Chương 254: Cứu tinh


chẳng lẽ lời đồn là thật, là tiểu thư họ hàng xa của Kính Quận vương phi?
Có một số chuyện không thể chỉ nhìn mặt ngoài.

Chu lão phu nhân8 dặn:
Nhìn kỹ Trần thị bên kia, xem thử có phải là ả giở trò hay không.
Mấy vụ gần đây đều do hai đứa kia tính toán mà ra cả.
Quách thị đỡ bụng chậm rãi bước vào phòng, tới ngồi bên giường Chân thị.
Đoàn ma ma vội vàng đi bưng trà nóng lại, Quách thị uống một hớp rồi đặt chén xuống bàn.
Lúc trước tố mẫu đã nói, người sống trên đời gieo hạt là có thể gặt quả, chính ta đã chọn hạt giống này, quả nở ra ngọt bùi hay cay đắng ta đều phải cam chịu.
Những ngày qua thị đã nghĩ thông rồi.
Chân thị vừa mới nhắm mắt lại thì Quế Viên vào báo:
Nhị thái thái tới ạ.
Chân thị nhíu mày, để Đoàn ma ma đỡ mình dậy ngồi tựa vào gối.
Sự đời đổi thay thế nào không ai nói trước được, thế nào cũng sẽ có ngày trở mình.

Thật sự sẽ có ngày đó sao? Thị phải người đi cầu lão thái thái giúp đỡ, lại khép nép nhận lỗi với Chu Nguyễn Cảnh, song đều không có tác dụng,
Ta biết Chu Nguyễn Cảnh vừa ý người khác, nên muốn ta nhường vị trí chính thất.

Thái thái.
Đoàn ma ma bước lên thuyết phục:
Thái thái đừng trách nô tỳ lắm miệng, đã sống trên đời thì phải có lúc gặp khó khăn, tinh thái thái thích không chịu thua, nhưng bây giờ chúng ta đang bị người ta nắm đằng đuôi mà, nên cúi đầu nhận lỗi.
Nô tỳ thấy phía Quận vương phi cũng đâu nằng nặc phải dồn thái thái vào đường cùng.
Nghe hai chữ
nhận lỗi
, Chân thị thấy lòng lạnh buốt,
Tại sao ta phải nhận lỗi, Trần thị hại ta mất hết thể diện như vậy, khiến toàn bộ Chân gia bị liên lụy cùng, cho dù ta đi nhận lỗi, ả cũng sẽ không bỏ qua cho ta.
Ở phía nhà tổ, bầu không khí lạnh lẽo buồn tẻ bao trùm trong phòng Đại thái th5ái Chân thị, Đoàn ma ma bước vào đưa danh mục quà tặng tới phủ,
Đây là Nhị thái thái đưa nô tỳ mang vào cho thái thái xem ạ, quà tặng đều đã được chép vào số sách hết rồi.
Chân thị không liếc nhìn lấy một lần.
Đưa thị xem những thứ này có ích gì, bây giờ trong phủ do Quách thị quản lý, thị muốn động cũng chẳng được.
Với một kẻ ác độc như ả, ta có đi cũng chỉ tự rước lấy nhục thôi.


Thái thái.
Đoàn ma ma cẩn thận đổi lò sưởi tay cho Chân thị,
Thái thái phải nghĩ cho Đại gia nữa, nếu thái thái thật sự rời khỏi nhà này, về sau Đại gia sẽ ra sao? Thái thái tạm thời nhẫn nhịn một chút...
Ngoài ra còn bên phía phủ Khang Quận vương nữa, nếu Đại tẩu không muốn ra mặt, ta có thể sang đó, thay tẩu nhận lỗi với Lâm Di.
Chân thị nghe mà gần như không kiên nhẫn nổi, từ khi gả vào đây, thị chưa bao giờ phải nhún nhường như vậy, nhận lỗi đồng nghĩa với mật địa vị trong nhà, về sau đừng mơ được quản gia nữa.

Sau khi mọi chuyện dịu lại, trong nhà vẫn phải nhờ có Đại tẩu lo liệu.
Quách thị nhỏ nhẹ nói tiếp:
Ta sắp sinh rồi, làm gì có sức lực vừa chăm con vừa quản gia.
Nghe vậy, Chân thị kinh ngạc nhìn Quách thị, không ngờ Quách thị lại cam tâm tình nguyện giao lại quyền quản gia.
Bấy giờ Quách thị mới nói:
Đại tẩu, tẩu như vậy không được đâu.
Vừa nói nàng ta vừa chỉnh lại búi tóc của Chân thị,
Tẩu nên nghĩ cách vượt qua ải khó này chứ.
Mặt Chân thị xám xịt,
Sao ta lại không nghĩ chứ, chỉ là giờ đã hết đường rồi.

