Chương 221: Bất ngờ
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 2205 chữ
- 2022-02-06 07:21:27
Lâm Di nhìn Củng ma ma,
Củng Nhị ra ngoài mua bán dược liệu mà không thông báo với quản sự trong phủ một tiếng, dựa theo8 gia pháp...
ta cũng không thể bao che cho cậu ấy.
Bất kể là ai cũng phải tuân thủ gia quy, bởi vì chỉ cần bỏ q3ua một lần thì tương lai lại sẽ có kẻ khác phạm quy,
Bảo cậu ấy đi chịu phạt hai mươi gậy trước, cắt tiền công tháng nà9y, ngoài ra cũng ngừng việc hiện giờ.
Lâm Di vừa nói vừa đưa lệnh bài phân công cho Quất Hồng đi làm việc.
() 6Người cẩm lệnh bài có quyền thay mặt gia chủ điều động hạ nhân khác.
Đối phương đã cất công bày bố cục diện như thế, không thể nào chỉ quấy lên một lời xầm xì rồi thôi.
Trong trường hợp xấu nhất, nếu thật sự có nữ giới Trần thị ra mặt lên tiếng, người này sẽ là ai? Lâm Uyển tất nhiên sẽ không làm chuyện đó, chỉ có Lâm Phương mới làm mấy chuyện hai người mà không lợi mình thôi, và kẻ xúi Lâm Phương làm thế, đương nhiên chính là...
Lâm Chính Thanh.
Cũng buồn cười thật, người thiếu chết nàng trong phòng cưới ở kiếp trước giờ lại dạy nàng như thế.
Nếu quả thật Lâm Chính Thanh có trí nhớ của kiếp trước, vậy hắn hẳn nên biết, hắn mới chính là kẻ nàng nên tránh xa nhất.
Nghĩ tới đây, Lâm Di lại không tự chủ được nhớ tới giấc mộng mấy đêm trước, dường như nàng không bị thiêu chết trong đêm tân hôn, còn nghe được hạ nhân nói về chuyện Thành Quốc công làm phản, sau đó được cứu ra ngoài...
Một khuôn mặt và nụ cười quen thuộc, là Chu Thập Cửu.
Lâm Di mở to hai mắt,
Chẳng phải Quận Vương gia đi Thiên Tân ư, sao vẫn còn ở trong Kinh?
Quất Hồng tự tay mang nước vào, dùng khăn sạch lên rồi khom người lui ra.
Lâm Di nhìn Chu Thập Cửu,
Hoàng thượng lệnh cho Quận Vương gia đến Thiên Tân tra án, Quận Vương gia lại không đi, bị người ta biết được phán tội khi quân thì sao?
Chu Thập Cửu mỉm cười, cởi áo choàng trên người ra,
Thế nên ta mới về vào giờ này, quản sự xua bà tử canh cửa đi chỗ khác, chỉ nói ta sai người hồi phủ báo tin thôi, không mấy người biết được đâu.
Dù vậy cũng liều quá mức, lại đang trong giờ phút quan trọng...
Thân ma ma biết Chu lão phu nhân đang nói tới Đại thái thái Chân thị và Nhị thái thái Quách thị,
Nô tỳ cũng cho rằng sau khi biết chuyện, Khang Quận vương phi sẽ trở về nhà mẹ bàn bạc hướng đối phó.
Nào ngờ Nhị Tiến viện vẫn yên tĩnh như bình thường.
Rõ ràng hành động của Tề Nhị nãi nãi đã khiến Quận vương phi bị đả kích nặng, bằng không Quận vương phi đã chẳng lập tức tới Tể gia ngay sau khi biết chuyện Củng Nhị có qua lại với gã sai vặt nhà họ.
Xưa nay Khang Quận vương phi luôn giữ vẻ mặt bình thản, giờ đột nhiên biết bị người mình luôn tin tưởng phản bội, nhất định sẽ rất đau lòng.
