Chương 161: Tin tức


Ai có thể đến giúp đỡ trước hôm cưới đều là bằng hữu tri kỷ của Châu gia cả, cho nên mọi người cũng không khách sáo với n8hau, Châu Lang Huyên kéo Lâm Di vào buồng trong thủy phục cưới, ở ngoài Châu Đại tiểu thư cười nói:
Tiểu muội nhà ta bị3 tính trầm mặc ít nói của Tề Nhị lang dọa sợ.
Nhà quốc cữu không thích trèo cao, cưới hay gả đều chọn người gia cảnh tư9ơng đương, Châu Lang Huyên hoàn toàn có khả năng gả cao, song quốc cữu gia lại vừa ý phẩm hạnh của Thám Hoa lang.
Nhà chồng Châu Đại tiểu thư cũng là thế gia danh môn, tính tình phu quân nàng ấy cũng tương tự Tể Nhị lang, đều không 5phải dạng miệng lưỡi đao to búa lớn.

Châu Đại tiểu thư nhờ phu quân kết giao với Tề Nhị lang để tìm hiểu, chỉ qua một hai bạn đã biết phẩm hạnh của Tề Nhị lang thật sự giống như bên ngoài đồn đại.

Châu Đại tiểu thư bèn khuyên nhủ muội muội mình:
Bề ngoài lãnh đạm chưa chắc đã khó thân cận, ngược lại ngoài nhìn dễ gần thì trong chưa hẳn đã vậy, hai vợ chồng ở với nhau lâu dài, lấy người tâm tự thẳng thắn cuộc sống sẽ đơn giản hơn, chỉ cần dụng tâm một chút là vợ chồng có thể hòa thuận rồi.

() Chuông đính váy: vạt váy của tân nương thường được đính thêm chuông, khi đi lại sẽ phát ra âm thanh réo rắt rất vui tai.
Lâm Di đã lâu không gặp Tề Tam tiểu thư, không ngờ lại được gặp ở đây.
Châu gia đón Đại nãi nãi Tề gia và Tề Tam tiểu thư vào nhà.
Vừa bước vào Tề Tam tiểu thư đã nhìn thấy Lâm Di bên cạnh Châu Lạng Huyên ngay.
Lần trước gặp mặt bọn họ vẫn còn là tiểu thư chưa xuất giá, bây giờ đều đã gả làm vợ người khác hết rồi.
Không rõ có phải vì cách suy nghĩ giống nhau hay không mà hôm nay bọn họ đều chải kiểu tóc mái đào tầm, mặc áo gấm hồng phối với váy trắng, chỉ khác ở chỗ áo của Lâm Di là màu hồng đào tươi tắn hơn, và bên hông đeo thêm túi hương màu xanh lục điểm xuyến bằng dây tua rua băng tơ vàng xen kẽ chuỗi ngọc.
Trở lại phủ Khang Quận vương, Chu Nhị thái thái Quách thị đã chờ ở của thùy hoa, nhìn thấy Lâm Di bình yên quay lại thì thở phào,
Chớp mắt mà đã không thấy bóng dáng muội đâu.

Lâm Di cười chỉ số son phấn Quất Hồng cầm trong tay,
Đi nửa đường ta chợt nhớ ra muốn mua hộp phấn, cho nên mới quay lại lượn một vòng.
Dứt lời nàng bảo Quất Hồng lấy một hộp đưa cho Quách thị.
Lâm Di cùng Quách thị tới Tam Tiến viện chào Chu lão phu nhân, sau đó Quách thị ở lại phụng dưỡng, còn Lâm Di trở về viện mình nghỉ ngơi.
Nghĩ đến đó, mí mắt Lâm Di máy liên tục, quan hệ giữa Chu Thập Cửu và Nhân gia cũng không hời hợt tầm thường, Chu Thập Cửu lại can dự khá nhiều vào chính sự của Phúc Kiến.
Lâm Di nhìn Tề Tam tiểu thư đầy cảm kích,
Tối ta sẽ chuyển lời cho Quận vương gia, để Quận vương gia nghĩ cách hỏi thăm xem rốt cuộc là thế nào...
Tề Tam tiểu thư chớp chớp mắt, muốn nói ra ý của ca ca, nhưng cuối cùng vẫn đảo lại thành lời của mình:
Phải cẩn thận, mấy chuyện có bút tích lưu trữ rất khó nói, muội đừng để bị liên lụy.
Có văn tự làm chứng, phạm vi hoạch tội rộng hơn bất kỳ chứng cớ nào khác, bằng hữu hay thầy trò đều khó có khả năng tránh khỏi tai kiếp.
Chờ đến một chỗ vắng vẻ, Lâm Di mới tiễn Tề Tam tiểu thư trở về xe ngựa của mình, sau đó hai chiếc xe phân ngả mà đi.
Sau khi ra khỏi Châu gia, Tề Tam tiểu thư bảo hạ nhân đánh xe dừng xe lại rồi chuyển sang ngồi xe ngựa của Lâm Di.
Hai người ngồi ngay ngắn xong, phu xe mới cho xe tiếp tục lăn bánh.

