Chương 187: Thăm viếng


Rửa mặt xong xuôi, Lâm Di thoa thêm ít son cho tươi tắn hơn, sau đó lại để Quất Hồng dùng một cây trâm đồng tráng men cổ định mái tóc dài đen8 nhánh của mình thành búi.

Lâm Di nhìn bóng Bạch Thược đứng sau lưng mình trong gương, hỏi:
Nhà bếp đã làm xong bánh nếp gói lá tía3 tô chưa?
Bạch Thược đáp:
Nô tỳ mới đi xem, gần xong rồi ạ, chỉ chờ hấp chín là có thể đưa sang chỗ lão phu nhân.
Trong Kinh vào tháng nó9ng nhất Hè, người già thường thích ăn bánh nếp gói lá tía tô, nếu Chu lão thái gia và Chu lão phu nhân đã dọn vào phủ Quận vương ở, vậy nàng6 sẽ theo phép tôn kính trưởng bối.

Muốn không bị người bắt bẻ thì trước tiên phải chu toàn nghĩa vụ của mình trước.
Theo lý thì tiểu cô nương tuổi này đều vô cùng mềm yếu, với thân phận hiện có, Quận vương phi có nhân lúc bệnh nằm lì trong phòng mấy ngày cũng bình thường.
Bụng nghĩ vậy, nhưng nhìn thấy bàn tay cầm chén trà của Lâm Di hơi run, biết nàng vẫn còn yêu nhưng vẫn gắng gượng chống đỡ, Thân ma ma không khỏi khâm phục.

Quận vương phi yên tâm.
Củng ma ma cười nói:
Có Thân ma ma giúp đỡ, Tết Trung Nguyên sẽ được chuẩn bị đâu vào đó thôi.
Lâm Di nói:
Đây là lễ báo hiệu đầu tiên từ khi ta gả vào phủ, không xử lý chu đáo sẽ bị người ta chê cười, có hai ma ma giúp đỡ, ta cũng yên lòng phần nào.
Mặc dù không biết đối phương có ý gì, nhưng bây giờ thoái thác thì chẳng khác nào tự bê đá đập chân, thừa nhận mình đã sai lầm khi chạy tới đây, Thân ma ma đánh gật đầu,
Quận vương phi đã tin tưởng nô tỳ, nô tỳ đương nhiên sẽ tận tâm tận lực.
Lâm Di mỉm cười,
Ta có viết một đơn thuốc ngừa bệnh, cầm đi sắc rồi cho tất cả người trong phủ uống để đừng bị lây.
Phiền ma ma lo liệu bên phía lão phu nhân, chuyển hết hạ nhân ngã bệnh ra dãy nhà sau để điều dưỡng.
Nói tới đây cổ họng nàng bắt đầu ngứa, Lâm Di lấy khăn che miệng, ho khan mấy tiếng.
Củng ma ma bước lên rót nước cho nàng uống.
Thấy nàng không còn sai bảo gì khác, Thân ma ma nhún người hành lễ rồi lui xuống đi sắp xếp công việc.
Thân ma ma đi rồi, Củng ma ma mới nhỏ giọng hỏi:
Để Thân ma ma giúp đỡ có ổn không ạ?
.
Lâm Di nhấp một hớp trà,
Tết Trung Nguyên đã cận kề rồi, người trong tộc sẽ tụ hợp với nhau, chẳng lẽ muốn người trong tộc nhìn thấy bên chúng ta phân chia rạch ròi với thúc thẩm ở cùng phủ sao, người ngoài nhìn vào sẽ cho rằng ta không thật lòng phụng dưỡng thúc thẩm.
Chưa kể, cho dù không cho người của Chu lão phu nhân giúp đỡ, chuyện tốt xấu gì trong phủ vẫn tới tại Chu lão phu nhân thôi.
Nàng đã gả vào Chu gia, đương nhiên phải hiếu thảo với trưởng bối Chu gia.
Chẳng qua, Quách thị có mang trước khi được Lâm Uyển tặng búp bê hay Lâm Uyển tặng búp bê rồi Quách thị mới hoài thai, chẳng ai biết được cả.
Đã từng chết rồi sống lại nên Lâm Di không thể bài xích hoàn toàn những chuyện quỷ thần này.
Nhưng dựa vào một con búp bê là có thể mang thai thì...
Nói vậy Quách thì có thể hoài thai là nhờ hưởng lây phúc khí của Lâm Uyển, đương nhiên Quách thị phải cảm tạ Lâm Uyển tử tế rồi.
Một chuyện nhỏ cũng đủ làm quan hệ hai nhà thân thiết hơn, xem ra từ đây về sau phu nhân Trần Quốc công sẽ thường xuyên lui tới, và Lâm Uyển lại lập thêm công cho tôn thất.
Hôm Tết Trung Nguyên, thế nào Lâm Uyển cũng tỏa sáng chói lọi.
Tân nương như thể gả vào rất khó được trưởng bối chấp nhận, nàng cũng là nàng dâu mới, hiển nhiên phải giữ khoảng cách với người như vậy.
Quách thị đang mang thai mà vẫn cất công đến thăm bệnh, cuối cùng còn không quên nhắc nàng.
Lâm Di nhẹ gật đầu.
còn khó tin hơn cả Điển thị giả Bồ Tát.
Chân thị cười tít mắt nhìn Lâm Di,
Người xưa thường có câu nhà có chuyện vui sẽ giải trừ được vận xui, nói không chừng lần này Nhị đệ muội mang thai, Quận vương phi cũng có thể gặp may.
Lâm Di nhìn Quách thị, cũng bật cười,
Cũng hy vọng ta có thể hưởng lây phúc khí từ Nhị tẩu.
Chân thị và Quách thị ngồi thêm một lúc thì xin cáo từ, Quách thị đi được một quãng thì bỗng nhớ tới một chuyện, trở lại nói:
Tiểu Thập Ngũ nhà Thật thúc phụ muốn dẫn chính thế sang thăm phụ thân và mẫu thân.

