Chương 193: Kinh tâm
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 1832 chữ
- 2022-02-04 04:45:46
Hiển Quận vương phi nói:
Sau khi Hoàng hậu nương nương ngã bệnh, trong cung rất hiếm tổ chức ca múa, ngay cả trong cung yến cũng khôn8g gặp được nhiều vũ nương vậy đâu.
Lâm Di cười nói:
Hoàng hậu nương nương khỏe lại, Hoàng thượng cũng vui theo.
Đương nhiên.
Hiế3n Quận vương phi hạ giọng thấp hơn:
Hoàng hậu nương nương là người duy nhất tiến cung bằng cổng chính đấy, lúc nương nương bệnh nặng9 nhất, Hoàng thượng đã từng nói, đời này chỉ lập một
mình nương nương làm hậu.
Bất luận là vì áy náy hay bởi chân tình, tóm 6lại Hoàng đế cũng đã cho Hoàng hậu một lời hứa.
Cùng lúc đó, Hoàng thượng cầm lời chúc của văn võ bá quan ra bình phẩm, Thái hậu nương nương vừa ý văn chương của một số người, Hoàng thượng cười nói:
Mẫu hậu biết chọn thật, đây chính là văn của Trịnh Các lão, Lại Bộ thượng thư, Trạng Nguyên lang và Thám Hoa lang đây.
Nữ quyền đoán đổ đèn, quan văn dưới lầu múa bút lông, Tết Trung Nguyên năm nay thật sự vô cùng náo nhiệt.
Qua gần phân nửa thời gian, Lâm Di mới viết đáp án cho một câu, Hiến Quận vương phi cũng chọn giải hai câu cực khó, viết xong đưa cho khiến nội thị dâng lên.
Nội thị từ tốn thông báo đáp án trong tiếng cười đùa của nhóm mệnh phụ.
Thái hậu nương nương tươi cười nhìn nàng ta,
Kỳ Lân tặng con, đây là điềm lành đấy.
Ngũ vương phi thẹn thùng cười tạ ơn.
Sau khi thành thân, Ngũ tiểu thư Ninh Bình thật sự rất khác lúc trước, biết kiềm chế, cũng khéo léo xử sự hơn nhiều.
Hiến Quận vương phi gật đầu,
Ta biết chứ, nhưng phía muội thân thiết với Nhân gia như vậy, Nhân Ngữ Thu tiên sinh còn do muội đích thân đưa tiễn khỏi Kinh...
Nàng ấy vừa nói nhìn về phía Thái hậu và Hoàng hậu,
E sẽ có người tin là thật.
Hiến Quận vương phi nói thế đã là nói giảm nói tránh rồi.
Việc nàng và nhà họ Nhân thân thiết đương nhiên là lý do khiến người ta tin tưởng, nhưng tin Hoàng thượng muốn Nhân gia tận trung với triều đình mới quan trọng nhất, tin này chắc chắn là thật rồi.
Hoàng hậu nương nương cài trâm phượng, đuôi phượng buông rũ ở hai bên tóc mai5, khuôn mặt như phát sáng.
Huệ phi nương nương mặc váy áo màu hồng sẫm, rực rỡ như đóa tường vi chớm nở.
Ngắm hoa đăng xong, Hoàng thượng tự tay thả đèn Khổng Minh, chúc Thái hậu thọ sánh Nam Sơn, nguyện triều Đại Chu hưng thịnh vạn năm.
Thái hậu, Hoàng hậu và các vị nương nương đều viết câu đố dán lên đèn, cùng vui với nhóm mệnh phụ.
Nàng biết thế nào hôm Tết Trung Nguyên cũng xảy ra chuyện...
Lâm Di nhìn Hiến Quận vương phi,
Không ngờ nho sinh sẽ náo loạn.
Vẻ mặt Hiến Quận vương phi căng thẳng,
Quận vương gia nhà ta không bao giờ nhắc tới chuyện của Nhân gia, cho nên ta cũng không rõ.
Nếu Hiển Quận vương phi biết thì đã sớm nhắc nhở nàng.
Thái hậu và Hoàng hậu đều lo lắng nhìn Hoàng thượng.
Hoàng thượng đứng dậy,lệnh cho yến hội tiếp tục như bình thường, còn mình thì dẫn nội thị nhanh chóng rảo bước ra ngoài.
