Chương 140: Nàng dâu mới


Ngọn lửa đã nuốt chửng mọi thứ trong phòng, tiếng lửa cháy và tiếng kêu cứu hỏa bên ngoài lấn át mọi âm thanh khác.

Nàng thật sự muốn cùng 8tất cả đồ đạc trong gian phòng này bị lửa nuốt gọn, chuyện bên ngoài đã không còn liên quan gì tới nàng nữa.
Chu lão phu nhân tỏ ra đau lòng,
Cũng tốt, từ hôm qua ông ấy cứ lẩm bẩm gọi tên cháu mãi.
Chu lão thái gia vẫn ở tại tòa nhà cũ, ngày đầu tiên sau khi thành thân bọn họ vốn phải về Tôn Thất doanh nhân người thân.
Bên kia đông đúc, cho dù chỉ thăm hỏi thân thích gần chắc cũng tốn hết cả ngày.
Lâm Uyển đáp:
Lúc ấy không có nhiều người vây quanh ta như vậy.

Nụ cười trên môi Lâm Di càng thêm rõ ràng,
Vậy hẳn chị dâu nhận được mặt rất nhiều thân thích? Có thể giới thiệu lại một lần cho ta biết không?
Quan hệ thân thích của tôn thất rất phức tạp, khoảng thời gian trước khi gả đi, mỗi ngày nàng đều phải nghe lão thái thái nhánh cả nói đi nói lại từng người.
Nàng và Lâm Uyển đều gả vào tôn thất, tính ra đã thân càng thêm thân.
Mẹ chồng Lâm Uyển là phu nhân Trần Quốc công hiển nhiên vô cùng hài lòng về đứa con dâu này, tươi cười kéo tay Lâm Di,
Ai nha, xem tay con bé lạnh chưa này, đột nhiên gặp nhiều người như vậy, nhất định là căng thẳng muốn chết, biết vậy đã để tyty con tới bầu bạn với con từ sớm.
Phu nhân Trần Quốc công, Chu Nguyên Quảng và Lâm Uyển vây quanh Lâm Di, Lâm Di ngẩng đầu cười với Lâm Uyển,
Lúc đó chị dâu có căng thẳng không?
Phu nhân Trần Quốc công quan sát Khang Quận vương Trần thị, ánh mắt sáng trong, dường như rất chân thành chờ Lâm Uyển trả lời.
Lâm Di từng đến Chu gia hai lần, cho nên cũng ít nhiều quen biết nữ quyền nhà họ, nhanh chóng hoàn thành các nghi thức cần thiết.
Sau khi ngồi xuống, Chu Thập Cửu nói muốn đi thăm Chu lão thái gia.
Thẩm nương như thế, ít nhất ở mặt thanh danh sẽ không để ai bới móc được gì.
Lâm Di mới cầm chén trà lên định uống thì chợt nghe thấy một giọng nói quen thuộc,
Lục muội muội.
Lâm Di quay đầu lại, nhìn thấy là Lâm Uyển sắc mặt hồng hào và Chu Nguyên Quảng đi tới.
Không biết qua bao lâu sau, t3rước mắt nàng xuất hiện một bóng hình mơ hồ, ngay sau đó có người gọi thất thanh:
Nãi nãi...
Nãi nãi...
Nàng được đưa ra khỏi biển lửa..9.
Chu Thập Cửu cùng Lâm Di mang theo lễ vật, nhanh chóng xuất phát.
Chu lão phu nhân cũng để Chu Đại thái thái đỡ lên một chiếc xe khác.
Lâm Di lại tin rằng, nếu Chu Thập Cửu không đánh thắng trận trở về, Chu lão phu nhân chắc chắn sẽ không dọn sang Tam Tiến viện.
Lâm Di bước vào Tam Tiến viện, bên tai lập tức vang lên tiếng cười nói rộn ràng,
Tới rồi, tới rồi, đúng giờ hơn cả con năm đó.
