Chương 226: Vui sướng


Giờ quan phủ lục soát được giấy nợ trên người Thẩm quản sự, đương nhiên Thẩm quản sự không thể có nhiều tiền để cho vay nh8ư vậy được, mọi người sẽ truy ra thị thôi.

Chân thị rùng mình,
Tìm thấy bao nhiêu giấy nợ?
Đoàn Nhị gia nói:
N3ô tài cũng không dám hỏi, mấy quan gia đó trông rất đáng sợ.
Chân thị vội hỏi:
Lão gia đâu? Có nói cho lão gia biết chư9a?
Chu Nguyễn Cảnh không biết chuyện thị cho vay tiền.
Mặc dù Lâm Di có hiểu biết đôi chút về thảo dược, nhưng không có kinh nghiệm
Ta đang chuẩn bị mở hai cửa hàng rồi, chỉ sợ không có sức mở bán thêm thảo dược...
Hiển Quận vương phi xua tay,
Đâu vội, chờ một thời gian nữa rồi xem xét cũng được.
Hai người vừa nói vừa đi về phía phòng khách, nhóm Tưởng thị đã đi đường khác đến phòng khách rồi.
Hiến Quận vương phi bước vào hành lễ với trưởng bối, Tín Thân vương phi cười bảo Hiến Quận vương phi tới ngồi cạnh mình.
ta về một chuyến xem sao.

Chuyện gì mà gấp vậy?
Lâm Di như nhìn ra gì đó, bước đến hỏi nhỏ.
Chân thị né tránh ánh mắt nàng,
Cũng chẳng phải chuyện gì lớn.
Trước giờ Chân thị luôn tỏ ra rất thân cận với nàng, giờ lại xa cách như vậy...
Nét mặt Trần thị nộm rất tươi tỉnh vui vẻ, không giống như vừa cãi vã với người khác xong.
Ánh mắt u oán của Chân thị tìm kiếm Kính Quận vương phi trong đám người, nhưng không thấy Kính Quận vương phi đấu,
Ở nhà có chuyện...
Chu lão phu nhân nhìn qua bàn của Lâm Di, các nàng dâu mới đều vây quanh Lâm Di nói chuyện, cười đến đỏ cả mặt.
Tín Thân vương phi tinh ý thấy vậy, vừa cười vừa chỉ trỏ:
Đúng là tuổi trẻ, thú vị hơn đám người già chúng ta nhiều.
Tín Thân vương phi chuyển phe nhanh thật.
một số tiền không hề nhỏ, có là quản sự cũng đâu có nhiều tiền thế, nhất định là giúp Đại thái thái chạy việc, không cần biết Thẩm quản sự do ai giết, nhưng việc Đại thái thái lén cho vay tiền kiếm lời riêng là chuyện rõ mười mươi rồi.
Thân ma ma kể tiếp:
Quan phủ đã lập án, giờ đang hỏi cung những hạ nhân quen biết Thẩm quản sự trong phủ, người nhà ông ấy cũng bị gọi đi.
Người nhà Thẩm quản sự đang hầu hạ bên cạnh Chân thị, bị quan phủ mời đi như vậy, lỡ mà nói sai cái gì, hậu quả sẽ nghiêm trọng.
quả nhiên là có vấn đề.

Hay để ta về cùng với Đại tẩu.
Lâm Di nghiêm túc đưa xấp giấy màu đang cắt dở trên tay cho Quất Hồng.
Chân thị vốn đang sốt ruột, bị Lâm Di chặn đường đã bực bội, Lâm Di lại cố tình cù nhây như thế, khiến Chân thị thấy tóc mình sắp dựng ngược lên rồi, vẻ mặt cứng đờ, quẫn bách không biết nên cười hay nên giận nữa.
Nhìn thấy ánh mắt kỳ lạ của mọi người, Chân thị mới nhận ra mình vừa thất thổ,
Không cần đâu, chuyện nhỏ thôi, không đáng phiền nhiều người thế.
Nhìn Chân thị vội vã bỏ đi, Tưởng thì khó hiểu nói:
Rốt cuộc là sao vậy nhỉ?
Chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó, tất cả đều ngầm hiểu, giờ không nói thôi, nhưng cũng sẽ âm thầm nghe ngóng.
Hiến Quận vương phi nói:
Xem muội kìa, vẫn chưa biết là gì mà, nhưng cũng không cần vội đầu, chắc trước khi tiệc tàn thì tất cả sẽ biết thôi.
Trước giờ làm gì có tin tức nào giấu nhẹm được, huống chi là chuyện có người chết.
Lâm Di cười gật đầu,
Sao giờ Hiền Quận vương phi mới đến?

