Chương 162: Bàn tính


Lâm Di thích thức nhằm tẩm ướp gia vị, chẳng qua bình thường nàng lười làm nên toàn đẩy cho tiểu Tiêu thị làm hộ.

Về mặt này khẩu vị8 của hai huynh muội ho không giống nhau, nhưng cách hành xử thì lại giống hệt, mắt luôn nhìn chằm chằm mấy chậu dưa hình tương, hễ thấy bìn3h sắp cạn đáy là liền tìm đủ mọi cách nhắc khéo tiểu Tiêu thị làm thêm.
Chu Thập Cửu cười nói:
Đồng Ninh ra ngoài hỏi thăm tin tức rồi, tay chân Trần Hán vụng về, trước giờ ta lại không thích dùng nha hoàn.
Người ta đã nói tới nước này, Lâm Di đành vén tay áo lên.
Tâm tư Chu Thập Cửu kín kẽ, vô cùng khó đoán, nhưng ở nhà vị này lại quá thẳng thắn, lần nào mở miệng cũng khiến nàng không cách nào từ chối.
Ra là nhớ đổ tốt của nàng.
Lâm Di cầm bánh đậu đưa tới trước mặt Chu Thập Cửu, Chu Thập Cửu không đón lấy mà mỉm cười nhìn nàng,
Sau lưng ta chà không tới.
Đã thành thần chừng ấy thời gian, song đến giờ nàng vẫn chưa từng nhìn kỹ dáng vẻ không mặc quần áo của Chu Thập Cửu, cho dù đối phương đang tắm thì với nàng, tấm lưng trần kia cũng quá bỏng mắt.
Chu Thập Cửu mỉm cười,
Còn phải xem thành lập thủy quân với mục đích gì, phòng thủ biên giới hải vực không nói, nhưng chủ động thảo phạt giặc Oa lại là chuyện khác.
Lúc trước ta và công tử nhà họ Nhân từng bàn về vấn đề này, Nhận gia chủ trương cấm vận, ngăn chặn thống biển, làm thế giặc Oa sẽ chẳng còn đường xâm phạm.
Trần Lâm Hoành không vừa mắt, thể là ngay sau khi từ thư viện trở về cậu liền khoắng sạch mấy chậu dưa với bình tượng mang sang đây.
Ban đầu tiểu Tiêu thị còn sợ mấy món dân dã này khiến người Chu gia chê cười, nhưng nghĩ tới con gái thèm ăn, cảm tính của người mẹ đã chiến thắng lý trí.
Lâm Di dùng khăn mềm xoa xoa miếng bánh đậu rồi bắt đầu chà lưng cho Chu Thập Cửu, làn da màu đồng bóng loáng càng làm nổi bật hơn bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của nàng.
Khăn đánh bã đậu nổi bung bọt, thấm ướt cả tay nàng, quá trơn nên tay nàng bất cẩn trượt xuống đến tận thắt lưng của Chu Thập Cửu.
Thắng thua rất nhanh liền rõ, mới đó mà Trần Lâm Hoành đã đầm đìa mồ hôi, nhìn Chu Thập Cửu vẫn cười ung dung, tinh thần sáng láng, cậu cảm thấy vô cùng thất bại.
Cuối cùng sau khi được Chu Thập Cửu chỉ bảo cho vài chỗ, Trần Lâm Hoành mới hài lòng ra về.
Trần Lâm Hoành xuất hết toàn lực, chỉ hận không thể thực hiện hết số chiêu thức mình học được mấy ngày qua.
Chu Thập Cửu nửa thật nửa giả đánh đỡ liên tục.
Nhưng nếu là từ Hàn Lâm viện nghe được, đành phải phỏng đoán ý tứ của Hoàng thượng trước vậy.

