Chương 261: Đáp lại


ta không quên đâu...
Nhưng cậu bé không hề từ chối động tác lau nước mắt cho mình của Lâm Di.

Lâm Di dịu dàng nói:
Toàn c8a, con nên nhớ rằng không ai đối xử với con tốt hơn phụ mẫu của con cả, đó là người đã sinh ra và nuôi dưỡng con mà.
Có lẽ Toàn c3a cũng không ngờ Lâm Di sẽ nói như thế, trong đôi mắt non nớt hiện lên sự do dự, thằng bé quay đầu lại nhìn bà vú, nhưng thấy bà v9ú không giúp được gì thì lại quay sang nhìn Chu lão phu nhân.
Hơn nữa mấy ngày nay tri phủ Thiên Tân dâng sớ tố cáo tổn thất quý tộc chiếm đất, tôn thất đều đang thấp thỏm không yên, sợ ngôn quan và ngự sử lại đổ thêm dầu vào lửa, Hoàng thượng sẽ hạ chỉ không có lợi cho tôn thất.
Chu Nguyễn Cảnh xảy ra chuyện vào lúc này, Chu lão phu nhân muốn cứu Chu Nguyên Cảnh nên sẽ lái sang kết quả của đấu tranh chính trị.
Chờ sau này con lớn lên, khi con có thể tự lập không dựa vào ai nữa, con có thể suy nghĩ cẩn thận lại.
Lúc đó con sẽ có thể phân biệt được đúng sai, và sẽ lưu giữ những ký ức đúng đắn.
Cát gia suýt nữa xảy ra án mạng, bây giờ Đại thái thái lại...
Có tiến cung cầu xin Thái hậu thì ta cũng khó mà mở miệng.
Chu lão phu nhân mất hết hy vọng, suy sụp hẳn,
Chẳng lẽ cứ trơ mắt nhìn Nguyên Cảnh...
Lâm Di ngồi một lúc rồi đi ra ngoài sai người gác cổng chuẩn bị xe ngựa để đưa các nữ quyến trở về.
Cũng ma ma cũng đi theo ra ngoài, vội vã xem vết thương cho Lâm Di.
Cho nên tính thế nào thì nàng cũng không thua hoàn toàn.
Bây giờ Chu lão phu nhân mới là người phải vắt hết óc tính toán.
Trẻ con không biết tính toán, nhưng ai biết có bị người lớn xúi giục hay không.
Đại gia ở trước mặt mọi người nói Quận vương phi hại chết Đại thái thái như thế, người không biết chuyện nghe xong sẽ tưởng Quận vương phi thấy chết không cứu đó.

Lá gan của trẻ con thật ra rất nhỏ, nhất là lúc ở trong tình6 cảnh xa lạ, ánh mắt của mọi người đều dồn vào mình, thằng bé sẽ theo bản năng tìm kiếm người giúp đỡ.
Ánh mắt của Toàn ca5 sợ hãi và cầu cứu, ai cũng có thể nhìn ra thằng bé đang cầu cứu Chu lão phu nhân.
Tín Thân vương phi thở dài,
Ta ở nhà quanh năm, trước đó cũng chỉ là nghe người trong nhà nói mà thôi...
Lúc đầu ta không tin, nhưng về sau hỏi Vương gia thì Vương gia mới bảo đó là sự thật.

Không sao.
Lâm Di nói:
Trẻ con thì cắn mạnh được đến mức nào chứ, không cần phải sốt sắng như thế.
Tín Thân vương phi nhìn Lâm Di với ánh mắt quan tâm,
Bận rộn nửa ngày rồi, mau tới đây ngồi đi.