Thấy Ngũ vương phi tỏ ra thân thiết với mình như vậy, Lâm Di cũng không ngại thuận theo, kính cẩn gật đầu tạ ơn.
Mấy ngày nay Ngũ vương gia có thể nói là nhân vật chạm tay liền bỏng, liên tiếp được Hoàng thượng triệu kiến tới nam thư phòng.
Hoàng thượng đã mấy lần cười phá lên, cũng liên tục hạ lệnh ban thưởng.
Hoàn toàn đúng với bốn chữ
khắp chốn mừng vui
.
Trong ngoài Bắc Hải được canh chừng rất nghiêm ngặt, quan viên không ngừng cưỡi ngựa tuần tra bốn phía.
Hiến Quận vương phi kéo tay Lâm Di thầm thì:
Khang Quận vương gia vất vả rồi.
Quan võ trong Kinh là thế đấy,lễ tết càng lớn thì càng bận rộn hơn.
Hoàng hậu nương nương đoan trang và Huệ phi nương nương yêu kiều, phu thê Hoàng đế bất hòa nhiều năm như vậy, chẳng rõ Hoàng đế có thể nhớ tới sự dịu dàng xinh đẹp của Hoàng hậu lúc trước không nữa...
Lâm Di đang trò chuyện với Hiến Quận vương phi thì có cung nhân bưng một địa điểm tâm tới,
Ngũ vương phi bảo nô tỳ đưa sang cho Khang Quận vương phi ạ
Lâm Di ngẩng đầu lên nhìn Ngũ tiểu thư Ninh Bình hầu ngồi đối diện, Ngũ tiểu thư Ninh Bình hầu mỉm cười với nàng, vẻ mặt đầy thiện ý.
Hoàng đế Thái Tổ của Đại Chu kính trọng nhân sĩ trung trinh, không truy cứu tội của Nhân gia, song nhà họ lại không chịu vào triều làm quan.
Giang Nam đông đảo nho sinh, phần lớn đều từng được tổ tiên Nhân gia truyền thụ Nho học, đệ tử lại truyền lại cho đệ tử mình, cứ thế tuy Nhân gia sống ẩn cư, nhưng thanh danh vẫn không hề suy giảm.
Hoàng thượng đang trò chuyện với Thái hậu nương nương, nội thị bỗng vội vàng vào bẩm báo.
Nghe xong, nụ cười trên mặt Hoàng thượng liền đông cứng, trong Y Lan đường lập tức yên tĩnh lại.
Không biết ai đã lan truyền tin Hoàng thượng muốn phong hầu bái tước cho con cháu Nhân gia ra ngoài, nho sĩ trong Kinh bèn chọn hôm Tết Trung Nguyên biểu tình phản đối, ôm tượng Khổng thánh nhân kéo đến Bắc Hải, lấy tiếng là đòi công bằng cho tất cả nho sĩ trong thiên hạ.
Hiến Quận vương phi lôi kéo Lâm Di,
Chắc muội cũng biết rồi, người bên ngoài đều nói tin tức do chỗ muội truyền ra.
Đặt hai chuyện này vào cùng một vẻ, lời đồn càng đáng tin hơn.
Có người đã sớm biết việc nho sinh sẽ gây chuyện trong ngày Tết Trung Nguyên, cho nên vừa rồi ở Tôn Thất doanh mới có nhiều người cười mờ ám như vậy.
Hoàng thượng phong cho Nhân gia tước Trung Dũng hầu, cho dù bây giờ Nhân Phụng Trúc không chịu nhận, nhưng chuyến đi biển của cậu ta nhất định sẽ không có đường trở về, tới lúc đó nếu Hoàng thượng vẫn khăng khăng truy phong, Nhân gia sẽ không còn lý do gì để từ chối nữa.
Mà một khi đã đeo cái mũ Trung Dũng hầu rồi, Nhân gia muốn không xuất lực cho triều đình cũng không lấy được cớ, trừ phi họ muốn bị chém đầu cả họ tộc.
Nghe xong, Lâm Di không khỏi căng thẳng,
Loại tin tức như vậy, ta nào dám truyền lung tung.
Nhân Ngữ Thu là tiên sinh của nàng, nàng tránh né còn không kịp, làm gì có chuyện tự đưa đầu cho người khác nắm.
Thái hậu khó hiểu hỏi:
Tại sao lại vào hôm nay?
Hoàng hậu đăm chiêu,
Có lẽ là do lễ báo hiếu, người đọc sách đi tế tổ sẽ nhân tiện cúng bái Khổng thánh nhân luôn.