Xưa nay Lâm Di không bao giờ hỏi Chu Thập Cửu về chuyện trên triều, chỉ là lần này liên quan đến Nhân Ngữ Thu tiên sinh, nàng sốt ruột nên không kìm được hỏi:
Chẳng phải chuyện Hoàng thượng muốn xây dựng thủy quân ở Phúc Kiến là rất bình thường ư? Cớ sao lại xảy ra động tĩnh lớn như vậy?

Bởi vì từ lúc nhậm chức ở Hộ quân doanh, Chu Thập Cửu không còn thời gian đến nhà nhạc phụ kèm cặp cho anh vợ nữa.
Lâm Di sai nha hoàn chuẩn bị sẵn nước tắm, đang định vào phòng nghỉ ngơi thì tiểu nha hoàn lúng túng đến tìm Quất Hồng, Quất Hồng vào phòng chuyển lời cho Lâm Di:
Quận vương gia bảo Quận vương phi qua đó a.

Da dẻ ấm áp, cơ thịt rắn chắc...
Lâm Di mím môi, càng cẩn thận chà lau hơn như sợ sơ ý đụng phải cái gì đó.
Trong phòng nha hoàn bà tử chạy qua chạy lại, Châu Lang Huyên kéo Lâm Di tới ngồi cạnh mình,
Lúc đó muội cũng trát phấn dày thế này sao?
Lâm Di nhìn số phấn son đầy ắp trên bàn, bật cười,
Ừ, chắc chắc không ít hơn tỷ đâu.
Nghe Lâm Di nói vậy Châu Lang Huyên mới yên tâm, để ma ma thoa phấn lên mặt mình, chỉ chớp mắt mà một tiểu thư xinh đẹp như hoa như ngọc đã biến thành hợp phản di động, cứ như quay mặt một cái là bột phần sẽ rơi lả tả vậy.
Trang điểm xong sẽ tới mặc hỉ phục, tất cả tiểu thư xuất giá đều phải theo trình tự này, sau đó là người làm mai trong gia tộc tới chải đầu cho tân nương.
Chu Thập Cửu sẽ không vô cớ nhắc tới tổ phụ nàng, Lâm Di cảm thấy trước mắt như hiện ra một bức tranh đang dần rõ nét.
Chuyện này rõ ràng không hề đơn giản.
Bằng không Tề Trọng Hiên đã chẳng nóng lòng bảo Tề Tam tiểu thư đưa tin cho nàng, không những cảnh báo Nhân gia sắp xảy ra chuyện mà còn dặn nàng cẩn thận đừng để bị liên lụy.
Chu Thập Cửu nói:
Ngày mai ta sẽ đi hỏi thăm lần nữa.
Lâm Di gật đầu,
Ừm, ta cũng sẽ viết thư cho tiên sinh hỏi thăm tình hình bên kia thế nào.
Nàng nhắm mắt lại, vốn tưởng rằng trong đầu đang rối rắm thì khó mà chìm vào giấc ngủ, ai ngờ nàng ngủ rất bình yên.
Giờ ngay cả tắm rửa vị này cũng không chịu để nha hoàn hay gã sai vặt hầu hạ mình.
Lâm Di có chuyện muốn hỏi Chu Thập Cửu, chỉ hận sao chàng không tắm mau cho xong thôi, cho nên đành vào phòng xép giúp đỡ.
Trong màn hơi nước bốc mù mịt, đôi mắt kia nom như bóng trăng in trên mặt hồ lặng, không hề hoang mang nhìn nàng, đáy mắt như đang dần gợn sóng.
Một lúc sau Chu Thập Cửu mới lên tiếng:
Nguyên Nguyên, tay áo em ướt rồi.
Vừa nói chàng vừa dợm người đứng dậy định đi lấy khăn sạch lau tay cho nàng, Lâm Di theo tiềm thức xoay người sang chỗ khác.
Hương thảo mộc từ miếng bánh đậu dần dần lan tỏa trong không khí, đây là mùi hương nàng thích nhất, vô cùng dễ chịu, cho nên động tác tay cũng không còn quá cứng nhắc nữa.
Chà lưng xong, Lâm Di vừa định đưa khăn lại cho Chu Thập Cửu thì lại bị Chu Thập Cửu nắm lấy tay.
Rồi chàng bỗng nói:
Vậy phải xem Nhân gia đối đáp thế nào, trên chính trường chưa bao giờ phân trắng phân đen rõ ràng.
Giống như tổ phụ em, không phạm sai lầm gì lớn cũng bị đoạt tước, triều Đại Chu có không ít huân quý bại trận song vẫn bảo toàn được tước vị.
Trong bóng tối, giọng chàng vừa vang vừa rõ.
Chu Thập Cửu tắm rửa thay quần áo xong, lúc ra ngoài thì cũng là lúc Đồng Ninh hỏi thăm tin tức trở về.
Lâm Di ngồi bên giường đọc sách, hồi lâu sau Chu Thập Cửu mới vào phòng, hai người trải chăn đệm rồi lên giường nằm, Chu Thập Cửu kéo tay Lâm Di, hất chăn trên người nàng ra, phủ chăn của mình lên người nàng, chiếc giường với hai tấm chắn riêng biến thành một giường một chăn,
Vẫn chưa có tin tức.
Chu Thập Cửu ôm Lâm Di vào lòng,
Phúc Ninh cách Kinh mấy trăm dặm, muốn có được tin tức chính xác thì phải chờ thêm một thời gian.
Bằng không trong thời gian ngắn như vậy, xua thủy quân phạt Oa không có kết quả mà còn ảnh hưởng đến tài lực của đất nước.
Trước khi chấp chính Hoàng thượng từng theo ý mình mà tập kết thủy quân thảo phạt giặc Oa, kết quả bị thảm bại.

