Chương 263: Lời tiên tri


Nhân Ngữ Thu mỉm cười,
Như vậy Chu lão phu nhân và Chu Nhị lão gia sẽ chẳng còn mặt mũi nào trong Tôn Thất doanh nữa.
Chu lão phu nhâ8n muốn hố nàng, nàng cũng chẳng phải đồ đần, chẳng lẽ không thể tương kế tựu kể đẩy lại cho Chu lão phu nhân à.

Nếu Chu lão ph3u nhân làm hỏng thanh danh, vậy danh từ mẫu của bà ta cũng chẳng còn nữa.

Có thể giúp Chu Thập Cửu tránh phải công tội vong ơn9 phụ nghĩa, cớ gì nàng lại không làm? Nhân Ngữ Thu nhìn Lâm Di,
Phải là người như nào mới tính kế được em chứ, cẩn thận kẻo bị vướng 6tiếng là quá khôn khéo đấy.

Chân gia là một gia tộc lớn, đây chính là sự lợi hại của gia tộc lớn, lúc nào cũng có người đứng sau lưng nghĩ kế cho.
Lúc này Chu lão phu nhân không dám đối đầu với nhà họ Chân, nên đưa thiếp mời muốn tới nhà họ.
Chu lão phu nhân ở nhà tổ cả ngày trời, lúc về phủ thì mặt mày xám xịt.
Thật ra phân biệt thiện ác là bản năng trời sinh của con người, thể hiện quá nhiều sẽ khiến cho người khác cảm thấy vờ vĩnh.
Ban đêm Chu lão phu nhân trở về, Lâm Di mới biết được là có người nhà họ Chân đề nghị dựng đàn tang ở nhà họ Chân.
Muốn ép Chu lão phu nhân tới nhà họ xin lỗi đây mà.
Đảo một vòng lại trở về điểm xuất phát, Thân ma ma nghĩ tới chuyện Quận vương phi uy hiếp lão phu nhân trước mặt nữ quyến tôn thất, mà Quận vương phi là người nói được làm được.
Thân ma ma dùng túi muối nóng xoa lưng cho Chu lão phu nhân, sau đó chậm rãi mát xa lưng cho bà ta.
Chu lão phu nhân khép hờ mắt...
Bà tử quân sự thưa vắng.
Chu lão phu nhân lại hỏi tới sức khỏe của Quách thị.
Bà tử quân sự đáp:
Thai nhi của Nhị thái thái vốn không tốt, mấy ngày nay lại không ăn nổi cơm, cũng chẳng đụng vào đồ ăn, nhưng không dám dùng thuốc bổ.

Vậy ngoại trừ việc quản lý nhà cửa, phải nghỉ ngơi cho kỹ.
Chu lão phu nhân nghe thể thì nhíu mày,
Dù thế nào cũng phải bình an sinh hạ đứa bé, chuyện sinh nở không thể qua loa.
Phu thê Nguyên Cảnh vừa xảy
Toàn ca ăn xong bánh ngọt, lại ăn thêm một bát mì trứng, sau đó để cho bà vú ru ngủ thiếp đi.
Lâm Di sai bà tử trong viện của lão phu nhân trông nom Toàn ca, rồi mới cùng vợ Củng Nhị về viện của mình.
Vợ Củng Nhị vừa đi vừa nói:
Đại gia dễ dụ hơn so với trẻ con nhà nô tỳ nhiều.
Lâm Di cũng thấy rất bất ngờ, tính cách của Toàn ca và Chu Nguyễn Cảnh khác nhau một trời một vực, chơi trò chơi luôn suy nghĩ tìm cách chứ không đoán bậy; chơi tới cuối thì đã hơi thả lỏng rồi, còn cười vui vẻ nữa.
Chu lão phu nhân chẳng những phải làm đám tang cho con dâu, mà còn phải nghe xem con trai bị phán tội gì.
Nghe xong Chu lão phu nhân nhướng mày,
Đám tang phải làm hoành tráng một chút, không thể thiếu thủy lục đạo tràng, ta đã sai người mang ván gỗ của ta cho Đại thái thái dùng rồi, đàn tang trong nhà cũng phải dựng cho tốt, khi nào quan phủ trả thi thể về, ta và Toàn ca sẽ quay về nhà tổ.

