Chương 231: Dao động
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 1352 chữ
- 2022-02-06 07:21:38
Hiến Quận vương phi dặn dò:
Nhắc Khang Quận vương cẩn thận một chút, nếu thật sự không ổn thì đổi hướng đi, nói thế nào thì cũng tốt hơn b8ị mắc kẹt trong rọ.
Cố tình đùa chọc nàng cười đây mà, Lâm Di cười nói:
Nói rất đúng.
Hai người cười cười, không khí trong phòn3g dường như thoải mái hơn nhiều.
Hiển Quận vương phi lại nhỏ giọng nói:
Đáng tiếc Quận vương gia nhà ta không nhậm chức trong tri9ều, nên chẳng giúp được gì nhiều.
Đừng nói vậy.
Lâm Di cười,
Chỉ riêng việc Quận vương phi thường xuyên cho người đưa sách sang đây, t6a đã không biết báo đáp thế nào rồi.
kể tồi như thế mà cô cũng nghĩ ra được.
Chân thị xìu mặt,
Mẫu thân, không phải do con dâu sai bảo đâu, con có hồ đồ đến mấy cũng sẽ không làm chuyện như vậy.
Rõ ràng có kẻ cố tình vu oan giá họa, đừng nói tới Tiêu bà tử, ngay cả mớ giấy nợ kia con cũng chẳng biết từ đâu ra.
Chu lão phu nhân hờ hững nhìn Chân thị.
Lâm Di lo lắng cho tổ mẫu, nên sai người lấy dược liệu tốt nhất do phủ Nội vụ đưa tới cho Bạch ma ma cầm về.
Bạch ma ma cười nói:
Nhìn Quận vương phi kìa, vốn là nô tỳ mang đồ ở phủ Quảng Bình hầu tới phủ Khang Quận vương đấy, giờ lại cầm đồ của phủ Khang Quận vương về phủ Quảng Bình hầu.
Thật ra cả hai phủ có thiếu cái gì đâu, là lão thái thái với Quận vương phi không yên lòng về nhau thôi.
Trước khi chưa lấy chồng, cả ngày Lâm Di đều ở bên cạnh lão thái thái nhánh cả.
Ỷ vào mình một tay lo liệu chi tiêu trong nhà nên không thèm lưu ý, dễ dàng bị người ta bắt đuối.
Vốn là Trần thị rơi vào hiểm cảnh, giờ ngược lại là Chân thị tự thân mình còn lo chưa xong.
Phải biết rằng muốn diệt bên ngoài thì trước hết nội bộ phải ổn định, bây giờ chính bên mình còn lộn xộn nháo nhào, đối phó với người ngoài kiểu gì đây.
Mấy quyển sách kia ta đã lật rồi là không muốn buông xuống đấy.
Hiển Quận vương phi che miện5g cười,
Cũng may muội thích mấy món đó, chứ nếu đòi món khác ta cũng không có đâu.
Nàng dừng một thoáng,
Hai vợ chồng muội đều là người tốt.
Ánh mắt nàng trở nên hiền hòa,
Ta không hiểu mấy về chính trị, chỉ nhìn người mà đoán thôi, chưa kể, dẫu gì Quận vương gia nhà ta toàn trốn trong nhà, cục diện chính trị bên ngoài thay đổi thế nào cũng chẳng dính dáng gì tới hai ta.
Ai không sợ bị vu tội cố ý hãm hại mới dám liên lụy Hiển Quận vương.
Phải biết rằng Hiến Quận vương hễ nghe tới chính sự là không tự chủ mà sụp mi ngay đấy.
Đưa tiễn Hiển Quận vương phi ra về xong, Lâm Di trở lại phòng nghe báo cáo hình hình ở Tam Tiến viện.
Quất Hồng vén rèm để Bạch ma ma vào phòng.
Hồ Đào bê ghế nhỏ tới cho Bạch ma ma ngồi xuống.
Lâm Di sợ là chuyện về lão thái thái nhánh cả nên vội vàng hỏi:
Tổ mẫu thế nào rồi?
Giờ tuy gả cho người ở trong Kinh, nhưng nói gì cũng không tiện trở về nhà mẹ đẻ liên tục, sẽ tạo cơ hội cho người khác chỉ trích.
Củng ma ma đưa Bạch ma ma ra ngoài.
Trước khi về Bạch ma ma còn thoáng nhìn về phía Tam Tiến viện, hạ giọng hỏi:
Lão thái thái còn lo lắng...
Chân thị bị dọa, ngậm miệng không dám nói nữa.
Những năm qua Chân thị lợi dụng việc công bỏ túi riêng bao nhiêu bạc, sao Chu lão phu nhân lại không biết chứ, chỉ mắt nhắm mắt mở với thị mà thôi.