Hôm sau Chu Thập Cửu vào triều từ rất sớm, để Trần Hán ở lại tháp tùng Lâm Di đến phủ quốc cữu gia.
Chưa tới giờ mà trước cổng phủ quốc cữu gia đã náo nhiệt lắm rồi, dân chúng sống lân cận đều chạy ra hóng chuyện.

Tối nay ca ca ở lại Quận vương phủ dùng cơm đi.
Lâm Di giữ Trần Lâm Hoành lại.
Trần Lâm Hoành cũng có ý định cho muội phu xem kết quả luyện võ mấy hôm nay của mình, cho nên lập tức gật đầu đồng ý.
Cửa chính bỗng
đùng đoàng
tiếng pháo nổ, Châu gia bắt đầu đưa các rương hồi môn ra ngoài.
Lâm Di đi tới khuê phòng của tân nương, Châu Lang Huyên vừa tắm rửa xong, đang chuẩn bị trang điểm.
bây giờ.
Ánh mắt Chu Thập Cửu hàm chứa ý cười,
Hải tặc hành tung bất định, đã vậy còn cấu kết với giặc Oa, thuyền của bọn chúng lại tốt hơn thuyền quan quân triều Chu chúng ta dùng gấp mấy lần.
Lâm Di phỏng đoán ý trong lời của Chu Thập Cửu, Quận vương gia về phe thảo phạt giặc Oa?
Chu Thập Cửu nói:
Đại Chu ta từ thời Cao Tông đến nay, ngoại trừ biên cương thỉnh thoảng xảy ra chiến loạn, phần lớn đều thái bình yên ổn, quan văn dần vượt mặt võ tướng, gia tộc xuất thân nhà võ cũng dần trở thành văn thần...
Nói tới đây chàng khẽ nhướng mày nhìn Lâm Di, nụ cười bên môi càng thêm rõ rệt.
Chu Thập Cửu muốn nói tới Trần gia.
Lâm Di bảo nhà bếp chuẩn bị đồ ăn, hai huynh muội ở trong phòng nói chuyện nhà.
Đến giờ rời nha môn, Chu Thập Cửu trở về phủ, hai nam nhân ăn cơm xong thì ra sân vận động.
Chu Thập Cửu không mặc quần áo mà dáng vẻ vẫn ung dung đường hoàng như bình thường, chàng nở nụ cười cực kỳ dịu dàng với nàng,
Bao giờ Nguyên Nguyên mới thôi thẹn thùng đây?
Nghe giọng nói ôn tồn của đối phương, Lâm Di cổ ổn định nhịp tim,
Quận vương gia tắm mau một chút, nước sắp lạnh rồi.
Dứt lời nàng đi ra ngoài, không hề quay đầu lại.
Chu Thập Cửu mỉm cười nhìn theo, giấu trong ngữ điệu đầy ẩn nhẫn kia của nàng rõ ràng là sự tức tối, chỉ hận không thể há miệng cắn chàng một cái mà.
Chu Thập Cửu thong dong nằm tựa trong thùng tắm, hơi nước bốc lên khiến ánh mắt chàng càng thêm sáng ngời, tóc đen được búi cao cố định bằng một cây trâm, vẻ phóng khoáng bao trùm lấy khuôn mặt tuấn tú
cực độ,
Nguyên Nguyên, bánh đậu em làm đâu rồi? Lấy cho ta dùng với.
() Bã đậu đúc thành khối dùng để tắm, có tác dụng như xà phòng.