Ca ca ta ở Hàn Lâm viện nghe được một tin, nhà họ Nhân biên soạn một quyển sách gì đó liên quan đến thất bại của thủy quân Phúc Kiến năm xưa, có lẽ nội dung sách...
Quách thị đi đầu tiên, nhìn thấy Lâm Di và Tề Tam tiểu thư nói chuyện cũng không ngạc nhiên, chỉ có Châu Đại tiểu thư là cười hỏi:
Hai người đang thẩm thì to nhỏ cái gì đấy?
Lâm Di thản nhiên che miệng cười, còn Tề Tam tiểu thư chậc lưỡi,
Lang Huyên thật là...
sao lại mắc cỡ trốn vào phòng như thế chứ.
Hai người phối hợp rất ăn ý, cho nên chẳng ai nhìn ra chỗ khác thường nào.
Người mới cưới gặp nhau đương nhiên có nhiều chuyện để nói với nhau hơn.
Chỉ là gần đây trong nhà bận bịu chuẩn bị hôn lễ cho ca ca, mà bên nhà chồng ta lại...
Nàng dâu mới ở nhà chồng làm gì cũng phải cẩn thận từng li từng tí, nào có thể tự do theo ý mình.
Lâm Di cười nói:
Ta cũng vậy, qua năm nay sẽ đỡ hơn.
Tề Tam tiểu thư nhìn trái phải một chút rồi mím môi, trịnh trọng nói:
Thật ra có một chuyện ta phải nói cho muội biết, nếu không gặp muội ở đây, ta vốn cũng định đến Quận vương phủ tìm muội.
Rốt cuộc là chuyện gì...

Ca ca ta...
Tề Tam tiểu thư mới mở lời, bên ngoài bỗng vọng vào liên tiếp mấy tràng cười,
Ta đã nói Lang Huyên là người có phúc mà, lúc trước ta đâu có được đồ cưới đẹp đẽ như vậy, đều là lão tổ tông nhà ta ban cho hết.
Châu Đại tiểu thư vừa nói vừa cùng Quách thị và nãi nãi Tề gia vén rèm bước vào.
Nhìn thấy muội muội, Châu Đại tiểu thư cầm quạt đứng dậy,
Thế nào? Có vừa ý không?
Câu hỏi hàm chứa nghĩa đen lẫn nghĩa bóng này lập tức khiến Châu Lang Huyên đỏ mặt.
Mọi người còn đang cười trêu Châu Lạng Huyên thì Quế Nhi bước vào thưa:
Nãi nãi
và Tam tiểu thư bên thân gia đến đưa chuông đính váy cho tiểu thưa.

() Vợ của Tể Đại lang.
nghịch ý thánh thượng, cho nên nhà họ bị quan viên Phúc Ninh dâng tấu tố cáo...

Tim Lâm Di bỗng lạnh buốt.
Tề Tam tiểu thư nói tiếp:
Ca ca ta cảm thấy...
Đối với thân phận của Lâm Di mà nói, ăn mặc như vậy thoạt nhìn không có gì quá hút mắt, nhưng nhìn kỹ sẽ nhận ra sự tỉ mỉ trong từng chi tiết nhỏ, nhất là đôi mắt sáng hơn người khác của nàng.
Bạn cũ mặc trang phục lạ lẫm nhưng vẫn mang cảm giác thân thiết quen thuộc, Tề Tam tiểu thư tiến lên hành lễ với Lâm Di.
Lâm Di cười đáp lễ:
Đã lâu không gặp tỷ tỷ.

Lúc đó Châu Lạng Huyện đỏ mặt không nói gì, nhưng lại âm thầm ghi nhớ những lời này.
Quách thị cũng cười cười hùa theo:
Người không thích nói chuyện chưa hẳn sẽ khó chung đụng.
Cha mẹ chồng đều là người dễ tính, chị em dâu cũng vậy, Nhị tiểu thư có tri thức lại hiểu lễ nghĩa, Tề gia mừng còn không kịp, sao dám làm khó dễ chứ.

Nãi nãi nhà họ Tề tặng chuông xong thì đi nói chuyện với người nhà Châu gia, để Lâm Di và Tề Tam tiểu thư ở lại với Châu Lạng Huyên.
Tề Tam tiểu thư hỏi Lâm Di:
Ngày mai muội tới đưa Lang Huyên lên kiệu?

Châu Lang Huyện ngượng ngùng cúi đầu, hồi lâu sau mới ngước lên.
Ngày mai chắc chắn con bé sẽ tới rất sớm để gặp tân tẩu tẩu, có người trò chuyện tẩu sẽ thấy đỡ căng thẳng hơn.
Châu Lang Huyên càng thêm lúng túng, đứng dậy ngay, vừa giận vừa thẹn,
Không nói chuyện với hai người nữa đâu.
Dứt lời nàng bỏ vào buồng trong, không lâu sau từ buồng trong cũng vọng ra tiếng cười trêu gheo.
Có hai nhà hợp lực thúc đẩy, hôn lễ quả nhiên vui vẻ hơn nhiều.
Tề Tam tiểu thư kéo tay Lâm Di,
Đang tính chờ muội qua tân hôn thì gửi thư mời muội sang chơi đấy.
Quể Nhi cẩm dầu hoa quế đến chải tóc cho nàng,
Xem ra Khang Quận vương phi và Tề Tam tiểu thư rất thân với nhau.
Châu Lang Huyên gật đầu,
Lúc Khang Quận vương phi mới từ Phúc Ninh chuyển vào Kinh, hai vị tiểu thư Tề gia chính là bằng hữu đầu tiên.