Quan hệ họ hàng của tôn thất trước giờ luôn khiến người ta đau đầu.
Bước đầu tiên nàng đã làm được, bước kế tiếp phải từ từ.
Hai chủ tớ vừa nói tới đây, Chu Đại thái thái Chân thị và Chu Nhị thái thái Quách thị cùng tiến vào viện.
Lâm Di bảo Bạch Thược mang ghế lót đệm gấm ra mời Chân thị và Quách thị ngồi.
Khang Quận vương có hòa thuận với nhà Chu lão phu nhân không là một chuyện, nàng có phụng dưỡng trưởng bối chu đáo hay không lại là chuyện khác.
Trước tiên nàng phải hiểu mình đã là một phần của Chu gia, nếu coi mình là người ngoài thì sẽ vĩnh viễn bị bài xích, dẫu nàng có lý, các thành viên trong tổn thất vẫn sẽ đứng về phía Chu lão phu nhân.
Đấu đá trong nội trạch ấy à, muốn thắng phải đấm vừa xoa, kiên quyết nắm chặt quyền quản gia trong phủ, tỏ ra mềm yếu cũng chỉ để lấy lòng người khác.
Dặn dò x5ong, Lâm Di bảo Bạch Thược gọi Thân ma ma đến.
Lâm Di cười nói:
Ta còn bệnh, sợ lây cho lão thái gia và lão phu nhân nên đã mở nhà bếp nhỏ nấu riêng, đành phiển Củng ma ma và Thần ma ma trông nom đầu bếp bên bếp chính vậy.
Thân ma ma hơi kinh ngạc, không ngờ Quận vương phi sẽ giao việc quản bếp chính lại cho mình.
Nếu đã là người một nhà, Quận vương phi là nàng bệnh mà vẫn quản chặt nhà bếp không buông, ngộ nhỡ có chỗ nào không thỏa đáng, thế nào Chu lão phu nhân cũng đánh tiếng bản thân lơ là cho mà xem.
Lâm Di bị bệnh nên ba người chỉ tán dóc vài câu, rồi Chân thị bỗng nhắc đến phu quân của Lâm Uyển:
Không khôi ngô bằng lúc trước, da dẻ cũng sạm đi, nhưng vẫn đi lại được là tốt rồi, lúc ta đưa Toàn ca sang thăm ta chẳng dám nói gì nhiều.
Quách thị nhớ lại tình hình lúc đó, cũng cúi đầu cười khẽ,
Chứ còn gì nữa.


