Chương 135: Sính lễ (2)
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 2127 chữ
- 2022-02-04 04:44:30
Thêm nữa, mẫu thân khổ cực nuôi dạy Khang Quân vương nhiều năm như vậy, còn giúp thằng đó lấy lại được tước vị, người một nhà mà8 tách ra sống thì xa lạ quá.
Tuy không cùng chi nhưng trong tổn thất phía chúng ta chính là gần nhất, sao có thể trơ mắ3t nhìn phủ Khang Quận vương quạnh quẽ chứ...
Nếu chẳng phải do cha mẹ dốc hết sức bảo vệ chăm sóc Khang Quận vương, nói không 9chừng huynh đệ mấy gã đã có thành tích tốt hơn.
Chu Đại thái thái thở dài,
Ta phải lo liệu cho lễ cưới của Khang Quận 6vương mới dọn sang đó, chứ nói gì chúng ta cũng chỉ là người ngoài.
Người ngoài?
Chu Nguyễn Cảnh trợn tròn mắt, hung dữ quát5:
Kẻ nào dám nói vậy? Kẻ nào dám châm ngòi ly gián huynh đệ chúng ta hả? Ai là người ngoài chứ? Nếu không có chúng ta, Khang Quận vương đã sớm bị tống vào miếu xuất gia làm hòa thượng rồi, bây giờ còn có thể cưới vợ à?
Đoàn thị sinh được hai con trai, con cả là Chu Nguyễn Cảnh, con thứ là Chu Nguyễn Quý.
Chính thể của Chu Nguyễn Cảnh là Chu Đại thái thái Chân thị mà Lâm Di từng gặp, trong nhà bây giờ do Chân thị quản.
Người đàn bà này cấp bậc lễ nghĩa chu đáo, ăn nói hành sự kín kẽ không lọt giọt nước.
Trong cung phái nội thị đến xem nơi ở của Quận vương gia sắp xếp tới đâu rồi...
Chúng ta nào dám ngăn cản đại quan...
bọn họ vào tới nơi rồi kìa.
() Nội thị: một cách gọi khác của thái giám.
Thái thái đâu?
Vợ Đoàn Nhị rướn cổ nhìn quanh phòng.
Chi Lan khẽ lắc đầu, ra hiệu im lặng với vợ Đoàn Nhị,
Tỷ tỷ có chuyện gì cũng phải chờ một lúc.
Đoàn Nhị tỏ ra sợ hãi,
Nguy...
Lớn chuyện rồi...
Rèm trưởng trong phòng đã được thay bằng rèm lụa đỏ rực, đồ trang trí đều là vật ngự tứ, bình lam ngọc cá nhảy vũ môn ngụ ý chúc nhiều con nhiều phúc, bồn cây lựu bảo thạch lá vàng, tượng tay Phật, đá phúc thọ, hộp sơn mài khắc hình bát tiên ôm đào...
Giường cưới cũng được chuẩn bị thỏa đáng, chín túi hương buông rũ, chăn đệm cùng màu đỏ gấp thành chồng, thảm gấm đỏ cho tân nương ngồi bày sẵn trên ghế.
Chu Đại thái thái cười nói:
Ổn rồi, mặc dù không bằng Kính Từ đường ở Nhị Tiến viện, nhưng thế này là đã chu đáo lắm rồi.
Khi chờ tin tức, điều kiện tiên quyết là phải biết kiên nhẫn.
Gần đến ngày cưới, Chu gia luôn im hơi lặng tiếng rốt cuộc bắt đầu có động tĩnh.
Chu Đại thái thái dẫn nha hoàn dọn vào phủ Khang Quận vương trước, mang theo một lúc mười mấy xe ngựa.
Nhìn thấy dáng vẻ hung hăng của Chu Nguyên Cảnh, Đại thái thái như nở từng khúc ruột,
Lão gia nói thì mạnh miệng lắm, tương lai tách ra lão gia lại không dám đứng ra tranh giành.
Tách ra?
Chu Nguyễn Cảnh cười khẩy,
Đừng mơ, ông đây chết cũng không tách, tách rồi thì phú quý này ai hưởng hả?
Chu Đại thái thái nhoẻn môi cười.
Lâm Di ngồi bên cạnh lão thái thái nhánh cả ôn lại nhân khẩu trong nhà Chu Thập Cửu và thúc thẩm anh ta.
Chu Thập Cửu do thúc thúc Chu Triệu Hựu và thẩm Đoàn thị nuôi lớn.
Đại lão gia rất nóng tính...
không chịu được bị người khác quấy rầy, lần trước Quy Viên có việc gấp phải bẩm báo, vậy mà lão gia khoác y phục xong liền đạp Quế Viên bay ra ngoài.
Đang nghĩ ngợi lung tung, Chi Lan chợt nghe thấy bên ngoài truyền tới tiếng bước chân dồn dập, vội vàng chạy tới đón.
Chu Đại thái thái Chân thị, Chu Nhị thái thái Quách thị là chị em dâu.
