Chương 142: Lại mặt
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 1970 chữ
- 2022-02-04 04:44:51
Chưa nói hết câu Lâm Di đã cảm nhận được một bàn tay luồn vào dưới áo mình.
Bấy giờ nàng mới hiểu được, ba chữ
có thể không
của Chu Thậ8p Cửu không phải hỏi có thể gọi nàng
Nguyên Nguyên
hay không mà là...
Hôm nay phải lại mặt đấy.
Lâm Di cuống quýt ngăn bàn tay kia l3ại.
Lâm Di mới nhớ tới Lâm Phương thì liền có nữ quyền trong tộc hỏi Nhị thái thái Điện thị:
Trạng nguyên định chừng nào cưới Tứ tiểu thư vậy?
Nhị thái thái Điền thị không hề ngại ngùng, hiền lành cười đáp:
Vốn là định sang năm, nhưng Lâm gia bên kia sốt ruột nên đổi thành tháng tới.
Lâm Chính Thanh gấp gáp muốn cưới Lâm Phương đến thế? Tất cả mọi người đều cười nói:
Trạng nguyên sợ có biến đây mà.
Nhị thái thái Điện thị nghe xong cũng thấy hãnh diện hơn hẳn.
Ăn tiệc xong, Lâm Di ngồi xuống nói chuyện với Lâm Sương, ngày mai Lâm Sương phải lên đường trở về huyện Tam Hà rồi, Lâm Di quyến luyến nói:
Hay tỷ tới phủ Quận vương ở với ta hai ngày nhé.
Lâm Sương cười nói:
Muội đang trong kỳ tân hôn mà, để lần sau đi, ta cũng muốn xem thư phủ Quận vương trông thế nào.
Rời khỏi nhánh cả Trần gia trở lại phủ Quận vương, Lâm Di bắt đầu dẫn nha hoàn bà tử đi xem xét một vòng quanh phủ, cho người thu dọn Tam Tiến viện lại lần nữa, gian chính dành cho Chu lão thái gia và Chu lão phu nhân ở; hai gian ở hai bên Đông, Tây làm phòng cho khách.
Tất cả đồ dùng trong viện đều được nha hoàn bà tử ghi vào sổ sách.
Nhị lão thái thái Đổng thì cũng kéo tay Lâm Di,
Quý nhân nhà chúng ta đẩy, chớp mắt đã thành Quận vương phi rồi.
Lúc ngồi vào bàn tiệc, mọi người lại khen ngợi Chu Thập Cửu hết lời.
Thượng thị cười nói:
Trẻ như thế đã lập được đại công, có thể nói là trường hợp đầu tiên của triều Đại Chu chúng ta đấy, về sau nhất định là tiền đồ vô lượng.
Lâm Di im lặng uống trà, bỗng nhiên thấy nhớ Lâm Phương, nếu Lâm Phương ở đây, nàng sẽ có thể từ miệng Lâm Phương nghe ngóng ít nhiều được gì đó.
Hỏi gì Chu Thập Cửu cũng nói không biết, ở trước mặt đông đảo hạ nhân chàng quả quyết lắc đầu,
Chuyện nội trạch ta không rõ lắm, nàng cứ sắp xếp theo ý mình.
Đám hạ nhân Chu gia lập tức xì hơi, bất giác liếc mắt sang hai đại nha hoàn ăn mặc không tầm thường đứng gần đó.
Hai nha hoàn thông phòng của Chu Thập Cửu lập tức đưa ánh mắt long lanh tội nghiệp nhìn chàng, song chàng lại như không hiểu ý họ, thản nhiên xoay người ra ngoài.
Rốt cuộc mọi người cũng biết được, ở phủ Khang Quận vương, Quận vương phi chính là chúa tể.
Lâm Di cầm lấy hai quyển sổ, đây là khể đất ở huyện Tam Hà.
Nàng lập tức nhớ ra lúc ở nhà tổ Trần thị, người nàng nhìn thấy bên bờ ruộng chính là Trần Hán, thân tín của Chu Thập Cửu.
Đây là...
Lão thái thái nhánh cả chậm rãi nói:
Đây là số đất mà Trần gia chúng ta luôn muốn mua lại.
Hai mảnh đất kia ở huyện Tam Hà, địa bàn của Trần thị, bất kể lúc nào cũng sẽ được Trần thị che chở, chưa kể còn có Lâm Sương và Cát gia, không bảo đảm nào tốt hơn món này nữa.
Nhìn cháu gái bận rộn vì mình, lão thái thái nhánh cả nở nụ cười đầy yêu thương.
Bạch ma ma ở một bên nói:
Mấy ngày nay khó nhìn thấy lão thái thái cười lắm đấy.