Mọi người lại uống trà cười đùa một lát thì yến tiệc được chuẩn bị xong, tất cả đến sảnh lớn ngồi quanh mấy bàn tròn.
Lâm Di, Hiến Quận vương phi và mấy người Tưởng thị ngồi cùng nhau, trong lúc bọn họ đang nói chuyện, nha hoàn rót rượu quế hoa, giăng bình phong rồi đánh trống truyền hoa, tiếng trống nổi lên, mọi người truyền qua truyền lại, cười nói rôm rả.
Chu lão phu nhân yên lặng ngồi uống trà, cứ tưởng đã nắm được đuôi của Trần thị, ai ngờ cuối cùng kẻ xảy ra chuyện lại là Đại thái thái.
Tín Thân vương phi vừa mới khen Chân thị giỏi quản gia, giờ lại lòi ra vụ giấy nợ lãi cao này,
Đại lão gia đâu rồi? Có cùng về nhà cũ không?
Thân ma ma đáp:
Thưa chưa.
Ta nghe nói cũng có nhiều chủ mẫu khó có con lắm, vậy mà...
Thứ trưởng tử nhà ta đã năm tuổi rồi.
Vừa nói nàng vừa ngại ngùng nhìn Lâm Di,
Muội còn trẻ, còn nhiều thời gian, không giống ta đã gả vào bao nhiêu năm rồi, trưởng bối cứ nhìn thấy ta là lại chĩa mắt vào bụng ta, có nhiều lúc ta chỉ hận sao bụng không mọc ra đóa hoa luôn.
Câu nói cuối cùng của Hiến Quận vương phi nhuốm đầy sự bất lực, sau đó nàng cùng Lâm Di nhìn nhau cười.
Nghe hỏi đến chuyện này, Hiến Quận vương phi ủ rũ hẳn đi,
Trong phủ có một đứa thông phòng vừa mang thai, ta lại phải cho nó ăn ngon uống ngon.
Muội nói xem có lạ không, sao mấy đứa đó lại dễ dàng có thai đến vậy, còn ta vừa ăn chay vừa tạc tượng Bồ Tát, uống nhiều thuốc bổ như thế, mà tới giờ vẫn chẳng có động tĩnh gì.
Sau một lúc, Tín Thân vương phi cầm chén rượu, chúc tổn thất đông con đồng cháu, mấy cô đang mang thai đều vui vẻ, còn những cô chưa có con thì cười hơi sượng.
Tương thí ngồi bên kéo tay áo của Lâm Di,
Lát nữa chúng ta đến bái tượng Tống Tử trong vườn nhé, muội có biết tại sao phủ Tín Thân vương đông đúc thể không, đó là vì lão Tín Thần vương phi sinh được tận tám đứa con trai và ba đứa con gái đấy.

Lâm Di bảo:
Ta từng hỏi Nhân Ngữ Thu tiên sinh rồi, nếu có dịp sẽ mời tiên sinh bắt mạch cho Quận vương phi.
Làm vợ cả phải sinh bằng được con trai trưởng, nhiều áp lực nên càng chẳng dễ mang thai.
Hiến Quận vương phi cười nói:
Ý tưởng trồng thảo dược của muội hay đó, cho ta hợp tác với nhé, hai chúng ta cùng chọn một chỗ rồi mở tiệm thuốc càng tốt hơn.
Vậy thì phải có lang trung đứng tiệm kê đơn, với tiểu nhị xem đơn bốc thuốc nữa, không dễ dàng mở tiệm thể đâu.
Lúc ta mới gả vào, tự cho mình thông minh, túm lấy một đứa nha hoàn lanh lợi bắt dẫn đường, sau đó mới biết đưa nha hoàn đó là người đã được sắp đặt sẵn, các trưởng bối vờ như không biết là vì sợ mình xấu hổ.
Hiến Quận vương phi vừa dứt lời, mấy nữ quyền khác đều lại gần hỏi:
Nếu đi bái tượng Tống Tử thì dẫn bọn ta theo với.
Bọn Lâm Di che miệng cười.
So với sự thoải mái của phía bên Lâm Di, thì bên phía Chu lão phu nhân hơi ngột ngạt dù họ vẫn giữ vẻ ngoài bình thản.
Cả nhóm đang nói chuyện thì Hiến Quận vương phi đến.
Hiển Quận vương phi nhìn thấy Lâm Di và Tưởng thị bèn bật cười,
Đừng nói là mọi người cố ý đợi ta ở đây đấy?
Lâm Di cười nói:
Lát nữa mở tiệc Quận vương phi phải tự phạt ba ly, tất cả đều phải nhìn cho kỹ nha.
Nữ quyến bên cạnh cũng phụ họa,
Đương nhiên rồi.
Hiến Quận vương phi nói đến đây thì tỏ ra khó hiểu, hỏi Lâm Di:
Đại thái thái nhà muội sao thế? Nãy ở ngoài của thiếu chút nữa đã ngã rồi, ta hỏi sao giờ còn đi, nàng ta cũng chẳng nói gì.
Lâm Di lắc đầu,
Cũng không biết có chuyện gì gấp, chỉ nói là phải về nhà cũ.
Hiển Quận vương phi biến sắc,
Chắc không phải là...
Nói tới đây thì nàng khựng lại, trước mặt bao nhiêu người, có một số chuyện không tiện nói ra.

