Chương 248: Tỉnh dậy
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 2177 chữ
- 2022-02-06 07:22:06
Chuyện cho vay nặng lãi đã lan truyền khắp Kinh thành, giống như chuyện của Tiêu bà tử và Thành bà tử, thị muốn bảo vệ thanh danh cũng lực bất tòng 8tâm.
Nhưng Chu Nguyễn Cảnh muốn tranh thể diện bên ngoài nên sẽ xử lý chuyện nhà trong êm đẹp.
Lão thái thái nhánh cả nói:
Xem ra Chân gia cũng không biết được gì nhiều.
Dẫu gì cũng là mua chuộc hung thủ giết người, không thể dễ dàng tin lời bất kỳ ai, Lâm Di hầu hạ lão thái thái nhánh cả uống thuốc, Trần Doãn Viễn và Chu Thập Cửu tan làm cùng bước vào.
Rốt cuộc Trần Doãn Viễn cũng hơi vui vẻ,
Ngự sử tố cáo Kính Quận vương sai người nhà đi đe dọa mua chuộc hung thủ, tấu chương vừa được dâng lên, Hoàng thượng liền giận tím mặt, cho gọi Tín Thân vương ngay.
Tín Thân vương là Tổng lĩnh Tông Nhân phủ, án tôn thất phạm lỗi đều do Tôn Nhấn phủ điều tra.
Nghĩ đến vợ kế, Chân thị gạt bộ bình trà hoa mai trên bàn xuống đất, thị còn chưa bị Chu Nguyễn Cảnh bỏ đâu mà đã có kẻ mơ ước vị trí này rồi.
Kính Quận vương phi được lắm, còn nói cái gì mà luôn nghĩ cho thị...
Lão thái thái nhánh cả chống người ngồi dậy,
Liệu có tra được rõ ràng không? Ngộ nhỡ không đủ chứng cớ...
thì chẳng phải là đánh rắn động cỏ hay sao?
Không đâu.
Chu Thập Cửu mỉm cười,
Có bằng chứng về Chân gia trước mặt, chưa kể Tín Thân vương đâu phải không hay biết gì về chuyện của Kính Quận vương.
Khang Quận vương phi ngủ lại nhà mẹ đẻ ba ngày liên tiếp, Khang Quận vương thấy vậy nên nóng lòng muốn tra ra manh mối, không có khả năng để quan phủ trừng phạt gã hung thủ ra tay rồi thôi đâu.
Hôm định án đã ở trước mắt, giờ lại có thể bắt được manh mối, phía đó tất nhiên sẽ không chịu buông tay.
Còn không dám nói nhiều, như vậy có khác gì giấu đầu lòi đuôi đâu.
Bây giờ là lúc Chân gia khó khăn nhất, tin tức bên ngoài đều chĩa mũi dùi về phía họ, nhưng hễ ngày nào Thuận Thiên phủ vẫn chưa tới chỗ Chân gia điều tra thì Chân gia vẫn không thể công khai đối chứng.
Ai ngờ đêm nay người nhà hung thủ lo lót cho cai ngục để vào thăm, lại bị bắt tại trận.
Mặc dù chưa có tin tức chính thức, nhưng cũng có tiếng gió phong phanh rồi, đủ loại đồn đại nữa, nói về nhà chúng ta là nhiều nhất, rằng hung thủ không chịu nổi tra tấn đã nhận là được người khác sai khiến.
Chân thị mím đôi môi trắng bệch,
Tẩu nói là có người cố ý muốn hãm hại chúng ta?
Chỉ cần không che giấu được liền đổ tội cho kẻ khác, đây chính là cách thoát thân tốt nhất.
Chân Đại thái thái xoắn khăn tay,
E là thế, ta lại đây nói cho cô biết cũng là nhắc cô đừng gây hấn với Khang Quận vương phi nữa.
Nhuệ khí của Chân thị lập tức bị rút cạn,
Giờ tẩu mới nói thì muộn rồi.
Thị kể lại chuyện vừa rồi ở phủ Tín Thân vương,
Xem ra phủ Tín Thân vương đã nghe được tin tức gì đó, cho nên mới muốn giẫm đạp nhà chúng ta.
Chân Đại thái thái kinh ngạc nhìn Chân thị,
Tức là chắc chắn chậu nước bẩn này giới vào người chúng ta rồi.
Là ai giở trò vậy?
Chân thị nhớ lại chuyện vừa rồi, khuôn mặt Kính Quận vương phi lập tức xuất hiện trước mắt thị,
Chính là bởi vì Cát gia mà phía Kính Quận Vương gia mới không thu hồi được đất đai, vài ngày trước Kính Quận vương phi còn muốn cùng ta đối phó Trần gia, có khi nào liên quan tới Kính Quận vương không?
Rất lâu sau Quế Viên mới cúi đầu quay lại,
Đại lão gia uống say, tới Tây viện của di nương rồi ạ.
Chân thị nghe vậy bèn bật dậy, còn chưa cất bước thì trước mắt tối sầm lại, suýt nữa ngã lăn ra.