Lâm Di mới nghĩ tới đây, lão thái thái nhánh cả ở bên cạnh đã gõ trán nàng cảnh báo:
Chị em dâu khó sống chung nhất, ta nghe nói Đại lão gia Chu Nguyễn Cảnh là kẻ cộc cằn thô bạo, bây giờ trong nhà lại do Chu Đại thái thái quán xuyến, tình hình trong phủ thế nào không cần nghĩ cũng biết.
Lâm Di suy nghĩ đến quan hệ giằng co giữa lão thái thái nhánh cả và Nhị lão thái thái Đổng thị chừng ấy năm qua...
muốn phân nhà cũng phải tranh đấu gay gắt.
Chu Đại thái thái muốn xem phòng cưới còn chỗ nào cần chỉnh sửa thông, Chu Nguyễn Cảnh cũng vào theo.
Sàn bóng loáng khiến ánh đèn soi rõ cả bóng người, nội thất toàn bằng gỗ tử đàn, bình phong thêu cảnh muôn chim vờn hoa rực rỡ.
Bức Đón Xuân của danh họa Mậu Tử thời tiền triều được treo đối diện cửa chính, phía dưới đặt ngọc như ý ngự tử và một cái yên ngựa bằng vàng khảm ngọc.
Nếu bàn về quan hệ huyết thống, Chu Thập Cửu chính là một thân một mình.
Những người này tuy khó đối phó, nhưng Chu Thập Cửu hẳn rõ ràng hơn ai hết, gần với anh ta nhất vẫn là vợ con.
Lúc trước Lâm Di gọi Chu phu nhân Đoàn thị là phu nhân, bây giờ Khang Quận vương thành thân, nàng cũng nên chính thức thay đổi xưng hô, Chu Triệu Hựu là lão thái gia, Đoàn thị là Chu lão phu nhân, Lâm Di và
Bất kể là ai cũng phải tôn trọng trưởng bối, tiểu viện tốt nhất đương nhiên phải dành cho trưởng bối ở, thể là thị treo bảng tên Kính Từ đường lên luôn.
Dẫu gì Khang Quận vương cũng đã nói mọi chuyện cứ lấy thẩm nương làm trọng, giờ bảng tên đã được treo lên rồi, chẳng lẽ người khác còn có thể tới tranh giành ư? + Đến đêm Chu Đại thái thái ở cổng thùy hoa đón Chu Nguyễn Cảnh vào phủ.
Chu Nguyễn Cảnh chắp tay vào Kính Từ đường đi một vòng, sau đó thỏa mãn ngồi xuống ghế dựa bằng gỗ lê điêu khắc hoa văn chữ thọ, hoa cúc và đồng tử dâng đào ở giữa sảnh,
Thế này mới đúng, mẫu thân ta nuôi dưỡng Khang Quận vương nhiều năm, cái gì cũng nghĩ cho Khang Quận vương, vậy mà nhất định phải chờ tới khi hôn nhân của thằng đó được định xong mới cho người đổi sang gọi là lão phu nhân, ta và Nhị đệ cứ như không phải con ruột vậy.
Nhìn dáng vẻ ghen tỵ của Đại lão gia, Chân thị cười hỏi:
Lão gia có muốn tới phòng cưới của Quận vương gia xem thử không?
Chu Nguyễn Cảnh lập tức phấn chấn,
Đi, sao lại không đi chứ, ta làm Đại ca cũng nên giúp đỡ một tay.
Chỗ ở của Khang Quận vương được đặt tại Tam Tiền viện, bảy gian phòng chính, năm gian phòng phụ, hành lang hình vòng, đường trải đá xanh, hai bên đường trưng bày đá Thái Hổ các loại, trông cực kỳ khí thế.
Thằng đó ở phía Bắc nếm mùi thất bại, tấu chương vạch tội nó đã được Ngự sử chuẩn bị sẵn hết rồi, chỉ còn chờ nó mang binh hồi Kinh là sẽ lập tức dâng lên ngay thôi.
Trên đầu gánh cả đống tội, ta chống mắt lên xem nó còn có dám lên mặt với chúng ta nữa không...
Tiến sinh xem âm dương nói phong thủy ở Kính Từ đường tốt, mẫu thân vào đó ở, nó có là Tề Thiên Đại Thánh cũng không thoát khỏi núi Ngũ Hành.
Chu Nguyễn Cảnh vừa đắc ý nói vừa ngồi xuống giường cưới.
Lão thái thái nhánh cả cũng nói Chân thị không dễ đối phó, cộng thêm khúc mắc giữa nhánh cả Trần gia và Chu Vĩnh Xương, sau khi gả qua đó, người đầu tiên Lâm Di phải lưu ý chính là chân thị.
Chính thể của Chu Nguyễn Quý là Chu Nhị thái thái Quách thị, bình thường ít nói, tính tình không nóng không lạnh, chung đụng với chân thì cũng khá hòa thuận, Tức là sau khi gả qua Chu gia, Lâm Di chỉ phải đối mặt với phu thê Chu Triệu Hựu và hai cặp ca tẩu, cộng thêm hai cô em chồng một đã xuất giá một chưa.
