Chương 186: Lợi dụng khi người ta gặp khó khăn
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 1335 chữ
- 2022-02-04 04:45:30
Xử lý vụng về thể nào cũng có đồn lung tung bay tới chỗ của Chu lão phu nhân, thôi thì cứ thoải mái mở cửa ra, để nha hoàn 8bà tử vào thu dọn vẫn hơn.
Lâm Di mở vung nồi, bỏ thịt đã băm sẵn vào, sau đó lại cho thêm chút muối,
Quận vương 3gia thích ăn hạnh đào, ta thả vào một ít nhé?
Chu Thập Cửu nhìn Lâm Di bận rộn, khẽ gật đầu,
Ừm.
Lâm Di thả dụng cụ t9rong tay xuống, ra mở cửa gọi Quất Hồng vào,
Bảo nữ đầu bếp vào nấu nốt nồi cháo.
Vừa nói nàng vừa đánh mắt về phía nhà 6bếp,
Vừa rồi ta bất cẩn làm lửa dây sang mép váy...
còn khiến Quận vương gia bị ướt nữa, gọi Bạch Thước chuẩn bị 5y phục sạch để chúng ta trở về phòng thay.
Quất Hồng mở to hai mắt, cả buổi sau mới hồi phục tinh thần, vội vàng xua tiểu nha hoàn trở về báo tin.
Cơm nước xong, ngày bên Thái Y viện đến thăm mạch cho Lâm Di.
Lâm Di biết đây chỉ là cảm gió nhẹ mà thôi, ngụy bắt mạch xong cũng chỉ kê đơn thuốc đẩy gió giải nhiệt, Chu Thập Cửu nhanh chóng sai Bạch Thược đi lấy thuốc, ngày còn không quên dặn dò Lâm Di:
Khoảng thời gian này trong Kinh có khá nhiều người ngã bệnh, Quận vương phi phải điều dưỡng thật tốt.
Ngày vừa đi, Thân ma ma liền đến tìm hiểu tin tức, còn chủ động ngỏ ý:
Lão phu nhân nói trong phủ có nhiều hạ nhân bị bệnh, nên để nô tỳ đến hầu hạ Quận vương phi.
Đối phương đã nói vậy, Lâm Di cũng không tiện từ chối.
Ngã bệnh là chuyện lớn, không thể để lây cho Chu Thập Cửu, bằng không nàng sẽ bị quy tội làm dở dang chính sự, rõ ràng Chu lão phu nhân muốn lấy tư cách trưởng bối tới nhắc nhở nàng đây mà.
Chẳng qua với loại chuyện này, nàng đương nhiên biết nên làm thế nào, cho dù Thân ma ma không tới, nàng cũng sẽ chuyển chăn đệm của Chu Thập Cửu sang thư phòng.
Sắp xếp cho Chu Thập Cửu chuyển vào thư phòng xong, Lâm Di mới nằm xuống nghỉ ngơi.
Trước giờ ngủ, Thân ma ma bưng canh nóng tới cho Lâm Di,
Quận vương phi nếm thử tay nghề của nô tỳ đi, nhân lúc còn nóng uống rồi đắp kín chăn, nếu có thể đổ mồ hôi, bệnh sẽ mau khỏi hơn.
Lâm Di mỉm cười gật đầu với Thân ma ma,
Làm phiền ma ma rồi.
Thân ma ma tươi cười đáp:
Chỉ cần Quân vương phi không chê nô tỳ là được.
Khi còn bé chàng là một đứa trẻ được nuông chiều thành hư, trước khi gia đình gặp chuyện không may, chàng hay khóc ăn vạ, chỉ cần khóc là có thể lấy được thứ mình muốn, nghe huynh đệ tỷ muội dòng họ nói mình xấu là chàng khóc, bị chê đần chàng cũng khóc.
Mỗi lần như vậy chàng đều siết chặt tay mẫu thân, nghe mẫu thân an ủi rằng sẽ không sao, lớn lên sẽ ổn thôi.
Cũng bởi vì được cưng chiều quá mức, nâng trong lòng bàn tay sợ ngã, ngậm trong miệng sợ tan, nên tuy chàng không có mặt nào xuất sắc, cha mẹ vẫn nói rằng như vậy rất tốt, có thể sống bình an cả đời.
Sau khi thay y phục xong, hai người ngồi xuống, nhà bếp cũng đã bưng cháo lên, Lâm Di đưa cho Chu Thập Cửu, Quận vương gia nếm thử xem có phải là mùi vị lúc nhỏ từng ăn không.
Cháo trẻ con ăn đều được nấu theo kiểu này, mùi vị tương tự nhau, mằn mặn rất dễ ăn, ăn mà không chú ý thì có thể ăn rất nhiều.
