Chương 213: Biến sắc


Tiểu Tiêu thị vẫn xoắn xuýt về tình cảm giữa hai nhà, nhỏ giọng nói:
Vậy sau này gặp mặt nhau thì biết làm thế nào ạ?
Lão thái thái ngẩng đ8ầu nhìn tiểu Tiêu thị,
Ta còn không sợ gặp Trịnh lão phu nhân thì con sợ cái gì? Quan hệ giữa Lâm Di và Trịnh Thất tiểu thư không gần gũi h3ơn quan hệ giữa con và Huệ Hòa Quận chúa ư?
Tiểu Tiêu thị bị rầy la thì ủ rũ.

Lâm Di an ủi:
Chỉ nói nhà ta không muốn bàn chuyện c9ưới hỏi sớm thôi chứ có nói hai nhà sẽ không làm thông gia đầu, mẹ đừng lo quá, lần sau gặp Huệ Hòa Quận chúa thì vẫn như bình thường thôi.
6 Nghe thể tiểu Tiêu thị mới yên tâm.

Lâm Di chuyển đề tài:
Quận vương gia nói lát nữa sẽ cho người đưa thịt hươu tới, mẹ dặn nhà bế5p chuẩn bị làm thịt hươu nhé.
Tiểu Tiêu thị bật cười,
Mẹ đi sắp xếp ngay đây, phải đưa một ít sang cho họ hàng nữa.
Tiểu Tiêu thị vào bếp sắp xếp tiệc tối, Lâm Di nhận lấy thỏi mực từ tay Thính Trúc.
Bạch ma ma thấy tình hình có vẻ khác thường, vội dẫn người hầu ra khỏi phòng, trong phòng không còn ai, lão thái thái nhánh cả ngẩng đầu lên hỏi Lâm Di:
Rốt cuộc là sao? Đến ngay cả ta mà cháu cũng tính giấu sao?

Làm gì có chuyện giấu được tổ mẫu, lần này nàng về cũng vì muốn báo tin cho bà, tránh để đến lúc đó tổ mẫu bị kinh động lại tái phát bệnh cũ.

Là chuyện của Hoàng hậu nương nương.
Lâm Di thấp giọng thưa:
Tất cả đang đồn rằng sau khi lại giành được ân sủng, Hoàng hậu chuẩn bị chọn một trong số các hoàng tử làm con thừa tự, để sau này dễ tranh vị trí trữ quân.
Bây giờ tổ mẫu viết thư từ chối Trịnh gia, Trịnh lão phu nhân ắt sẽ hiểu ý.
Dù bây giờ không hiểu thì sau này vẫn sẽ rõ ràng dụng ý của Trần gia.
Khi cần quyết đoán thì phải quyết đoán, giờ mà còn do dự nữa thì chỉ hỏng việc.
Lão thái thái nhánh cả ngỡ ngàng, song chỉ im lặng cúi đầu viết thư rồi đưa cho Bạch ma ma,
Đưa thư tới tay Trịnh lão phu nhân, cứ nói là ta bị bệnh phải nằm trên giường, bằng không nhất định sẽ sang đó nói
Lâm Di đỡ lão thái thái nhánh cả đến noãn các nghỉ ngơi, lão thái thái nằm xuống, Lâm Di lấy chăn mỏng đắp cho bà.

