà thôi, còn sau khi gả vào Tề gia thế nào thì chỉ chính Châu Lang Huyên mới biết được, không đến lượt nàng quan tâm.
+ Đổng ma ma lập tức nhoẻn miệng cười,
Nô tỳ đi lấy danh sách đồ trong kho ra ngay đây.
Đổng Trường Mậu được thăng làm đô thống Nhiệt Hà, họ Đổng trở thành gia tộc chạm tay liền bỏng, nhờ vậy Nhị lão thái thái Đổng thị ra mặt bàn chuyện cưới hỏi cho cháu gái vô cùng thuận lợi.
Hôm trước ngày Tề 5Tam tiểu thư thành thân, Lâm Di sai người mang khuyên tai hồ điệp bằng bảo thạch và một hộp điểm tâm nhỏ đến Tề gia tặng cho tân nương.
Đồ đạc trong phòng đã được dọn sang nhà chồng, TP Tam tiểu thư ngồi trên giường nhìn căn phòng trống trải, bỗng thấy ảm đạm, đây là căn phòng nàng đã ở mười mấy năm, giờ sắp phải rời xa nó đương nhiên sẽ thấy buồn bã.
Lâm Uyển nhẹ gật đầu,
Bây giờ mẹ phải coi sức khỏe mình là trên hết, tương lai con còn phải dựa vào mẹ.
Ra khỏi phòng tổng thị, Lâm Uyển đi thẳng tới Hòa Hợp đường của Nhị lão thái thái.
Chính tai nghe Nhị lão thái thái nói cho biết về hôn sự của mình, Lâm Uyển không hề tỏ ra kinh ngạc, trái lại còn vô cùng bình tĩnh.
Nhị lão thái thái Đổng thị hơi ngạc nhiên, trong lòng lại vô cùng hài lòng, chờ Lâm Uyển lui ra liền nhìn sang Đông ma ma,
Đợt này nhà lão Đại xảy ra chuyện, Tam nha đấu trưởng thành hơn rất nhiều.
Đổng ma ma đáp:
Nô tỳ cũng cảm thấy thế, không uổng công lão thái thái tự mình lựa chọn rể cho Tam tiểu thư.
Nhị lão thái thái thở ra một hơi thật dài,
Muốn gả vào nhà tôn thất nào có dễ dàng, ta đã làm hết những gì nên làm cho nó rồi, tương lai thế nào còn phải xem vận mạng của nó.
Đổng ma ma giật mình,
Ý lão thái thái là...
Chuẩn bị của hồi môn cho Tam nha đầu nhiều một chút, để con bé nở mày nở mặt mà gả tới tôn thất.
Bà ta khép hờ mắt,
Phải xuất giá trước Luc nha đầu, như vậy mới dễ đặt chỗ đứng trong nhà tôn thất.
Lão thái thái muốn dựa vào Tam tiểu thư áp chế Lục tiểu thư đây mà.
Phương ma ma bên người Đại thái thái Đổng thị tự mình đến nhánh cả đón Lâm Uyển,
Nhị lão thái thái vừa xác định hôn nhân cho tiểu thư, là trưởng tử nhà Trần Quốc công, thẩm nương của Khang Quận vương làm bà mai.
Lâm Uyển kinh ngạc mở to cả hai mắt,
Ma ma nói gì cơ? Tổ mẫu vừa...
cho ta...?
Phương ma ma rơm rớm nước mắt,
Tiểu thư rốt cuộc cũng được một mối tốt, thải thái mừng đến nói không nên lời, nô tỳ cũng...
Vừa nói bà ta vừa đưa khăn lau khóe mắt,
Đây vốn là mối Nhị thái thái muốn dành cho Tứ tiểu thư, lần này lão thái thái cũng coi như phân xử công bằng.
Thì ra Nhị thái thái Điền thị dự định hứa gả Lâm Phương cho trưởng tử nhà Trần Quốc công.
Lục tiểu thư từng có khúc mắc với tôn thất qua chuyện của nhà họ Cát, tiền đề vốn đã không tốt.