Một chén cháo không có gì đặc biệt và ít rau dưa ăn kèm, ngay cả nữ đầu bếp cũng cảm thấy đơn sơ quá mức, liên tục hỏi Củng ma ma:
Như thể có được hay không?
Đây là lần đầu tiên bà làm bữa cơm mộc mạc dường này đấy, huống chi phần lớn đều do Quận vương phi tự tay làm.
Một chén cháo bình thường, ấy vậy mà có người lại không chê.
Thân ma ma là thân tín Chu lão phu nhân đưa từ nhà mẹ đẻ đến ngày thường cực kỳ được Chu lão phu nhân tín nhiệm, cả Chu Đại thái thái Chân thị lẫn Chu Nhị thái thái Quách thị đều phải khách khí với bà ta mấy phần.
Đến chỗ này của Lâm Di, đãi ngộ bà ta nhận được đương nhiên vẫn không đổi.
Thân ma ma tự tay đắp kín chăn cho Lâm Di,
Lão thái thái bên thân gia ngã bệnh, cả phủ Quận vương lại đều dựa vào một mình Quận vương phi, Quận vương phi lao lực nên mới bị bệnh đấy.
Một ngọn đèn chiếu nơi đỉnh đầu, tay Lâm Di được một bàn tay lành lạnh nắm lấy, sau đó Thân ma ma đỡ nàng dậy, một chén thuốc được đưa đến trước mặt.
Bên tai nàng truyền đến giọng của Chu Thập Cửu:
Uống thuốc xong rồi ngủ tiếp, em sốt cao lắm.
Lâm Di nhẹ gật đầu, uống một hơi cạn chén thuốc, đến khi lại tỉnh dậy thì người đã bớt nóng được một chút.
Trong tổn thất rất nhiều người biết Tiểu Thập Cửu nhà Khang Quận vương là một đứa trẻ bình thường, chỉ có cha mẹ chàng là vẫn thương chàng, chưa từng ghét bỏ.
Phụ thân từng bộc lộ nỗi lo âu, con trai như vậy tương lai sẽ không được tông tộc coi trọng.
Mẫu thân liền nhẹ nhàng nói với ông rằng:
Tìm được một người không chê con thì con sẽ hạnh phúc thôi.
Để dỗ trẻ con, cháo thường được đựng trong chén sứ nhỏ, rắc thêm ít hành lá xanh nhạt, làm nổi bật hạt gạo trắng ngần, trông đẹp mà ăn cũng ấm bụng.
Thật sự khiến người ta phải nhớ lại lúc còn bé.
Chu Thập Cửu vừa ăn cháo vừa nhìn Lâm Di, Lâm Di cũng đang từ tốn ăn từng muỗng nhỏ một.
Chỉ cần có một người như vậy, bất kể con khóc hay cười, con thông minh hay bình thường, chỉ cần người đó không chê, một lòng ở bên cạnh con là được.
Khi đó chàng nghe không hiểu, cho rằng thì ra muốn được hạnh phúc lại đơn giản như vậy.
Chuyện đã rất lâu không nhớ tới, hôm nay lại bị một chén cháo khơi gợi lại, so với những lần trước, lần này rõ ràng hơn hẳn, tựa như đang ở trước mắt vậy.
Ngày mai nô tỳ sẽ tới sớm hầu hạ Quận vương gia vào triều, Quận vương phi cứ yên tâm nghi ngờ.
Cho dù là vì nàng bệnh, nhưng Thân ma ma thế này cũng ân cần quá mức.
Chu lão phu nhân im hơi lặng tiếng được mấy ngày, rốt cuộc nhân lúc nàng bệnh lại rục rịch rồi.
Thật sự là không từ bất kỳ cơ hội nào mà.
Lâm Di mỉm cười với Thân ma ma,
Vậy đành làm phiền ma ma.
Uống thuốc xong Lâm Di nằm xuống, bảo Quất Hồng lấyy phục Chu Thập Cửu sẽ mặc ngày mai cho mình xem qua một lần rồi mới thổi đèn nghỉ ngơi.
Ngủ tới nửa đêm, nàng bắt đầu thấy người nhức mỏi dữ dội, cố chịu đựng ngủ tiếp, sáng hôm sau thì ngay cả lòng bàn tay cũng thấy nóng hôi hổi.
Bạch Thược đang ngồi một bên thêu thùa, nhìn thấy nàng mở mắt liền đi tới hỏi:
Quận vương phi cảm thấy thế nào? Có đỡ hơn chút nào không?
Lâm Di gật đầu, giọng khàn khàn:
Giờ nào rồi? Trong phủ có chuyện gì không?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.