Tổ mẫu đừng lo quá, bây giờ không giống lúc trước, Hoàng hậu nương nương đã không còn chỗ dựa từ nhà mẹ đẻ, Cảnh Nhân cung quạnh quẽ đã lâu, nay Hoàng thượng lại muốn Hoàng hậu nương nương dọn về Khôn Ninh cung, làm dấy lên vô số lời đồn, mà không biết trong đó có biết bao nhiêu lời là cố ý đả kích Hoàng hậu, ắt Hoàng thượng sẽ có cân nhắc.
Hơn nữa, Hoàng hậu nương nương thông minh như vậy, nếu lúc này đã chọn nối lại tình xưa với Hoàng thượng thì hắn đã có chuẩn bị.
Lão thái thái nhánh cả gật đầu,
Bên ngoài có Quận Vương gia, trong nhà có cháu, tổ mẫu rất yên tâm.
Bằng không lúc này bà sao có thể nằm đây nghỉ ngơi.
Hai bà cháu đang nói chuyện thì tiểu Tiêu thị đi vào,
Quận Vương gia đưa thịt hươu tới rồi.
Bà vừa nói vừa cười:
Cả một con hươu to thật to, bây giờ đang rút máu ở sừng, lát nữa sẽ lấy máu hươu.
Lâm Di và Chu Thập Cửu nói máu hươu có thể chữa trị bệnh nhồi máu cơ tim của lão thái thái nhánh cả,
Máu ở sừng thì giữ lại để tổ mẫu dùng, phần còn lại để con làm rượu tiết hươu.
Tiểu Tiêu thị cười nói:
Thể thì không còn gì tốt hơn rồi.

Tiểu Tiêu thị vừa dứt lời, nha hoàn đã vén rèm lên để Chu Thập Cửu đi vào.
Chu Thập Cửu làm lễ với lão thái thái nhánh cả và tiểu Tiêu thị.
chuyện với bà ấy.
Bạch ma ma cung kính đáp:
Nô tỳ đi ngay đây ạ.
Lão thái thái nhánh cả dặn thêm:
Nếu bên đó có hỏi về Quận vương phi thì bảo hôm nay Quận vương phi về thăm nhà mẹ đẻ.

Bóng gió nhắc tới phủ Khang Quận vương, xâu chuỗi từng sự kiện đã xảy ra lại, ắt hẳn Trịnh lão phu nhân sẽ tinh ý cảm giác được, nói không chừng còn có thể tìm cách tự vệ.
Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, có những lúc dù quan hệ giữa hai nhà cực kỳ tốt thì vẫn phải làm ra vẻ cho người ngoài xem.
Trong số tất cả các hoàng tử thì chỉ có mỗi Nhị Vương gia không còn mẹ ruột, lại lớn tuổi nhất.
Trịnh Các lão từng dạy dỗ Nhị Vương gia, thân phận vốn nhạy cảm, nhà chúng ta lại lập được công lớn qua chuyện nhà của Hoàng hậu nương nương, nếu Trinh gia và nhà ta cùng bị cuốn vào thì e rằng sau này không ai dễ thoát thân cả.
Tuy Quận Vương gia đã có chuẩn bị, nhưng vẫn không dễ vượt qua đâu.
Lão thái thái nhánh cả thấy Chu Thập Cửu mặc quân phục thì nói:
Sao lại phiền Quận Vương gia thế, vì bà già này mà làm to chuyện.

Chu Thập Cửu mỉm cười,
Mấy ngày nay trong nha môn cũng không có việc gì, đợi bọn họ rút máu hươu xong thì ta sẽ về.
Sau khi đã rút máu xong, Chu Thập Cửu cáo từ.
Lâm Di tiễn Chu Thập Cửu đến cửa thùy hoa rồi theo tiểu Tiêu thị xuống bếp bàn chuyện làm tiệc thịt hươu, sắp xếp xong xuôi hai mẹ con cùng đi ra ngoài.
Lâm Di vừa bước một chân ra ngoài thì thấy một bà tử vội vã chạy tới, đến trước mặt nàng thì suýt nữa bị ngã, nhưng vẫn bất chấp, đứng thẳng lên ngay:
Quận vương phi, phu nhân, xảy ra chuyện rồi, có quan binh vào phủ.


Sao đột nhiên lại có quan binh tới.

Mặt Tiểu Tiêu thị biến sắc, bà vừa định vặn hỏi bà tử kia thì gã sai vặt của Trần Doãn Viễn cũng chạy về thông báo.

Tiểu Tiêu thị vội gọi gã sai vặt tới.

Gã sai vặt run giọng kể:
Lão gia vào cung vẫn chưa ra, nhưng có quan lão gia đòi vào phủ lục soát.

Vừa nãy...

ở trên đường...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.