Chương 153: Quấn quýt
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 1461 chữ
- 2022-02-04 04:45:02
Nhà bếp im phăng phắc, sắc mặt Chân thị hết trắng rồi lại xanh, cũng may công phu tôi luyện của thị không tệ, cho nên nhanh chóng ổn đ8ịnh tinh thần lại, miễn cưỡng nói ra tên vài món ăn.
Đại bá thích uống Trúc Diệp Thanh.
Lâm Di sai nha hoàn,
Lấy vài hũ r3a đi.
() Một loại rượu ngon chỉ dành riêng cho vua chúa tôn thất thời xưa thưởng thức, trước hết vì chất lượng hảo hạng và sự cầu k9ỳ trong khâu chọn nguyên liệu lẫn thời gian ủ rượu.
Tương truyền, thời nhà Tây Hán (Trung Quốc), rượu Trúc Diệp Thanh là thàn6h quả nghiên cứu, tìm tòi của một người tên Miên Thành tự Thanh Trúc, với công thức rất cầu kỳ, được tạo ra từ năm loại gạo, nếp và 554 loại thảo dược.
Trên triều chẳng ai buồn đứng ra bênh vực Chu Thập Cửu ngoài vị đại nhân cục tuyển võ kia, đây cũng là con cờ tuyệt đỉnh mà Chu Thập Cửu tìm được.
Quan viên bị mắc tật nói lắp ở triều Đại Chu không hiểm, nhưng có thể làm tới vị trí đường quan thì cực kỳ ít, trừ phi đó là một nhân tài với phẩm hạnh vô cùng tốt.
Người như thể bình thường không đáng chú ý, nhưng thật ra lại được Hoàng thượng tín nhiệm.
Chu Thập Cửu cưới nàng, quan hệ giữa nhà mẹ nàng và Đổng gia không tốt, Hoàng thượng sẽ nhận chuyện này khiến hai võ tướng kiềm chế lẫn nhau.
Quan trọng nhất là mấy ngày nay số tấu chương tố cáo Chu Thập Cửu càng lúc càng nhiều, đặt cùng số tấu chương xin ban thưởng nhờ công lao bình định trước đó, thật sự chói mắt không thể tả.
Ai cũng nói Chu Thập Cửu tuổi trẻ lỗ mãng, không đủ kinh nghiệm đảm nhiệm trọng trách, nhưng đây chẳng phải chính là hình ảnh của Hoàng thượng khi chưa tự mình chấp chính sao?
Bất luận kẻ nào cũng đều là con cờ trong tay Chu Thập Cửu.
Người này đã ngắm nghía vị trí thống lĩnh Hộ quân từ lâu.
Trong lúc bọn họ nói chuyện bàn tiệc đã được chuẩn bị xong, Lâm Di dìu Chu lão phu nhân ra phòng tiệc, Chu Nguyên Cảnh vẫn còn lời muốn hỏi nhưng đành tạm nuốt vào bụng cùng theo đến phòng tiệc.
Chỉ cần đặt vò rượu lên bàn, Chu Nguyễn Cảnh sẽ không kiềm chế được chính mình.
Lâm Di và chân thị đều biết rõ điều này.
Bây giờ Chân thị muốn rời khỏi Quận vương phủ thì đã muộn.
Nghe thấy bốn chữ
đảm nhiệm trọng trách
, mắt Chu Nguyễn Cảnh sáng quắc.
Chu Thập Cửu từ tốn nói tiếp:
Hoàng thượng phong cháu làm thống lĩnh Hộ quân, ngày mai văn thư bổ nhiệm sẽ được đưa đến phủ.
Thống lĩnh Hộ quân chính là chức võ tướng tam phẩm.
Đi ngủ sớm thôi.
Lâm Di chưa kịp phản ứng, nến bên bàn thấp đã bị Chu Thập Cửu thổi tắt, Trong bóng tối Chu Thập Cửu vòng tay qua eo nàng mơn trớn dần lên, cuối cùng dừng ở mặt nàng,
Gầy đi.
Lúc đèn sáng không nói, phải chờ tới tắt đèn mới nói...
Ngón tay sờ sờ nơi cổ nhồn nhột, khóe miệng Lâm Di không nhịn được hơi cong lên.
Lâm Di đưa tay lên kéo tay Chu Thập Cửu đang đặt ở cổ mình, các ngón tay thon dài như đang chờ sẵn, lập tức cùng nàng đan tay.
Chu Thập Cửu ngồi trên giường, lẳng lặng mỉm cười nhìn Lâm Di.
Nụ cười trên mặt chàng lúc này khác hẳn nụ cười lúc còn ở trong phòng Chu lão phu nhân, vẻ mặt vui sướng hiểm khi thấy.
Trong phòng hơi lạnh.
Lâm Di đang chuẩn bị quan phục ngày mai cho Chu Thập Cửu, vừa định xem Quất Hồng lấy đôi giày nào ra thì nghe Chu Thập Cửu than lạnh, đành cầm nên đi tới giường.
Để ta cho người lấy một cái chăn nữa tới, nếu Quận vương gia đắp không quen thì đổi lại cái cũ.
Lâm Di vừa đặt nền lên bàn thấp cạnh giường thì chợt bị nhấc bổng lên đặt xuống giường, tấm chăn bách tử nhanh chóng trùm lên người nàng.