Lâm Di gật đầu rồi đi qua ngồi xuống, rất nhanh mọi người đã lấy lại tinh thần, bắt đầu bàn tán lo lắng không biết Chu Nguyễn Cảnh sẽ bị phán tội gì.
Sau khi tiễn Tín Thân vương phi về, Thân ma ma tiến lên nói:
Tín Thân vương phi mãi không chịu đồng ý, nô tỳ sợ đến nỗi giờ lòng bàn tay toàn là mồ hôi lạnh.
Chu lão phu nhân sầm mặt,
Bà ta đang đợi ta hạ mặt cầu xin, cầu đến khi nào bà ta nghe thấy đã tại thì mới chịu đồng ý.
Những năm nay hễ có tổn thất đến nhà nhờ vả thì đều như thế, Tín Thân vương phi thích đợi tới khi người ta cùng đường mới chịu đưa tay giúp đỡ.
Thân ma ma rót một chén trà nóng cho Chu lão phu nhân, chuyện đáng tiếc nhất là không thể bắt bẻ Quận vương phi, Trần thị tựa như một con lươn trơn bóng, lúc nào cũng có thể trườn khỏi lòng bàn tay của người khác.
Đợi tới lúc Toàn ca trưởng thành, thằng bé sẽ biết tổ mẫu đã lợi dụng mình như thế nào.
Một đời người có rất nhiều thay đổi, Chu lão phu nhân nuôi dưỡng Chu Thập Cửu, không phải là vì để sau khi Chu Thập Cửu lớn lên có thể thuận lợi bước vào con đường làm quan, rồi dần dần rời xa sự quản lý của bà ta, mà là muốn lợi dụng chàng để đạt được lợi ích.
Nhưng bây giờ nhìn lại thì có vẻ như mục đích của Chu lão phu nhân không thành rồi, ít nhất là trong chuyện này bà ta đã nhận được một bài học.
Còn rất nhiều năm nữa Toàn ca mới trưởng thành, chẳng ai biết được sau này thằng bé sẽ đứng về phía ai.
Tựa như suy tính của Chu lão phu nhân, Chu Nguyễn Cảnh thật sự trở thành hòn đá thử vàng rồi.
Lâm Di nhìn Chu Thập Cửu,
Tín Thân vương phi đã đồng ý giúp đỡ, có lẽ sẽ gọi cả Ngũ Vương phi cùng tới chỗ Thái hậu cầu xin.
Bà kéo tay áo màu lam nhạt với viền bọc chỉ màu bạc lên, bên dưới là một vùng da đang sưng đỏ.
Củng ma ma nhíu mày, vội vàng gọi nha hoàn mang sáp thuốc tới rồi cẩn thận thoa lên cánh tay Lâm Di,
Nếu như lần sau Đại gia lại chạy đến, nô tỳ phải ngăn cậu ấy lại.
Chu Thập Cửu kéo tay Lâm Di đến nhìn,
Tay sao thế?
Lâm Di cười nói:
Không có gì, chỉ là bị Toàn ca cách ống tay áo cắn một cái thôi.
Lông mày của Chu Thập Cửu nhíu lại, chàng kéo ống tay áo của Lâm Di lên xem.
Vết thương được bôi thuốc nên đã đỡ hơn nhiều, giờ chỉ còn lại dấu đỏ nhàn nhạt.
Lâm Di biết được ý định của Chu lão phu nhân, Chu Nguyễn Cảnh thẳng tay đánh Chân thị đến chết, Chu lão phu nhân làm gì còn mặt mũi đi nhờ vả Tín Thân vương phi.
Nhưng nếu cái chết của Chân thị là do có người khác nhúng tay, thì cả Chu Nguyễn Cảnh lẫn Chân thị đều có chỗ đáng thương.
Chắc chắn Chu lão phu nhân cũng không muốn nuôi trưởng tốn của mình thành một người giống như Chu Nguyên Cảnh.
Toàn ca không biết nói gì cho phải, trẻ con luôn có lúc như vậy, Lâm Di cúi người ôm thằng bé lên đưa cho bà vú đứng bên cạnh.
Ban đêm, Lâm Di vào phòng xép hầu hạ Chu Thập Cửu thay thường phục.
Lâm Di vừa giơ tay lên thì Chu Thập Cửu đã nghe được mùi thuốc thoang thoảng.
Toàn ca lập tức vùi vào lòng bà vú.
Quất Hồng bước lên phía trước định xem vết thương trên cánh tay của Lâm Di.
Người lợi dụng trẻ con thật ra rất nực cười, chẳng lẽ Chu lão phu nhân cho rằng nàng sẽ hoang mang lúng túng trước một đứa trẻ ư? Lâm Di theo ánh mắt của Toàn ca nhìn về phía Chu lão phu nhân, tỏ ra kinh ngạc, vẻ thất vọng lại đau lòng thoáng xẹt qua rồi biến mất trước mặt bao người.
Lâm Di ôm Toàn ca vào lòng, dịu dàng an ủi thằng bé:
Con muốn nhớ gì cũng được, cho dù là tốt hay xấu, khiến con vui hay buồn.
Lâm Di và Chu Thập Cửu ngồi trên giường sưởi gần cửa sổ, nói về chuyện ngày hôm nay:
Gặp được người thẩm nương như ta thì chỉ sợ trong thời gian ngắn lão phu sẽ chẳng cam lòng buông tay đâu.
Nếu như lão phu nhân thật sự đưa Toàn ca tới đây, sau khi trưởng thành Toàn ca chắc chắn sẽ đi vặn hỏi lão phu nhân.
Cho nên con đương nhiên phải nhớ về phụ mẫu của mình, vĩnh viễn cũng không được quên.