Tội danh mà nhà họ Nhân phạm phải không biết từ đầu ra...
Lâm Di ngập ngừng,
Nhân gia ở Phúc Kiển có uy tín rất lớn, chắc hẳn triều đình sẽ không tùy tiện định tội...

Lâm Di vừa nói vừa ngước lên nhìn Chu Thập Cửu, trong bóng tối dày đặc, Chu Thập Cửu không lên tiếng đáp lời nàng, trái tim Lâm Di dần chìm xuống...
Chu Thập Cửu đang nói tới vụ án nhà mẹ của Hoàng hậu nương nương.
Lâm Di phản bác:
Lần đó là vì tham ô nên mới bị thảm bại mà, lần này chưa hẳn sẽ xảy ra bê bối như vậy, chưa kể khi ấy Hoàng thượng vẫn chưa tự mình chấp chính, tình hình triều chính hỗn loạn, không thể so với

Đây chính là sự khác nhau giữa quan văn và võ tướng.
Lâm Di nói:
Cha luôn lấy ổn định biên cương làm đầu, tránh gây chiến tranh.
Tổ tiên Nhân gia xuất thân từ quan văn, nghĩ tới sự lầm than khổ cực của dân chính, đương nhiên cũng không muốn khơi mào chiến tranh.
Chu Thập Cửu khẽ cười,
Chúng ta tranh luận cũng vô ích, còn phải xem ý của Thánh thượng thế nào.
Trước khi Hoàng thượng tỏ rõ ý mình, tất cả đều chỉ là phỏng đoán không cơ sở.
Cách Trầm Lâm Hoành thường dùng chính là ông eo thon ăn cơm9 không vào, Lâm Di thì trực tiếp hơn, cứ nhìn tiểu Tiêu thị lom lom, đến khi bà không chịu nổi, đành phải bảo nhà bếp mua nguyên liệu rồi đ6ích thân xuống bếp.
Sau khi Lâm Di được gả đi, tiểu Tiêu thị lại hăng hái làm dưa muối hơn hẳn, nhưng trong nhà thiếu người ăn nên 5ngày nào bà cũng thở dài thở ngắn.
Châu Lang Huyên thỉnh thoảng lại quay sang nhìn Lâm Di cười bất đắc dĩ.

Tân nương mặc hỉ phục xong, ma ma lại tới dặn dò chuyện động phòng, Châu Lạng Huyền ngượng không muốn nghe, cúi đầu tìm cách hoãn binh,
Ma ma mau đi xem đám nha đầu kia đã chuẩn bị xong hết mọi thứ chưa.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.