Được khen đương nhiên phải nhận, Lâm Di quay sang gật đầu với Chu Đại thái thái rồi tiến lên bái lạy Chu lão phu nhân.
Nữ quyền được phục tước chiếm phần đông, không có tước vị chính là tôn thất nhàn tản.
Tuy cùng có quan hệ huyết thống xa gần với hoàng gia, nhưng tổn thất mang tước vị có tiếng nói hơn hẳn tôn thất nhàn tản.
Lâm Di cũng từ họ mà biết được, thì ra hai nha hoàn tướng mạo cực kỳ xinh đẹp nàng gặp ở phòng cưới chính là nha hoàn thông phòng của Chu Thập Cửu.
Nhưng lại là thông phòng có danh mà không có thực.
Chu lão phu nhân vội vàng cho người tới ngăn,
Nên là bọn ta hành lễ với Quận vương phi trước, sau đó mới là lễ nhà.
Ngày đầu tiên tân hôn, có vãn bối nào dám lơ là cấp bậc lễ nghĩa chứ.
Trong mắt người khác, nếu không nhờ có Chu lão thái gia và Chu lão phu nhân, tước vị đã chẳng về tay Khang Quận vương.
Lâm Di chỉnh trang xong xuôi thì Chu Thập Cửu bước vào.
Hôm nay nom thần thái của Chu Thập Cửu phấn chấn hơn cả hôm qua, cưỡi ngựa một vòng cũng không thấy dấu hiệu mệt mỏi gì.
Các nữ quyền cười trách yêu:
Cũng chẳng rõ đồ súc sinh kia có gì tốt mà mỗi lần tụ tập là đều đòi ra ngoài đua ngựa đi săn.
Sau đó ai cũng liếc nhìn Lâm Di và Lâm Uyển đầy thâm ý,
Lúc trước luôn là Nguyễn Quảng về nhất, về sau mới biết thì ra Khang Quận vương cũng biết cưỡi ngựa, Nguyễn Quảng lập tức bị hạ bệ.
Mẫu thân Chu Nguyên Quảng, phu nhân Trần Quốc công, bình tĩnh cầm chén trà lên uống, Khang Quận vương vừa hồi Kinh, lại mới thành thần, lần này ai thắng ai thua vẫn chưa chắc.
Nghĩ tới mấy lời đồn vừa nghe được bà ta lại thấy buồn cười, nghe nói trên đường hồi Kinh Khang Quận vương dung túng thuộc hạ cưỡng đoạt dần nữ.
Nhưng cùng một lúc tụ tập nhiều người như vậy, thật sự rất khó phân biệt, nhất là ai cũng mặc kiểu y phục giống nhau, tin rằng cả Lâm Uyển cũng không nhận ra được bao nhiêu người.
Được Lâm Di thân thiết kéo tay, Lâm Uyển đương nhiên không thể từ chối.
Hai người thay y phục rồi cùng đến Tam Tiến viện thỉnh an Chu lão phu nhân.
Bạch Thược đã hỏi thăm ma ma trong phủ, Nhị Tiến viện này vốn được chuẩn bị cho Chu lão thái gia và Chu lão phu nhân, nhưng Chu lão phu nhân không chịu, khăng khăng đòi dọn sang Tam Tiến viện nhỏ hơn.
Cũng may Chu Thập Cửu kịp thời bước tới nói vài lời đạo hiếu, giúp Lâm Di tiết kiệm được mấy lời.
Chu lão phu nhân đã nhận đại lễ, kế tiếp là nhà Chu Đại lão gia và Chu Nhị lão gia tiến lên cho Lâm Di nhận biết.
Hạ nhân đánh xe chậm rãi cho xe lăn bánh, hai cỗ xe được móc với nhau, thật sự rất giống người một nhà.
Chu Thập Cửu cưỡi ngựa bên ngoài nên buồng xe rộng rãi chỉ có mình Lâm Di và Bạch Thược.