Không ai cho rằng một đứa trẻ sáu bảy tuổi có thể nghe hiểu những lời Lâm Di nói, mà Lâm Di thì vừa là nói cho Toàn ca vừa là nói với Chu lão phu nhân nghe.
Lâm Di lần lượt đưa tiễn nhóm nữ quyến ra về, bên buồng sưởi phía trong chỉ còn lại mỗi Chu lão phu nhân và Tín Thân vương phi.
Chu lão phu nhân thận trọng nhìn Tín Thân vương phi,
Nếu như không phải do mấy lời đồn hôm trước thì chúng nó đã không cãi nhau đòi hòa ly, lại càng không dẫn đến chuyện hôm nay.
Nếu như để nàng dạy dỗ Toàn ca, vậy nàng sẽ cố gắng giúp thằng bé phân rõ đúng sai.
Muốn làm người tốt không hề dễ, nhưng cũng rất khó để khiến một người biến chất hoàn toàn.
Chu Nguyễn Cảnh bị xử nặng thì sẽ cổ vũ khí thế của đám ngự sử, ngôn quan kia, đã có người mở đầu rồi, chắc chắn tấu chương cáo tội sẽ liên tiếp được đưa đến trước mặt Hoàng thượng.
Bây giờ Tín Thân vương phi chính là hy vọng duy nhất của Chu lão phu nhân.
Nay Vương phi đã tới đây, ta cũng không muốn giấu giếm nữa, tính tình của Nguyễn Cảnh không tốt thật nhưng nó nào có gan giết vợ chứ, chắc chắn là có người đứng đằng sau thêm dầu vào lửa, cố ý tạo thành tình cảnh ngày hôm nay.
Bây giờ ta cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ mong Vương phi có thể giúp đỡ một chút.