Tam tiểu thư tuy không có dung mạo xuất chủng, nhưng hơn ở tỉnh hiền lành, rất dễ được lòng trướng bội.
Lâm Uyển đang ở bên nhánh cả Trần gia, được tin liền vội vàng trở về nhánh thứ hai.
Chuyện gì vậy?
Lâm Uyển vừa đi vừa hỏi.
Trao canh thiếp và bát tự xong, Nhị lão thái thái Đổng thị cùng phu nhân Trần Quốc công chọn được ngày tháng tốt, quyết định làm lễ cưới trước khi hết năm.
Lão thái thái nhánh cả nghe xong thì hừ lạnh,
Ý đồ của bà ta rõ rành rành ra đấy.
Ngày cưới của Lục nha đầu được định vào tháng Ba sang năm, bà ta liền vội vội vàng vàng tìm cách gả Tam nha đầu đi trong năm nay.
Chưa thu xếp xong phủ đệ cho Khang Quận vương mà Chu phu nhân vẫn còn có tâm trạng đi làm bà mai.
Lâm Uyển là tiểu thư lớn tuổi nhất Trần gia, gả trước cũng hợp lẽ, dẫu có hơi gấp, nhưng mặt ngoài vẫn có thể nói rằng là nhờ duyên của Lâm Di được tứ hôn.
Hôm ấy của hồi môn của Lâm Uyển lũ lượt được khiêng ra khỏi Trần gia, hơn một trăm rương, phu nhân Trần Quốc công nhìn mà cười tít mắt, cảm tình dành cho nàng dâu mới lập tức tăng vọt.
Khiến phu nhân Trấn Quốc công nở mày nở mặt nhất chính là số tổn thất tới dự đám cưới nhiều hơn dự tính của bà ta rất nhiều, thiếu hẳn đến mười mấy bàn tiệc.
Phu nhân Trần Quốc công bận bịu thu xếp thêm bàn tiệc, Chu phu nhân - thẩm nương của Khang Quận vương gọi con dâu cả Chân thị tới,
Nhanh đi giúp thấm nương con.
Chu Đại thái thái Chân thị tươi cười
dạ
một tiếng rồi nhanh nhẹn chỉ huy hạ nhân tới giúp, chỉ chốc lát sau bàn tiệc bổ sung đã được bày biện xong.
Phu nhân Trần Quốc công cảm ơn chân thị:
May nhờ có cháu hỗ trợ, bằng không nhà ta thất thổ rồi.
Này, này.
Chân thị xua tay,
Ngày đại hỉ thẩm đừng nên nói vậy, khách khứa ai cũng nhìn nhà thẩm mà đỏ mắt ghen tỵ đấy, cưới hỏi của tôn thất gần đây đâu có bao nhiêu nhà được rình rang thế này đâu.
Phu nhân Trần Quốc công cười tít cả mắt,
Nói gì vậy, tháng Ba sang năm là đến ngày cưới của Khang Quận vương, nhà ta làm gì so sánh nổi.
Không thể thời thời khắc khắc ở cùng với bọn tỷ muội, không thể làm nũng với mẫu thân, ngược lại phải cẩn thận phụng dưỡng cha mẹ chồng...
Tề Tam tiểu thư nghĩ tới đây liền thấy chua xót.
không phải hạng tầm thường, tương lại vào phủ sẽ chẳng ai dám chọc, không giống nàng dâu của thẩm, sớm đã nổi tiếng hiền lành, về sau nhất định là cánh tay phải đỡ đần cho thẩm.
g
Phu nhân Trần Quốc công nghe vậy càng thêm vui sướng trong bụng, nhưng ngoài mặt vẫn vơ sầu khổ,
Ôi chao, cháu nói thế làm ta cũng cảm thấy...
Tề Tam tiểu thư và Tề Ngũ tiểu thư nhìn nhau cười.
Đương nhiên không giống rồi, Trần Lục tiểu thư tặng với tư cách là tỷ muội thân tình, còn Châu Nhị tiểu thư là vì lấy lòng mẹ chồng tương lai.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.