Lâm Di thở phào, xét theo quan hệ dây mơ rễ má thường gặp ở tôn thất, nhà này cũng không tính là quá phức tạp.
Thị chọn đặt Kính Từ đường ở trung tâm phủ Quận vương, bên trái bên phải trồng hai gốc cây du cực lớn, đằng sau là một loạt dãy phòng, hai bên sân phụ có xây thêm phòng nhỏ.
Phòng chính và phòng nhỏ được thông với nhau bằng hành lang, vây quanh một vườn hoa nhỏ nhưng được sắp đặt khéo léo đẹp đẽ.
Chu Đại thái thái cho người khuân đồ đạc của Chu lão phu nhân vào.
Lão thái thái nhánh cả nhớ tới cách làm việc của Chu gia mấy ngày nay,lửa giận lại bùng lên,
Cháu còn chưa gả qua mà bọn họ đã muốn ngáng chân cháu rồi.
Lâm Di trái lại không hề tức giận, tươi cười đỡ tay bà,
Chuyện vẫn chưa ngã ngũ mà, tổ mẫu đừng để bụng quá.
Mặt lão thái thái nhánh cả giãn ra,
Cũng không biết là ai cho cháu uống thuốc chống sầu nữa.
Nếu là người khác, gặp tình hình như vậy nhất định sẽ vừa uất ức vừa lo lắng.
Nàng từng đề phòng Chu Thập Cửu như kẻ địch, cho nên ít nhiều cũng hiểu về người này.
Bây giờ tuy là lần đầu tiên đứng cùng lập trường với Chu Thập Cửu, nhưng đối với ý định của anh ta, nàng không đoán trúng mười phần thì cũng phải trung tâm phân.
Chi Lan nghe xong liền tái mét mặt, cuống quýt vào đập cửa,
Lão gia, thái thái...
Chưa nói hết câu thì trong phòng vang lên tiếng đồ sứ đổ vỡ.
Nội thị đi tới hành lang dừng bước, nụ cười trên mặt nhạt bớt phân nửa,
Thế là thế nào? Ai mà ngông nghênh đến vậy?
Chi Lan bất chấp sợ hãi, hô to:
Lão gia, thái thái, nội thị trong cung tới...
Ánh sáng trong phòng lập tức tắt phụt, một lúc lâu sau Chu Đại thái thái mới vội vàng bước ra, vành mắt sưng đỏ, khóe mắt còn vương lệ.
Nội thị không khỏi kinh ngạc,
Chu Đại thái thái, người...
Chu Đại thái thái đưa khăn tay lên lau khóe mắt,
Khiến công công chê cười rồi, ta lo lắng cho lễ cưới của Khang Quận vương, sợ mình nông cạn, để sơ soát điểm nào, lại thấp thỏm cho sự an toàn của ngài ấy ở biên cương, xúc động quá cho nên mới...
Chu Đại thái thái giật nảy mình,
Lão gia, giường này không thể ngồi bậy.
Ở đây đâu có người ngoài.
Chu Nguyễn Cảnh ngã lưng ra gối dựa, thoải mái gác cả hai chân lên giường, đưa tay kéo Chu Đại thái thái vào lòng.
Nha hoàn bên cạnh thấy thể liên lặng lẽ lui ra ngoài.
Chu Đại thái thái đẩy Chu Nguyên Cảnh,
Giường cưới không thể cho người ngoài ngồi, đây là quy tắc từ xưa tới giờ, không tuân theo sẽ bị xui đấy.
Thì ta muốn thằng đó bị xui mà.
Chu Nguyễn Cảnh ôm Chu Đại thái thái nằm lăn ra trên giường,
Để nó bớt đắc chí, tương lai khỏi ngã nhào vì sự đắc chí của mình.
Chi Lan ở ngoài nghe thấy tiếng thở dốc bên trong thì vội vàng kéo bình phong che lại, ra ngoài đứng trông, không dám thở mạnh.
Nội thị khom người, cười nói:
Thái thái khiêm tốn quá, thái thái vừa phải quản gia vừa phải thu xếp những chuyện này, đương nhiên là làm không xuể...
Cho nên Hoàng thượng mới phái tạp gia tới giúp đỡ thái thái.
Nói tới đây nội thị thoáng ngừng lại,
Hôm nay Trần gia sẽ tới chuẩn bị lễ giẫm đường hoa cho tân nương, chẳng hay phòng cưới của Quân vương gia đã bố trí tới đâu rồi?
() Tạp gia là cách thái giám tự xưng.
À...
Nếu bây giờ nói phòng cưới của Khang Quận vương là ở đây, nội thị nhất định sẽ dẫn người vào, như vậy sẽ bắt gặp lão gia...
Chu Đại thái thái nghĩ tới đó thì mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.