Dựa vào tính cách cầu lợi của Chân thị, có mang bạc ra ngoài cho vay nặng lãi cũng chẳng kỳ quái gì.
Trong phòng nhất thời im phăng phắc, Chân thị nín thở chờ nghe Chu lão phu nhân răn dạy.
Thân ma ma bỗng vào nhà báo:
Đại gia tới rồi ạ.
Nghe thấy Chu Nguyễn Cảnh tới, trong mắt Chân thị hiện lên sự oán hận, khi Chu Nguyễn Cảnh bước vào, thị liền co rụt trốn sau lưng Chu lão phu nhân.
không biết bên kia sẽ làm gì.
Không có vấn đề gì đâu.
Củng ma ma mỉm cười,
Tự gây nghiệt thì không thể sống thôi, nói không chừng còn biển khéo thành vụng nữa.
Mấy ngày nay bên nhà Chu lão phu nhân thật sự vô cùng ảm đạm.
Bạch ma ma thở phào,
Đúng là đáng hận, thủ đoạn hèn hạ cỡ đó mà cũng nghĩ ra được.
Nữ giới quan trọng nhất là thanh danh mà,
Lúc hay tin lão thái thái cực kỳ hối hận, sớm biết vậy đã không bàn bạc cưới hỏi với Tê gia.
Khang Quận vương phi sợ phía phủ Quảng Bình hầu biết, nhưng không ngờ lão thái thái nhánh cả vẫn nghe thấy.
Chu Đại thái thái Chân thị vào phòng Chu lão phu nhân rồi thì không thấy trở ra nữa, nha hoàn tới Tam Tiến viện đều nghe được tiếng khóc thút thít vọng ra.
Củng ma ma nói:
Đây chính là hai người không được cuối cùng lại thành ra hại mình.
Nếu không có chuyện Thẩm quản sự gặp nạn, làm Kính Quận vương phi không thể bắt thóp nàng, kẻ phải luống cuống tay chân giờ phải là nàng mới đúng.
Lâm Di nghĩ tới đây thì người gác cổng tới báo:
Phủ Quảng Bình hầu phái người tới ạ.
Là Bạch ma ma tới.
Bạch ma ma đáp:
Lão thái thái vẫn ổn ạ, lần trước nhờ có Quận vương phi trở về khuyên nhủ hết lời, gần đây lão thái thái rất chịu khó tính dưỡng.
Bạch ma ma nhìn quanh,
Lão thái thái chỉ lo Quận vương phi bên này thôi, mới nãy Hầu gia cho quản sự đưa tin về phủ, nói rằng Quận vương gia phái người đưa tấu chương vào Kinh.
Chờ đợi mấy ngày, rốt cuộc cũng có kết quả rồi, Lâm Di hỏi:
Cha có nói trong tấu chương đó viết gì không?
Bạch ma ma lắc đầu,
Tẩu chương mới vào Kinh thôi.
Chắc là Hầu gia sợ chốc nữa tình thế trong cung sẽ có thay đổi, ngộ nhỡ trở nên căng thẳng thì không thể đưa tin ra ngoài.
Trong chuyện này người bị liên lụy đầu tiên chính là cha, nếu thật sự biến căng, không biết cha sẽ thế nào nữa.
Chỗ lão thái thái nhánh cả không thể vắng Bạch ma ma lâu, nên bà ngồi một lát là phải trở về ngay.
Bạch ma ma ra về rồi, Đại thái thái Chân thị vẫn còn khóc lóc ở trước mặt Chu lão phu nhân,
Mẫu thân, người không thể mặc kệ để quan phủ tiếp tục tra như vậy, tra ra Thẩm quản sự rồi thì thôi đi, nhưng không thể để liên lụy tới con dâu, không sẽ khó tránh khỏi...
Nếu vì muốn thoát tội mà Tiêu bà tử tung hê hết mọi chuyện...
Đúng là thị sai Thẩm quản sự ra ngoài tung tin, ai ngờ Thẩm quản sự lại có thể tìm được một kẻ mồm rộng đến vậy.
Chu lão phu nhân như đã nhập thiền, thật lâu sau mới liếc nhìn Chân thị,
Cho người ra ngoài tung tin vịt...
Chu lão phu nhân nhíu mày,
Để xem ở trước mặt ta nó có dám động thủ hay không.
Chân thị nhớ đến tình cảm đêm đó thì không nhịn được lại rớt nước mắt.
Chu Nguyễn Cảnh vốn ôm đầy một bụng tức, nhưng không tiện phát tác ở trước mặt Chu lão phu nhân, nên chỉ lạnh lùng liếc nhìn Chân thị.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.