Muội ấy nha.
Chân thị nói:
Phải dưỡng mình thật tốt, không thấy ai đó im hơi lặng tiếng có tin vui sao?
Lâm Di thuận theo ánh mắt Chân thị nhìn sang Quách thị.
Quách thị đỏ mặt,
Đại tẩu lại trêu ghẹo ta nữa.

Từ ban đầu chỉ sang hỏi thăm tin tức đến giờ là giúp đỡ, trước đó bà ta đã chuẩn bị tinh thần bị lạnh nhạt, ai ngờ Quận vương phi không hề có cử chỉ xa cách nào.
Sau khi Quận vương phi gả vào, vốn là người bên cạnh
lão phu nhân, bà ta nhìn rõ tất cả chuyện xảy ra trong phủ.
Vị Quân vương phi này quá thông minh, tầm nhìn sắc sảo không để lọt nửa hạt cát.
Qua một thời gian tiếp xúc, ấn tượng của bà ta dành Quận vương phi dần thay đổi.
Quận vương phi chẳng những thông minh mà còn cực kỳ cứng cỏi, mới tối qua còn sốt cao mà sáng nay đã ăn mặc chỉnh tế ngồi bên giường sắp xếp việc bếp núc trong phủ.
Lâm Di nói tiếp:
Sắp đến Tết Trung Nguyên rồi, phải chuẩn bị cúng tổ tiên, ta mà không bị bệnh thì đã đến tìm lão phu nhân bàn bạc.
Nói tới đây nàng quay sang nhìn Thân ma ma,
Giờ có Thân ma ma ở đây, đỡ cho ta phải đi một chuyến.
.
() Tết Trung Nguyên chính là ngày xá tội vong nhân Rằm tháng 7 (cũng là ngày lễ Vu Lan – lễ báo hiếu).
Muốn bà ta giúp đỡ cả việc chuẩn bị đón Tết Trung Nguyên? Thân ma ma càng ngỡ ngàng.
Như biết được Lâm Di nghĩ gì, Quách thị mỉm cười giải thích:
Bên Thật thúc phụ thường xuyên qua lại với nhà chúng ta, mấy năm qua Thật thúc phụ giận Thập Ngũ, thường xuyên không khỏe nên ít sang chơi.
Nói tới đây, Quách thị thoáng ngập ngừng,
Do Thập Ngũ kiên quyết bỏ vợ tái giá, mà nàng dâu mới lại từng bị chồng bỏ.

Thảo nào trưởng bối trong nhà lại tức tới mức độ bệnh.
Quách thị nói tiếp:
Muội biết rồi thì để trong lòng thôi.
Nói cho nàng biết sớm để nàng còn biết mà cư xử, tôn thất nhiêu khê phép tắc, nhất là trong chuyện cưới vợ gả chồng cho con cái.
Lâm Di cười hỏi:
Nhị tẩu có mang à?
Quách thị gật đầu,
Vốn định sớm nói cho mọi người hay, nhưng vì lần trước...
ta sợ mẫu thân mừng hụt.
Lâm Di cũng nghe nói Quách thị từng bị sẩy thai.
Mắt Chân thị hấp háy,
Nhị đệ muội phải cảm ơn vợ Nguyên Quảng đấy.
Chuyện này liên quan gì tới Lâm Uyển? Quách thị nhìn Lâm Di,
Bụng ta mãi không có động tĩnh, nghe người ta nói nếu nhờ thai phụ cần bầu lúc đầu năm đi mua hộ một con búp bê để giấu dưới gối thì sẽ có tin vui, cho nên ta đã mời vợ Nguyên Quảng giúp đỡ, không ngờ lại có mang thật.

Quách thị cười bảo:
Muội nghỉ ngơi đi, ta về đây.

Hôm Tết Trung Nguyên có gì cần ta giúp một tay cứ nói, ta sẽ tới sớm.
Đưa tiễn Chân thị và Quách thị xong, Lâm Di mới trở về buồng nghỉ ngơi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.