() Một loại pháp hội, thời gian ít thì bảy ngày, nhiều thì bốn mươi chín ngày, tụng kinh, ăn chay, sám hối, cầu xin cho chúng sinh lục đạo thoát khỏi bể khổ.
Lâm Di quay sang nhìn rồi cười,
Thể thì có gì không tốt nào, như vậy ai muốn hại ta đều phải suy5 nghĩ lại, ta cũng bớt phiền.
Không phải nàng không thể nhẫn nhịn, nhưng còn phải xem nhẫn nhịn cái gì, nếu đã bị người ta lợi dụng lại còn bị mỉa mai như đồ đần, chắc chắn nàng sẽ không chịu nhịn.
Lâm Di tiễn Nhân Ngữ Thu tiên sinh về, đúng lúc đó ma ma bên nhà tổ đến phủ bàn bạc chuyện dựng đàn tang cho Đại thái thái Chân thị.
Đàn tang cần được làm ở nhà tổ, Toàn ca phải mặc đồ tang gác đêm, khi nào thi thể của Chân thị được khiêng từ nha môn về, Chu lão phu nhân sẽ dẫn Toàn ca về nhà tổ ở vài ngày.
Ma ma quân sự của nhà tổ thận trọng đáp lời, cứ sợ có câu nào làm cho lão phu nhân không vui.
Phải biết rằng khi thi thể của Đại thái thái được khiêng từ nha môn về, đó cũng là lúc Đại lão gia bị định tội.
Bây giờ Chu Thập Cửu đã tới Kinh thành phụ chưa nhỉ, có tìm được người đạo sĩ kia chưa.
Lâm Di càng nằm càng thấy lạnh lẽo, nên dứt khoát ngồi dậy, gọi nha hoàn vào hầu hạ rửa mặt.
Bạch Thược tiến lên báo:
Nhị lão gia đến đón lão phu nhân, nói là về nhà tổ để bố trí đàn tang.
Chu Nguyên Cảnh vào tù, Chu lão phu nhân mới nhớ tới người con trai thứ hai là Chu Nguyễn Quý.
Trần thị chỉ tạm thời ỷ vào nhà mẹ đẻ và Chu Nguyên Triệt, nhưng làm gì có chuyện suôn sẻ mãi được.
Thân ma ma hầu hạ mát tay, Chu lão phu nhân nhanh chóng ngủ thiếp đi.
Lúc bà ta tỉnh lại thì đã quản sự được phát ra ngoài nghe ngóng tin tức đã trở về bẩm báo.
Lâm Di hỏi:
Toàn ca thì sao?

Bạch Thược đáp:
Đang để bà vú trông nom, khi nào lão phu nhân đi thì đưa tới chỗ Quận vương phi chăm sóc.
Lâm Di rửa mặt xong rồi đi tới phòng của Chu lão phu nhân.
Nhìn thấy Lâm Di, Chu Nguyễn Quý lập tức đứng lên hành lễ, bởi thể bầu không khí trong phòng tốt hơn lúc Chu Nguyễn Cảnh tới nhiều.
Thật ra ở chung với trẻ con sẽ không cảm thấy mệt mỏi, còn có thể vui lây vì sự đáng yêu của chúng.
Lâm Di mỉm cười, Toàn ca ghét nàng, vậy nàng sẽ không lên tiếng, chỉ ở bên cạnh nhìn thôi.
Không cần thiết lừa gạt trẻ con hoặc là cố ý giả vờ thân thiết để đến gần, trẻ con có cách quan sát riêng của chúng, người lớn chỉ cần làm gương tốt cho trẻ con noi theo là được rồi.
Hoàng thượng bệnh liên tục ba ngày không thương triều, trong Kinh tin đồn bay đầy trời, từ lúc Hoàng thượng đãng cơ chưa từng có tình trạng này.
Các nữ quyền âm thầm thảo luận, mấy phủ đệ của quan to trong Kinh bắt đầu đông người ra vào.
Nhị Vương gia, Tam Vương gia và Ngũ Vương gia cũng bắt đầu vào triều làm việc, trong đó Ngũ Vương gia quản Hình bộ với Lại bộ là nổi bật nhất.
Vợ Củng Nhị cố ý thua Toàn ca, khiến thằng bé vui vẻ trở lại.
Hai người vẽ ô nhỏ tới tận gian ngoài, lúc Toàn ca nhảy ra gian ngoài thì nhìn thấy Lâm Di đang ngồi đó, mới đầu thằng bé còn hơi rụt rè, nhưng rất nhanh lại bị trò chơi hấp dẫn.
Chơi cho tới tận trưa thì Toàn ca đã thấm mệt, vợ Củng Nhị đưa bánh quế nhà bếp làm cho thằng bé ăn.
Chu lão phu nhân rửa mặt xong, ngồi ở buồng sưởi phía Đông, quản sự cúi người thưa:
Trong Tôn Thất doanh truyền tin rằng sáng nay Hoàng thượng bị bệnh nên không thương triều sớm, bây giờ đã triệu mấy vị Vương gia tiên cung, có lẽ là đang phân công chức trách.