Nghĩ tới bình thường Chu Nguyễn Cảnh lạnh nhạt với người ngoài, thị còn từng ở một bên hớn hở nhìn, không ngờ cũng có một ngày thị cũng là một trong số người ngoài đó.
Giả vờ cùng bọn họ đối phó Cát gia, nhưng ở thời điểm quan trọng lại đẩy bọn họ ra hứng sóng.
Chân thị nhìn Chân Đại thái thái,
Làm sao bây giờ? Ca ca nhất định phải nghĩ cách giải quyết.
Chân Đại thái thái nhíu mày,
Bọn họ bất nhân vậy đừng trách chúng ta bất nghĩa, bọn họ hại chúng ta thảm như vậy, tất nhiên chúng ta sẽ không khoanh tay chịu chết.
Tiễn Chân Đại thái thái xong, Chân thị lại đứng ngồi không yên, sai Quế Viên lấy hết ngân phiếu, vàng bạc, châu báu ra.
Lúc ấy thị còn nghĩ bụng, bây giờ quan to hiền quý nhà nào chẳng đòi hôn nhân môn đăng hộ đối, muốn gả cao nào có dễ dàng như vậy.
Trừ khi trong nhà đằng trai chỉ có mã ngoài, không thì gả cho người có khuyết điểm, hay làm đối tượng tái giá thôi...
Chân thị càng nghĩ càng phẫn nộ, càng thấy sợ hãi và lo lắng hơn.
Bây giờ trước mặt thị đều là khuôn mặt tươi cười giả tạo của Kính Quận vương phi, lửa giận lại bốc lên ngùn ngụt, càng cảm thấy suy đoán của mình là đúng, Kính Quận vương phi không hề tốt lành gì.
Ca ca cô bảo ta tới báo với cô một tiếng, dặn cô chuẩn tinh thần.
Chân thị không thở nổi.
Chân Đại thái thái nói tiếp:
Hung thủ giết Cát Khánh Sinh bị Thuận Thiên phủ bắt nhốt, chuẩn bị đưa lên công đường phân xử.
Quế Viên ôm một đống lớn tới, Chân thị rối bời quát:
Còn đứng đực ra đó làm gì? Mau tìm hộp đựng đi.
Quế Viên cẩn thận nhìn Chân thị,
Thái thái ơi, không hộp nào chứa hết những thứ này đâu ạ.
Chân thị lập tức ngồi xụi lơ trên giường, mãi sau mới hốt hoảng nhìn Quế Viên,
Nếu nhà mẹ đẻ ta bị đổ oan, ta lại bị Đại lão gia bỏ, vậy cuộc sống về sau của ta sẽ ra sao...
Nói đoạn nước mắt thị rơi lã chã.
Sẽ không sao, nhất định không sao đâu.
Quế Viên vội vàng trấn an Chân thị:
Chờ Đại lão gia quay lại, thái thái cùng Đại lão gia bàn bạc một chút, thái thái gả cho lão gia nhiều năm như vậy, luôn mưu tính cho tiền đô của lão gia, lão gia mà biết được nhà mẹ của thái thái xảy ra chuyện, chắc chắn sẽ tìm cách giúp đỡ.
Trong lòng chân thị sinh ra một tia hy vọng, thị nhớ ngày xưa Chu Nguyên Cảnh từng ngoan ngoãn phục tùng mình thế nào thì vội vàng sai bảo Quế Viên:
Khi nào Đại lão gia trở về thì hãy mời ngay tới phòng ta.
Quế Viên vâng dạ rồi nhanh chóng cầm đèn lồng ra sân chờ Chu Nguyễn Cảnh.
Khang Quận vương tới lui Thuận Thiên phủ mấy ngày nay chính là vì muốn căn chặt chuyện này không tha.
Lão thái thái phủ Quảng Bình hầu thì ngay cả phản nằm của mình cũng lấy ra cho Cát Khánh Sinh dùng, còn cho sắp đặt linh đường ở ngay trong phủ, có thể thấy phía họ coi trọng chuyện này tới mức nào.
Quế Viên mới ra khỏi phòng thì bà tử cánh cửa tới báo:
Người bên Chân gia đến ạ.
Muộn như vậy mà còn tới, nhất định là có việc gấp rồi.
Mi mắt Chân thị giật giật, thị vội vàng bảo nha hoàn lấy áo choàng mặc rồi đi ra đón khách.
Nô tỳ có nghe nói một chuyện.
Quế Viên không nhịn được thấp giọng nói:
Bà tử nội viên tụ tập bàn tán, đúng lúc nô tỳ đi ngang nên nghe được.
Chân thị nhíu mày,
Chuyện gì?
Quế Viên thoáng chần chừ,
Đại lão gia đến phủ Kính Quận vương làm khách, lúc trở về cứ luôn miệng khen mấy vị tiểu thư chưa xuất giá bên nhà mẹ đẻ của Kính Quận vương phi xinh đẹp.
Chân thị trợn mắt nhìn Quế Viên.