Quận vương phi nên rời giường rồi ạ.
Quất Hồng cười nói:
Lát nữa còn phải đi thỉnh an lão phu nhân đấy.
Không nhìn thấy bóng dáng Chu Thập Cửu, Lâm Di bèn hỏi:
Quận vương gia đâu?
Quất Hồng đáp:
Quận vương gia dậy sớm, đã cưỡi ngựa ra ngoài rồi.
Cưỡi ngựa ra ngoài tức là đi luyện võ? Chăm thật, ngay cả sau ngày thành thân cũng không nghỉ.
Lâm Di ngồi dậy, giữa hai đùi lập tức truyền đến cảm giác đau buốt,
Ai hầu hạ Quận vương gia mặc đồ?
Quất Hồng thấm lược vào nước bạc hà chải tóc cho Lâm Di,
Lúc nô tỳ gặp thì Quận vương gia đã y phục chỉnh tề, nô tỳ chỉ mang nước tới hầu hạ ngài ấy rửa mặt thôi...
Mới tối qua còn ra vẻ mình và cái áo con không chút liên can, sáng nay đã tự mình mặc quần áo tử tế ra ngoài rồi.
Lâm Di được vồn vã đón vào nhà, cùng Chu Thập Cửu đi tới trước giường bệnh của Chu lão thái gia.
Trên giường là một thân hình gầy trơ xương, trước đó Lâm Di đã được nghe không ít về Chu lão thái gia.
Không khí trong lành lập tức ùa vào lồng ngực, nàng gượng mở đôi mắt khô khốc, đập vào mắt là khuôn mặt của Lâm Chính Thanh...
L6âm Di mở choàng mắt ra, ngoài cửa sổ đã có tia nắng dìu dịu xuyên vào phòng.
Được Bạch Thược kê gối mềm cho mình dựa vào, Lâm Di nhân tiện dùng thời gian này ngủ bù.
Lúc xe ngựa đến trước viện cũ của Chu gia, đã có không ít thân thích chờ sẵn ở đó.
Trước kia ông cũng là thần tử được Tiên để nể trọng, đường làm quan khá vẻ vang, thế nhưng trong nhà lại không được yên ổn lắm, suýt chút nữa vì một người phụ nữ bị chồng ruồng bỏ mà thôi vợ.
Lúc nhà Khang Quận vương bị thu tước, ông đã đưa tay ra viện trợ, sau đó lại xin từ quan, cả Chu gia chỉ dựa vào bạc triều đình trợ cấp mà sống qua ngày.
Bấy giờ nàng mới biết, vừa rồi chỉ là mơ.
Hiện thực h5oàn toàn khác với mộng.
Bàn tiệc cho nữ quyền được bày ra, Lâm Di vừa định đỡ Chu lão phu nhân ngồi vào vị trí thì chợt có ma ma quản sự vội vàng chạy vào thì thầm bên tai Chu lão phu nhân.
Mặt Chu lão phu nhân lập tức biến sắc,
Ngã có nặng không?
Phu nhân Trần Quốc công lập tức dỏng tai lên, mừng thầm.
Lần lượt có người đến thăm Chu lão thái gia, sau đó ngồi xuống khuyên Chu lão phu nhân,
Giờ Quận vương gia đã thành thân, bà cũng dỡ bỏ được một tấm bệnh, mấy năm qua bà sống không dễ dàng, sau này phải thương bản thân nhiều hơn.
Vốn là buổi tụ tập nhận con dâu mới, Chu lão phu nhân lại thuận lợi biến mình thành nhân vật chính, song Lâm Di vẫn vui vẻ ngồi một bên nghe mọi người đưa đẩy.
Lại có trưởng bổi lau nước mắt nghẹn ngào,
May mà có bà, chăm sóc lão Thập Nhất thời gian dài như vậy, bà nhất định vô cùng vất vả.