Thảo nào, túi hương trên người Tề Tam tiểu thư và cái trên người Quận vương phi nôm tương tự nhau, đều dùng kỹ thuật thêu hoa rất đặc biệt.
Quế Nhi cười nói:
Vừa rồi nô tỳ nghe Chu Nhị thái thái nói với Đại tiểu thư, sau khi tiểu thư gả sang đó, chị chồng em dâu nhất định hòa hợp lãm.
Tề Tam tiểu thư thẳng thắn, Tề Ngũ tiểu thư dịu dàng, ở giữa còn có Khang Quận vương phi.
Quế Nhi hơi dừng tay,
Không biết giữa tiểu thư và Khang Quận vương phi, mấy vị tiểu thư Tể gia tốt với ai hơn nhỉ?

Châu Lang Huyện đặt sách trong tay xuống, nàng thật sự chưa bao giờ nghĩ tới vấn đề này...
Quận vương gia là võ tướng, hẳn sẽ không nhanh chóng nắm được tin về mấy vấn đề này, đúng lúc ta có mặt ở nhà, cho nên huynh ấy bảo ta báo với muội một tiếng, để hai người biết mà chuẩn bị trước.

Triều đình mới có ý định gây dựng lại thủy quân, vẫn chưa thống nhất mà đã xảy ra chuyện này.
Theo kinh nghiệm, nếu chọc giận Thánh thượng, rất có thể toàn bộ Nhân gia đều bị giáng tội, Nhân Ngữ Thu tiên sinh vẫn chưa xuất giá, đương nhiên sẽ bị liên lụy theo.
Nhìn thấy nụ cười trên mặt Lâm Di, nàng bất giác cảm thấy, so với lúc hai người mới quen biết, Trần Lục tiểu thư xinh đẹp hơn nhiều.
Trên búi tóc đen nhánh cài một cây trâm khảm ngọc trai phương nam hình hồ điệp vờn hoa, chuỗi hoa tường vi cần bảo thạch vòng ngang tóc mái, làm nổi bật ngũ quan tinh xảo như được mài giũa.

Yên tâm.
Tề Tam tiểu thư nắm tay Châu Lang Huyên,
Ta đã dặn dò muội muội rồi.
Châu Đại tiểu thư nói:
Nói đúng lắm, mấy ngày trước muội muội không khỏe, Tể Nhị thái thái còn đến thăm, tiểu thư Tề gia càng không cần phải nói, thường thư từ với muội ấy, vô cùng hợp ý.
Châu Đại tiểu thư thật sự rất khâm phục sự quyết đoán của tổ phụ mình, trước đó tổ phụ luôn không can dự vào chuyện cưới gả của muội muội, nhưng về sau nghe nhắc tới Tề Nhị lang, tổ phụ lại tỏ thái độ ngay.
Tiếng nói của hai người truyền vào buồng trong, Châu Lang Huyên ngẩng đầu liếc Lâm Di, hai người bèn nhìn nhau cười, Châu Lang Huyên nhỏ giọng nói:
Bọn họ đang tốt khoe xấu che thôi.
Lâm Di khẽ cười,
Nhưng cũng có lý lắm mà, Tề Ngũ tiểu thư vẫn chưa xuất giá, sau khi tỷ gả sang, ít ra cũng có người ở bên cạnh giúp đỡ, tỷ còn lo lắng gì nữa.

Hỉ phục rất vừa người, Châu Lang Huyên cởi ra để nha hoàn mang đi là phẳng rồi cùng Lâm Di ra ngoài.
Sáng mai Châu gia còn phải chuẩn bị tiệc sớm, mọi người chỉ ngồi nói thêm một lát bèn cáo từ ra về.
Châu Lang Huyên đưa Lâm Di và Tề Tam tiểu thư đến tận cửa rồi dặn dò Lâm Di:
Ngày mai không cần đến quá sớm đâu, kẻo bị nhiễm sương lại cảm lạnh.

Lâm Di nắm tay Châu Lang Huyên,
Yên tâm đi, không sao đâu.
Tiễn khách xong, Châu Lang Huyên trở về phòng nghỉ ngơi.
Nàng nhìn quyển sổ ghi chép các bài thuốc trong tay mình, trùng hợp thật, hai ngày qua nàng hay nghĩ tới Nhân Ngữ Thu tiên sinh, không biết tiên sinh bây giờ thế nào...

Càng nghĩ nàng càng thấy bất an.

Cũng chẳng rõ rốt cuộc nghiêm trọng tới mức nào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.