Thái hậu khẽ sở chén trà trong tay, dời mắt, nói:
Mấy năm nay Hoàng thượng chú trọng khoa cử, liên tục tu sửa miếu Không thánh nhân, các hoàng tử cũng luôn lấy tôn sư trọng đạo làm đầu, địa vị của Khổng thánh nhân rõ ràng cao hơn ở thời tiền triều nhiều, đám nho sinh kia còn náo loạn cái gì nữa?
Nhất định phải có nguyên nhân, nho sinh sẽ không vô duyên vô cớ gây chuyện.
Thái hậu sai người đi hỏi thăm rồi hạ giọng bảo Hoàng hậu:
Hoàng để bận việc, thời gian cũng không còn nhiều, kết thúc yến tiệc đi.
Hoàng hậu đáp vâng dạ,
Con cũng cho người đi chuẩn bị ngay đây.
Thái hậu gật đầu.
Lúc tiền triều diệt vong, hoàng thất bỏ chạy tới Giang Nam thành lập Nam Trần, Nhân gia vẫn là một trong số ít trung thần có công phụng dưỡng quân chủ.
Sau khi Nam Trần diệt vong, tổ tiên Nhân gia cũng tuẫn táng theo chủ.
Cho nên thấy Ngũ vương phi đối đãi với Lâm Di thế này, người bên cạnh đều hâm mộ.
Pháo hoa được đốt hết thì Hoàng thượng cũng giá lâm, tất cả lập tức đứng dậy chào đón, Hoàng thượng tươi cười lệnh cho người bên cạnh,
Thả hoa đăng đi, cầu xin tổ tiên che chở Đại Chu ta.
Tết Trung Nguyên năm nay Hoàng thượng có tâm trạng vô cùng vui vẻ, cho nên bảo quan viên Hàn Lâm viện chấp bút viết văn tế rồi nhét chúng vào đèn hoa sen, thả xuống hồ Thái Dịch.
Lâm Di ở bên này cũng nghe được lõm bõm vài câu.
Tổ tiên Nhân gia từng là nho sĩ nổi danh, có đến hơn trăm đệ tử ở vùng Giang Nam.
Nhóm nữ quyến quay đầu nhìn nhau, Hoàng hậu cho người đi hỏi thăm tin tức, Tưởng thị nhân lúc không ai chú ý nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài Y Lan đường, sau đó quay lại nhỏ giọng nói:
Bên ngoài có rất nhiều thị vệ, chắc xảy ra chuyện gì đó rồi.
Trong mắt mọi người đều lộ vẻ căng thẳng.
Hoàng hậu nhỏ giọng nói gì đó với Thái hậu, Thái hậu nhíu mày, Huệ phi ở bên cạnh thì lại lơ đãng liếc về phía muội muội mình là Ngũ vương phi.
Thoáng cái mặt hồ Thái Dịch trong vắt yên ả đã sáng rực lên bởi vô số ngọn hoa đăng trôi lững lờ, Hoàng thượng đỡ Thái hậu nương nương, dẫn theo mọi người đi ngắm hồ.
Tinh tú trên cao dường như đều rơi vào trong hô, khiến mặt hồ óng ánh hơn cả bầu trời đêm.
Chẳng qua nàng ta vẫn không bỏ được tính háo thắng vốn có, vì vậy cứ thể lấn lướt mấy vị vương phi khác.
Nhóm mệnh phụ cũng được ban giấy bút, Hiển Quận vương phi đoán đúng mấy câu nhưng lại khoanh tay không chịu viết, Lâm Di cũng chỉ cười quan sát.
Cung nhân mang phần thưởng ra, chỉ chờ có người đoán trúng là lấy ra ban thưởng.
Ngũ vương phi chơi rất hào hứng, giành trước người khác đoán trúng hai câu đầu, lập tức được thưởng một thanh ngọc như ý và một cái khóa Kỳ Lân bằng vàng cực kỳ tinh xảo.
Giờ lo lắng có ích gì.
Tưởng thị lấy cớ mời rượu đi tới chỗ hai người,
Nên suy nghĩ tìm cách thoát thân mới đúng.
Trước mắt bao người, bị Thái hậu với Hoàng hậu kêu lên hỏi thì chắc chắn sẽ mất sạch mặt mũi, cho nên bằng mọi giá phải tránh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.