Chu lão phu nhân thân thiết nhìn thoáng qua Chu lão thái gia ở buồng trong,
Vất vả gì đâu, trước kia ông ấy bôn ba bên ngoài, bây giờ tới phiên ta phụng dưỡng lại.
Từng câu từng chữ đều khiến người nghe khâm phục.
Trong lúc hai người đang nói chuyện, Bạch Thược dẫn nha hoàn bà tử nối đuôi vào phòng, y phục và đồ trang sức đều đã được chuẩn bị đầy đủ, chỉ còn chờ thay cho Lâm Di thôi.
Sáng đầu tiên sau hôm động phòng cũng quan trọng như ngày thành thân, làm dâu tôn thất phải đeo kiềng vàng phối với dây thắt cùng màu áo.
Theo lý thì ở nhà chồng nhìn thấy người nhà mẹ đẻ sẽ cảm thấy thân thiết hơn hẳn, nhưng Trần thị vẫn bình thường, không có thay đổi gì.
Bây giờ đang ở Chu gia chứ không phải ở Trần gia, nói thế nào thì Lâm Di cũng nên gọi Lâm Uyển là chị dâu, còn Lâm Uyển không nên gọi Lục muội muội mà lên xưng nàng là Quận vương phi.
Ngoài mặt mọi người lễ kính lẫn nhau, nhưng bên trong thì âm thẩm không phục, thường xuyên đàm tiếu qua lại.
Tiểu thiếp thông phòng nhà nào được sủng ái, những người này đều rõ như lòng bàn tay.
Chu lão phu nhân thở dài,
Người lão thái gia canh cánh trong lòng nhất chính là Quận vương gia, lúc Đại lão gia và Nhị lão gia thành thân, ông ấy cũng không như thế.
Hiền danh của Chu lão phu nhân, ngoại trừ từ việc nuôi dưỡng cháu trai thì còn từ công chăm sóc lão thái gia trên giường bệnh nhiều năm.
Lâm Di nhận biết hết thân thích trong tổn thất xong mới sang một bên nghỉ mệt.
Nhìn thấy Chu Thập Cửu và Lâm Di đến thỉnh an, Chu lão thái gia dường như hơi kích động.
Từ ánh mắt mang đủ loại cảm xúc của ông, Lâm Di như thấy được ánh mắt lúc nhìn nàng của lão thái thái nhánh cả.
Hiền lành, quan tâm hết mực.
Chu lão thái gia rơi lệ, khi Chu lão phu nhân tiến lên tự tay lau nước mắt cho lão thái gia, người ông dường như hơi run rẩy.
Lâm Uyển ngồi bên này nói chuyện, Chu Nguyên Quảng liên tục nhìn sang, Lâm Di cảm thấy ánh mắt anh ta tràn ngập oán khí.
Nữ quyến nói chuyện, cánh nam giới kéo nhau ra ngoài cưỡi ngựa.
Tuổi còn trẻ mà đã dẫn binh hành quân, quản thuộc hạ không chặt cũng là chuyện bình thường, nhưng vấn đề ở chỗ là thằng đó lại phô trương quá mức, tạo cơ hội cho người có dụng ý moi móc những chuyện xấu này ra.
Vừa được Hoàng thượng cất nhắc, nhãi ranh chưa kịp dứt sữa liền phấn khích quá độ, nếu còn tiếp tục như vậy, nhất định sẽ có ngày ngã ngựa cho mà xem.
Nàng dâu mới không nhận ra thân thích sẽ bị xấu mặt, Lâm Uyển nhàn rỗi không có việc gì làm thì vừa vặn hỗ trợ nàng, đấu khẩu làm gì cho mất thời gian.
Chính mình đã đề nghị giúp đỡ, Lâm Uyển đành đưa Lâm Di dạo một vòng quanh Chu gia, cuối cùng đi tới nhập bọn với một nhóm nữ quyền tán gẫu.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.