Ngay khi kiệu hoa của Lục tiểu thư được khiêng ra khỏi Trần gia, lão thái thái đã bắt đầu đếm ngày giờ.
Thời gian lại mặt không nhiều, nên mọi người chỉ chọn chuyện quan trọng mà nói, lão thái thái nhánh cả bảo Bạch ma ma lấy hai quyển sổ bọc da ra đưa cho Lâm Dixem,
Hôm cháu xuất giá, Khang Quận vương cho người đưa sính lên tới, lúc ấy chúng ta không có thời gian kiểm kê ky nên không biết.
Chu Thập Cửu cười thản nhiên,
Ta thế này phải làm sao bây giờ?
Chỉ nửa canh giờ nữa là bà tử sẽ tới gọi rồi, ta như vậy phải làm sao à? Vấn đề này, dù nàng có thông minh đến mấy cũng không nghĩ ra đáp án.
Nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Lâm Di, ánh mắt Chu Thập Cửu chợt tôi đi, chàng lật người đặt Lâm Di xuống giữa giường...
Xe ngựa phủ Khang Quận vương xuất phát đúng giờ, rồng rắn thẳng hướng đến nhánh cả Trần gia.
Thu xếp chuyện trong phủ xong, Lâm Di thoải mái đi tắm nước nóng, thay quần áo chuẩn bị nghỉ ngơi, chỉ chốc lát sau Chu Thập Cửu cũng khoan thai trở về.
Lâm Di sai Quất Hồng mang nước ấm đến cho Chu Thập Cửu rửa mặt, hai người nhanh chóng lên giường nằm.
Lâm Di tưởng mình sẽ lại trằn trọc giống tối qua, nào ngờ vừa dính gối đã lập tức đi tìm Chu công
.
nàng đã chuẩn bị xong mang theo về nhà rồi.
Lâm Di vừa nói vừa tiếp nhận hộp lá tía tô từ tay Quất Hồng,
Tổ mẫu cất cái này đi, thêm hai tháng nữa là có thể lấy ra pha trà.
Lá tía tô có các dụng làm sạch phổi trị ho, thường được dùng trong bài thuốc lưu thông khí huyết, thích hợp để tổ mẫu uống lâu dài.
Lúc trước còn ở bên cạnh bà, nàng thường dùng lá tía tô làm bánh ngọt, giờ không thể mỗi ngày kề cận nên đổi sang làm thành lá trà.
Chu Thập Cửu mỉm cười,
Ừ,nửa canh giờ nữa bà tử sẽ tới gọi.
Đúng rồi, để hạ nhân nghe được động tĩnh, về sau chủ mẫu là nàng quản 9gia kiểu gì đây? Chưa kể trời đã sáng bảnh rồi, lúc xuất giá ma ma giáo dưỡng còn dặn đi dặn lại rằng phải khuyên cô gia giữ chừng mực.
6Ngoài miệng nói vậy nhưng Chu Thập Cửu lại khéo léo cởi bỏ dây lưng của nàng.
Sao lại có kẻ vô lại như vậy chứ, rõ ràng đã nói rõ rồi mà5...
Thân thích Trần gia đều ở cửa ra vào chờ đón.
Chu Thập Cửu đỡ Lâm Di xuống xe, sau khi vào nhà hai người dập đầu hành lễ với trưởng bối.
Lão thái thái nhánh cả nhận lễ xong, đến phiên tiểu Tiêu thị, chân tay bà lạnh buốt, vẻ mặt lúng túng không được tự nhiên, đây là lần đầu tiên bà nhận lễ từ tôn thất đấy.
Chỉ mấy canh giờ, sự quyết đoán như sấm rền gió cuốn của Lâm Di khiến tất cả hạ nhân trong phủ Quận vương kinh ngạc, có mấy bà tử muốn lên tiếng, song đều bị Củng ma ma bên cạnh Lâm Di làm cho ngậm miệng.
Lâm Di dậy từ sáng sớm, còn phải lăn lộn đến mỏi lưng nhức eo, gắng gượng lắm mới chống đỡ được đến bây giờ, không có tâm trạng vòng vo với hạ nhân trong phủ, nên trực tiếp gọi đầu sỏ là Chu Thập Cửu tới luôn, tươi cười hỏi:
Chẳng hay nhà chúng ta thường dùng nha tử nào vậy?
() Nha tử là trung gian chuyên mối lái buôn bán người hầu.
