Chương 208: Phản chiến


Giữa Nhị Vương gia, Thất hoàng tử và Thập hoàng Tử.

Đương nhiên Nhị Vương gia là người có hoàn cảnh phù hợp nhất. <8br>
Chu Thập Cửu nhắc tới chuyện này, chẳng lẽ muốn ám chỉ tương lai bọn họ có khả năng đứng về phía Hoàng hậu nương nư3ơng? Mẹ đẻ của Ngũ Vương gia – Thục phi nương nương - là một trong tứ phi đứng đầu cửu tần, Ngũ Vương gia lại cưới Ngũ tiể9u thư Ninh Bình hầu làm chính thê, tỷ tỷ của Ngũ tiểu thư Ninh Bình hầu là Huệ phi không có con cái, nếu muốn hướng vinh h6oa phú quý cả đời, Huệ phi chắc chắn sẽ chọn một cây đại thụ để trèo lên.

Thục phi có thân phận cao quý, có hoàng 5tử bên người, chưa kể còn từng phụ giúp quản lý hậu cung trong thời gian Hoàng hậu ẩn cư tại Cảnh Nhân cung.
Ngoài cửa sổ thi thoảng vang lên tiếng nhóm tiểu nha hoàn cười đùa, cảm giác nhàn nhã này thật sự khiến người ta thỏa mãn.
Chỉ trong mấy ngày mà triều đình đã phê duyệt cho không ít con cháu huân quý và tôn thất nhập sĩ.
Cách năm năm triều đình mới chính thức tuyển một nhóm thị vệ, vì vậy chuyện các gia đình hiển quý trong Kinh tốn bao nhiêu công sức để tranh thủ tiền để cho con cháu đời sau, không cần nói cũng đoán được.
vậy bọn họ phải suy nghĩ thật kỹ.
Rửa mặt xong, hai vợ chồng lên giường nằm nói chuyện, chỉ chốc lát sau đã ngủ.
Ngày hôm sau quả nhiên phủ Hiến Quận vương đưa sách thuốc lại đây, bà tử mang sách đến cười toét miệng,
Quận vương phi nô tỳ nói, khi nào Khang Quận vương phi xem xong số này, nô tỳ sẽ lại mang mấy cuốn khác tới.
Lâm Di chuyển lời cảm ơn phu thê Hiến Quận vương phi, sau đó để tiểu nha hoàn thưởng bạc cho bà tử mang sách tới.
Sau đó Chu Nguyên Kỳ khập khiễng lên đến cảm ơn Chu Thập Cửu.
Lâm Di ở trong buồng thêu thùa, nghe tường thuật mọi chuyện xong thì lại cảm thấy, quả thật Chu Nguyên Kỳ không giống những vị con cháu tôn thất còn lại lắm.
Chu Nguyên Kỳ và Tưởng thị đều là người thông minh, can đảm, có chính kiến riêng, sẵn sàng chịu đau đớn da thịt, gánh vác oan ức, để biến mong ước thành hành động.
Cảnh tượng lúc đó cực kỳ lóa mắt, gây chấn động mạnh cho Hoàng thượng, nhất là Huệ phi còn trang hoàng tẩm cung của mình thành giống bên trong đèn cung đình, ai bước vào cũng sẽ thấy như đang trong mộng.
Đáng khen ngợi hơn cả là, chiếc đèn cung đình này vốn được chuẩn bị cho Tết Trung Nguyên, nhưng nó không được mang ra dùng, bởi vì lúc ấy phượng thể của Hoàng hậu nương nương mới khỏi.
Huệ phi và các nương nương còn lại đều không đành lòng quấy rầy để hậu hâm nóng tình cảnh, thể là chờ đến khi hậu cung dần dần bình lặng lại, Huệ phi mới hiển nghệ trước mặt Hoàng thượng.
Văn thư bổ nhiệm được ban xuống, Chu Nguyễn Cảnh đến Tam vương phủ, Chu Nguyên Kỳ không được tuyển làm thị vệ, mà bị điều đến Hộ Quân doanh.
Sau khi được tin, Lâm Di mới biết đến Hộ Quận doanh mới là ý muốn của Chu Nguyên Kỳ.
Lúc phụ thân của Chu Nguyên Kỳ hay tin, cứ tưởng rằng Chu Nguyên Kỳ không được tuyển là do vấn đề về phẩm hạnh khi trước, bèn lôi gia pháp ra đánh con trai một trận nhừ tử.
Nữ nhân trong cung đều thông minh hơn người hiểu được đâu là thời cơ tranh thủ tình cảm.
Huệ phi vốn xinh đẹp, có thêm cảnh nền như vậy tô điểm, Hoàng thượng muốn không động lòng cũng khó.
Tình cảm giữa để hậu dẫu có sâu đậm thì cũng là lúc trước, con người đều có tật chung là khi có trong tay thì không biết quý, lúc mất rồi mới nhớ.
Huệ phi trẻ tuổi xinh đẹp, được thành sủng.
Ngũ Vương gia trời sinh thông minh, gần đây rất được Hoàng thượng trọng dụng.
Nếu không muốn nương nhờ Ngũ Vương gia...
So với việc bổ nhiệm thị vệ thì trong cũng vừa diễn ra một màn chúc mừng đặc sắc hơn.
Huệ phi âm thầm cho làm một chiếc đèn cung đình khổng lồ, để cung nữ nâng đến trước mặt thánh thượng.
Đèn cung đình chậm rãi xoay tròn, để lộ Huệ phi uyển điệu gảy cầm bên trong.
Người của phủ Hiển Quận vương phủ đi rồi, Lâm Di mới mở sách thuốc ra xem.
Trong tàng thư các của phủ Hiến Quận vương quả nhiên đều là trận phẩm, Lâm Di chỉ lật vài trang liền ngồi đọc một hơi mấy canh giờ.
Hôm nay trời rất đẹp, ánh nắng rọi lên người vừa ấm vừa dễ chịu.
Nghĩ tới đây, Lâm Di bất giác mỉm cười.


Cười gì thế?
Chu Thập Cửu đặt sách trong tay xuống, nhìn Lâm Di ngồi dưới ánh đèn.

Lâm Di nâng chén trà lên uống một hớp, cười nói:
Cửa hàng tranh chữ sắp sửa xong rồi, nhất định có thể khai trương trước năm mới.

Hiến Quận vương phi còn đưa ta ba rương thư họa nhờ bán hộ.
Chu Thập Cửu nghe Lâm Di báo cáo chuyện về cửa hàng xong, hồi lâu sau mới cười cười, bâng quơ kể:
Hôm nay lúc trở về, nhìn thấy nội thị cầm bảng tên đến Tề gia, ta hỏi thì được biết là Thái hậu muốn triệu kiến Tề Nhị nãi nãi.
Trước đó vài ngày Lâm Di mới chạm mặt mẫu thân Châu Lang Huyên vào cung, chưa được bao lâu Thái hậu đã muốn gặp Châu Lang Huyện rồi.

Nhắc tới mới nhớ, lâu rồi nàng không gặp Châu Lang Huyên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.