Ngộ nhỡ giấc mộng đó là thật thì sao? Trí nhớ về kiếp trước của nàng không hoàn toàn trọn vẹn
Lâm Di bỗng thấy bồn chồn, ngồi dậy mang giày vào đi rót cho mình chén nước ấm, sau đó tới đứng cạnh cửa sổ nhìn đèn lồng đỏ chập chờn bên ngoài.
Quận vương phi.
Ngoài cửa bỗng vọng vào tiếng của Quất Hồng,
Quận Vương gia cho người trở về báo tin ạ.
.
Nàng đang ngồi nghỉ ngơi trên kháng đặt gần cửa sổ thì Bạch Thược bước vào, nhỏ giọng báo:
Tề gia đưa tin tới, nói Thường Vọng ra ngoài mua bán thảo dược là do được người quen bỏ nhỏ, cha cậu ta đang bệnh, cần thuốc tốt kéo dài tính mạng, nên ban đầu cậu ta chỉ muốn tìm sâm núi cho cha...
Có người cố tình dẫn dắt Thường Vọng tới chỗ Củng Nhị, Củng Nhị chuyên bỏ mối sâm núi, Thường Vọng lại đang cần vị thuốc này, đương nhiên sẽ trăm phương nghìn kế làm thân với Củng Nhị...
Lâm Di hỏi Bạch Thược:
Người quen của Thường Vọng là gia nhận nhà nào?
Bạch Thược lắc đầu,
Tề gia không có nói, chỉ nói đầu đuôi là lỗi của Thường Vọng, muốn giúp chúng ta tìm nhà bán sâm cho Củng Nhị...
Thật ra cũng không cần, nàng đến chỗ Châu Lạng Huyên không phải vì muốn Tề gia giúp đỡ, nàng chỉ muốn để Châu Lang Huyên hiểu rõ vấn đề nằm ở đâu thôi.
Lâm Di quay vào buồng tiếp tục xem sổ sách thôn trang đưa tới.
Trong phòng Chu lão phu nhân, Thân ma ma thấp giọng báo cáo:
Sau khi trở về từ Tề gia, Quận vương phi vẫn luôn trong phòng xem xét sổ sách ạ.
Không cần nghĩ cũng có thể biết Quận vương phi đến Tề gia để làm gì, đương nhiên là vì phát hiện người bạn thân thiết đã ở trước mặt Thái hậu nương nương nói những lời bất lợi cho mình.
Chu lão phu nhân gật đầu, tiếp tục xem kinh Phật trong tay,
Cũng khó cho nó.
Đây là lời thật lòng, tuổi còn nhỏ mà có thể hành xử điềm tĩnh như thế, thật sự rất hiếm thấy, bà ta nghĩ tới hai người con dâu của mình,
Nếu hai đứa kia có thể bằng một phần của Trần thị, ta đã không phải nhọc lòng đến vậy.
Thân ma ma nghĩ tới đây, liền thấy vô cùng khoái chí.
Dạo gần đây Đại lão gia và Nhị lão gia luôn khiến lão phu nhân phiền lòng, lại thêm Quận Vương gia bận tìm cách thoát khỏi khốn cảnh mà kéo Đại lão gia xuống bùn cho bằng được, khiến Đại lão gia rước danh xấu say rượu liên thất đức.
Vì vậy lần này coi như Quận Vương gia, Quận vương phi bị báo ứng rối.
Nàng nghĩ đi nghĩ lại, mọi chuyện như đang bày ra trước mắt, nhưng vẫn còn bị che phủ bởi một tờ giấy mỏng, mãi không thể xuyên thủng.
Chỉ dựa vào lời đồn bên ngoài thì không thể khẳng định rằng nàng và Tề Trọng Hiên có tư tình với nhau, nếu muốn khiến tất cả tin phục, nhất định phải là người bên cạnh nàng lên tiếng mới đáng tin.