Quế Viên vội vàng cúi đầu,
Nô tỳ không dám nói bừa, thái thái có thể gọi mấy bà tử kia tới hỏi thăm một chút.
Chân thị nhìn Quế Viên trân trần, thật lâu sau đột nhiên giơ tay tát mạnh khiến Quế Viên lảo đảo.
Quế Viên còn chưa biết nguồn cơn thế nào thì Chân thị đã đanh mặt nói:
Nghe nói hồi nào, tại sao bây giờ mới nói cho ta biết? Ngươi còn định che che giấu giấu tới khi nào nữa? Tới khi lão gia cưới người ta vào nhà à?
Quế Viên vừa sợ vừa hoảng, cuống quýt thưa:
Nô tỳ cũng chỉ vừa nghe nói thôi, tâm trạng thái thái không tốt, nô tỳ nào dám tùy tiện bịa chuyện.
Tay Chân thị run bần bật, lúc ở chỗ Kính Quận vương phi thị cũng từng nghe nói chuyện phía nhà mẹ của Kính Quận vương phi có mấy vị tiểu thư họ hàng xa xinh đẹp như hoa, vào Kinh để tìm mối hôn nhân tốt.
Chân Đại thái thái nghe ra ý trong lời chị dâu,
Chuyện này liên quan gì tới nhà chúng ta chứ, có phải là nhà chúng ta mua chuộc hung thủ giết người đầu, chẳng lẽ còn muốn đổ tội lên đầu chúng ta.
Chân gia lo nhất chính là điều này, bọn họ vốn đang ngồi trên đài cao xem kịch, giờ bỗng nhiên lại thành nhân vật chính.
Chân Đại thái thái gật đầu,
Nhà chúng ta không mua chuộc hung thủ giết người, nhưng nhà chúng ta và Cát gia có thù từ trước, giờ lại lan truyền lời đồn đại như thế, cô và Khang Quận vương phi lại ầm ĩ, chúng ta còn từng kêu khắp nơi răng Khang Quận vương phi đổ oan cho cô...
Cứ thế, có nói Chân gia muốn giết Cát Khánh Sinh thì ai cũng sẽ tin hết.
Cái chết của6 Thẩm quản sự kỳ quặc như vậy mà không có ai điều tra ra ngọn nguồn.
Rõ ràng Tin Thân vương phi đã chuyển hướng về phía Thẩm quản sự rồi, v5ì sao lại bỗng đổi ý vậy? Chân thị càng nghĩ càng thấy lạnh người.
Chân gia cứ việc liều chết không chị3u thừa nhận, còn tìm trưởng bối trong tộc hòa giải, còn Lâm Di thì không có đủ chứng cứ, nên sẽ không dám làm lớn chuyện hơn nữa...
Ai ngờ 9mọi thứ không hề giống như Chân thị đã tính, trưởng bối trong tộc không chịu đứng về phía thị, trái lại còn mắng thị một trận.
Chân thị thống thiết gào lên:
Ta chỉ không cho gã bạc ra ngoài uống rượu bao gái mà thôi, ta vì ai hả? Còn không phải đểu vì cái nhà này ư?
Chân gia bắt đầu cuống rồi.
Lâm Di ngồi bên cạnh lão thái thái nhánh cả, nhỏ giọng kể:
Quận Vương gia nói, người nhà họ Chân lên tới chỗ Thuận Thiên phủ, không dám nói gì nhiều, chỉ lấy lý do là tới hỏi thăm tin tức.
Chân thị xua Quế Viên đi lôi gã sai vặt thường đi theo Chu Nguyễn Cảnh tới hỏi cho rõ ràng, rốt cuộc có chuyện như vậy hay không, mấy ngày nay Chu Nguyễn Cảnh tới nhà ai uống rượu.
Người cũ là thị đây còn chưa đi, trong lòng Chu Nguyễn Cảnh đã có người mới rồi.
Người tìm tới chính là Chân Đại thái thái, Chân thị cùng chị dâu đi vào nhà, nha hoàn dâng lò sưởi tay và trà nóng lên, Chân Đại thái thái chớp chớp mắt, Chân thị hiểu ý đuổi hạ nhân trong phòng ra ngoài hết.
Xảy ra chuyện lớn rồi.
Chân Đại thái thái nói ngay:
Nếu không vì muộn quá rồi, lão gia cũng đã cùng tới đây.
Chân thị càng rối bời hơn,
Tẩu mau nói đi, rốt cuộc là chuyện gì?
Chân Đại thái thái nhíu mày,
Nhà chúng ta mắc bẫy của người ta, nói không chừng phải kéo nhau lên công đường, không lo được cho bên cô nữa đâu, cũng không biết Chu gia có thừa cơ gây khó dễ cho cô không nữa...
Huống chi, dựa vào tính khí của ca ca Kính Quận vương, đã mua lại đất đai huyện Phù Thành ở Sơn Đông từ lâu rồi.
Lão thái thái nhánh cả ngỡ ngàng,
Sao lại thế...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.