hai người già trẻ bọn ta sống sao đây.
Chu lão phu nhân khóc một lúc lâu, Tín Thân vương phi mới do dự gật đầu,
Để ta hỏi thử giúp bà xem, nhưng nếu không được thì bà cũng đừng trách ta.
Trên mặt Chu lão phu nhân xuất hiện tia hy vọng,
Không đâu...
không đâu, vương phi chịu giúp đỡ là ta đã biết ơn lắm rồi.
Tín Thân vương phi nhấp một ngụm trà rồi nhìn Chu lão phu nhân,
Bà cũng phải giữ sức khỏe, cái nhà này còn phải dựa vào bà đó, cháu trai nhỏ của bà khiến người khác nhìn mà đau lòng.
Chu lão phu nhân nghe thế lại rơi nước mắt.
Chuyện bên ngoài đểu do cánh nam giới quản lý, phụ nữ như chúng ta chen vào không hay cho lắm.
Tín Thân vương phi đang từ chối.
Chu lão phu nhân rơi nước mắt,
Không mong Vương phi nể mặt, chỉ mong Vương phi thương tiếc Toàn ca còn nhỏ mà nói giúp vài lời.
Tín Thân vương phi bối rối,
Không phải ta không giúp, mấy vụ bê bối lúc trước của Đại thái thái ta cũng sẵn lòng giúp đỡ, chỉ là...
Chu lão phu nhân nhớ tới những lời nói lúc Lâm Di ôm Toàn ca.
Trần thị ở trước mặt mọi người uy hiếp bà ta, nếu bà ta dám giao Toàn ca cho Trần thị nuôi nấng, chắc chắn Trần thị sẽ khiển Toàn ca xa cách tổ mẫu ruột là bà ta.
Lâm Di nói:
Ngày mai là khỏi ngay thôi, sức của trẻ con chẳng có bao nhiêu cả.
Nàng không muốn để Chu Thập Cửu cảm thấy Toàn ca là một gánh nặng, nếu không Chu Thập Cửu sẽ rất dễ liên tưởng đến chuyện khi còn bé.
Chu Thập Cửu chỉnh lại ống tay áo cho Lâm Di, nhìn nàng bằng đôi mắt trong veo,
Có bao giờ nghĩ tới nếu như bên kia đẩy Toàn ca đến cho em nuôi, thì em phải làm sao không?

Còn hơn mười năm nữa Toàn ca mới trưởng thành, mười năm có thể thay đổi rất nhiều chuyện, con người vĩnh viễn chẳng thể nào lấy thời gian ra làm vật đặt cược.
Trước mắt Chu lão phu nhân hiện lên đôi mắt sáng ngời của Lâm Di.
Nếu chê ta không tốt, vậy sao lão phu nhân lại nỡ gửi trưởng tôn cho ta nuôi.
Còn nếu khen ta tốt, vậy lão phu nhân sẽ khó mở miệng nói xấu ta với Toàn ca.

Chu Thập Cửu nhìn khuôn mặt nhã nhặn, trầm tĩnh của Lâm Di, chuyện khiến người khác cảm thấy khó xử vào tay nàng lại hóa thành hết sức đơn giản.
Chu Thập Cửu nói:
Hôm nay ta gặp nhạc phụ, nhạc phụ nói có ngự sử đang muốn vạch tội tôn thất, bây giờ tất cả mọi người đều đang suy đoán ý nghĩ của Hoàng thượng.
Nếu như Hoàng thượng có ý bảo vệ tôn thất, ngự sử sẽ không thể trình tấu chương lên, còn nếu Hoàng thượng có ý răn đe, ngự sử sẽ nhận được sự cổ vũ rất lớn.
Tội danh được giảm, cùng lắm là rời khỏi Kinh đô mấy năm rồi lại quay về.
Đây là cách xử phạt tôn thất thường thấy nhất.

Chu Thập Cửu mỉm cười,
Nếu thế thì chúng ta cũng nên đề phòng, tránh để như thế thật.
Hạ nhân bày đồ ăn lên, hai người dùng cơm tối rồi tắm rửa lên giường nằm.

Chu Thập Cửu mượn ánh nến nhìn thoáng qua cánh tay của Lâm Di thêm lần nữa, thấy thật sự không sao thì mới yên tâm, kéo Lâm Di qua ôm,
Lần sau nó không dám cắn nữa đâu.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.