Nàng là con gái Trần gia, thanh danh bị trát bùn chắc chắn sẽ liên lụy tới toàn bộ nữ giới trong tộc, cho nên nếu là phụ nữ Trần thị mở miệng, người ngoài sẽ tin tưởng tám phần.
Đến Hoàng thượng cũng phải người nhìn chằm chằm bọn họ.
Chu Thập Cửu đưa mắt nhìn chén trà trên bàn thấp, đưa tay cầm lấy.
Lâm Di ngăn lại,
Đó là chén ta vừa uống, để ta đi rót cho Quận Vương gia chén khác.
Chu Thập Cửu vẫn nâng chén uống một hớp, trà còn ấm, chàng ngước đôi mắt trong trẻo lên nhìn Lâm Di,
Không ngủ được sao?
Lâm Di lắc đầu,
Không phải ạ, thấy khát nên dậy uống trà thôi.
Chu Thập Cửu xoay người đi vốc nước rửa mặt, sau đó dùng khăn lau sơ qua.
Trong nhà không còn ai khác, mang thức ăn đến Tam Tiền viện đi, ta sẽ ăn cùng với lão phu nhân.
Bình thường phải thuận theo giờ giấc của Chu Thập Cửu, bây giờ chỉ còn trưởng bối trong nhà, đương nhiên phải lấy trưởng bối làm trọng rồi.
Bạch Thược tần ngần,
Nếu Quận vương phi không muốn sang đó, nô tỳ sẽ chuyển lời rằng Quận vương phi bận...
Không cần đâu.
Lâm Di cười nói:
Không tới hai ngày lão phu nhân sẽ lên tiếng bảo ta khỏi qua nữa ngay ấy mà.
Hai người họ đều chướng mắt nhau, cũng chẳng phải là nàng đơn phương ghét Chu lão phu nhân, lúc trước chưa viện cớ thường qua đó, giờ chính là thời điểm tốt khai thông tình cảm, nhân tiện thám thính tin tức luôn.
Lâm Di đến phòng Chu lão phu nhân dùng cơm tối, hai người khách khí diễn màn mẹ hiền dấu hiểu một bận xong Lâm Di mới trở về phòng mình.
Củng Nhị đã phạm lỗi, nên bị phạt, là thị t5ỳ của nàng thì nàng càng không thể che chở.
Củng ma ma biết con trai đã gây họa lớn cỡ nào, giờ chỉ chịu chút đau đớn da thịt cũng chẳng tính là gì.
Lâm Di dặn tiếp:
Vợ Củng Nhị cứ tiếp tục đến chải đầu cho ta như thường lệ, trước khi tra rõ đầu đuôi mọi chuyện, trong phủ không được nhiều lời về chuyện này.
Củng ma ma gật đầu đáp lại.
Nói thế nào?
Lâm Di đi đến bên giường khoác thêm áo rồi ngồi chờ Quất Hồng mở cửa vào, nhưng thật lâu sau vẫn không thấy tiếng động gì.
Nàng vừa định lên tiếng hỏi thì bên ngoài vang lên tiếng mở cổng từ tốn, tiếng chân Quất Hồng đi vài bước, rồi cửa được khép lại, một lát sau, cửa phòng mới mở ra.
Một bóng dáng cao to bước vào, Lâm Di giật mình, nhíu mày định lên tiếng trách cứ, nhưng mọi lời lẽ đều bị nuốt ngược trở vào khi vừa nhìn rõ người vào là ai.
Lâm Di mỉm cười,
Không cần, em cứ ngủ bên ngoài đi, có gì cần ta sẽ gọi.
Nghe vậy Quất Hồng mới bưng đèn ra ngoài.
Lâm Di nằm xuống, miên man nhìn tấm rèm vàng nhạt trên đỉnh giường...