Không dám nói ạ.
Tay chân Đoàn Nhị gia lạnh cóng,
Nô t6ài nghe xong là lập tức đi tìm thái thái ngay.
Với tình hình hiện giờ, Chân thị không còn tâm trí lo cho người khác nữa,5 chỉ biết lệnh cho Đoàn Nhị gia:
Mau chuẩn bị xe ngựa, ta chạy về xem sao.
Đoàn Nhị gia cho gã sai vặt đi chuẩn bị xe ngựa, Chân thị cuống quýt đi ra cổng, vừa đúng lúc Lâm Di và nhóm Tưởng thị ra đón Hiến Quận vương phi.
Nhìn thấy Chân thị, Lâm Di và bọn Tưởng thị nhìn nhau, rồi bước đến hỏi:
Đại tẩu định đi đâu thế? Yến tiệc sắp bắt đầu rồi.

() Chỉ tượng Quan Âm Tống Tử: ngụ ý con đàn cháu đống.
Hiển Quận vương phi ngồi kế bên nghe vậy thì bật cười, suýt đã sặc rượu, một lúc lâu sau mới nói được:
Hằng năm đều có các cô dâu mới của Tôn Thất doanh đến bái tượng Tổng Tử đấy, sau khi tiệc tàn, phủ Tín Thân vương sẽ chuẩn bị nha hoàn và đèn lồng, dẫn đường cho những ai muốn đi.
trong đó có một tờ còn nguyên vẹn, thấy rõ được số tiền, chừng năm trăm lượng bạc.

Năm trăm lượng bạc...
Mọi người cùng đi vào vườn, Lâm Di và Hiến Quận vương phi cố tình chọn đi theo đường trúc nhỏ hẹp.
Xung quanh bớt người, Hiển Quận vương phi mới kéo Lâm Di lại nói nhỏ:
Vừa nãy lúc đến đây ta có nghe nói quan phủ đang kêu người đến nhận thi thể, giờ tìm đến nhà của Đại bá muội rồi.
Nhận dạng thi thể: Trong nhà có người chết? Quả thật Lâm Di không nghe nói gì về chuyện này.
Tín Thân vương phi cố tình giữ khoảng cách với Chu lão phu nhân, để tiện cho người hầu của Chu Lão phu nhân tới đưa tin tức.
Thân ma ma nói nhỏ:
Là Thẩm quản sự, nghe nói chết thảm lắm, đồ trên người đều bị lấy đi hết, chỉ còn sót lại vài tờ giấy nợ bị rách...
Đại lão gia không có ở bên Tín Thân vương, cũng không về nhà cũ.
Chu lão phu nhân ngước mắt lên,
Bảo người đi tìm lần nữa đi, nó tan làm bao giờ, đi với ai, bám theo manh mối mà tra thì còn sợ không tra ra à?
Thân ma ma vội đáp:
Đã đi tìm rồi, sẽ có tin tức ngay thôi ạ.
Hễ ở tôn thất có yến tiệc là Chu Nguyên Cảnh sẽ tới uống đến say khước, mà hôm nay không thấy bóng dáng đầu, trong nhà lại xảy ra chuyện lớn thế kia...

nhất định là có kẻ âm thầm sắp đặt.

Bên Lâm Di cũng nghe được tin tức.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.