Chưa chắc đâu.
Quách thị lắc đầu,
Chỉ cần tìm cách kéo dài thêm một chút, ta có cách này, không biết Đại tẩu có nguyện ý thử hay không.
Chân thị ngước nhìn Quách thị,
Cách gì?
Quách thị nói:
Tẩu thử lập một Phật đường trong phòng sao chép kinh, mặc kệ trước đó có lỗi lầm gì, chỉ cần tỏ ra thành tâm hối lỗi muốn thay đổi, tu thân dưỡng tính, thì cho dù là với người trong nhà hay với người bên ngoài, tẩu đều có cái để ăn nói...
Đại tẩu cũng có thể uyển chuyển lựa lời nói với Đại bá, xin Đại bá nể tình vợ chồng bấy nhiêu năm qua, coi như là vì Toàn ca, cho tấu thêm một cơ hội nữa.
Thân ma m3a gật đầu,
Sau khi xảy ra chuyện của Củng Nhị, Nhị Tiến viện đã đánh tiếng là sẽ không dễ dàng cho qua như vậy.
Bây giờ Đại thái thái ph9ạm sai lầm, tất nhiên bọn họ sẽ cắn chặt không tha.
Trần thị không phải là đèn cạn dầu, bằng không đã chẳng thể gả vào phủ Khang Quận vương.
Thân ma ma nói xong bèn lui ra đi sắp xếp mọi chuyện.
Những năm qua ta móc tim móc phối vì cái nhà này, vậy mà không hề đổi được sự thành tâm của hắn.
Chân thị rơi nước mắt,
Bây giờ ta chỉ lo lắng cho Toàn ca, ta đi rồi, Toàn ca sẽ, sẽ...
Đoàn ma ma nhìn dáng vẻ khổ sở của Chân thị thì cũng khóc theo,
Thái thái đừng nói vậy, chắc chắn sẽ có cách mà...
.
Chân thị thấy mắt mỏi nhừ, người uể oải không còn sức lực, bèn để Đoàn ma ma đỡ tới giường nằm,
Là ta đòi gả vào đây, phụ thân với mẫu thân cảm thấy gả cho tổn thất rất nở mày nở mặt, ta cũng thấy Chu Nguyên Cảnh trong đường hoàng, lại biết nói ngọt.
Chưa kể, thị làm gì có tâm trạng nghĩ tới những thứ này, nói không chừng ngay ngày mai thị sẽ bị đuổi khỏi cái nhà này ấy chứ.
Đoàn ma ma bưng chén trà nóng cho Chân thị,
Lão phu nhân bị bệnh nên không tới Tôn Thất doanh tham gia tụ họp, Nhị thái thái bảo nô tỳ hỏi thái thái xem có muốn sang phủ Khang Quận vương không.
Chân thị cười mỉa,
Ta là một kẻ sắp bị bỏ rồi, làm gì có mặt mũi ra ngoài nữa.
Đoàn ma ma liếc nhìn nha hoàn trong phòng, tiểu nha hoàn vội vàng lui xuống.
Chân thị mệt mỏi, không muốn nói chuyện, Quách thị vẫn ân cần nắm tay thị,
Đại tẩu, tẩu không khỏe thì nên mời lang trung tới bắt mạch.
Chân thị khẽ lắc đầu,
Không có việc gì, nghỉ ngơi một chốc sẽ ổn thôi.
Quách thị kéo tay Chân thị,
Đại tẩu, ta có mấy câu muốn nói với tẩu, không biết tẩu có nguyện ý lắng nghe không.
Cả vẻ mặt lẫn giọng điệu của Quách thị đều rất thành khẩn, Đoàn ma ma liếc nhìn khuôn mặt tiều tụy của Chân thị.
Chân thị hơi gật đầu, ra hiệu cho Đoàn ma ma và mẩy nha hoàn lui xuống.
Cùng lúc này, Đoàn ma ma dẫn Toàn ca vào phòng.

Nhìn thấy mẫu thân, Toàn ca liền nhào vào lòng Chân thị.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.