Ngoại trừ hại nàng, Lâm Chính Thanh còn đang không ngừng nhắc nhở nàng, rằng nàng đã sai lầm khi gả cho Chu Thập Cửu.
Nàng dễ bị lạnh chân từ bé, vậy mà sau khi thành thân lại chưa từng
giật mình tỉnh giấc nửa đêm vì chân bị lạnh.
Đổi chăn xong, Quất Hồng nhỏ giọng hỏi Lâm Di:
Hay nô tỳ cho người dời giường vào buồng ngủ cùng Quận vương phi?
Quất Hồng sợ nàng vì chuyện của Châu Lang Huyên mà khó chịu, nên muốn ở lại bầu bạn với nàng.
Thân ma ma mỉm cười, lấy chùy mỹ nhân đâm chân cho Chu lão phu nhân.
Chu lão phu nhân cầm chén trà lên uống, sau khi Trần thị biết được là ai hại mình, hẳn sẽ lên tinh thần chuyên tâm đối phó với người đó.
Lâm Di xem sổ sách đến quên thời gian, Bạch Thược đi đến trước mặt nàng, nhỏ giọng nói:
Bữa tối đã được chuẩn bị xong, nhà bếp hỏi bao giờ thì bày lên được ạ.
Lâm Di liếc nhìn đồng hồ cát,
Chờ Quận Vương gia về hãy bày.
Nói xong nàng mới nhớ Chu Thập Cửu đã đi Thiên Tân rồi, đúng là thành nói quen rồi thì không thể thay đổi trong một sớm một chiều.
Năm đó nàng định gả đến Tề gia, nhưng sau khi biết chuyện Hoàng thượng tứ hôn, nàng không còn nghĩ tới chuyện cưới hỏi với Tề gia nữa.
Bạch Thược nói tiếp:
Bà tử ra ngoài hỏi thăm về kể bên ngoài đã có lời đồn đại, rằng Tề Nhị nãi nãi ngã bệnh là vì bất hòa với Tề Nhị gia.
Quả nhiên, hết cơn sóng này đến cơn sóng khác, không cho nàng cơ hội thở lấy hơi.
Gần đây xảy ra rất nhiều chuyện kỳ lạ, phía thẩm nương chắc chắn có đổ thêm dầu vào lửa, ngoài ra nhất định còn có người khác ẩn sau màn âm thầm sắp xếp.
Không phải tự nhiên mà nàng đưa ra giả thiết như vậy, lần trước gặp ở Trần gia, từng câu từng chữ của Lâm Chính Thanh đều bao hàm ẩn ý.
Lâm Di dặn Bạch Thược,
Cho người theo dõi Lâm gia thật chặt, có tin tức gì trở lại nói cho ta ngay.
Bạch Thược đáp lại.
Lâm Di rửa mặt xong rồi lên giường nằm, Quất Hồng vào kiểm tra cửa sổ,
Mới đó mà trời trở lạnh rồi, bên ngoài gió to lắm, chẳng biết nửa đêm có mưa không nữa, nô tỳ đổi chăn dày hơn cho Quận vương phi nhé?
Ừ.
Lâm Di cũng cảm thấy đêm nay hơi lạnh, mỗi tối đều là Chu Thập Cửu lên giường trước, nên lúc nàng nằm xuống thì chăn đã được ủ ấm rồi.
Lâm Di còn muốn hỏi Chu Thập Cửu chuyện ở lại trong Kinh, song vừa tới gần thì đã bị chàng ôm eo kéo đi về giường.
Lâm Di nằm trên giường êm, Chu Thập Cửu đứng bên giường thay quần áo.
Áo ngoài màu xanh ngọc được cởi ra, kế tiếp là áo lót bằng lụa trắng, để lộ bờ vai rộng, lồng ngực cơ bắp, phần eo rắn chắc làm nổi bật hai rãnh sâu hoắm kéo dài miên man.
Xong xuôi Chu Thập Cửu vén chăn lên chui vào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.