Chu lão phu nhân nghe đến đây thì chồng người dậy, đây chính là thời cơ tốt, nếu như Hoàng thượng giao chuyện của Nguyễn Cảnh Cho Ngũ Vương gia thì nói không chừng sẽ có chuyển biến tốt.
Dường như Thân ma ma có thể nhìn thấu suy nghĩ của Chu lão phu nhân,
Vậy nếu như Hoàng thượng lập Ngũ Vương gia là Thái tử thì sao?
Nếu như lập Ngũ Vương gia là Thái tử thì phe cánh của Hoàng hậu sẽ trở thành cá trên thớt, nói không chừng Nguyễn Cảnh còn tìm được họa trong phúc.
Chu lão phu nhân sai bảo Thân ma ma:
Ngày mai ta muốn tới phủ Tín Thân vương một chuyến.
Chu Thập Cửu không có ở nhà nên Lâm Di ngủ không ngon, hừng đông còn mơ thấy ác mộng, lúc tỉnh lại thì chân đã lạnh buốt.
Lâm Di không gọi Linh Lung gác đêm bên ngoài vào mà nằm trên giường suy nghĩ.
ra chuyện, nếu Quách thị lại có chuyện gì, chắc chắn mọi người sẽ cười chê.
Nói xong Chu lão phu nhân nhìn Thân ma ma,
Lấy hết huyết yến trong phòng ta đưa sang cho Nhị nãi nãi, bảo nó ăn theo bữa trong ngày.
Bà tử quản sự lui xuống.
Thân ma ma bước lên trước kê túi chườm nóng vào lưng cho Chu lão phu nhân, từ lúc Chu Nguyễn Cảnh xảy ra chuyện, Chu lão phu nhân cũng bắt đầu đau lưng.
Thân ma ma nhỏ giọng nói:
Người phải đi cùng Đại gia về nhà tổ ạ?
.
Chu lão phu nhân gật đầu,
Vốn định để Quách thị lo liệu cho Toàn ca và đám tang, nhưng giờ chỉ sợ sức khỏe của Quách thị không chịu nổi, nếu ngộ nhỡ vì thế mà xảy ra chuyện gì...
lão Nhị sẽ hận ta.
Thế nên không thể giao Đại gia cho Nhị thái thái nuôi dưỡng.
Bình thường do Chu lão phu nhân lơi lỏng trong việc quản giáo, nên Chu Nguyễn Cảnh mới gây ra tai họa này, bây giờ tất nhiên phải nghĩ cách đền bù.
Chu lão phu nhân tới nhà nhận lỗi, lại mời người qua nói giúp, nhà họ Chân mới buông tha chuyện dựng đàn tang, nhưng lại bám chặt vào bản án, dù thế nào cũng muốn Chu gia trả lại lẽ phải.
Chu lão phu nhân không còn cách nào khác đành phải sang cầu xin Tín Thân vương phi, sáng hôm sau Tín Thân vương phi vào cung thỉnh an Thái hậu nương nương.
Lâm Di đưa tiễn Chu lão phu nhân và Chu Nguyễn Quý.
Lâm Di sai vợ Củng Nhị giúp đỡ trôm nom Toàn ca, lấy mấy đồ chơi mua lúc trước ra cho thằng bé chơi, còn nàng thì ngồi ở gian ngoài thêu thùa với Quất Hồng và Linh Lung.
Vợ Củng Nhị thường xuyên dỗ dành con trẻ trong nhà chơi túi cát, vẽ cái ô nhỏ, vẽ ở đâu thì phải nhảy vào đó.
Ngày nào mấy vị Vương gia cũng siêng năng vào Dưỡng Tâm điện diện thánh.

Lâm Di về phủ Quảng Bình hầu nói chuyện với lão thái thái nhánh cả, mấy ngày nay Lâm Sương điều dưỡng hợp lý nên sắc mặt đã tốt hơn nhiều, thế nên Cát Đại thái thái định về huyện Tam Giang, lão thái thái nhánh cả đồng ý:
Chăm thêm mấy tháng rồi về, về nhà ăn Tết cho náo nhiệt, cũng tránh để các trưởng bối nhớ thương.
Vết thương của Cát Khánh Sinh khỏi rất nhanh, mỗi ngày đều bảo Lâm Sương đỡ ra ngoài vườn đi dạo, tuy ngồi xe ngựa về huyện Tam Giang rất xóc nảy, nhưng dù sao cũng là về nhà mình, hơn nữa...

Bây giờ trong Kinh thành đang loạn, rất khó tính dưỡng.

Lão thái thái nhánh cả không nói toạc hết mọi chuyện.

Ban đêm Trần Doãn Viễn tan làm trở lại, mọi người ăn cơm tối xong, người nhà họ Cát về viện phía Tây nghỉ ngơi, đại gia đình ba đời mới tụ tập nói chuyện.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.