Có lẽ do thấy được thành ý của Chu Thập Cửu, lão thái thái nhánh cả cũng bắt đầu tiếp nhận người cháu rể này,
Cháu ở bên cạnh Quận vương gia nhớ thường nhắc nhở ngài ấy, được nhiều hoàng ân khi còn trẻ như vậy chưa hẳn là chuyện tốt.
Lời của trưởng bối ứng nghiệm rất nhanh, cả nhà Trần Nhị lão thái thái sang nhánh cả tham gia lại mặt, Lâm Di lập tức nhìn ra ánh mắt khác thường của Thượng thị - phu nhân Đổng Trường Mậu.
Nhà Trần Nhị lão thái thái tặng Lâm Di không ít lễ vật, Thượng thị còn đưa cho nàng một cặp búp bê bằng vàng,
Ở Thẩm Xuyên rất thịnh hành đồ chơi này, bày ở ngăn tủ đầu giường, tương lai sẽ mắn đẻ.
Lâm Sương ở một bên oán thầm, cũng chỉ là hai cái hình nộm bằng vàng, có phải gà mái biết đẻ trứng đầu, mắn đẻ cái gì chứ.
Tóm lại là về mặt lễ nghĩa, không ai thiếu sót chỗ nào.
Cấp bậc lễ nghĩa xong xuôi, Trần Doãn Viễn dẫn Chu Thập Cửu đi giới thiệu với thân quyền, Lâm Di vào buồng trong trò chuyện với lão thái thái nhánh cả, tiểu Tiêu thị và Lâm Sương.
Lão thái thái hỏi thăm về Chu lão phu nhân trước tiên:
Thế nào? Bao giờ bà ta chuẩn bị dọn sang phủ Khang Quận vương?
Lâm Di đáp rằng ngày lành vừa được xác định vào hôm qua.
Lão thái thái nhánh cả gật đầu nhìn Lâm Di,
Có mấy lời phải nói ngay, để xem lần này bọn họ tính thế nào, vào phủ Quận vương chịu sự quản chế của cháu hay vẫn ở nhà cũ tự mình làm chủ.
Không muốn lão thái thái nhánh cả quá bận tâm về chuyện của Chu gia, cho nên Lâm Di tươi cười chuyển đề tài sang hỏi thăm sức khỏe bà rồi đứng dậy nhìn bánh trái và mứt quả bà ăn mấy ngày qua,
Lát nữa cháu đi làm bánh táo chua ngọt cho tổ mẫu.
Nếu không phải sáng sớm bị Chu Thập Cửu...
Lâm Di lập tức muốn giãy ra.
Bàn tay nhỏ nhắn của Lâm Di bị Chu Thập Cửu hướng dẫn cuối cùng dừng ở bụng dưới chàng, nóng rực, cứng rắn, nơi bị tay Lâm Di chạm vào còn giật giật.
Lâm Di cảm thấy máu toàn thân đều dồn hết lên mặt, muốn rút tay về lại bị Chu Thập Cửu giữ chặt.
() Thành ngữ, ý chỉ chìm vào giấc ngủ.
Hôm sau Lâm Di rời giường từ rất sớm, sai nữ đầu bếp nấu một nồi cháo củ từ, chuẩn bị thêm bốn đĩa đồ ăn kèm, gọi quản sự tới gặp bàn chuyện thêm lần nữa, thương lượng với Củng ma ma xem hạ nhân nào dùng được, đang nói chuyện thì Quất Hồng bước vào thưa:
Quận vương gia đã về, đang chờ Quận vương phi thay quần áo hộ ạ.
Trường bào mặc nhà của Chu Thập Cửu đã được Lâm Di soạn sẵn, nàng cũng đã sắp xếp nha hoàn thường hầu hạ anh ta lúc trước chờ trong phòng...
Chẳng lẽ nha hoàn mắc lỗi gì sao? Lâm Di trở về phòng, không có năng tình hình nơi này kỳ quái vô cùng, bọn nha hoàn đều chờ ngoài cửa, còn Chu Thập Cửu thì ngồi trên ghế đọc sách, chuyên tâm cho nàng quay lại.
Lâm Di tự tay cởi nút thắt trên áo Chu Thập Cửu, từ tổn hỏi:
Sao ngài không cho nha hoàn hầu hạ thay quần áo vậy?
Chu Thập Cửu thản nhiên đáp:
Tay chân vụng về, chẳng đứa nào dùng được.
Toàn bộ? Thật ư? Dùng điểm tâm xong, Lâm Di lại nhận được thư của Trịnh Thất tiểu thư, nàng hồi âm mời cô bé đến phủ chơi.
Thư vừa được đưa ra ngoài, Trịnh gia lập tức cho người tới báo rằng một lát nữa Trịnh Thất tiểu thư sẽ ngồi xe tới.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.