Chu Thập Cửu rõ ràng vừa than lạnh, giờ lại trùm chăn lên người nàng.
Quan tâm người khác cũng không chịu nói thẳng.
Chu Nguyễn Cảnh hễ say sẽ nói tuốt tuồn tuột suy nghĩ trong lòng.
Đừng.
Vừa mới thở phào, Chân thị lại lập tức đề cao cảnh giác, vội vàng đưa tay ngăn cản,
Ban đêm uống say không tốt.
Đặc biệt là trong tình hình xấu thế này, rất dễ bị say rồi phát tiết ra ngoài.
Lâm Di cười nói:
Ở nhà còn phải sợ gì nữa, uống chén canh giải rượu là an giấc mà.
Chẳng phải Chu Nguyên Cảnh và Chân thị thích ở lại Quận vương phủ sao hôm nay nàng sẽ giữ bọn họ lại bằng mọi giá, coi như an ủi bọn họ bận rộn không công suốt hai ngày qua.
() Đường quan là cách gọi của các viên quan chủ chốt của một bộ hay cục, như thượng thư, thị lang...
Cho dù đại nhân cục tuyển võ chỉ đứng bên cạnh không nói chữ nào thì cũng cực kỳ hữu dụng.
Chu Thập Cửu đã tính ngay từ ngày thành thân với nàng, cố ý phô trương, cố ý khiến đối thủ bắt lấy cơ hội có thể lợi dụng được, nói không chừng trong số Ngự sử đứng ra tố tội cũng có tay trong của anh ta.
Chân thì chỉ có thể trở về khuyên Chu Nguyên Cảnh đừng uống rượu hay đừng nói lời gì không nên nói, tránh để tương lai bọn họ không còn chỗ đặt chân ở cái phủ này nữa.
Trước giờ đóng cổng Chu Thập Cửu cuối cùng cũng trở về, Lâm Di đón Chu Thập Cửu rồi cùng vào phòng Chu lão phu nhân, người trong phòng đều vui mừng.
Chu Thập Cửu kể lại chuyện xảy ra hai ngày qua:
Những chuyện Ngự sử tố cáo đều là giả, từ đầu đến cuối Hoàng thượng vẫn luôn tin cháu, để cháu quỳ gối trong cung một đêm chỉ vì muốn mài giũa tính tình của cháu, biết bỏ nhỏ lấy lớn, tránh về sau phạm phải sơ sót khi đảm nhiệm trọng trách.
Trong nháy mắt lại có thể đảo ngược càn khôn, chẳng những không bị định tội mà trái lại được bổ nhiệm chức quan tam phẩm.
Lâm Di nhìn thoáng qua Chu Thập Cửu, ánh mắt sáng trong của Chu Thập Cửu cũng đang nhìn về phía nàng.
Đây là kết quả của kế hoạch đã được tính toán kỹ lưỡng từ trước.
Lâm Di bảo Củng ma ma:
Hôm nay đóng cửa cài then nghỉ ngơi sớm một chút.
Củng ma ma vâng dạ rồi cùng Bạch Thược ra ngoài, khép cửa lại.
Trong phòng chỉ còn lại Chu Thập Cửu và Lâm Di.
Nàng chỉ do dự trong khoảnh khắc, cũng không né tránh mà thả lỏng người, mặc đối phương kéo tay đặt giữa hai người.
Lâm Di không nói gì, Chu Thập Cửu lại đưa cánh tay còn lại vòng ra sau lưng nàng, nhẹ nhàng vỗ vỗ.
Tựa như đang dỗ dành trẻ con vậy.
Mặc dù đã được Chân thị dặn dò rằng không nên uống nhiều, nhưng sau khi nốc cạn ba chén lớn vào bụng, Chu Nguyên Cảnh không ngừng được nữa.
Lâm Di và Chu Thập Cửu ăn xong thì trở về Nhị Tiến viện, Chân thị vẫn luống cuống ngăn cản Chu Nguyễn Cảnh uống rượu, cứ thế giằng co qua lại, Chu Nguyên Cảnh bắt đầu làm bèm.
Lâm Di mới rửa mặt xong, trong Tam Tiền viện đã ầm ĩ cả lên, Chân thị phải chật vật lắm mới ứng phó được.
Lấy tuổi tác và căn cơ hiện giờ, Chu Thập Cửu thật sự rất khó có khả năng được ở lại Kinh đảm nhiệm chức quan tam phẩm, trừ phi Hoàng thượng đặc cách ân điển.
Thứ Chu Thập Cầu mưu đồ chính là sự ân điển này.
Một thân một mình không người nâng đỡ, trên triều cũng chỉ có Hoàng thượng chịu dùng, bởi vì thần tử như thế Hoàng thượng mới yên tâm trọng dụng.
Tiếng vỗ lưng nhè nhẹ và tiếng tim đập bất giác khiến lòng Lâm Di yên ổn không ít.
Hai ngày qua không phải nàng hoàn toàn không lo, bây giờ mới thật sự thấy nhẹ nhõm.
Lâm Di đột nhiên nhớ ra,
Ta đi vắt khăn.
Chậu nước nóng năng sai Quất Hồng bưng vào vẫn còn ở trên bàn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.